Chúng tiên nhân trên Thiên đình đều biết Long Cát công chúa là con gái của Hạo Thiên Thiên Đế và Dao Trì Kim Mẫu, nhưng ai có thể đoán được, phụ thân của Long Cát lại không phải là Hạo Thiên.
Tin tức này thật kinh người vô cùng, Lục Anh Ca là trong một lần ngẫu nhiên biết được, nếu hắn không phải người được Dao Trì Kim Mẫu tín nhiệm nhất, e rằng sớm đã bị diệt khẩu. Cũng vì nguyên nhân này, Lục Anh Ca bị Dao Trì Kim Mẫu phái xuống Phượng Hoàng sơn giám thị Long Cát công chúa.
Cũng không phải Dao Trì Kim Mẫu ở lâu bứt rứt đi tìm nam tử khác sinh ra nữ nhân, mà bởi Long Cát công chúa căn bản không có phụ thân, hoặc nói nàng là do trời đất sinh ra, ngay Kim Mẫu cũng không thể tính là thân mẫu.
Dao Trì Kim Mẫu Nguyên Khanh là do cỗ khí Thái Âm trong trời đất sinh thành, khi nàng ta hoá hình xong, khí Thái Âm còn dư không tiêu tan mà tiếp tục ngưng tụ thành hình một thai nhi, bên cạnh thai hình này có một đoàn khí ngũ sắc bảo hộ, hương lành thơm ngát, thỉnh thoảng phát ra những tia kim quang.
Nguyên Khanh biết là một cỗ khí Thái Âm khác đang thành hình, cũng hiểu đoàn khí ngũ sắc kia là một kiện dị bảo, không khỏi có ý muốn thu lấy, nhưng đoàn khí ngũ sắc hết sức gắn kết với thai hình Thái Âm kia, hoàn toàn bài xích Nguyên Khanh.
Nguyên Khanh dụng rất nhiều phương pháp đều không sao thu được, chính trong lúc đang chán nản thì thai hình kia chịu ảnh hưởng của lực lượng nàng ta, bắt đầu ngưng tụ lại, cuối cùng sinh thành một nữ hài nhi rất đáng yêu. Đứa nhỏ thấy Nguyên Khanh có khí tức giống mình, lại đứng ở một bên bèn nhận Nguyên Khanh làm mẹ. Nguyên Khanh cũng có chút yêu thích đứa nhỏ này, lại tính đến đoàn khí ngũ sắc chí bảo kia, bèn thu lấy đứa nhỏ làm nữ nhi, đặt tên là Long Cát. Bấy giờ Nguyên Khanh mới thủ đoàn khí ngũ sắc thêm lần nữa, quả nhiên thành công.
Đoàn khí ngũ sắc sau chính là pháp bảo mạnh nhất trong tay Dao Trì Kim Mẫu – Tố Sắc Vân Giới Kỳ - cũng là vốn liếng chính của Nguyên Khanh trong cuộc tranh đoạt ngôi vị Thiên hậu với Thiên Dao. Nguyên Khanh sau khi trở thành Thiên Hậu, đối với bên ngoài xưng Long Cát là con gái do mình và Hạo Thiên sinh ra để cho Thiên Dao tuyệt niệm. Lúc đầu, Nguyên Khanh còn hết sức chăm chút Long Cát, nhưng theo Long Cát ngày một lớn dần, tình huống dần phát sinh biến hoá. Dung mạo Long Cát xinh đẹp không nói làm gì, Nguyên Khanh còn kinh dị phát hiện
"nữ nhi" này lại có thể điều khiển lực lượng của Thiên giới!. Phải biết, loại năng lực này chỉ có Hạo Thiên và Kim Mẫu mới có thể nắm
"thiên vị lực" trong tay, cho dù năng lực này của Long Cát còn yếu, nhưng cũng là đại biểu một loại
"vị", khiến cho Nguyên Khanh hết sức cảnh giác.
