Đi theo cùng đến có mấy tên Luyện Đan sư, bọn họ đều căm tức mà nhìn Thẩm Tường.
"Tại sao ngươi lại ăn thứ này đây?" Giọng nói lạnh lùng của một tên Đan Vương, trên khuôn mặt già tràn đầy vẻ tức giận.
"Nếu như ăn thứ này không nhanh thì nó sẽ chạy mất, đây là kinh nghiệm của ta, chẳng lẽ các ngươi không biết đây là thứ gì sao?" Thẩm Tường hỏi ngược lại, hơn nữa còn đầy vẻ khinh bỉ.
Ở chỗ này có không ít lão gia hỏa có kiến thức rộng rãi, bọn họ đều không nhận ra thứ này, Thẩm Tường có thể từ bên trong nhiều cỏ dại như vậy bắt được gốc thảo nhỏ thần dị này thì chắc chắn là có phương pháp nhận ra.
"Thảo Mộc chi linh, là một loại khác của Thảo Mộc thiên đan, lúc đạt được quả thực phải lập tức nuốt luôn, bằng không thứ này chạy rất nhanh!" Người nói chuyện chính là Cơ Mỹ Tiên, nàng ta trước đó từng nói Thẩm Tường ăn đi Thảo Mộc thiên đan.
"Lại là Thảo Mộc chi linh, nghe nói người đạt được Thảo Mộc thiên đan và Thảo Mộc chi linh thì có thể đạt được sự tán thành của đại địa, có thể cảm ngộ lực lượng của đại địa, đáng tiếc a!"
Chưởng môn Thái Nguyên liếc mắt nhìn về phía Thẩm Tường, trong mắt lóe lên một vệt sát ý nhàn nhạt, thứ đồ tốt này lại bị một gia hỏa như thế ăn hết, điều này làm cho tất cả mọi người hận không thể tháo Thẩm Tường ra thành tám khối rồi mới ăn hết thịt của hắn.
Mọi người tiếp tục đi đường, sát ý đối với Thẩm Tường càng lúc càng lớn, Thẩm Tường nhưng không có để ý tới những người này, mà là vừa chạy vừa để Thảo Mộc chi linh dung nhập với Thảo Mộc thiên đan.
Hắn phát hiện Thảo Mộc chi linh và Thảo Mộc thiên đan này mặc dù không khác nhau là mấy, nhưng dung hợp lại rất chậm chạp, tuy nhiên ở trong quá trình dung hợp, Thảo Mộc chi linh sẽ phóng xuất ra lượng lớn tiên khí tinh thuần, Thẩm Tường vận chuyển huyền công, luyện hóa những tiên khí này, ngưng tụ vào vào thiên đan ở bên trong năm tôn thú tượng.
"Tiên khí thật không ít a, chờ ta luyện hóa hoàn toàn thì khoảng cách tới độ Niết Bàn kiếp ngũ kiếp lại tới gần thêm một bước!" Thẩm Tường rất kinh hỉ, hiện tại Thảo Mộc chi linh và Thảo Mộc Thiên đan còn chưa dung hợp, hắn cũng không biết sau khi dung hợp thì sẽ có hiệu quả như thế nào.
Hiện tại mọi người chỉ cần trông thấy những thảo nhỏ kia, đều sẽ đi nhổ một cái, để Thẩm Tường nhìn thấy mà muốn cười, tuy nhiên đám người này sau khi nhổ lung tung như thế được hai ba lần thì từ bỏ, lúc này bọn họ đều vô cùng ghen tỵ Đông Phương Lăng Vân này, vậy mà có thể được tới đồ tốt như vậy, tuy nhiên cả mọi người biết người này sẽ sống không được lâu, chỉ cần lợi dụng xong thì có thể giết chết.
"Gần đây có người, có rất nhiều người, thực lực rất mạnh, giống như đều biết sử dụng những lực lượng hỗn độn kia!" Long Tuyết Di đột nhiên phát tới cảnh cáo.
Trước đó chưởng môn Thái Vũ môn từng nói bọn họ đã cách xa khi vực của hung thú hỗn độn, nhưng cũng không có nói nơi này là an toàn.
Một hồi tiếng quát tháo náo động đột nhiên từ bốn phương tám hướng truyền đến, ở gần đây quả nhiên có không ít người mai phục, trông thấy từng đạo bóng đen bay nhảy tới, những cường giả đang một mực cảnh giác kia đều thi nhau xuất thủ, đánh ra từng đạo khí kình kinh khủng, đánh về phía những cái bóng đen đánh lén kia, lập tức nhấp nhoáng đủ loại ánh sáng, khí tức lực lượng của các loại thuộc tính thi nhau hò hét, thổi ngã đại thụ, chấn động đại địa.
"Là Hỗn Độn Man tộc!" Giọng nói của chưởng môn Thái Nguyên sơn tràn ngập vẻ kinh ngạc, hắn không nghĩ tới nơi này vậy mà sẽ xuất hiện thứ này.
Những Hỗn Độn Man tộc này là một đám người, nhưng nhìn thoáng qua thì lại rất giống dã nhân, tốc độ tấn công của bọn họ rất nhanh, để cho người ta khó mà nhìn ra được hình dáng của bọn hắn, tuy nhiên Thẩm Tường lại có thể trông thấy, trên thân những người này đều có lông tóc rất dài, bên trong cơ thể có lực lượng hỗn độn rất hùng hậu, ngoài đó ra thì nhục thể của bọn hắn còn rất mạnh mẽ, sau khi Thẩm Tường trông thấy rất nhiều Hỗn Độn Man tộc bị công kích tới thì cũng chỉ bị bay ra ngoài mà thôi chứ không có bị thương.
