Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1147 - Chương 1147 - Hắc Huyết Ma Quỳ

Chương 1147 - Hắc Huyết ma quỳ
Chương 1147 - Hắc Huyết ma quỳ

Tiểu Điềm nghe được lời nói này, trong lòng rất là đồng tình, nhưng lại lo lắng đại thúc đàng hoàng chất phác này bị tiểu Viên Vương trả thù.

Tuy nhiên nàng ta nhìn thấy Thẩm Tường đưa cho nàng ta sáu trăm ức tinh thạch rất sảng khoái thì biết đại thúc này không phải là đèn đã cạn dầu, coi như loại người như tiểu Viên Vương này thì cũng không có xa xỉ như thế.

Kim Viên tộc là một cái thế lực lớn bên trong Yêu vực, yêu ở bên trong bản thể đều là Kim Viên, không dã man giống như những ác yêu kia, mà tiểu Viên Vương ngay vào lúc này là con trai của Viên Vương Kim Viên tộc, người khác đều xưng hô hắn là tiểu Viên Vương.

Sắc mặt của tiểu Viên Vương và Hắc Hổ kia trở nên rất khó coi, bởi vì bọn hắn chưa từng bị người nào nói như thế cả, để trong lòng bọn hắn đột nhiên phải nhẫn nhịn một cỗ tức.

"Tiểu cô nương, các ngươi có thể mở giúp ta khối Huyền Băng này không?" Thẩm Tường hỏi.

"Đương nhiên có thể!" Tiểu Điềm lấy ra một cái đoản đao rất riêng biệt, mạnh mẽ đâm về khía khối Huyền Băng hình vuông kia.

Huyền Băng bị công kích tới liền lập tức hóa thành bột phấn, lúc này ở bên ngoài đại sảnh đều đầy ắp người, bọn họ nhìn chằm chằm vào đống bột phấn kia, mặt mũi tràn đầy vẻ kinh ngạc, bởi vì ở trên đống bột phấn kia xuất hiện một đóa Quỳ Hoa màu đen nhánh, tuy rằng chỉ lớn bằng bàn tay, nhưng Quỳ Hoa màu đen này lại mang tới cho người ta một loại cảm giác rất nguy hiểm.

"Ha ha... vừa rồi ai nói trong khối Huyền Băng này không có đồ vật ấy nhỉ? Cười chết người!" Thẩm Tường cười lên ha hả, mà sắc mặt của tiểu Viên Vương và Hắc Hổ kia thì khó coi tới cực điểm.

Vừa rồi bọn họ luôn miệng nói khối Huyền Băng này tuyệt đối sẽ không có cái gì, loại dáng vẻ tràn đầy tự tin kia bây giờ ở trong mắt mọi người chính là một câu chuyện cười, bọn họ bây giờ giống như bị Thẩm Tường hung hăng đánh cho hai cái bạt tai vậy!

"Cái này là hoa gì? Tiểu Điềm cô nương ngươi biết không? Xem ra độc tính rất lớn a!" Thẩm Tường cầm đóa Quỳ Hoa màu đen này, xem xét cẩn thận.

Tiểu Điềm kia đột nhiên biến sắc, kinh hô: "Đại ca, ngươi mau buông đóa hoa này ra, nếu như ta nhìn không nhầm thì có lẽ là Hắc Huyết ma quỳ, đây chính là vật kịch độc!"

"Tiểu Viên Vương, chúng ta đi mau." Vẻ mặt của Hắc Hổ trở nên trắng bệch, vội vàng rời khỏi phòng khách này, vài người trong này cũng biết sự lợi hại của Hắc Huyết ma quỳ này, đều sợ hãi mà đi ra ngoài.

"Thật không biết tên ngốc này có vận khí tốt hay là xấu, có thể từ bên trong Huyền Băng mở ra đồ vật, nhưng lại ngốc ngốc cầm Hắc Huyết ma quỳ này vào trong tay, hắn là chết chắc!" Tiểu Viên Vương ở bên ngoài nhìn có chút hả hê nói.

