Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 117 - Chương 117 - Không Lưu Tình Chút Nào

Chương 117 - Không lưu tình chút nào
Chương 117 - Không lưu tình chút nào

Một nam tử anh tuấn hình thể có chút mập mạp, nhưng cũng không quá béo đi về phía trước, tuy bọn hắn đã được chứng kiến thực lực của Thẩm Tường, nhưng bọn hắn lại vẫn không sợ gì, trên mặt hắn còn mang theo một vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.

Người này tên là Thường Hình Diệc, là một trong đông đảo những người con của Minh chủ thương hội Đồng Minh của Thái Vũ châu, trong nhà vô cùng giàu có, giao hảo với rất nhiều gia tộc, đều có sinh ý qua lại với rất nhiều môn phái loại vừa và nhỏ.

Thường Hình Diệc lấy ra một thanh kiếm màu xanh có linh văn, tuy linh văn rất nhỏ, nhưng sau khi được hắn rót chân khí vào, linh văn léo lên ánh sáng, nhìn về phía trên như lôi như phong, đây là một thanh linh khí tứ đoạn!

"Phong Lôi kiếm, đứng đầu bên trong linh khí tứ đoạn!" Ngô Thiên Thiên kinh ngạc nói, một mặt hâm mộ, đối với loại linh khí mỹ lệ này, nữ tử cũng rất yêu thích.

Ngô Tiểu Điệp ở một bên che lấy cái miệng nhỏ nhắn, nói thầm: "Ngô Thiên Thiên đại mỹ nữ của chúng ta hình như coi trọng tên Thẩm Tường chán ghét kia, gia hỏa chán ghét này sao lợi hại như vậy, một người đã có thể dễ dễ dàng dàng đánh bay bốn người của đệ nhất nội viện."

Khuôn mặt Ngô Thiên Thiên đỏ lên, gắt giọng: "Tiểu nha đầu chớ nói lung tung, Thẩm Tường coi như không tệ, chỉ trách chúng ta trước đó quá mức kiêu căng tự mãn, không hiểu được tôn trọng người khác, không biết trời cao đất rộng! Hắn thế nhưng là cảnh tỉnh ta, hơn nữa người ta đánh thắng ta cũng không cần Chân Nguyên đan của ta."

Ngô Tiểu Điệp thè lưỡi, không nói thêm gì nữa, chỉ là nhìn linh khí mỹ lệ trong tay Thường Hình Diệc kia.

Thẩm Tường biết, loại linh khí nổi danh trên bảng này, đại đa số đều rất đắt đỏ, cho dù bản thân nó không có giá trị đó, nhưng sau khi cầm lấy đi đấu giá, cũng có thể lấy được mấy trăm vạn tinh thạch.

Thường Hình Diệc thấy được bốn phía quăng đến ánh mắt hâm mộ thì trong lòng vô cùng tự hào, nhìn Thẩm Tường cười lạnh nói: "Trước đó lúc nói quy tắc, cũng không có nói là dùng linh khí sẽ phạm quy a!

"Ta nghe nói ngươi ở bên trong Thiên Long bảo tàng đã lấy được một thanh linh khí không tệ..."Thẩm Tường cắt ngang hắn, nói ra: "Yên tâm, ta không cần phải lấy nó ra đi đối phó ngươi, ngươi còn chưa xứng, đương nhiên nếu như ngươi dám tiến hành sinh tử chiến mà nói, ta ngược lại sẽ dùng máu của ngươi để tế đao.

"Tiểu tử càn rỡ, hôm nay ta phải giáo huấn ngươi một trận!" Trong khi nói chuyện, Phong Lôi kiếm kia đâm tới, thoạt nhìn phiêu dật nhẹ nhàng giống như gió, nhưng trong đó lại dẫn ra uy thế giống như lôi.

Thường Hình Diệc này là thuộc tính Mộc, có thể sử dụng thuộc tính Phong và thuộc tính Lôi, đây là lực lượng cương nhu, kết hợp với nhau thì càng thêm cường đại, Thẩm Tường biết rõ điểm này.

Phong Lôi kiếm đâm tới nhanh như thiểm điện, là đâm về ngực trái của Thẩm Tường, nhưng lại không biết tại sao, Thẩm Tường vươn hai ngón tay ra, vô cùng kỳ diệu kẹp chặt mũi kiếm lại.

Cảnh tượng kẹp lấy mũi kiếm một cách dễ dàng này, làm cho tất cả mọi người không thể không sững sờ, lúc một kiếm kia đâm tới tuy rất phiêu dật, nhưng uy lực là rõ như ban ngày, nhưng Thẩm Tường lại kẹp lấy dễ dàng như thế.

Chỉ thấy Thẩm Tường mỉm cười, trên hai ngón tay bỗng nhiên tràn ra một loại sương mù màu đỏ nhàn nhạt, mọi người thấy hai ngón tay của Thẩm Tường thật giống như cái kéo, cắt bỏ mũi kiếm kia đi!

Cảnh tượng này làm cho tim của rất nhiều người như bị đao cắt, cũng vô cùng rung động! Đây chính là linh khí tứ đoạn, nhưng mà giống như giấy, bị Thẩm Tường cắt đứt một cách dễ dàng, mà thanh Phong Lôi kiếm đắt đỏ này cũng bởi vậy mà bị hủy đi, làm người tiếc hận không thôi.

"Là Huyền Cương chỉ! Là loại võ công Địa cấp hạ thừa kinh khủng này, không nghĩ tới hắn vậy mà học xong.

Một lão giả kinh sợ kêu lên, tiếng kêu này này rất nhanh đã được truyền ra, ai cũng không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà học xong loại võ công lợi hại lại khó học này.

