Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1146 - Chương 1146 - Tiểu Viên Vương

Chương 1146 - Tiểu Viên Vương
Chương 1146 - Tiểu Viên Vương

Kim Viên kia có dáng dấp rất khôi ngô, trên người mặc áo bào màu vàng óng, đang vuốt ve một khối Huyền Băng có hình người!

Thẩm Tường cũng lập tức bị khối Huyền Băng này hấp dẫn tới, bởi vì khối Huyền Băng này giống như là một khối ngọc trắng được điêu khắc thành một mỹ nhân một cách công phu, có một khuôn mặt trái xoan rất tinh xảo, ngũ quan rất rõ ràng, rất khó tin tưởng khối Huyền Băng này là do thiên nhiên hình thành, thật sự là quá thần kỳ.

Thẩm Tường đi vào cái đại sảnh trưng bày Huyền Băng, trông thấy hắn đi vào, rất nhiều người trong lòng đều âm thầm giật mình, bởi vì người có thể vào thì thực lực đều rất không tệ, bọn họ không nghĩ tới đại thúc trung niên có bề ngoài xấu xí này lại lợi hại như thế.

Sau khi Thẩm Tường biến hóa dung mạo, nhìn cực kỳ bình thường, mà bây giờ hắn lại dẫn tới sự chú ý của một số người.

"Vị đại ca này, có vẻ mặt tốt a! Ngươi là lần đầu tiên tới đây sao? Đây chính là một khối Huyền Băng hình người mà Yêu Vận động thiên chúng ta vừa mới đào ra, nếu như ngươi cần mua, giá cả có thể ưu đãi." Một yêu tinh có khuôn mặt vui tươi nói ra lời nói nhẹ nhàng rành mạch.

Thẩm Tường nhìn giá niêm yết một chút, lại muốn 5000 ức tinh thạch, cái này rất đắt!

Tuy nhiên lần trước ở bên trong đấu giá hội của Kim Dương thánh cảnh, Huyền Băng hình bông hoa sen kia đã lấy được hơn vạn ức tinh thạch, cho nên so tới thì đây vẫn là khá rẻ.

Thẩm Tường nhếch miệng cười một tiếng, nói: "Nếu như có thể từ bên trong mở ra một mỹ nhân giống như ngươi thì một vạn ức ta cũng mua."

Nữ tử kia cười khẽ một tiếng: "Đại ca ngươi thật khôi hài, nếu như ngươi mua khối Huyền Băng này, chỉ cần từ bên trong mở ra đồ vật thì chúng ta sẽ trả lại cho ngươi tinh thạch ngươi mua sắm, nói cách khác, nếu như ngươi có vận khí tốt thì có thể không mất thứ gì mà đạt được một vật."

"Nếu như vận khí không tốt thì không được gì mà còn mất 5000 ức tinh thạch, hơn nữa bình thường tình huống vận khí không được tốt thì tương đối nhiều, tính không ra a..." Thẩm Tường vừa lắc đầu vừa dùng Hỗn Độn thần nhãn nhìn vào khối Huyền Băng hình người này.

Nam tử to con của Kim Viên nhất tộc kia nhìn Thẩm Tường với ánh mắt khinh bỉ, khinh thường nói ra: "Hừ, cảm thấy không trả nổi thì không nên chơi Huyền Băng, Huyền Băng cũng không phải là ai cũng có khả năng chơi."

Chơi Huyền Băng? Trong lòng Thẩm Tường cười thầm, hắn nhưng là người trong nghề chơi Huyền Băng a, chỉ sợ bên trong Đế Thiên có thể từ bên trong Huyền Băng tìm ra được nhiều đồ tốt nhất chính là hắn, Ngộ Đạo thạch, Hư Thiên thạch và Pháp Tắc huyền châu kia, không thể không nói đều là đồ vật tốt nhất.

Thẩm Tường rất rõ ràng người trẻ tuổi thưởng thức Huyền Băng ở bên trong phòng khách này, đại đa số đều là vì thể diện, cho là mình cả ngày ngâm mình ở nơi này xem Huyền Băng là đối với Huyền Băng có hiểu rõ đầy đủ, hơn nữa cũng muốn chơi Huyền Băng.

Mà các cửa hàng khó, hố chính là loại người này, loại người này ngâm mình ở chỗ này hai ba năm cũng chỉ mua một hai khối loại có giá rẻ nhất.

"Ngươi có thể chơi? Sao không thấy ngươi mua tất toàn bộ Huyền Băng ở nơi này rồi đập ra rồi? Cũng không thấy ngươi mua được mấy khối." Thẩm Tường cười lạnh nói.

"Tiểu Viên Vương, ngươi nói với tên ngốc này làm cái gì? Vừa nhìn thì biết hắn không phải chơi Huyền Băng!" Lúc này một tên nam tử mặc áo đen đi tới, nhìn Thẩm Tường mấy lần, tiếp tục nói: "Chơi Huyền Băng cũng không phải đi mua một cách mù quáng, mà là phải nhìn, phải sờ, phải ngửi, thông qua việc quan sát tỉ mỉ kiên nhẫn, đến xem ra bên trong Huyền Băng là có phải có bảo vật!"

Thẩm Tường cười cười: "Như vậy xin hỏi hai vị cao nhân chơi Huyền băng, các ngươi từng mở Huyền Băng ra được bảo vật gì chưa?"

Sắc mặt của Tiểu Viên Vương kia hơi đổi một chút, ở Bắc Yêu thành có ai mà không biết uy danh của tiểu Viên Vương hắn, bây giờ lại bị một tên gia hỏa tranh cãi như thế.

Thẩm Tường cảm thấy, những gia hỏa này chính là bởi vì chẳng có việc gì làm cho nên mới cả ngày ở chỗ này rồi mới khiến người khác cảm thấy bọn họ rất lợi hại, rất không giống người bình thường.