Nguyên Khanh biết mình bất kể với thân phận Thiên Hậu hay thê tử, đều có phần thường áp chế Hạo Thiên. Hạo Thiên bề ngoài tuy tỏ ra khoan dung độ lượng, nhưng trong lòng từ lâu đã có chút chán nản mình, không chỉ ngầm qua lại với vài vị tiên nữ, còn lấy danh nghĩa canh giữ Hình Thiên, đưa phân thân Thiện thi Trường Thừa đạo nhân tới Tây Côn Lôn, ý đồ muốn nối lại tình xưa cùng Tây Vương Mẫu Thiên Dao. May trong tâm khảm Thiên Dao bóng hình Hạo Thiên đã chết từ lâu, căm hận vô cùng, tất nhiên không thèm để ý đến Trường Thừa kia. Nguyên Khanh cũng thấy nhẹ nhõm một phần, đem mục tiêu phòng bị lớn nhất chuyển lên người con gái Long Cát công chúa.
Dao Trì Kim Mẫu sợ nhất là bị Long Cát công chúa chiếm lấy vị trí vốn có của mình. Tuy nói vậy nghe khó tin nhưng không phải không có khả năng. Long Cát công chúa cùng là khí Thái Âm, lại có
"thiên vị lực", mà Tố Sắc Vân Giới Kỳ kia vốn là vật của nàng. Thêm vào Hạo Thiên Thiên Đế sớm bất mãn Thiên Hậu từ lâu, nhiều nhân tố kết hợp lại vậy khiến cho
"nữ nhi" trở thành cái đinh lớn nhất trong mắt Dao Trì Kim Mẫu. Nguồn truyện: TruyenGGG.Com
Giờ chính làlúc sát kiếp nổi lên, Thiên đạo lập trật tự mới, tam giáo lập Phong Thần bảng, lấy 365 vị chánh thần phục vụ Thiên giới. Dao Trì Kim Mẫu tức thì sinh ra diệu kế, tìm chút lỗi nhỏ biếm Long Cát công chúa xuống hạ giới. Cho dù Long Cát công chúa ứng kiếp phong thần, sau này trở lại Thiên giới cũng chỉ là một trong 365 vị chánh thần mà thôi, bị thần đạo quản chế, vĩnh viễn không thể uy hiếp tới địa vị của nàng ta được nữa.
Cũng không biết Hạo Thiên thực có ý định đưa Long Cát lên thay vị trí của Nguyên Khanh không nữa, sớm đã phái hoá thân Ác thi tới núi Phượng Hoàng
"bảo hộ". Sau hai người đạt thành hiệp nghị, Hạo Thiên thu phân thân trở về, còn Kim Mẫu sai Lục Anh Ca tới giám thị động tĩnh Phượng Hoàng sơn, nên mới có chuyện theo dõi Trương Tử Tinh hôm nay.
Trương Tử Tinh lấy xong khẩu cung của Lục Anh Ca, cũng hiểu được một phần tính cách lạnh lùng vô tình của Long Cát công chúa, nếu lại có một vị
"mẫu thân" coi mình như cừu nhân, không ngừng bày kễ hãm hại như vậy thì sao có thể mở lòng ra với mọi người được? thái độ cự tuyệt của nàng chẳng phải chính là vì muốn tự bảo vệ bảo thân sao?
Thu hết lời khai của Lục Anh Ca, Trương Tử Tinh giao hắn cho Nữ Bạt, nói mặc nghĩa muội xử lý hắn. Nghìn năm nay Nữ Bạt căm hận Lục Anh Ca tới tận xương tuỷ, nhưng giờ bắt được hắn nàng cũng không dùng khốc hình tàn khốc báo thù, mà trực tiếp cho hắn một cái chết nhanh chóng.
Báo xong đại cừu, Nữ Bạt tạ ơn hoàng huynh, lại đoàn tụ với Ứng Long một ngày rồi trở lại Kim Ngao đảo. Trước khi đi, Trương Tử Tinh đưa Bạch vụ tiên y cho Nữ Bạt, nhờ đưa cho Hạm Chi Tiên để nàng phòng thân.
Thiên đình tựa hồ im lặng trước cái chết của Lục Anh Ca, không thấy động tĩnh gì, ngay Phượng Hoàng sơn cũng không thấy người giám thị mới. Cuộc sống tiếp đó, cách mỗi đoạn thời gian Trương Tử Tinh sẽ dành ra vài ngày tới Phượng Hoàng sơn diễn tấu cho vị
"tri âm" Bích Vân nữ đồng kia, lúc thì đàn cầm, lúc thì thổi tiêu, thậm chí cả nhạc khí khác.
Bích Vân nữ đồng vốn yêu thích âm nhạc, lần trước được hắn cho nhiều đồ chơi nên rất có hảo cảm với vị
"tri âm" tự xưng Tiêu Dao tán nhân này, cũng không từ chối những món đồ hắn tặng tiếp sau. Qua miệng Bích Vân nữ đồng, Trương Tử Tinh biết được Long Cát công chúa tựa hồ không say mê âm nhạc lắm, nhưng nàng lại khá quan tâm tới cố sự Cao sơn lưu thuỷ hắn nói lần trước, còn bắt Bích Vân nữ đồng kể lại vài lần cho nàng nghe.
Trương Tử Tinh đầu óc chợt thông minh bất ngờ, lựa chọn đầu tiên thổi một khúc tiêu, sau kể ra một cố sự liên quan, cố sự này chính là một đoạn trong tứ đại danh thư Trung Hoa hậu thế - Tây Du Kí, kể đoạn Đường Tăng đi qua Tây Lương nữ quốc gặp Tây Lương nữ vương. Nhưng do thời đại bất đồng, tình tiết bị hắn sửa đổi tùm lum, Đường Tăng sang Tây Thiên thỉnh kinh đổi thành một vị tu sĩ truy cầu đại đạo, khi đi qua Tây Lương nữ quốc, gặp được Tây Lương nữ vương
"nhất kiến chung tình" với ông ta. Đường Tăng lúc đầu coi như không thấy mối chân tình của nữ vương, một lòng muốn nhanh chóng rời đi Tây Lương tiếp tục đi tìm đại đạo, trải qua một đoạn phim Hàn Quốc éo le đầy trúc trắc, Đường Tăng rốt cuộc hiểu ra thứ mình thực sự muốn có trên đời này, cuối cùng cùng nữ vương kết thành tình lữ, tận hưởng cuộc sống hạnh phúc nơi trần gian.
Khúc tiêu kia lấy từ trong bộ phim truyền hình Tây Du Kí kinh điển thế kỷ hai mươi, chính là khúc nhạc
"Nữ nhi tình" trong đoạn phim Nữ nhi quốc – Uyên ương song tê điệp song phi, mãn viên xuân sắc nhạ nhân tội, tiễu tiểu vấn nhất thanh (vốn là
"tiễn tiểu vấn thánh tăng"), nữ nhi mỹ bất mỹ…(heh, dịch đến đây lại phải đi tìm Nữ nhi tình về nghe-nhớ TDK vãi)
Bích Vân nữ đồng đâu từng nghe qua cố sự tuyệt vời đến vậy, tức thì nghe đến nhập thần, rồi sau nghe hắn một lần nữa thổi
"Nữ Nhi Tình" thì càng tâm thần rung động, không ngừng khen ngợi. Trương Tử Tinh đem cả lời ca nói cho cô bé, nữ đồng như bắt được chí bảo, dụng tâm ghi nhớ kỹ rồi chạy về Thanh Loan đấu khuyết, hẳn là muốn về tặng bảo vật cho vị công chúa kia rồi. Trương Tử Tinh cười nhẹ, hoá thành hồng quang trở về.
Sau đó không lâu, Thân Công Báo trở lại Triều Ca, không phụ kì vọng của Trương Tử Tinh, quả nhiên lấy được đủ số tiên thạch mà Pháp Giới yêu cầu. Trương Tử Tinh mặt rồng mừng rỡ, một bên thiết tiệc khoản đãi Thân Công Báo, một bên sai người nhanh chóng dem tiên thạch tới chỗ Pháp Giới.
Trong bữa tiệc, Thân Công Báo lại hỏi tin tức Tiêu Dao tử, Trương Tử Tinh cũng có ý xem tên này tìm Tiêu Dao tử làm gì, nên nói Hữu quốc sư gần đây đưa tin về, nói trong vòng vài ngày nữa sẽ trở lại Triều Ca. Hắn vốn định chờ Hữu quốc sư trở lại rồi thông báo cho Thân Công Báo, không ngờ Tả quốc sư đã sớm tới Triều Ca đúng dịp.
Thân Công Báo nghe Tiêu Dao tử sắp trở lại thì ánh mắt sáng lên, sau lại chớp động không ngừng, hình như còn khe khẽ thở dài một tiếng. Trương Tử Tinh càng thêm kỳ quái, song cũng không hỏi nhiều, chỉ cùng Thân Công Báo mặc sức đối ẩm.