Thường Hình Diệc mới vừa rồi còn bởi vì mình có được Phong Lôi kiếm mà dương dương đắc ý, nhưng hiện tại sắc mặt hắn lại vô cùng khó coi, khóe mắt của hắn co rúm lại mấy lần, nhìn linh văn trên thân kiếm chậm rãi ảm đạm đi, linh khí này chỉ cần bị phá hỏng một chút nhỏ, thì tương đương với phế bỏ.

Đương nhiên, linh khí đều là vô cùng chắc chắn, trừ khi gặp phải linh khí cấp bậc cao hơn, nếu không khó có thể bị hỏng, nhưng hắn không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà tu luyện ra Huyền Cương chỉ, loại này có thể được gọi là võ công 'Thần võ', bẻ gãy Phong Lôi kiếm của hắn.

Lúc này Thường Hình Diệc tức muốn phun máu, hắn phát ra một tiếng gào thét phẫn nộ, vọt tới trước mặt Thẩm Tường, hai đấm trào ra chân khí màu xanh bàng bạc, lôi điện bùng lên, lúc này trên quả đấm của hắn còn ngưng tụ lấy hai con rắn màu xanh trông rất sống động, nhanh chóng lao tới Thẩm Tường.

Lúc nắm đấm cách Thẩm Tường còn có ba thước, Thẩm Tường đánh ra một chưởng, trên bàn tay cũng dâng lên cương khí phong lôi màu xanh!

Một chưởng này rất nhanh, đột nhiên xuất hiện, sau khi xuất chưởng, tỏa ra áp lực vô hình, hình thành một cự chưởng vô hình, nhanh chóng lao tới Thường Hình Diệc!

Toàn bộ đệ nhất nội viện lập tức phát ra một trận rung động mãnh liệt, chỉ thấy mặt đất dưới chân Thường Hình Diệc giống như gợn sóng cuồn cuộn, gạch đá kiên cố trở thành vỡ nát, Thường Hình Diệc đột nhiên bị cỗ lực lượng rung động mạnh kia rót vào trong cơ thể, chẳng những trong nháy mắt đánh tan toàn bộ chân khí trong thân thể của hắn, đồng thời còn chấn động đến mức xương cốt toàn thân hắn hiện ra vết nứt, hơn một nửa kinh mạch bị nổ tung.

Chỉ là một chưởng, Thẩm Tường đã đánh bại Thường Hình Diệc, lại còn bị trọng thương!

"Là Chấn Thiên chưởng!" Vân Tiểu Đao kinh hô lên, môn võ công này lúc trước hắn cũng đọc qua, chỉ có điều rất khó học, hắn quả quyết từ bỏ, hôm nay chứng kiến loại uy lực này, hắn không khỏi âm thầm tắc luỡi.

Thẩm Tường thi triển Huyền Cương chỉ và Chấn Thiên chưởng đều là võ công cực kỳ khó học, yêu cầu cực cao đối với thân thể, bây giờ Thẩm Tường có thể nhẹ nhõm thi triển ra, có thể nói rõ hắn đã hoàn toàn nắm giữ hai môn võ công lợi hại này, hơn nữa nhục thể của hắn rất cường đại.

Thường Hình Diệc ngã sấp trên mặt đất, giãy dụa, trong miệng không ngừng tuôn ra máu tươi, vừa rồi cái loại lực lượng khủng bố kia trùng kích vào trong thân thể hắn, làm hắn cảm thấy thân thể của mình giống như trong nháy mắt muốn bị tan rã ra, lúc này hắn nhìn thấy Thẩm Tường đi tới, không thể không hiện ra vẻ mặt sợ hãi.

Thẩm Tường muốn làm gì?

Mọi người rất nhanh đã có được đáp án, chỉ thấy Thẩm Tường điên cuồng hét lên một tiếng, vô số quyền ảnh lóe lên, mang theo từng đạo khí kình cường hãn nện tới!

Một đôi nắm đấm lập lòe kim quang, cái loại sát khí khốc liệt này theo từng quyền hắn đánh ra mà phát tán ra, làm cho người ta phải buồn nôn, chỉ là trong nháy mắt, Thẩm Tường đánh ra chừng trăm quyền, hắn là sửu dụng Bạch Hổ chân khí thuộc tính Kim, mang theo cương khí sát phạt cuồng bạo, từng quyền đều đánh trên người Thường Hình Diệc, làm Thường Hình Diệc lập tức phát ra từng tiếng kêu rên thảm thiết tới tê tâm liệt phế.

Thẩm Tường ra quyền cực nhanh, làm cho không người nào có thể ngăn cản, lúc tất cả mọi người phục hồi tinh thần lại, Thường Hình Diệc kia đã bị Thẩm Tường đánh cho dính vào mặt đất, huyết nhục mơ hồ, nhưng mà cũng không có chết đi!

Loại công kích tàn bạo máu tanh, khủng bố, cường hãn này, làm cho phần lớn người phải sợ hãi trong lòng, lúc này Thẩm Tường ở trong mắt bọn hắn, là một tên Sát Thần tàn bạo!

"Thẩm Tường, ngươi..." Mạc Vũ Văn nhìn Thường Hình Diệc huyết nhục mơ hồ, không thể không nuốt nuốt nước miếng, cảnh tượng này cũng làm hắn cảm thấy vô cùng sợ hãi.

"Tiếp theo!" Thẩm Tường lạnh lùng nói ra, giọng nói này làm cho tất cả mọi người không thể không rùng mình một cái, người tiếp theo có thể cũng bị đánh tới không thành hình người giống như Thường Hình Diệc hay không?

P/S: Ta thích nào...chương 5.

Bình Luận (0)
Comment