"Những gia hỏa có lực lượng hỗn độn này thật sự lợi hại, như vậy mới có thể để cho nhục thân của mình trở nên cường đại như thế!" Thẩm Tường rất muốn hiểu rõ lực lượng hỗn độn của những người này là sinh ra như thế nào, trước đó Lâm Hi Di từng nói chỉ có người rất mạnh mới có thể có được lực lượng hỗn độn, toàn bộ Hỗn Độn sơn cũng chỉ có mấy người mà thôi.
Mà bây giừo những hung thú hỗn độn và Hỗn Độn Man tộc này đều có, cũng không biết những thứ này tồn tại như thế nào.
Kúc này ngay cả Thái tử Thánh Long cũng xuất thủ, những người trẻ tuổi khác trông thấy thì không cam lòng yếu thế, thi nhau công kích tới những Hỗn Độn Man tộc đang tấn công tới kia, những Hỗn Độn Man tộc có rất nhiều người, tương đối khó dây dưa, bị đánh ngã còn có thể lập tức đứng lên nhào tới lần nữa.
Thẩm Tường không động thủ, hắn đứng ở nơi đó và quan sát một cách cẩn thận, lực công kích mạnh nhất của chưởng môn Thái Nguyên sơn, một chưởng là có thể đánh bay hơn trăm tên, Tam Giác Long Vương kia cũng rất lợi hại, chỉ cần Hỗn Độn Man tộc đến gần hắn thì đều sẽ bị Độc Long dùng một đôi trảo màu đen nắm lấy đầu, ở dưới lực lượng cường đại của hắn, từng cái đầu như là từng quả cà chua nổ tung lên, rất hung tàn.
"A... Tại sao ta không sử dụng được chân khí!"
"Ta cũng không dùng được!"
Mọi người đột nhiên thi nhau quát lớn lên, người kêu to đầu tiên đều là một số người trẻ tuổi, sau đó thì đến lượt một đám lão gia hỏa.
"Không tốt, là Túy Thần hương, mọi người nín hơi!" Lực lượng của chưởng môn Thái Nguyên sơn cũng yếu đi rất nhiều, một chưởng chỉ có thể đánh bay hai ba tên Hỗn Độn Man tộc.
"Túy Thần hương một trong những kỳ độc thời thái cổ!" Một lão giả sợ hãi quát lên, lúc này một đạo áo đen đánh tới, một quyền hỗn tạp đánh nát đầu của hắn.
Những Hỗn Độn Man tộc này cao hơn so với người bình thường một đoạn, thân thể tráng kiện, toàn thân là lông, khuôn mặt thì giống như kiểu đại tinh tinh, lực lượng rất cường đại, sau khi lão gia hỏa bị một quyền đánh nát đầu thì ngay sau đó lại bị Hỗn Độn Man nhân kia đánh cho nát người, cảnh tượng rất máu tanh.
"Mọi người chạy mau!" Chưởng môn Thái Nguyên sơn kéo cháu của mình, dùng tốc độ nhanh nhất chạy đi, vậy mà cũng mặc kệ mọi người.
Những cường giả của thế lực cổ xưa kia vào lúc này lực lượng trong cơ thể bị gây mê không ít, có thể sử dụng ra lực lượng thì không nhiều, nhưng chạy trốn thì vẫn còn có thể, thi nhau lôi kéo một số người trẻ tuổi chạy trốn.
Mà lúc này đã có một số gia hỏa không đủ thực lực, hoặc là không thể vận khí được bị những Hỗn Độn Man nhân bay nhào tới với tốc độ cực nhanh đánh trúng, những Hỗn Độn Man nhân kia đều có thể sử dụng lực lượng hỗn độn rất cuồng bạo, một quyền đánh tới liền có thể đánh ra một cái lỗ thủng rất lớn ở trên cơ thể rồi mới thi thể được xé toạc ra sau đó bị ăn sạch!
Thẩm Tường để Long Tuyết Di sử dụng Thần Du Cửu Thiên theo đám người kia, còn hắn thì theo phương hướng những Hỗn Độn Man nhân đánh tới kia lách mình chạy tới!
Ma Hủ Tử Khí kỳ độc thái cổ cũng không thể làm gì được hắn, những Túy Thần hương này thì tự nhiên cũng không có tác dụng với hắn, hắn bây giờ chạy về phía hang hổ những Hỗn Độn Man nhân này chính là vì đi tìm ngọn nguồn của những Túy Thần hương này, đây chính là một cái cơ hội tốt để có thể có được kỳ độc thái cổ này, hắn làm sao có thể buông tha?
Thẩm Tường sớm đã dùng Thần Du Cửu Thiên quát sát phía trước, phát hiện chỗ đó có người đang đốt cháy một số hoa màu trắng, loại hoa này chỉ lớn bằng bàn tay, trăng như tuyết như ngọc, rất xinh đẹp.
Sau khi Thẩm Tường nói cho Bạch U U và Tô Mị Dạo thì Bạch U U nói rất chắc chắn: "Chắc chắn là Túy Thần hoa! Túy Thần hương này chính là từ được luyện ra từ bên trong Túy Thần hoa này, vừa rồi ngươi cũng đã nhìn thấy, ngay cả những gia hỏa có thực lực cường đại kia đều phải gặp nạn, cái này thuộc về kỳ độc thời thái cổ, cho nên cũng bị cấm không được sử dụng, nếu bị phát hiện thì chắc chắn sẽ bị truy sát."
"Không nghĩ tới vậy mà lại xuất hiện ở đây, thật không biết tới đây như thế nào!" Tỷ tỷ của Bạch U U nàng chính là cao thủ dùng độc, cho nên nàng cũng có chút hiểu biết đối với những thứ này.
P/S: Ta thích nào...chương 4.