Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1085 - Chương 1085 - Muốn Chơi Ta, Không Có Cửa Đâu

Chương 1085 - Muốn chơi ta, không có cửa đâu
Chương 1085 - Muốn chơi ta, không có cửa đâu

Mọi người đứng ở trước cổng chính, thừa dịp Thẩm Tường không để ý, liếc mắt qua lại ra hiệu với nhau, rồi mới lấy mảnh đá ra, ném về phái trên lỗ khảm ở đại môn, đồng thời rót lực lượng vào để mảnh đá kia tản mát ra ánh sáng, tự động dán vào trên lỗ khảm.

Thẩm Tường làm bộ vận lực rất vất vả, cho nên sau khi đám người đều hoàn thành, hắn mới bắt đầu ném mảnh đá ra bên ngoài, hơn nữa còn để cho đầu toát đầy mồ hôi, xem như rất mệt mỏi vậy, điều này làm cho những người trẻ tuổi kia âm thầm chế nhạo, bởi vì như vậy thì càng dễ đắc thủ hơn.

Đại môn vừa mở, những người tuổi trẻ đi theo mà đến kia lập tức động thủ, đây chính là chuyện những cự đầu kia đã âm thầm thương lượng qua, nhìn xem người trẻ tuổi của thế lực nào lợi hại nhất.

Sau khi mảnh đá màu tím trong tay Thẩm Tường bay tới dán ở trên lỗ khảm ở đại môn, chỉ thấy trên vách núi đá của đại môn phát ra tiếng "Răng rắc răng rắc", rung động một lúc, ở giữa vách núi xuất hiện một vết nứt, một luồng ánh sáng trắng từ bên trong phun ra, làm hai mắt người phải nhíu lại vì chói.

Đúng lúc này, những người tuổi trẻ kia đột nhiên xuất thủ, thiên tử thiên nữ của Thông Thiên thế gia và Thánh cảnh, cháu trai của chưởng môn Thái Nguyên sơn và Thái tử Thánh Long, trong tay tất cả bọn họ đều cầm các loại binh khí, thi triển một kích mạnh nhất của bọn họ đều là công về phía Thẩm Tường!

"Tiểu nữ nô, lui!" Trong khoảnh khắc đó, Thẩm Tường truyền âm cho Cơ Mỹ Tiên rồi mới thi triển di hình hoán ảnh, để cho mình và cháu trai của chưởng môn Thái Nguyên sơn trao đổi vị trí cho nhau.

Một chiêu này ai cũng không ngờ tới, khi mọi người phản ứng lại thì đã có hơn mười thanh trường kiếm đâm vào trên người cháu trai bảo bối của chưởng môn Thái Nguyên sơn, long trảo của Thái tử Thánh Long càng là móc trái tim của cháu trai kia ra!

Sau khi ánh sáng từ đại môn phát ra biến mất, chỉ thấy chưởng môn Thái Nguyên sơn gào thét một tiếng, nện một chưởng về phía đám người tuổi trẻ kia, những binh khí kia toàn bộ bị chấn nát, những người có phần công kích kia toàn bộ đều bị chấn động đến trọng thương, chỉ có tình huống của Thái tử Thánh Long là tốt hơn một chút!

"Cái này. . ."

Cự đầu của các thế lực vạn phần kinh ngạc, vội vàng tiếp nhận những tiểu bối bị đánh bay ra kia, ở bên trong những người tuổi trẻ này chỉ có Cơ Mỹ Tiên xuất thủ hơi chậm thì tránh thoát một kiếp, bởi vì lúc Thẩm Tường truyền âm cho nàng, nàng ta bị ảnh hưởng tới, chậm hơn những người khác rất nhiều! Thẩm Tường giả mạo Đông Phương Lăng Vân trà trộn vào tới, cái này thật sự là quá nằm ngoài dự liệu của nàng, nàng ta vốn cho là Thẩm Tường theo dõi bọn họ tới!