"Có phúc không thể hưởng, nếu như hắn bán Hắc Huyết ma quỳ này cho Yêu Vận động thiên này mà nói thì nhất định có thể kiếm được một món lớn." Hắc Hổ cười lạnh nói.

Tiểu Điềm kia mặc dù là yêu tinh của Yêu Vận động thiên, cũng am hiểu dùng độc, nhưng nàng ta bây giờ cũng không dám tới gần, bởi vì độc tính của Hắc Huyết ma quỳ này rất lợi hại!

"Hắc Huyết ma quỳ được gọi là bách độc quân tử, ở trên bảng bách độc xếp hạng thứ mười tám, chớ xem thường xếp hạng thứ mười tám này! Bởi vì mười vị trí xếp ở đầu đều là kỳ độc thời thái cổ, cho nên độc xếp hạng dưới mười vị trí đầu trên bảng bách độc thì đều là kịch độc có thể để cho tiên nhân nghe thấy cũng đã sợ mất mật rồi!" Tiểu Điềm vội vàng nói: "Đại ca, ngươi mau thả Hắc Huyết ma quỳ kia ra, nói không chừng ngươi còn có thể cứu!"

Hoa độc xếp thứ tám dưới kỳ độc thái cổ, hơn nữa còn là không hạn chế sử dụng, quả thực rất trân quý, Thẩm Tường biết nhân sĩ dùng độc chắc chắn rất thích loại hoa này.

"Triệu chứng trúng độc như thế nào?" Thẩm Tường hỏi, hắn nhẹ nhàng niết Hắc Huyết ma quỳ một cái, chỉ thấy Hắc Huyết ma quỳ vậy mà rung lên một cái, toát ra một đám khói đen.

Tiểu Điềm kia bị dọa đến hoa dung thất sắc, lúc này cũng không lo được đại ca ngốc này, vội vàng chạy đi.

"Triệu chứng trúng độc chính là huyết dịch toàn thân đều trở thành màu đen, sau khi huyết dịch biến thành màu đen thì sẽ nhanh chóng bành trướng, rồi mới để thân thể ngươi nổ tung lên." Tiểu Viên Vương kia hô: "Ngớ ngẩn, ngươi nhất định phải chết."

Thẩm Tường rất muốn ném đóa Hắc Huyết ma quỳ này vào bên trong miệng tiểu Viên Vương kia, tuy nhiên hắn chỉ là bĩu môi, nói ra: "Nếu như ta không chết, ngươi dập đầu ba cái cho ta thế nào?"

Đây là Hắc Huyết ma quỳ không sai, yêu của Yêu vực đại đa số đều biết những độc vật này, bởi vì Yêu vực có rất nhiều hoa độc cỏ độc, bọn họ thuòng xuyên ra ngoài, vì để tránh cho trúng độc đều phải học được cách phân biệt rõ những độc này.

"Mọi người không cần kinh hoảng." Giọng nói thanh thúy kia của Lữ Thấm Liên truyền đến, chỉ thấy mọi người tránh ra một còn đường, để nàng ta tiến vào bên trong phòng khách này.

Lữ Thấm Liên biết được có người đưa ra một cái lệnh bài, có việc gấp tìm nàng, nàng ta biết là Thẩm Tường tới, trước đó nàng ta cũng nghe nói chuyện về Thần Binh thiên quốc, nàng ta còn tưởng rằng Thẩm Tường bây giờ có lẽ đang ở Thần Binh thiên quốc đây, vậy mà đã chạy tới nơi này rồi, hơn nữa còn làm náo động lên một số việc.

Tuy nhiên, chuyện này đối với Lữ Thấm Liên thì là một chuyện rất tốt, mở một khối Huyền Băng bên trong có bảo vật ra, cái này có thể để cho nàng bán Huyền Băng được tốt hơn, thứ hai nữa chính là bảo vật được mở ra lại là Hắc Huyết ma quỳ, để Lữ Thấm Liên vui vẻ không thôi, dựa vào quan hệ giữa nàng ta và Thẩm Tường thì Thẩm Tường chắc chắn sẽ tặng cho nàng ta.

