Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1139 - Chương 1139 - Phu Thê Thì Thầm

Chương 1139 - Phu Thê thì thầm
Chương 1139 - Phu Thê thì thầm

Tiết Tiên Tiên lúc này đang ngưng thần chuyên tâm nhìn vào linh văn huyền ảo trên bề mặt bản vẽ, hơn nữa còn dùng đầu ngón tay phóng xuất ra một số hàn khí lạnh giá màu trắng, ngưng tụ thành sợi tơ dùng để vẽ phác thảo linh văn.

Mà Lãnh U Lan thì trước tiên là dùng bút đi vẽ tối làm quen với linh văn, đây chính là một cái phương thức để học tập linh văn.

Tiết Tiên Tiên tuy rằng thoạt nhìn giống như một tiên nữ không dính khói lửa trần gian, có chút đơn thuần, nhưng tính cảnh giác của nàng lại rất cao, sau khi cảm nhận được có một cỗ khí tức thì đột nhiên xoay người một cái, đồng thời còn rút một cái trường kiếm được chế tạo thành từ xương trắng của Ngọc Long chỉ vào Thẩm Tường.

Nếu như không phải trông thấy khuôn mặt tuấn tú quen thuộc kia của Thẩm Tường, chỉ sợ nàng ta đã đâm tới một kiếm, mà Lãnh U Lan cũng vội vàng lấy ra thanh cự kiếm kia.

"Ca ... ngươi vụng trộm a, ngươi đây chính là muốn bị ăn đòn a!"

Lãnh U Lan trông thấy Thẩm Tường thì cười ha ha một tiếng, thanh cự kiếm đột nhiện chém xuống, còn mang theo một chút long khí, tuy rằng Lãnh U Lan cực lực che giấu đi long lực của chính mình nhưng Thẩm Tường vẫn có thể cảm nhận được.

Thẩm Tường biết Lãnh U Lan là đang luận bàn với hắn, vội vàng vỗ một chưởng về phía thanh cự kiếm kia, Chân Thiên chưởng trong chớp mắt đánh tới, chấn động đế cả tòa trạch viện run rẩy, tiếng ầm ầm vang vọng lên, cánh tay của Lãnh U Lan cũng bị chấn động đến run lên, lui về phía sau mấy bước.

"Đừng nghịch nữa, các ngươi muốn hủy nơi này đi hay sao?" Tiết Tiên Tiên trách cứ liếc nhìn Thẩm Tường, biết rõ Lãnh U Lan rất thích đánh nhau nhưng lại lựa ý hùa theo với nàng ta, cái này sẽ kích động tới chiến ý của Lãnh U Lan.

Quả nhiên, Lãnh U Lan khí phách quát một cái, như là một con báo mạnh mẽ bay nhào tới, thanh cự kiếm kia cũng không mơ hồ, xoát một cái, lướt qua làm nổi lên một cơn gió lạnh kinh khủng, đây chính là hàn lực đóng băng đặc biệt của Băng Phong thần công, lạnh tới mức Thẩm Tường run rẩy một trận.

Cự kiếm to lớn mà sắc bén, kèm theo đó là gió lạnh thấu xương điên cuồng chém tới, phát ra tiếng rít gào khiến cho người ta phải rùng mình, rất dọa người, Thẩm Tường vội vàng vận chuyển Càn Khôn hỏa trong cơ thể ngưng tụ ở trong lòng bàn tay, một chưởng mạnh mẽ đánh vào thân kiếm kia, đánh cho thanh cự kiếm kia vang lên tiếng động, sau đó lại nhanh chóng đánh về phía ngực của Lãnh U Lan, nhấc lên một cỗ sóng lửa màu đỏ, bao phủ về phía Lãnh U Lan.

Lãnh U Lan không trốn tránh, mà là khẽ kêu một tiếng, thân thể đột nhiên bốc lên hỏa diễm màu trắng, bao trùm quần áo màu đỏ tực trên người nàng ta, trên mặt ngọc cũng ngưng tụ ra hỏa diễm màu trắng bừng bừng, chặn đánh về phía bàn tay của Thẩm Tường!