Ba ngày sau, Thân Công Báo rốt cuộc được như nguyện chứng kiến Hữu quốc sư Tiêu Dao tử
"mới trở về". Tiêu Dao tử vừa thấy Thân Công Báo tức thì tay bắt mặt mừng, một tiếng đạo huynh, hai tiếng đạo huynh, lại mời Thân Công Báo tới biệt viện của mình làm khách. Hắn nhiệt tình như vậy càng khiến cho Thân Công Báo trong lòng mâu thuẫn, đành hàm hồ đáp ứng.
Trương Tử Tinh thấy sắc mặt Thân Công Báo có chút không bình thường, vội hỏi hắn có chuyện gì khó xử. Thân Công Báo suy tính lâu lắm, nói muốn mời hắn đi Đông Giao một lượt có chuyện cần bàn. Trương Tử Tinh nhanh chóng gật đầu đáp ứng.
Hai người cũng không cưỡi độn quang, vừa đi vừa nói chuyện, trên đường Thân Công Báo hỏi chuyện Tiêu Dao tử cùng Hạm Chi Tiên kết thành đạo lữ, lại có ý trách móc hắn sao chuyện vui vậy lại không báo với mình một tiếng, thực hết sức tiếc nuối.
Trương Tử Tinh biết Thân Công Báo quan hệ rất thân mật với chư tiên Kim Ngao đảo, lập tức vội vàng thỉnh tội, nói ngày sau nhất định sẽ mời Thân Công Báo nếm thử tiên tửu của Hạm Chi Tiên, lúc đó lại say sưa một phen không say không về coi như lời xin lỗi.
Thân Công Báo tiện thể hỏi qua lai lịch sư môn Tiêu Dao tử, tất nhiên là nhận được một đáp án tiêu chuẩn: tán tiên hải ngoại, sư tôn mất sớm, đa phần đều tự luyện thành tài. Thân Công Báo lại ẩn ý nói giờ sát kiếp đã tới, người người tự nguy, trừ khi được thánh nhân bảo hộ nếu không sẽ khó thoát cảnh rơi vào sát kiếp. Trương Tử Tinh gật gù cho qua –lòng lại không nghĩ là vậy – ai nói môn hạ thánh nhân không phải lên bảng ? chỉ sợ chính môn hạ thánh nhân mới là
"khách trùm" trên bảng Phong Thần a.
Thân Công Báo cố sức phát huy ưu thế mồm miệng của mình, vòng vo lâu lắm, cuối cùng mới nói ra ý định chân chính của mình: muốn mời Trương Tử Tinh gia nhập Xiển giáo, lại hứa hẹn sẽ cho hắn gặp mặt Nguyên Thuỷ Thiên Tôn, để hắn thành đệ tử thân truyền của thánh nhân.
Trước câu mời mọc đột ngột này của Thân Công Báo, Trương Tử Tinh đầu tiên là ngây ra: vì sao Thân Công Báo tại thời điểm này lại mời mình gia nhập Xiển giáo? Bản thân hắn ta trong giáo cũng có được tôn trọng đâu, có khả năng gì mà dám đảm bảo mình sẽ được thành đệ tử thân truyền của thánh nhân? Tất nhiên là nghe lệnh của Nguyên Thuỷ Thiên Tôn rồi…
Trương Tử Tinh nhớ tới Thông Thiên giáo chủ từng nói, lần trước khi hắn dùng
"Thiên thư" gạt Chuẩn Đề yểm trợ Khổng Tuyên mang Hỗn Độn chung rời đi, Khổng Tuyên từng gặp phải một cỗ áp lực khủng bố uy hiếp, may sau có Thông Thiên giáo chủ ra tay mới hoả giải được, giúp Khổng Tuyên bình an mang chung trở về. Vị thánh nhân đó rất có khả năng là Nguyên Thuỷ Thiên Tôn, nói vậy, Nguyên Thuỷ Thiên Tôn tất đã quan sát hắn dây dưa với Chuẩn Đề, hẳn là đã toán ra hắn là
"người ngoài số mệnh", cho nên mới sai Thân Công Báo tới mời hắn nhập giáo.
