Ngang Tàng Chiếm Đoạt: Em Đừng Hòng Thoát!

Chương 16

"Đừng quên em là nữ nhân của tôi!" Tần Khiêm lại nhếch miệng cười, rất dễ nhận ra trong lời nói đều là ý cười...

Vân Khê thở dài, vẻ mặt thể hiện sự nhàm chán với Tần Khiêm:

"Tôi đương nhiên nhớ!" Có chết cũng không quên nổi, đúng là tên dở hơi, cố ý nhắc nhở mãi.

"Vậy bây giờ chúng ta thực hiện nghĩa vụ của nhau đi!" Tần Khiêm đạt được ý đồ, xoay người một cái liền đặt Vân Khê dưới thân, khuôn mặt góc cạnh nghiêm nghị giờ đây chỉ còn nét cười dịu dàng.

Vân Khê trợn to mắt, lát sau thì nhíu mày, rồi bắt đầu làm mặt khinh bỉ hắn:

"Anh bị cấm dục bao lâu rồi?"

"24 giờ."

"Trừ ngày hôm qua!" Vân Khê tức giận, khuôn mặt hơi hồng lên mà hét lên với hắn, tên điên này...

"Ha ha... từ khi gặp em!" Tần Khiêm nói xong đã không nhịn được nữa, đôi tay bắt đầu vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của cô.

Từ khi gặp cô, hứng thú của hắn chỉ đặt lên người cô, dục vọng của hắn chỉ khi nhớ đến cô mới phát tiết, hắn đã sớm bảo thuộc hạ không cần đem những cô gái kia đến hầu hạ hắn rồi!

Vân Khê không quen với hành động này của hắn, liền giữ tay hắn lại, tiếp tục hỏi:

"Vậy là mới có một tháng thôi mà, cũng đâu có lâu, sao anh lại..." Lại cứ muốn đè tôi hả???

Tần Khiêm đương nhiên không hài lòng với cách nghĩ của cô, mặc bàn tay của cô đang nắm chặt tay hắn, nó vẫn không tự chủ được mà tiếp tục vuốt ve mặt cô:

"Lâu! Rất lâu! Em có biết từ khi nhận định em là một nửa của tôi, nhịn không bắt em về ngay lập tức là một cực hình không?"

Như muốn chứng mình cho cô thấy lời nói của mình, Tần Khiêm hai tay giữ chặt mặt cô, nhanh chóng áp đôi môi của mình lên môi cô. Hắn dùng răng và môi mình mở đôi môi đang mím chặt của cô ra, sau đó tha hồ càn quét.

Vân Khê mỗi lần bị hắn hôn đều có cảm giác kì lạ, có một chút ngượng ngùng, có một chút khó chịu, nhưng cảm giác ấm nóng và mềm mại mà hắn mang tới đều khiến cô mơ màng không thoát ra được.

Lần này cũng không ngoại lệ, hắn vừa day day môi cô, vừa dùng lưỡi chiếm cứ xung quanh, đôi lúc lại mút mát, mỗi lần như vậy, cô cứ nghĩ hắn sẽ rời môi cô, nào ngờ hắn vẫn tiếp tục mà càn quấy...

Vân Khê không phản kháng, nhưng sau khi Tần Khiêm nhịn không được mà đưa bàn tay to lớn lên trước ngực cô, nhẹ nhàng xoa xoa, khiến cô bị kích động mà giãy dụa. Ngực là nơi mềm yếu nhất của cô trừ cái nơi tư mật kia, làm sao có thể bình tĩnh để hắn chiếm tiện nghi?

"Ưm... Tần.. umm."

Cô khó khăn mở miệng, đổi lại cũng chỉ có thể "ưm" lên vài tiếng, Tần Khiêm vẫn lưu luyến chưa chịu rời môi cô, mà dường như còn mạnh mẽ hơn nữa!

Bàn tay Tần Khiêm đã len lỏi vào trong lớp áo của cô, đích đến vẫn là nơi mềm mại kia, còn tà ác mà hơn ấn nhẹ lên đầu ngực cô. Vân Khê đột nhiên bị kích thích, liền không tự chủ được mà ưỡn người lên cao, khóe miệng Tần Khiêm liền nhếch lên thành nụ cười chiến thắng.

Lát sau, thật cảm thấy như thế là không đủ, hắn mới từ từ rời đôi môi đã hơi sưng đỏ của cô mà chuyển đến nụ hoa nhỏ màu hồng, dùng lưỡi liếm nhẹ nó...

"Hừ.... Tần Khiêm... Đừng..."

Vân Khê đưa tay giữ mặt hắn, muốn ngăn hắn tiếp tục. Tần Khiêm trên mặt cảm giác được đôi tay mềm mại của cô, khắp người liền nóng ran, liền ngẩng đầu lên nhìn

"Tần Khiêm... Tôi mệt!"

Tần Khiêm nhìn vào đôi mắt đã mờ sương của cô, có chút không đành lòng, nhưng mà hắn muốn phóng thích dục vọng của mình, cúi đầu tiếp tục động tác còn dang dở...

Vân Khê cắn răng, cố nặn ra thêm vài câu khiến hắn mềm lòng, trong đầu như muốn nổ tung vì xấu hổ, đây là lần đầu tiên cô hành xử thế này kia mà!

"Tần Khiêm, có... có thể để ngày mai được không? Tôi thật rất mệt!"

Giọng nói nhỏ nhẹ có phần nữ tính của cô vang lên, thành công khiến Tần Khiêm bất ngờ. Hắn biết mình không nghe lầm! Cô giống như là... Thật đáng yêu!

"Thật rất mệt?"

Vân Khê gật gật đầu, mắt còn không dám nhìn vào hắn, cô điên mất!

Tần Khiêm thật sự rất thích dáng vẻ này của cô, hắn đưa tay vuốt vuốt khuôn mặt hơi hồng của cô, tâm trạng vui vẻ không nói nên lời.

"Tối nay tha cho em!"

Vân Khê vui mừng ngẩng đầu lên, liền thấy Tần Khiêm đi vào phòng tắm, tiếng dội nước ào ào liên tục. Trong đầu cô thầm khó hiểu, lúc nãy hắn tắm rồi mà?

Nghĩ nghĩ một lúc, mặt cô liền đỏ lên trông thấy, cô hiểu hắn đang làm gì rồi!

-------------

Chương sau có H, Văn đang thi nên thời gian ra chương hơi chậm! Đừng hối =))
Bình Luận (0)
Comment