Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1086 - Chương 1086 - Sơn Linh

Chương 1086 - Sơn Linh
Chương 1086 - Sơn Linh

Thẩm Tường chạy như điên ở trong đường hầm, nhưng hắn chẳng mấy chốc phát hiện cái thông đạo này vậy mà lại di động, nói cách khác cái thông đạo này không có nơi chỉ định, tuy nhiên bây giờ hắn cũng không có cách nào, bởi vì những cái cửa kia nhiều như vậy, hắn cũng không biết cánh cửa nào mới có thể thuận lợi đi về mục tiêu.

Ở trong khoảng gần nửa canh giờ, Thẩm Tường cũng không gặp được nguy hiểm gì, lúc này hắn cũng thả chậm tốc độ, vừa đi vừa tu luyện, hắn luyện hóa dung hợp Thảo Mộc chi linh trước đó nhanh hơn chút để mang tới lực lượng cho hắn, hắn cảm thấy lực lượng của mình ở trong đám người này là yếu nhất, không đủ một chút nào.

Vách tường trên thông đạo đều tản mát ra ánh sáng màu bạc trắng, giống với ánh sáng ở bên ngoài của Hỗn Độn sơn, lúc này Thẩm Tường cũng không biết những người khác làm sao, hắn có chút lo lắng bảo vật trong này sẽ bị lấy đi, hắn cũng không muốn lãng phí thời gian.

Tòa Hỗn Độn sơn này vốn là rất lớn, cho nên thông đạo rất dài cũng là chuyện rất bình thường, nhưng Thẩm Tường hắn chậm rãi đi, chỉ dùng khoảng thời gian một ngày đã nhìn thấy một cánh cửa, điều này làm cho hắn hào hứng lập tức chạy tới.

Sau khi mở ra cánh cửa kia, hắn đi vào trong một gian nhà đá to lớn rất rộng rãi, trong này không có bảo vật gì, ngoại trừ xung quanh có vách đá cao lớn rất phẳng ra thì cái gì cũng không có, hơn nữa đường đi tới vừa rồi còn bị đóng lại.

"Làm sao lại không có đường ra?" Thẩm Tường ở trong gian nhà đá rộng rãi này chạy nhanh xung quanh, hơn nữa hắn vô luận sử dụng xuyên qua không gian thế nào đi nữa cũng không thể rời khỏi gian nhà đá này, gian nhà đá to lớn này có tiên khí rất nồng đậm, nhưng không có bất kỳ một cái thông đạo nào.

Thẩm Tường không nghĩ tới cửa mà chính mình lựa chọn lại là như vậy, hắn bị vây ở chỗ này!

Sau đó, hắn dùng Thanh Long Đồ Ma đao thi triển các loại võ công lợi hại, điên cuồng nền vào trên vách tường màu trắng bạc kia, đừng nói đánh ra một cái hố, ngay cả một vết xước cũng không làm ra được, hơn nữa vô luận công kích của hắn cường đại cỡ nào thì nơi này cũng không phát ra một chút rung động nào!

"Chẳng lẽ ta không phải những thế lực phản đồ kia, cho nên mới vây ta lại ở chỗ này? Vậy phải bị vây bao lâu a!" Thẩm Tường gấp, cầm Thanh Long Đồ Ma đao điên cuồng chém vào vách tường, nhưng không có một chút tác dụng nào.

Ngay vào lúc Thẩm Tường từ bỏ, một giọng nói già nua truyền tới.

"Tiểu gia hỏa, rất hăng hái nha, ngươi cũng không bị vây lại!"

Nghe được giọng nói này, tinh thần Thẩm Tường lập tức trở nên phấn chấn, hô: "Ngươi là ai? Ta phải làm như thế nào mới có thể ra ngoài?"

"Ta là linh được ngọn núi này dựng dục ra! Ngươi muốn ra ngoài, chỉ cần cố gắng tăng thực lực lên là được rồi, bởi vì người đi vào nơi này, đều chỉ có thể có một nửa còn sống! Nói cách khác, người đi vào nơi này đều phải quyết một trận tử chiến với một người khác!"

Lại là Sơn Linh của ngọn núi này, Hỗn Độn sơn này có thể dựng dục ra linh, Thẩm Tường cũng không phải là quá bất ngờ.

"Vậy thì nhanh để cho ta quyết chiến với một gia hỏa a!" Thẩm Tường hô.

"Không được, thực lực của ngươi quá yếu, mặc kệ gặp được cái nào thì ngươi cũng không có phần thắng, trừ khi ngươi ở chỗ này tăng thực lực lên tới tình trạng nhất định, linh trận nơi này sẽ truyền tống một người đến đánh cùng, hiện tại đã có người đánh! Mà nơi mà ngươi ở có một cái trận pháp thời gian, cho nên thời gian tu luyện của ngươi lâu một chút cũng không có gì đáng ngại." Sơn Linh kia nói.

"Tại sao phải sắp xếp như thế? Gia hỏa kiến tạo nơi này năm đó không phải là tổ tiên của đám thế lực phản đồ kia sao?"

"Đó là bởi vì sau này có một gia hỏa tới đây động chút tay chân, cho nên chỉ cần có người tiến vào, cuối cùng nhất đều phải tự giết lẫn nhau, tuy nhiên xem ra ngươi thật giống như không phải người đời sau của những thế lực phản đồ kia, ngươi là trà trộn vào tới như thế nào?" Sơn Linh kia nói.