Nam tử mặc áo đen kia nói ra: "Mở Huyền Băng tự nhiên cần phải có vận khí, nhưng quan sát thì ắt không thể thiếu, cái này có thể chắc chắn hơn một chút mở ra được bảo vật, đồng thời có thể bài trừ một số Huyền Băng không có bảo vật."

Nam tử áo đen này nói đến đạo lý rõ ràng, hắn đi tới bên cạnh một khối Huyền Băng màu đỏ vuông vức, nói ra: "Khối Huyền Băng này là khối huyền văng bốn góc tương đối thường gặp, khối Huyền Băng này đặc điểm lớn nhất chính là mặt ngoài có khắc văn, mà thông qua chúng ta quan sát, đó có thể thấy được đây là một cái cây, hơn nữa còn là một gốc cây già sắp chết đi, đang không ngừng rụng lá."

"Rụng lá, cây giờ, sắp chết! Đây là một khối Huyền Băng không xác định, vì vậy sẽ không có thứ gì ở bên trong."

Thẩm Tường rất muốn nói một câu đánh rắm, thế nhưng hắn chỉ tiếp tục cười nói: "Vậy cái Huyền Băng hình người này thì sao?"

Tiểu Viên Vương cười lạnh nói: "Hắc Hổ huynh, đừng nói nhiều với cái tên ngốc này, hắn là đang bẫy chúng ta, chúng ta thế nhưng là nhân sĩ chuyên nghiệp ở lĩnh vực Huyền Băng, chúng ta giải thích Huyền Băng cho ngươi là phải thu lấy tinh thạch."

Thẩm Tường không thể nín cười được, mà bọn họ tranh luận cũng thu hút rất nhiều người vây xem, bọn họ đều thầm cảm thấy Thẩm Tường phải xui xẻo, đắc tội tiểu Viên Vương và Hắc Hổ, đó không phải là chuyện tốt gì.

Nơi này là cửa hàng của Yêu Vận động thiên, là nơi của Lữ Thấm Liên, Thẩm Tường cũng không muốn làm náo loạn ở chỗ này, tuy nhiên bây giờ Lữ Thấm Liên còn chưa tới, cho nên hắn mới có ý định quan sát Huyền Băng ở nơi này, chọn toàn bộ Huyền Băng bên trong có bảo vật, nếu như mở ra bảo vật thì còn có thể giúp Thiên Yêu các bán đi được nhiều Huyền Băng hơn một chút.

"Hai vị, các ngươi nói ở trong khối Huyền Băng vuông vức này không có bảo vật đúng không?" Thẩm Tường hỏi.

"Đây là đương nhiên, chúng ta đều cho là như vậy, bằng không khối Huyền Băng này sẽ không có giá cả thấp tới như vậy!" Hắc Hổ kia nói.

Thẩm Tường dùng Hỗn Độn thần nhãn nhìn cẩn thận một chút, cơ thể mơ hồ nhìn thấy bên trong khối Huyền Băng này có thứ gì, tuy nhiên hắn không thể xác định đây có phải là bảo vật hay không.

"Dù sao cũng chỉ có 600 ức tinh thạch, thử xem một chút!" Thẩm Tường hướng về phía yêu tinh ngọt ngào kia nói: "Cô nương, ta muốn khối này, trực giác của ta nói cho ta, bên trong khối Huyền Băng này có thứ gì đó!"

Tiểu Viên Vương kia cười to nói: "Ngươi muốn đánh mặt chúng ta sao, muốn cho chúng ta xấu mặt phải không, cũng không cần thiết phải lãng phí sáu trăm ức tinh thạch! Nhìn ngươi giống như là một người trưởng thành ổn trọng, nhưng không nghĩ tới lại xung động như thế, ta ngược lại muốn xem xem ngươi có thể mở ra được thứ gì?"

"Tiểu Viên Vương, không nghĩ tới hôm nay có thể gặp được loại ngu người này, công khai nói cho hắn biết bên trong khối Huyền Băng này không có đồ vật, nhưng hắn vậy mà vẫn muốn mua, ôi ôi, hắn là đang hoài nghi ánh mắt của chúng ta."

Nữ tử ngọt ngào kia một mực ở bên cạnh quan sát, nàng ta cũng không nghĩ tới kết quả có thể như vậy, nàng ta cảm thấy đại thúc trung niên này là người không tệ, nhìn rất thành thật trung thực, bây giờ lại bị hai tên hoàn khố chơi bời lêu lổng này kích động một chút thì đầu óc phát sốt rồi.

"Đại ca, ngươi nhất định phải mua sao?" Nữ tử ngọt ngào kia hỏi.

"Tiểu Điềm người ta cũng nhìn ra bên trong khối Huyền Băng này không có bảo vật, ngươi nhìn không ra?" Tiểu Viên Vương kia cười khẩy nói.

Tiểu Điềm nhíu nhíu mày, nói ra: "Ta nhìn không ra là có hay không, các ngươi nếu như thật sự nhìn ra thì làm sao mà chưa thấy các ngươi từng mở ra một khối Huyền Băng nào? Vương chúng ta nói, nếu quả thật có người nhìn ra Huyền Băng có bảo vật, người đó nhất định sẽ mua toàn bộ Huyền Băng của Bắc Yêu thành, cái này thuần túy chính là dựa vào vận khí."

Thẩm Tường cười ngây ngô nói: "Tiểu cô nương, ta nhất định phải mua, không phải là dựa vào vận khí sao, không phải giống như cược sao? Chính mình không có loại vận khí đó, lại ở sòng bạc chỉ đạo người khác đặt cược, thật sự là buồn cười."

P/S: Ta thích nào... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment