Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1084 - Chương 1084 - Trong Hồ Thánh Sơn

Chương 1084 - Trong hồ Thánh Sơn
Chương 1084 - Trong hồ Thánh Sơn

Mọi người lên đường lần nữa, lúc này bọn họ càng muốn giết chết Thẩm Tường hơn, bọn họ rất lo lắng Thẩm Tường lấy Cửu Thiên ma điện ra, đến lúc đó trong lúc vô tình bọn họ trông thấy tòa ma điện này, thì tương đương giống như cận kề với cái chết.

"Tiểu nữ nô, ngươi có thể nói vể Cửu Thiên ma điện không? Thế nào mà trong truyền thuyết nói là ngươi chết ở bên trong?" Thẩm Tường hỏi.

"Ngươi tốt nhất đừng có lấy ma điện kia ra! Năm đó hai tiểu nha đầu kia thiếu chút nữa thì bị mê hoặc, là ta đánh thức các nàng! Sau khi ta đuổi các nàng đi thì ta tự mình đi Cửu Thiên ma điện!" Cơ Mỹ Tiên hết sức nghiêm túc cảnh báo Thẩm Tường.

"Ồ? Ngươi là bị dẫn dụ đi vào?" Thẩm Tường hỏi.

"Ngay từ đầu ta có thể chống bị dẫn dụ vào, nhưng sau đó tòa ma điện kia truyền ra âm thanh, nói cho ta biết ông cậu của ta ở bên trong, chính là Vô Tình Ma Tôn, sư phụ của hai tiểu nha đầu kia, khi đó ta một mực đang tìm hắn, cho nên liền đi, hơn nữa càng tới gần thì ta càng cảm thấy ông cậu ta ở bên trong! Sau khi ta tiến vào ma điện quả thật trông thấy thân ảnh của hắn!" Cơ Mỹ Tiên nói tới đây, trong giọng nói không che giấu được sự sợ hãi.

"Đó chắc chắn là huyễn tượng, chắc chắn là ma điện kia đang mê hoặc tinh thần của ngươi." Thẩm Tường nói.

"Đúng là như vậy, ma điện này chính là chuyên môn tìm nhược điểm trong tâm linh của ngươi, đồng thời kích phát dục vọng của ngươi tới lớn nhất, để cho ngươi mất đi lý trí, không thể tự kềm chế! Nếu như ta không phải có món Thần y này, chỉ sợ đã chết ở bên trong, khi đó chính là Thần y của ta phóng xuất ra lực lượng giúp ta thoát khỏi tòa ma điện này." Cơ Mỹ Tiên nói ra: "Đây là phù bảo mệnh mà mẹ ta để lại cho ta, nhiều năm qua đã cứu ta không biết bao nhiêu lần."

"Đương nhiên, ma điện này khiến cường giả Đế Thiên sợ hãi như thế, chỗ lợi hại không chỉ là như vậy, sau khi vài bằng hữu của ta đi vào thì chưa từng thấy xuất hiện, đó là một cái nơi chôn vùi cường giả." Nếu như Cơ Mỹ Tiên không phải là nữ nô của Thẩm Tường thì lúc này nhất định sẽ lấy giọng điệu của trưởng bối tới căn dặn Thẩm Tường, bởi vì nàng ta biết Thẩm Tường là tên gia hỏa rất thích làm ẩu.

Cơ Mỹ Tiên âm thầm thở dài, nàng ta biết Thẩm Tường biết được tác dụng của Hỗn Độn Hỏa lệnh thì sau này Thẩm Tường chắc chắn sẽ gọi ma điện ra.

Trải qua mười ngày trèo đèo lội suối, mọi người cuối cùng cũng đi tới nơi mà bản đồ chỉ dẫn, nhưng nơi này lại có một cái hồ nước vô cùng to lớn, nhìn qua giống như là hải dương ở trên lục địa vậy, Hỗn Độn sơn kia rất có thể được giấu ở chỗ này.

"Nếu như không phải có miếng bản đồ này, chúng ta chỉ sợ cũng không tới được nơi này, đoạn đường đi sau này của chúng ta đều rất an toàn, bằng không cũng không thể nào thoải mái như thế này! Nơi này là nơi trước kia ta cũng không dám đi vào, không nghĩ tới nơi này lại ẩn giấu đi một cái hồ nước như thế!"

Chưởng môn Thái Nguyên sơn dùng hai tay nâng nước trên mặt hồ lên, rồi mới vội vàng hô: "Nước hồ có độc! Đừng đụng vào!"

Nhưng đã chậm, có mấy lão đầu không chủ đụng phải còn lấy đầu lưỡi liếm một chút!

Đôi bàn tay của chưởng môn Thái Nguyên sơn đã phát tím, hắn vội vàng vận công bức độc tố ra ngoài, chỉ thấy bốc lên từng đợt khói tím, mà mấy lão giả kia thì đều ngã xuống mặt đất lăn lộn, cái miệng sưng lên tới rất đáng sợ, màu tím đen, độc tố lan tràn với tốc độ rất nhanh, hơn mười tên cường giả vội vàng vân chuyển lực lượng vào trong thể nội của những lão đầu này để bức độc tố ra ngoài!

Những người trẻ tuổi này trông thấy thì đều vội vàng rời xa cái hồ nước to lớn này, một hồ nước lớn như thế vậy mà có chứa kịch độc, tuy nhiên độc tính không phải rất mạnh, mấy lão đầu kia đã nhặt về được một cái mạng.

"Ngọn Hỗn Độn sơn kia được giấu ở dưới hồ nước này?" Một người hỏi.

"Có lẽ vậy!" Chưởng môn Thái Nguyên sơn gật nhẹ đầu: "Bên trong hồ này có độc, có lẽ là có người cố ý làm đi, mọi người lấy mảnh đá ra!"

Cự đầu của mỗi loại thế lực lớn, Thẩm Tường và Thái tử Thánh Long thi nhau đặt mảnh đá của bọn hắn ở trên mặt đất, rồi mới tổ hợp lại với nhau, nhưng tổ hợp lần này lại khác với lần trước, lần này dùng chính là hình vẽ ở mặt sau, sau khi tổ hợp được thì là một cái trận đồ hình bát giác.

"Rót lực lượng các người vào trong mảnh đá, kích phát những mảnh đá này đi!" Chưởng môn Thái Nguyên sơn nói.

Thẩm Tường âm thầm vận chuyển lực lượng bên trong Thiên đan, để chảy vào thân thể của hắn, rồi mới từ ngón tay phóng xuất ra, rót vào bên trong mảnh đá, để khối mảnh đá kia tản mát ra ánh sáng màu tím.

Ba mươi mảnh đá được bày ở trên mặt đất, nhìn qua rất không có quy tắc, nhưng sau khi mọi người rót lực lượng vào bên trong thì vốn ánh sáng sinh ra các loại màu sắc thì bây giờ lại hóa thành màu vàng kim.

Cả vùng đất khẽ chấn động, mọi người lập tức nhìn về phía hồ nước to lớn kia, chỉ thấy một ngọn núi lớn toàn thân đen nhanh đang chậm rãi nhô lên trên mặt nước!

Ngọn núi này rất lớn, chiếm cứ toàn bộ hồ nước, lúc nổi lên, những nước hồ kia cũng không biết đi tới nơi nào, lúc này mọi người đứng ở phía dưới ngọn núi này, để cho người ta cảm thấy ngọn núi này giống như hàng rao ngăn cách thế giới vậy, cao không thấy đỉnh, nhìn không thấy điểm cuối của ngọn núi này

Thẩm Tường suy đoán tòa Hỗn Độn sơn này có lẽ lớn bằng nửa Thần Võ đại lục!

Sau khi Hỗn Độn sơn hoàn toàn hiện lên, thứ màu đen bao trùm ở mặt ngoài đột nhiên hòa tan ra, ngay sau đó hiện ra một trận ánh sáng màu trắng bạc chói mắt, từng đợt khí tức phong cách cổ xưa tràn ra, để cho người ta cảm thấy giống như trở lại thời kỳ hỗn độn sơ khai vậy!

Nhìn vào Hỗn Độn sơn vô cùng thánh thiết này hiện lên, mọi người rất kích động, nghĩ đến năm đó các tiền bối giấu ngọn núi này đi, bọn họ không thể không sợ hãi thán phục, đây nhất định là một cái công trình rất to lớn, mà Thẩm Tường đã bắt đầu đề phòng những người này, hiện tại còn lại một việc cuối cùng nhất chính là mở ra cánh cửa đi vào bên trong.

Chưởng môn Thái Nguyên sơn dò xét một phen, sau khi xác định không có nguy hiểm thì mang theo mọi người đi về phía cánh cửa kia!

Ơ trên vách đá có một nơi rất bằng phẳng, chỗ đó có ba mươi cái lỗ khảm, là nơi để những mảnh đá kia vào, cho nên mọi người xác định chỗ đó có lẽ là cửa vào!

"Đám gia hỏa này năm đó thật giấu đồ vật vơ vét được ở chỗ này sao?" Thẩm Tường không thể không hoài nghi: "Ta cảm thấy có lẽ là không, bọn họ vơ vét tới đồ vật có lẽ là dùng để duy trì truyền thừa mới đúng!"

"Đi vào thì biết, có lẽ đám gia hỏa này phát hiện ở bên trong có thứ gì, mà khi đó lại cầm không được cho nên tạm thời phong ấn ở chỗ này." Tô Mị Dao nói.

"Có khả năng, bởi vì Đế Thiên tan rã là một cỗ lực lượng rất mạnh mẽ thúc đẩy, nếu như bọn hắn có thứ đồ tốt này, chắc chắn bị cỗ lực lượng kia lấy đi, cho nên bọn họ mới giấu đi." Bạch U U nói.

Thẩm Tường thi triển Thần Du Cửu Thiên, quan sát đến vẻ mặt của mỗi người, chỉ thấy một số người trẻ tuổi đều đang nháy mắt ra hiệu với nhau, hiển nhiên là làm chuẩn bị thật tốt để xuất thủ.

"Đám gia hỏa này chẳng lẽ không sợ sẽ bị Tử Nguyệt thánh cảnh trách tội xuống sao? Tuy rằng Tử Nguyệt thánh cảnh bây giờ rất kém cỏi, nhưng Tử Nguyệt thánh cảnh ở trên Thiên giới tuyệt đối không kém! Nhưng cũng không kỳ quái, tổ tiên và tổ sư gia của đám gia hỏa này năm đó ngay cả Thập Thiên đại đế cũng phản bội, hiện tại bán đi minh hữu của mình cũng là chuyện rất bình thường!"

Thẩm Tường cũng đang làm chuẩn bị cẩn thận, định cho những người này trở tay không kịp, hắn giết không được những lão giả kia, nhưng muốn giết chết mấy tên tiểu nhân này thì vẫn là không thành vấn đề, ai bảo đám người này đều đi tới nơi này rồi vậy mà còn không thành thật như vậy!

P/S: Ta thích nào...chương 3

Bình Luận (0)
Comment