"Nói rất dài dòng!" Thẩm Tường đặt mông ngồi dưới đất, hắn hiện tại đành phải nhanh chóng tăng thực lực của mình lên, để nhanh quyết chiến với một gia hỏa, rồi mới rời khỏi cái nơi quỷ quái này.

"Sơn Linh tiền bối, ngươi có lẽ biết ta không phải người xấu, ngươi có thể nói cho ta, nơi này đến cùng cất giấu bảo bối gì sao?"

"Chuyện này sao ... ta cũng không rõ lắm, ta chỉ biết là nơi cuối cùng ở trong này có giấy ba mươi hộp, trong mỗi cái hộp có cái gì ta cũng không rõ ràng, tóm lại những thứ kia đều là bảo bối."

Hiện tại cần phải làm là tăng thực lực lên, Thẩm Tường luyện hóa nhanh chóng năng lượng mà Thảo Mộc chi linh mang tới, nhanh một chút ngưng tụ vào bên trong năm đan phôi của thiên đan thứ năm trong mỗi một tôn thú tượng.

"Nơi này cũng có thể dẫn tới Niết Bàn kiếp sao? Nếu như không thể thì như vậy thực lực của ta khó mà tăng lên!" Thẩm Tường hỏi.

"Đương nhiên là có, hơn nữa độ Niết Bàn kiếp ở chỗ này thì uy lực cũng không phải đùa giỡn, bởi vì nơi này là Hỗn Độn sơn, kiếp lực đều là hấp thu lực lượng hỗn độn, tuy nói đây là trên lý thuyết, tuy nhiên thực tế sẽ như thế nào ta cũng không xác định được, ta nghĩ chẳng mấy chốc ta có thể nhìn thấy được." Sơn Linh cười mỉm mà nói.

Sơn Linh của ngọn núi này không có thân thể, chỉ là một đạo hồn thể cường đại bám vào Hỗn Độn sơn, bên trong một số ngọn núi cũng sẽ có Sơn Linh.

Ổ định lại tâm thần, Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã luyện hóa lực lượng mà Thảo Mộc chi linh mang lại cho hắn, tuy nhiên Thảo Mộc chi linh và Thảo Mộc thiên đan cũng chưa dung hợp, cái này còn cần một đoạn thời gian để cả hai dung hợp một cách tự nhiên.

Nhưng thực lực bây giờ của Thẩm Tường còn chưa đủ!

"Thực lực của Thái tử Thánh Long có lẽ yếu hơn một chút so với ta, hắn có lẽ là người có thực lực yếu nhất đi vào nơi này, cho nên ngươi chỉ cần tiếp cận thực lực đó là được rồi, nói cách khác ngươi ít nhất phải vượt qua Niết Bàn lục kiếp thì mới có thể có được thực lực ngang bằng với Thái tử Thánh Long." Long Tuyết Di nói.

Trước đó Thẩm Tường có thể chém rụng cánh tay của Thái tử Thánh Long, đó là bởi vì Thái Tử Thánh Long trước đó bị chưởng môn Thái Nguyên sơn đả thương, hơn nữa Thẩm Tường lại công kích bất ngờ, nhưng nếu như chiến đấu mặt đối mặt thì hắn cũng không có phần thắng lớn như vậy, long lực của Thái tử Thánh Long vẫn là rất khủng bố.

"Thực lực của Thái tử Thánh Long kia ra sao?" Thẩm Tường cảm thấy long lực của Thái tử Thánh Long cũng đã vượt qua Niết Bàn, mà Long Tuyết Di nói chính nàng còn mạnh hơn so với Thái tử Thánh Long kia một chút.

"Không phải ta đã nói rồi sao? Yếu hơn so với ta một chút!" Long Tuyết Di cười khúc khích nói.

"Có phải ngươi nói ngươi mạnh hơn ta rất nhiều hay không?"

"Đây là sự thật có được không, ngươi chấp nhận đi, nếu như là ta đối phó Thái tử Thánh Long kia thì hai ba lần sẽ đánh cho hắn quỳ xuống."

Thẩm Tường không còn nghe lời khoác lác của Long Tuyết Di, nếu như nghe nhiều, rất dễ nhiễm tật xấu của nàng.

Hắn còn có không ít Khí Thần đan có thể tăng thự lực lên, tuy nhiên hắn cũng không có ý định dùng, mà là lấy ra một viên Thiên đan! Thiên đan này là của một tên Thiên tử tên là Phong Tử Hiên, năm đó Phong Tử Hiên này và Triệu Di Tuyền đuổi giết hắn đến Thập Thiên thánh sơn, kết quả bị hắn phối hợp với Cơ Mỹ Tiên ám toán.

Bên trong Thiên đan này có năng lượng rất tinh thuần, đây chính là lực lượng của tiên nhân, nhưng Thẩm Tường có thể rút ra năng lượng để cho bản thân sử dụng là không nhiều, có thể được đến một phần cũng không tệ rồi, bởi vì lực lượng bên trong Thiên đan này chắc chắn còn có linh tính, là chịu đến từ sự ảnh hưởng của chủ nhân, cho nên lúc hấp thu sẽ có rất nhiều lực lượng bị xói mòn.

Mà hắn một tên Luyện Đan sư, bây giờ lại nắm giữ Thiên Luyện thuật, hắn chỉ cần luyện Thiên đan này thành đan là có thể rút được càng nhiều năng lượng bên trong viên Thiên đan này hơn!

P/S: Ta thích nào...chương 2.

Bình Luận (0)
Comment