Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1148 - Chương 1148 - Độc Hương Mạnh Nhất

Chương 1148 - Độc hương mạnh nhất
Chương 1148 - Độc hương mạnh nhất

Thẩm Tường rất cảnh giác nhìn xung quanh, thấp giọng nói: "Liên tỷ, nơi này an toàn không?"

Lữ Thấm Liên trông thấy Thẩm Tường cẩn thận như vậy, chắc chắn là có chuyện quan trọng khác, nàng ta vội vàng bố trí xuống một cái kết giới, ngăn cách phòng khách nhỏ này cùng với bên ngoài.

"Ta rất cần Hắc Huyết ma quỳ này, nói giá cả đi! Lữ Thấm Liên có chút lo lắng Thẩm Tường không bán cho nàng ta, bởi vì Thẩm Tường cũng rất thích dùng độc, tuy nhiên lúc dùng Ma Hủ Tử Khí thì phải âm thầm, tuyệt không thể để cho người khác biết."

Nhưng là ở Hắc Huyết ma quỳ lại có thể sử dụng một cách công khai, đến lúc đó nhiều lắm chỉ là bị người mắng vài câu, sẽ không giống sử dụng Ma Hủ Tử Khí lọt vào các giới truy sát như thế.

"Liên tỷ, nói cái gì bán hay không bán thật khó nghe, ta tặng cho ngươi là được rồi." Thẩm Tường cười hắc hắc, trực tiếp đưa Hắc Huyết ma quỳ tới.

Lữ Thấm Liên vội vàng lấy ra một cái hộp ngọc tới chứa đựng, nàng ta rất là vui vẻ, trên mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào: "Ta làm sao có thể lấy không đồ vật của ngươi? Ngươi muốn ta phải cảm tạ ngươi như thế nào? Chỉ cần ta có thể làm được thì ta sẽ đáp ứng!"

Thẩm Tường liếm môi một cái, lấy dũng khí nói ra: "Hôn môi với ta..."

"Tiểu bại hoại, đừng làm rộn!" Lữ Thấm Liên khẽ mắng một tiếng.

Thẩm Tường cười ha hả: "Liên tỷ, nếu không phải như vậy thì ngươi cho ta một số hoa độc cỏ độc mà ngươi nắm giữ đi, chúng ta trao đổi ngang nhau ... môi thơm của Liên tỷ quý giá như vậy, Hắc Huyết ma quỳ này há có thể đổi được? Đúng không!"

Lữ Thấm Liên nũng nịu nhẹ nói: "Tiểu bại hoại ... cầm lấy đi!"

Thẩm Tường lấy một hộp ngọc mà Lữ Thấm Liên đưa tới, mở ra xem chỉ thấy bên trong hộp ngọc có một đóa hoa màu đỏ như thể được điêu khắc đi ra từ thủy tinh vậy, vừa nhìn đã biết rất lợi hại!

"Đây là cái gì?" Thẩm Tường tuy rằng bách độc bất xâm, nhưng lại không biết những hoa độc cỏ độc này, nếu như là người khác, nói không chừng sớm đã bị dính độc.

"Liệt Diễm Hồng Mai xếp hạng thứ hai mươi trên bảng Bách Độc!" Lữ Thấm Liên nhẹ nhàng nói ra: "Đây là hoa độc tốt nhất mà bây giờ ta có, ta có trồng mấy đóa, tuy nhiên rất khó sinh trưởng."

Thẩm Tường đóng hộp ngọc lại, hỏi: "Sau khi trúng độc thì sẽ như thế nào?"

Lữ Thấm Liên nói ra: "Chỉ cần sờ một cái, hỏa độc sẽ tiến vào trong cơ thể con người, thông qua thôn phệ năng lượng trong thân thể người đó độc tốt sẽ khuếch tán lan rộng ra, nếu như không trừ độc kịp thời, người trúng độc sẽ cảm thấy mình giống như ở bên trong lò lửa vậy, toàn thân nóng đau nhức, rồi thân thể hóa thành tro từng chút một!"