Hai mắt chưởng môn Thái Nguyên sơn đỏ bừng, hắn bây giờ rất muốn dùng một chưởng đánh chết Thẩm Tường, tuy nhiên hắn lại cứu được cháu của hắn.

"Người đâu!" Một cự đầu hô, bọn họ không nghĩ tới Đông Phương Lăng Vân này vậy mà âm như thế, biết được loại chiêu số này.

"Mọi người cẩn thận, đây là Di Hình Hoán Ảnh của Hoàng Long tộc ta, người này chắc chắn là Thẩm Tường!" Thái tử Thánh Long vừa rồi tức giận vì bị chưởng môn Thái Nguyên sơn đả thương, khóe miệng có vết máu.

Ánh sáng xanh bỗng nhiên lóe lên, Thẩm Tường trốn ở trong không gian bỗng nhiên xuất hiện, trong tay cầm Thanh Long Đồ Ma đao vô cùng bá khí, thi triển Thương Lãnh trảm trong Đồ Long Thất Sát trảm, long lực như là sóng lớn xung kích, bổ về phía Thái tử Thánh Long!

Thái tử Thánh Long không hổ là con trai của Long Đế, tuy rằng lúc này bị thương nhưng phản ứng lại hết sức mạnh mẽ, cảm ứng được nguy hiểm đánh tới, bỗng nhiên né tránh, tuy nhiên một đao này của Thẩm Tường lại rất nhanh, Thái tử Thánh Long tuy rằng làm ra trốn tránh, nhưng vẫn là có một cánh tay bị chém xuống.

"Tiểu tạp mao!" Tam Giác Long Vương trông thấy Thẩm Tường hiện thân, một cánh tay biến thành một cái long trảo màu tím đen to lớn như núi, đánh về phía Thẩm Tường, Thẩm Tường chân đạp Súc Địa bộ, né tránh giống như một tia chớp, trong chớp mắt đã tiến vào bên trong cánh cửa kia.

Thái tử Thánh Long nhìn mặt đất bị long trảo của Tam Giác Long Vương đập nát, tức giận đến toàn thân phát run, long huyết bên trong cánh tay cụt chảy ra đầm đìa không thôi.

"Thẩm Tường ... ngươi chờ đấy cho ta!" Thái tử Thánh Long căm tức nhìn Thẩm Tường biến mất ở cánh cửa kia.

"Chiếu cố tốt hắn, ta đi thu đầu của Thẩm Tường lại!" Giọng nói của chưởng môn Thái Nguyên sơn trở nên vô cùng lạnh lùng, sau đó chạy về phía đại môn kia.

Những cự đầu kia đều cho trưởng lão theo tới ở lại, thế lực nào không còn trưởng lão thì giao phó cho trưởng lão thế lực khác, sau đó thi nhau đuổi theo hướng Thẩm Tường.

Cơ Mỹ Tiên không đi vào, nàng ta tán thưởng không thôi đối với cách làm này của Thẩm Tường, vốn những thế lực này đều muốn cho tiểu bối của chính mình xuất ra một chút danh tiếng, nhưng không nghĩ tới cuối cùng lại làm cho cháu trai của Thái Nguyên sơn thiếu chút nữa chết đi vì trọng thương, mà Thái tử Thánh Long cũng bị đoạn đi một cánh tay, tiểu bối thế lực khác đều bị trọng thương, mà những quan hệ giữa thế lực cổ xưa và Thái Nguyên sơn cũng bởi vậy mà chuyển biến xấu!

Sau khi Thái tử Thánh Long ăn một viên Tiên đan, khôi phục rất nhiều, cánh tay bị chém đứt kia cũng nhanh chóng mọc ra, hắn là con trai của Long Đế, Tiên đan vẫn là không thiếu a, sau khi khôi phục cũng gần như hoàn toàn rồi thì hắn cũng chạy vào đại môn kia.

Sau khi Thẩm Tường tiến vào đại môn này, đi vào bên trong một cái đường hầm màu trắng hơn nữa rộng lớn, ở trên vách đá hai bên của thông đạo này có rất nhiều cửa, mỗi một cánh cửa trước sau phải trái cách nhau ba trượng.

Hắn nhanh chóng đi tới điểm cuối của cái thông đạo này, phát hiện cửa vẫn là lớn nhỏ như nhau, mà lúc này đã có người đuổi theo tới, hắn tuy tiện chọn một cái, dùng tốc độ nhanh nhất của hắn để mà chạy.

Sau khi những người khác tiến vào, phát hiện trong này có nhiều cửa như thế thì không thể không nhức đầu, bởi vì bọn hắn không biết Thẩm Tường đi cánh cửa nào, hơn nữa cũng không biết trong những cánh cửa này thì cánh cửa nào mới là cánh cửa chính xác!

"Chưởng môn Thái Nguyên sơn, chuyện vừa rồi..."

"Không cần nhắc lại, đều đã qua rồi, hiện tại chúng ta phải ngăn cản Thẩm Tường!" Chưởng môn Thái Nguyên sơn nắm chặt nắm đấm.

Mọi người chỉ cần nghĩ tới Thẩm Tường biến thành Đông Phương Lăng Vân trà trộn vào trong bọn họ thì trong lòng cũng không thể không tức giận, hơn nữa một đường đi tới, bọn họ còn bảo vệ lấy Thẩm Tường, không nghĩ tới giây phút cuối cùng nhất lại bị Thẩm Tường hung hăng tính toán một phen, bọn họ đột nhiên cảm thấy chính mình mới là một tên vô cùng ngu xuẩn!

Đặc biệt là bí mật của Hỗn Độn Hỏa lệnh, vậy mà toàn bộ đều bị Thẩm Tường biết được, hơn nữa còn là chính miệng chưởng môn Thái Nguyên sơn nói cho Thẩm Tường!

"Thẩm Tường đã biết bí mật Hỗn Độn Hỏa lệnh!" Chưởng môn Kim Dương thở dài.

"Chúng ta chỉ cần giết chết hắn là được rồi, tuyệt không thể để cho hắn rời khỏi Hỗn Độn sơn này!" Chưởng môn Thái Nguyên sơn nói.

Lúc này mọi người đều đã hiểu, Thẩm Tường sớm đã giết chết người của Tử Nguyệt thánh cảnh, đật được mảnh đá kia rồi mới giả mạo làm người của Tử Nguyệt thánh cảnh trà trộn vào nhóm người bọn họ, đi cùng bon hắn tới Hỗn Độn sơn, chiêu này quả thật là rất tuyệt, nếu như bọn họ không phải muốn ở lúc mở đại môn giết chết Đông Phương Lăng Vân thì nói không chừng cuối cùng Thẩm Tường còn có thể đạt được rất nhẹ nhàng rồi rời đi.

"Hiện tại phải đi như thế nào? Tiểu tử Thẩm Tường này rất âm, chúng ta tốt nhất đừng phân tán."

"Đúng vậy nha, nếu như hắn lại giả mạo một người trong chúng ta, đến lúc đó sẽ rất phiền toái!"

"Chúng ta dùng thần thức truyền âm, xác định ám hiệu, nếu như đi vào những cửa này, ngoài ý muốn gặp nhau thì chúng ta dùng ám hiệu đến xác định thân phận, nếu như không ra ám hiệu đúng thì lập tức xuất thủ!" Chưởng môn Thái Nguyên sơn nói xong, truyền âm cho mọi người, nói ra một cái ám hiệu thống nhất rồi mới từng người đi vào những cánh cửa này.

Thẩm Tường đi ở bên trong một cái thông đạo, sờ lên cái cằm cười nói: "Ám hiệu sao? Ta sẽ có biện pháp làm được! Ta thế nhưng là chưởng môn Hàng Long môn, ta nhất định phải giết chét một hai lão gia hỏa ở chỗ này, bằng không sau này ta làm sao khoác lác được với đám Vân Tiểu Đao đây?"

P/S: Ta thích nào...chương 1.

Bình Luận (0)
Comment