Hai hỏa chưởng đột nhiên va chạm vào nhau khiến cho cả vùng đất rung động, một con sóng hỏa kinh khủng như muốn phun trào ra, mà lúc này Tiết Tiên Tiên đột nhiên xuất thủ, tay ngọc vung lên, một làn sương khói màu trắng mà mắt thường có thể nhìn thấy bao phủ vào hai chưởng đang kề sát vào nhau kia!

Hai chưởng Thẩm Tường và Lãnh U Lan đối nhau đều bị ngưng đầy băng sương, có thể thấy được Băng Phong thần công của Tiết Tiên Tiên rất cường hãn, vậy mà có thể ở trong nháy mắt làm lạnh đi lực lượng nóng rực mà hai loại hỏa diễm kinh khủng va chạm vào nhau mà bạo phát ra này!

"Hai huynh muội các ngươi vừa gặp mặt thì lại đánh nhau!" Tiết Tiên Tiên gắt giọng.

Lãnh U Lan là muốn nhìn thực lực giữa chính mình và Thẩm Tường chênh lệch lớn tới cỡ nào, mà Thẩm Tường cũng muốn nhìn xem ở sau khi Lãnh U Lan thức tỉnh Bạch Long huyết mạch thì mạnh lên cỡ nào.

Để Thẩm Tường cảm thấy tương đối ngoài ý muốn chính là, Lãnh U Lan vậy mà có thể sử dụng loại hỏa diễm màu trắng kia, hắn giống như nghe Long Tuyết Di từng nói, đó là Bạch Long hỏa, hỏa diễm mà sau khi Bạch Long nhất tộc sinh ra đã có, rất là lợi hại.

Lãnh U Lan lắc lắc mái tóc trắng xinh đẹp kia, cười nói: "Không phải chỉ dùng có hai chiêu thôi sao? Thực lực của lão ca thật đúng là không tệ, khó trách dám có kẻ thù ở khắp nơi."

"U Lan, ngươi tiến bộ rất lớn a! Xem ra chẳng mấy chốc thì ngươi có thể đi Thiên giới." Thẩm Tường cười đi qua, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng kia của Lãnh U Lan.

Tiết Tiên Tiên đi tới, kéo lấy cánh tay của Thẩm Tường, nhẹ giọng hỏi: "Phu quân, ngươi bây giờ khoog vội sao? Ngươi tới nơi này có phải có chuyện muốn tìm chúng ta hay không?"

Thẩm Tường hôn lên trán của Tiết Tiên Tiên một cái, cười nói: "Hiện tại ta có chút khoảng thời gian, ta muốn nhìn xem tiểu tiên nữ và tiểu ma nữ của ta quản lý Thần Binh Thiên quốc và Băng Phong cốc thế nào."

"Cái này có gì mà quản lý? Bình thường ta đều giao cho trưởng lão đi làm, ta chỉ cần học tốt trận pháp, học tốt luyện khí, có thể bố trí ra một số đại trận lợi hại là được rồi, hiện tại ta và sử tỷ cùng nhau, đây đối với chúng ta mà nói cũng không khó!"

Lúc này Lãnh U Lan một mặt hưng phấn, xem ra rất muốn đánh nhau một trận với Thẩm Tường.

"Vợ chồng các ngươi lâu đã lâu như vậy rồi không có ở chung, ta bây giờ có lẽ là tránh đi mới đúng!" Lãnh U Lan đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, ném ra câu nói này xong thì chạy đi.

"Nha đầu này, hiểu thì cũng đừng nói đi ra đi!" Tiết Tiên Tiên đỏ mặt cười nói.

Thẩm Tường nhìn vào khuôn mặt thoáng có chút đỏ bừng của Tiết Tiên Tiên, tưởng nhớ nhiều ngày đột nhiên xông lên đầu, hắn đột nhiên ôm lấy eo ngọc của Tiết Tiên Tiên, cắn lấy đôi môi thơm xinh đẹp kia, đầu lưỡi vươn vào miệng thơm ngọt ngào kia, quấn lấy đầu lưỡi mềm mại thơm tho bên kia.