"Đương nhiên, chắc chắn không lợi hại bằng Ma Hủ Tử Khí, Ma Hủ Tử Khí chỉ cần đi vào bên trong thân thể thì coi như Tiên Vương cũng rất khó nhanh chóng thoát khỏi, tuy nói có thể lập tức khống chế, nhưng muốn khu trừ từ trong thân thể ra ngoài thì rất khó, cần thời gian bức độc rất dài, đây chính là nguyên nhân tại sao Ma Hủ Tử Khí cấm được sử dụng."

Thẩm Tường cười nói: "Chẳng trách người nào cũng e sợ yêu tinh Yêu Vận động thiên các ngươi, hóa ra có nhiều độc lợi hại như vậy làm đồ chơi, dính lên một chút thì coi như không chết vậy thì nửa đời sau chắc chắn trôi qua không được thoải mái."

Mặt mũi Lữ Thấm Liên tràn đầy nụ cười ngọt ngào mà gật đầu: "Hiện tại có Hắc Huyết ma quỳ, đây chính là chất độc xếp thứ mười tám trên bảng Bách Độc, không nghĩ tới vậy mà có thể lấy ra được từ bên trong Huyền Băng, thật sự là vô cùng cảm kích ngươi!"

Thẩm Tường sờ lên cái mũi: "Xếp hạng thứ mười tám trên bảng Bách Độc thì làm sao? Vẫn không thể đổi lấy nụ hôn của Liên tỷ thì có gì mà lợi hại?"

Lữ Thấm Liên trợn mắt nhìn Thẩm Tường: "Ngươi cái tên tiểu bại hoại này càng ngày càng không thành thật, vậy mà luôn luôn có loại ý nghĩ xấu xa này với tỷ tỷ ta, đây chính là không tốt!"

Mỹ nhân ai không thích? Chứ đừng nói là Lữ Thấm Liên loại Yêu Hậu này? Tuy nhiên Thẩm Tường bây giờ cũng chỉ là nói đùa, nhưng Lữ Thấm Liên lại có chút tưởng là thật, bởi vì nàng ta lúc ở Thánh Đan giới đã biết có không ít nữ tử có quan hệ rất tốt với Thẩm Tường, hơn nữa đều không phải bình thường, đặc biệt là Nhan Tử Lan và Long Tuệ San loại nữ tử có lực lượng ngang với nàng ta, đều có thể bảo trì quan hệ rất tốt với Thẩm Tường.

Lúc trước, Lữ Thấm Liên coi Thẩm Tường thành đại địch, không nghĩ tới bây giờ lại có quan hệ tốt với Thẩm Tường như thế.

"Liên tỷ, Huyền Băng bên ngoài của ngươi đều là lấy được như thế nào?" Thẩm Tường muốn đi Huyền Hàn cổ vực kia nhìn xem những Huyền Băng này đến cùng là nơi như thế nào, bên trong vậy mà có thể mở ra Hắc Huyết ma quỳ loại vậy này tới.

Lữ Thấm Liên mỉm cười: "Ở sâu trong Huyền Hàn cổ vực ... nói thực ra đi, là những yêu tinh chúng ta giành được! Trong Huyền Hàn cổ vực, các nàng ở trong Huyền Hàn cổ vực bị một đám người có thực lực rất mạnh vây công, tuy nhiên sau đó những yêu tinh kia dùng độc phản công, sau khi giết chết đám gia hỏa kia xong thì thuận tay lấy được."

Thẩm Tường nói ra: "Hóa ra là như vậy! Liên tỷ, Ma Hủ Tử Khí kia xếp hạng thứ mấy ở trên bảng Bách Độc?"

Lữ Thấm Liên thấp giọng nói: "Sắp xếp thứ bảy, mười vị trí đầu của bảng Bách Độc đều cấm chỉ sử dụng, những thứ đó đều được gọi là kỳ độc thời thái cổ."

Thẩm Tường lấy ra Túy Thần hoa màu tuyết trắng, cười cười nói: "Cái này thì sao?"

Lữ Thấm Liên vừa nhìn thấy Túy Thần hoa trong tay Thẩm Tường, vừa mới bắt đầu còn chưa chắc chắn, nhưng trông thấy trên mặt Thẩm Tường nở nụ cười thì lập tức khẳng định, đây chính là một loại bên trong kỳ độc thái cổ, Túy Thần hoa!