Lập trường của Nguyên Thuỷ Thiên Tôn đã rõ là muốn giúp Chu diệt Thương, Trương Tử Tinh sao có thể gia nhập Xiển giáo chứ? Huống chi cuộc chiến Phong Thần cuối cùng là cuộc chiến thánh nhân, cho dù đi ôm gối lão ta chưa chắc đã thoát thân, cũng chẳng có ý nghĩa gì ghê gớm, chẳng may có chút sơ xuất không phải sẽ thua trắng bàn sao?
Trương Tử Tinh tỏ ra trầm ngâm, nói:
"hảo ý của đạo huynh, tiểu đệ xin tâm lĩnh. Chỉ là tiểu đệ cùng Hạm Chi tình đầu ý hợp, đã thành đạo lữ, nàng là đệ tử Triệt giáo, ta đã thề thốt cùng nàng cùng tiến thoái, thực không có cách nào đáp ứng đạo huynh, mong đạo huynh hiểu cho".
Thân Công Báo ngẫm nghĩ một chút, lại nói:
"thế cũng không sao, ta tuy là người Xiển giáo song cùng đạo hữu Kim Ngao đảo Triệt giáo qua lại cũng rất được, hẳn không có gì đáng ngại".
Trương Tử Tinh than nói:
"đạo huynh sai rồi, giờ sát kiếp nổi lên, ắt sắp có đại loạn. Lúc đó chỉ sợ hai giáo Xiển, Triệt sẽ có không ít tranh đấu. Tiểu đệ nếu gia nhập Xiển giáo, sớm muộn cũng sẽ có chỗ khó xử với Hạm Chi cùng đạo hữu Kim Ngao đảo. Không bằng cứ như bây giờ giữ tư thế tiêu dao, tránh tổn thương cảm tình. Đạo huynh là người trọng tình trọng nghĩa, hẳn biết nỗi khổ của tiểu đệ".
Thân Công Báo không thể không thừa nhận Tiêu Dao tử nói có tình có lí, nghe đến bốn chữ
"trọng tình trọng nghĩa", đồng tử co rút lại, cuối cùng thở dài một tiếng, lắc đầu không nói nữa.
Thân Công Báo là kẻ thông tuệ, biết Tiêu Dao tử tâm ý đã quyết, không tiếp tục khuyên nữa, lại hỏi:
"đạo hữu, ta cùng Hạm Chi đạo hữu là cố giao, lại có duyên cùng đạo hữu, không biết đạo hữu có chuyện khó xử lí nào? Ta nhất định sẽ giúp một tay".
Trương Tử Tinh nghe hắn hỏi vậy thì rất kỳ quái, đành đáp :
"từng nghe Hạm Chi cùng chư vị đạo hữu Kim Ngao đảo nói Thân đạo huynh nghĩa khí hơn người, nay được nghe quả nhiên danh bất hư truyền. Nhưng giờ tiểu đệ chưa có chuyện khó gì, ngày sau nếu có nhất định xin làm phiền đạo huynh".
Thân Công Báo cười rất không tự nhiên, đổi chủ đề huyên thuyên một trận. Trương Tử Tinh thấy chuyện nhạt dần, lập tức tìm cách ngắt chuyện, nói muốn trở về thành.
"Đạo hữu dừng bước", Thân Công Báo vội vàng kêu một tiếng. Trương Tử Tinh nghe vậy không khỏi bật cười: bốn chữ này là chiêu bài sát thủ của Thân Công Báo, hôm nay mình lại may mắn được nghe rồi. Trong nguyên tác, người nghe được câu này nếu không bị hắn đòi trấn lột như Khương Tử Nha thì cũng bị lừa đi làm bia đỡ đạn, cuối cùng hồn lên đài Phong thần gặp vị
"đốc công" Bá Giám kia.
Tại lúc Trương Tử Tinh quay đầu lại định hỏi còn chuyện gì, đột nhiên thấy một cảm giác nguy hiểm cực kỳ nổi lên, chỉ thấy một vầng sáng chói mắt từ trên tay Thân Công Báo rực lên như vầng thái dương, nháy mắt đã bao vây mình lại.
- Thực không ngờ câu
"đạo hữu dừng bước" này đúng thực là chiêu bài sát thủ!.
Đang lười dịch tự dưng vớ được bản dịch của lão vô danh, lão dịch tốt quá ta chỉ sửa lỗi chính tả thôi. THx lão.