Thẩm Tường cất Hắc Huyết ma quỳ đi để Long Tuyết Di cẩn thận một chút dùng Sáng Tạo thần dịch phục chế một đóa, hắn chắc chắn phải bán một đóa cho Lữ Thấm Liên, mà chính mình cũng phải giữ lại một đóa, đây chính là chất kịch độc có thể sử dụng mà không bị cấm.

Coi như dùng loại đồ chơi này một cách công khia đi đối phó người khác thì cũng sẽ không bị Cửu Thiên Thập Địa truy nã, đây chính là món đồ rất tốt.

"Chắc hẳn các hạ cũng là người ủng hộ, không biết có thể bỏ thứ yêu thích này lại hay không?" Lữ Thấm Liên làm ra vẻ không biết Thẩm Tường, hỏi.

Thẩm Tường thu thập những mảnh vỡ Huyền Băng kia xong thì cười ngây ngô nói: "Có thể thấy ngọc nhan của Yêu Hậu, thật sự là vinh hạnh a! Có thể tìm nơi thuận tiện cho việc đàm phán hay không?"

"Mời!"

Lữ Thấm Liên làm một động tác mời, rồi mới đưa Thẩm Tường rời khỏi đại sảnh này, đồng thời hạ lệnh tạm thời phong tỏa đại sảnh, mặt ngoài nói là vì phòng ngừa khí độc của Hắc Huyết ma quỳ bay ra ngoài, nhưng kỳ thật là Yêu Hậu muốn để cho Thẩm Tường quan sát cẩn thận bên trong Huyền Băng một lần, xem bên trong Huyền Băng có bảo vật hay không để lấy đi, giữ lại không có bảo vật để bán ra.

Tiểu Viên Vương và Hắc Hổ kia thấy vậy thì nghiến răng kèn kẹt, bởi vì Thẩm Tường chẳng những không chết, ngược lại còn kết giao với Yêu Hậu, phải biết Viên Vương của Kim Viên tộc rất muốn nịnh bợ Lữ Thấm Liên, nhưng cuối cùng đều không thành công.

Đi tới trong một căn phòng nhỏ tao nhã lịch sự, Thẩm Tường nghiêng chân, uống vào trà hoa nhài thơm ngào ngạt, cười nói: "Lữ đại tỷ, tâm tư ngươi càng ngày càng xấu, những Huyền Băng kia của ngươi đoán chừng tăng giá lên gấp đôi cũng có người ra tay! Chỉ sợ toàn bộ Bắc Yêu thành đều muốn tới nơi này của ngươi để mở Huyền Băng."

Lữ Thấm Liên khẽ cười nói: "Thê tử tiểu tiên nữ của ngươi bị người khác khi dễ, ngươi lại còn nháo sự ở chỗ này của ta, ngươi thật không có lương tâm đi!"

Thẩm Tường uống một ngụm trà nhài, nói ra: "Ta chính là vừa mới rời khỏi Thần Binh Thiên quốc không bao lâu, cả tháng vừa qua ta đều ở nơi đó! Tiên Tiên và U Lan rất lợi hại, không cần ta lo lắng, ngược lại là những yêu tinh yểu điệu kia của Liên tỷ ngươi nơi này cả ngày đều lộ mặt làm cho người đau lòng a."

Lữ Thấm Liên nũng nịu nhẹ nói: "Ngươi cái tên tiểu bại hoại hoa tâm này cũng đừng giở trò xấu ở nơi này, yêu tinh của Yêu Vận động thiên ta đều rất thuần khiết."

Thẩm Tường lấy đóa Hắc Huyết ma quỳ kia ra, cười nói: "Liên trỷ, ta từ bên trong Huyền Băng mở ra bảo vật, các ngươi phải trả lại sáu trăm ức tinh thạch kia cho ta a."

"Chuyện này đương nhiên, ngươi dự định bán cho ta như thế nào?" Lữ Thấm Liên nhìn vào Hắc Huyết ma quỳ kia, ánh mắt trừng từng, thật giống như nhìn thấy tình lang xa cách từ lâu, loại ánh mắt thâm tình này cũng làm cho Thẩm Tường nhìn thấy mà có chút ngẩn người.

P/S: Ta thích nào...chương 1.

Bình Luận (0)
Comment