Hai người đã rất lâu rồi không thân mật như thế, chẳng mấy chốc thì đã hôn tới nồng nhiệt, mà Lãnh U Lan thì ở một bên âm thầm nhìn lén, nàng ta nhớ rõ chính mình và Thẩm Tường cũng đã từng hôn nhau, loại cảm giác kỳ diệu đó khiến nàng ta đến nay vẫn khó quên, còn thỉnh thoảng nhớ về.

Một lát sau, Tiết Tiên Tiên đỏ mặt nhìn nơi Lãnh U Lan ẩn nấp, khẽ quát: "Ngươi cái đứa muội muội tốt này, ở một bên nhìn lâu như vậy."

Lãnh U Lan trốn ở trong một bụi cỏ vội vàng hô: "Ta không nhìn thấy cái gì cả."

Tiết Tiên Tiên cười khúc khích: "Tin ngươi mới là lạ!"

Thẩm Tường ôm Tiết Tiên Tiên, ngồi ở trên bãi cỏ, để Tiết Tiên Tiên dựa vào trong ngực của hắn, nhẹ nhàng mà hỏi thăm: "Quản lý Thần Binh Thiên quốc và Băng Phong cốc có vất vả không?"

Tiết Tiên Tiên dựa vào trong ngực Thẩm Tường, y như là con chim non nép vào người, nói khẽ: "Không khổ cực, U Lan vừa rồi cũng đã nói, rất nhiều chuyện đều do các trưởng lão xử lý, chúng ta chỉ cần xuất lực ở trên một số chuyện lớn là được rồi."

Lãnh U Lan và Tiết Tiên Tiên mặc dù còn chưa tới Niết Bàn cảnh đỉnh phong, nhưng hai người liên thủ thì thực lực cũng rất cường hãn, đặc biệt là các nàng đều tu luyện Băng Phong thần công, đều có Băng Hỏa thần mạch, hơn nữa ở cùng nhau trong thời gian lâu dài cho nên ở dưới phối hợp ăn ý, sức chiến đấu vẫn là rất có khả quan, đặc biệt là sau khi Lãnh U Lan thức tỉnh Bạch Long huyết mạch thì càng lợi hại hơn.

Ít ra Thẩm Tường bây giờ không có cách nào nhìn thấu được thực lực của tiểu tiên nữ mềm mại đang dựa vào ngực hắn này rốt cuộc là mạnh tới cỡ nào, hắn vẫn luôn cảm thấy Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan ẩn giấu đi thực lực rất mạnh, chỉ có điều bình thường đều rất khiêm tốn, ít khi sử dụng tới mà thôi.

"Sư phụ để cho ta chuyển cáo tới ngươi, nói hy vọng ngươi có thể an phận tu luyện một chút, sớm ngày đi Thiên giới, hơn nữa sau khi đi tới Thiên giới cũng phải đàng hoàng mà tăng thực lực lên, hiện tại tình huống ở trên đó rất phức tạp." Tiết Tiên Tiên sờ lấy khuôm mặt tuấn tú của Thẩm Tường khẽ nói.

"Không gặp được Mộng Nhi tỷ trước khi tỷ ấy phi thăng thật sự là tiếc nuối a!" Thẩm Tường khẽ thở dài.

"Sau này có cơ hội, chẳng qua nói đi cũng phải nói lại, cha mẹ của sự phụ rất lợi hại, nếu như biết chuyện ngươi và nàng thì chắc chắn sẽ không thể thu sư phụ dễ dàng như vậy." Tiết Tiên Tiên trêu chọc nói.

"A... Mộng Nhi tỷ nói chuyện này với ngươi sao?" Thẩm Tường cũng cảm thấy chuyện thu cả sư lẫn đồ như vậy cũng có chút không ổn, cha mẹ của Mộng Nhi tỷ chắc chắn sẽ phản đối.

"Sớm đã nói rồi, không nghĩ tới lúc sư phụ ta nói tới chuyện này còn thẹn thùng y như tiểu nữ hài vậy, tiểu bại hoại nhà ngươi lúc trước đối với sư phụ ta thật đúng là xấu, khi dễ sư phụ như thế." Tiết Tiên Tiên cười hì hì một tiếng, hơi dùng sức véo véo khuôn mặt của Thẩm Tường.

P/S: Ta thích nào ... chương 6

Bình Luận (0)
Comment