"Đây là ..." Vẻ mặt của Lữ Thấm Liên biến đổi, lập tức nín thở, bởi vì Túy Thần hoa còn có một cái tên khác, tên là Túy Thần hương, ngửi được loại mùi thơm này đều sẽ trúng độc rất sâu, coi như không hút vào bên trong cơ thể, hương khí cũng có thể thẩm thấu vào làn da người, khiến người bị trúng độc.

"Liên tỷ, không cần lo lắng, Túy Thần hoa này chỉ có lúc bị đốt cháy mới có thể phát ra Túy Thần hương, tuy nhiên luyện Túy Thần hoa thành bột phấn thì sẽ có hiệu quả tốt hơn."

Thẩm Tường trông thấy dáng vẻ khẩn trương của Lữ Thấm Liên thì biết Lữ Thấm Liên ở trên phương diện dùng độc không bằng Bạch Tử Thiến.

Lữ Thấm Liên thở phào nhẹ nhõm, lúc này khắp khuôn mặt là vẻ hưng phấn, tuy nói loại thứ đồ chơi này cấm dùng, nhưng nàng ta rất yêu thích đối với loại vật này, nàng ta không nghĩ tới Thẩm Tường không chỉ có thể lấy được lượng lớn Ma Hủ Tử Khí mà lại còn có Túy Thần hoa này!

Một người có được hai loại kỳ độc, cái này truyền đi, tất cả các cường giả của Cửu Thiên Thập Địa cho dù có đập nát trời cũng phải bắt được Thẩm Tường.

"Ngươi lấy được lúc nào?" Sau khi Lữ Thấm Liên xác nhận đóa Túy Thần hoa này sẽ không phát ra độc tố thì lập tức tiến tới bên cạnh Thẩm Tường, quan sát Túy Thần hoa trong tay Thẩm Tường.

Lữ Thấm Liên là một đóa hoa sen hóa thành, trên người nàng cũng có một loại hương hoa rất mỹ diệu, Thẩm Tường lúc này tham lam hít vào loại hương thơm làm cho người mê say này, ngay vào lúc hắn tham lam hít mùi hương thơm cơ thể của Lữ Thấm Liên thì đột nhiên cảm nhận chính mình trở nên mơ mơ màng màng, hơn nữa thân thể rất nóng, cảm nhận trong cơ thể mình có một đoạn hỏa diễm rất nóng nảy, nếu như không để cho phóng xuất ra, chỉ sợ sẽ làm cho chính mình bạo chết.

"Hỏng bét!"

Sắc mặt Lữ Thấm Liên thay đổi lớn, vội vàng khống chế mình lại, không cho loại hương thơm nồng đậm này phóng xuất ra nữa, sau đó từ trọng miệng đột nhiên xuất hiện một cánh hoa sen rất nhỏ, để vào trong miệng của Thẩm Tường.

Mà lúc này toàn thân Thẩm Tường đỏ bừng lên, một đôi mắt hiện ra những tia máu, mà từ trong lỗ chân lông chảy ra huyết dịch toát ra từng đợt hơi nóng kinh khủng, thiêu đốt quần của hắn!

Sau khi ăn cánh hoa mà Lữ Thấm Liên lấy ra, Thẩm Tường dần dần khôi phục lại dáng vẻ lúc trước, thần trí tỉnh táo hơn nhiều, nhưng vẫn mơ mơ màng màng.

Khi hắn tỉnh lại thì phát hiện chính mình nằm ở một cái giường lớn mềm mại, hắn có thể ngửi được loại hương thơm khiến hắn thiếu chút nữa chết đi, điều này làm cho hắn lập tức bắt đầu sợ hãi!

Bây giờ hắn mới biết, loại hương thơm mà thân thể Lữ Thấm Liên thả ra kia tuyệt đối có thể xếp vào mười vị trí đầu của bảng Bách Độc, để hắn bách độc bất xâm, thiếu chút nữa thì chết đi mà không hiểu sao cả!

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment