Trước đó Thẩm Tường cũng đã nói chính mình là luyện đan, tuy nhiên tất cả mọi người xem thường, cho là hắn chỉ là một Luyện Đan sư bình thường, nhưng bây giờ trông thấy loại hỏa diễm lợi hại này, lại căn cứ vào thực lực sâu không lượng được đến xem, để cho người ta cảm thấy hắn chính là loại lão bất tử sống không biết đã bao nhiêu năm kia.
Thẩm Tường là lần đầu tiên luyện khí, tuy nhiên tri thức lý luận về luyện khí thì hắn rất rõ, trước kia hắn từng chiếm được một bản "Luyện khí bảo điển", sau đó lại lấy được một bản thần thư, với cả trước kia hắn đã từng ở cùng một chỗ với Liễu Mộng Nhi còn có Đông Phương Hinh Nguyệt, cho nên loại đồ cấp thấp này với hắn mà nói là không khó chút nào.
Cảnh tượng tiếp theo để cho người ta nhìn thấy mà trợn tròn cả mắt, chỉ thấy Thẩm Tường hét lớn một tiếng, duỗi đôi tay kia ra vò những mảnh vụn Huyền Cương được thiêu đốt đến đỏ kia nhào nặn cùng một chỗ!
Huyền Cương được nung đỏ, nhiệt độ cao tới dọa người, coi như bọn họ cách Thẩm Tường một khoảng cách cũng cảm nhận được loại nhiệt độ đáng sợ này, nhưng bây giờ lại có người dùng đôi bàn tay nhào nặn loại vật này!
Làm cho người khó có thể tin nhất chính là, những Huyền Cương vụn vặt được nung tới đỏ bừng bừng này thật giống như mì vắt vậy, được Thẩm Tường xoa xoa nắn nắn hai ba lần vào nhau thì biến thành một viên lớn! Đối với hắn tu luyện nhục thân thành Thiên Thánh chi thể, điểm này không có gì khó, xác thực giống như vò mì vắt vậy.
Sau khi nhào nặn tất cả Huyền Cương thành một cục lớn, Thẩm Tường lấy ra một cái chùy sắt màu đen, nhìn cực kỳ bình thường, nhưng là cái chùy (búa) mà Thần tượng đã từng sử dụng.
"Thần tượng đại nhân, ta cuối cùng cũng xứng đáng với chùy của ngươi, cuối cùng cũng dùng để luyện khí!" Thẩm Tường thầm nghĩ, trước đó hắn đều lấy cái chùy này ra làm binh khí để mà sử dụng, có không ít người đều bị thanh Thần chùy này gõ nổ đầu, hắn cũng cảm thấy có chút có lỗi với thanh Thần chùy chuyên môn dùng để luyện khí này.
Thần Tượng chùy đương nhiên rất bất phàm, năm đó Thẩm Tường chính là dùng trong thời gian rất lâu mới có thể giơ lên vung vẩy tùy ý.
Đương đương đương! Thẩm Tường dùng tay nắm lấy khối Huyền Cương kia, lật qua lật lại, đánh vào có tiết tấu, đánh ra mấy cái đã rèn thành có hình dạng.
"Đơn giản giống như chỉ là đập vào vậy!" Thẩm Tường thầm nghĩ trong lòng.
Mỗi một chùy của Thẩm Tường đều tương đương với đánh vào tim của những tên Luyện Khí sư kia vậy, bởi vì Huyền Cương ở trong tay Thẩm Tường vậy mà lại trở nên yếu ớt như thế, hai ba lần đã đánh cho biến hình.
Sắc mặt của Dương Song Toàn dần dần trở nên rất khó coi, hắn đã hiểu Thẩm Tường muốn ba trăm cân Huyền Cương để làm cái gì!
Quả nhiên, giống như những gì Dương Song Toàn suy nghĩ, lúc Thẩm Tường rèn nguyên một khối Huyền Cương tới lúc đủ rồi, rồi mới gập lại rồi phóng xuất hỏa diễm ra tăng nhiệt độ, sau khi nung đỏ thì lại bắt đầu đánh.
Vốn là một khối Huyền Cương rất lớn, sau khi được hắn gập đi gập lại rèn thì thu nhỏ dần dần, cái này cũng nói rõ Huyền Cương còn lại đều có phẩm chất cực cao, hơn nữa tạp chất trong đó cũng bị loại bỏ đi!
"Còn có thể gập lại được mấy lần nữa, trước khi gập lại rèn một lần nữa, khắc vẽ trận văn là được rồi!"
Thẩm Tường phát hiện luyện chế loại binh khí cấp thấp này cũng không phỉa luyện khó như vậy, nhiều lắm chẳng qua chính là tương đối vất vả mà thôi, nhập môn tương đối dễ dàng, hơn nữa vật liệu cũng rất nhiều, dễ dàng giống như những gì Thẩm Tường tưởng tượng, nhưng hắn cũng hiểu rõ, đây chẳng qua chỉ là đồ vật cấp thấp mà thôi, nếu như đến cấp cao như những Bảo Khí Tiên khí kia thì tương đối khó đều giống như luyện chế đan dược cấp cao vậy.
"Nhiều Huyền Cương rèn cùng một chỗ như vậy thì chắc chắn rất nặng, ta trước tiên thêm một cái trận văn có thể giảm bớt trọng lượng!"
Thẩm Tường không có việc gì làm thì đều nhìn vào những trận văn ở trên Thanh Long Đồ Ma đao, cũng có nghiên cứu một chút, hơn nữa lúc trước hắn đã từng thôn phệ qua ký ức của mấy tên trận pháp tông sư, cho nên ở phương diện trận pháp có trình độ còn là rất cao.
Loại trận văn này đối với hắn mà nói chẳng có gì khó khăn, chẳng mấy chốc hắn đã khắc vẽ xong, tiếp theo phải chú ý là ở lúc gấp lại rèn là không được làm những trận văn kia loạn, bằng không sẽ vô dụng.
Trước kia hắn từng khắc qua linh văn huyền ảo ở trên một viên đan dược rất nhỏ, độ khó kia thế nhưng là lớn hơn so với cái này, cho nên lúc này hắn cũng là thuận buồm xuối gió, đối với chuyện như thế này, cơ sở của hắn vẫn là rất vững chắc.
"Trận văn thứ hai, chính là trận văn có thể nhanh chóng thu nạo chân khí người sử dụng, đồng thời còn có thể hấp thu linh khí thiên địa từ thế giới bên ngoài!"
Lúc Thẩm Tường khắc vẽ được trận văn thứ hai, phẩm chất của khối Huyền Cương này đã cực cao, đến loại phẩm chất cấp bậc này, giá trị cũng vượt xa khỏi giá trị vốn có của bản thân ba trăm cân Huyền Cương này, coi như là một loại tài liệu luyện khí hiếm có.
Không phải ai cũng có thể biến ba trăm cân Huyền Cương biến thành bảo một cách dễ dàng như vậy, hỏa diễm Thẩm Tường lợi hại, hơn nữa lực lượng nhục thân cường hãn, lại có một cái Thần chùy, đừng nói là Huyền Cương, coi như một số vật liệu cứng rắn hơn hắn cũng có thể làm được.
Lúc nung vật liệu luyện khí này so với lúc thiêu đốt dược liệu thì càng dễ dàng hơn, đốt cháy vật liệu luyện khí đối với việc khống chế hỏa hầu yêu cầu cũng không phải quá cao, mà lúc đốt cháy dược liệu, nhiệt độ chênh lệch một chút xíu thôi thì cũng có thể sẽ dẫn tới thất bại.
Tất cả mọi người biết Thẩm Tường ở khắc vẽ trận văn, chỉ là không biết đang làm trận văn gì, hơn nữa đã khắc hai cái, xem như Linh khí hai đoạn.
"Trận văn thứ ba là một loại có thể tăng cường chân khí, có thể để cho chân khí có được lực bộc phát!"
"Rồi mới chính là trận văn thứ tư, cũng là một cái tương đối phức tạp, ở lúc đón đỡ, có thể triệt tiêu phần lớn lực lượng cường đại của người khác."
Lại alf tứ đoạn, bốn cái trận văn, đây là chi phí ba mươi vạn sao? Hơn nữa còn nhanh như thế, trước sau chẳng qua là hơn hai canh giờ!
Trong lòng mọi người đều rất rõ ràng, nếu như cây đao này luyện chế thành công, phẩm chất vượt xa những linh khí ngũ đoạn lục đoạn được trưng bày ở bên trong cửa hàng này.
Đây chính là Thẩm Tường, vô luận là luyện đan hay là luyện khí, hắn đều phỉa làm đến mức tỉ mỉ cẩn thận, tứ đoạn đã hoàn thành, tiếp theo chính là đánh thành dáng vẻ của một cây đao, cuối cùng chính alf rèn luyện lưỡi đao, làm cho đẹp mắt một chút, cái trình tự làm việc cuối cùng nhất này cũng không dễ dàng.
Luyện khí sư của các cửa hàng khác tới quan sát, trong lòng đều âm thầm định giá đối với cây đao này, bọn họ cho rằng chí ít có thể bán được hai trăm vạn tinh thạch, hơn nữa coi như Dương Vô Song muốn làm nát thì chắc chắn cũng không dễ dàng!
Dương Vô Song lúc này cảm nhận được áp lực rất lớn, bởi vì trước đó hắn nói, có thể dễ dàng làm nát bất luận binh khí gì ở cái giá này, nhưng cái đao luyện chế ra từ giá trị ba mươi vạn tinh thạch này lại không có đơn giản như vậy, nhiều Huyền Cương như vậy rèn luyện cùng một chỗ, cũng không phải hai ba lần là có thể làm nát.
Ba canh giờ sau, một cái đao tứ đoạn hơn nữa chất lượng cực cao đã hoàn thành, Thẩm Tường rót chân khí vào bên trong, lập tức phóng xuất ra vòng ánh sáng màu trắng, nhìn qua giống như là loại Bảo khí kia vậy.
"Linh khí tứ đoạn!" Thẩm Tường nhàn nhạt nói ra: "Hiện tại còn xin các hạ xuống đây thử một chút, nhìn xem có thể bẻ gãy dễ dàng được hay không? Đây chính là thanh linh khí đầu tiên ta luyện chế, ta cũng muốn nhìn xem trình độ của ta như thế nào!"
Thanh đầu tiên? Nói đùa a!
Tuy nhiên vừa rồi cũng có người trông thấy Thẩm Tường ở một số phương diện rất không quen tay, coi như một số luyện khí sư mới nhập môn thì cũng sẽ không giống như người mới vào nghề như vậy, nhưng nhìn tổng thể thì hắn rất thuần thục, có thể ở trong ba canh giờ rèn đúc ra một cái linh khí tứ đoạn này, coi như một số lão luyện khí sư luyện khí nhiều năm chỉ sợ cũng phải cam bái hạ phong.
Cái trán của Dương Vô Song đổ đầy mồ hôi, hiện tại thế nhưng là có rất nhiều người đang nhìn hắn, nếu như hắn dùng hết lực lượng có lẽ có thể hủy đi cây đao này, nhưng cái này lại không tính mà phải nhẹ nhàng.
Nhìn vào thanh đao đưa tới này, Dương vô Song nắm chặt nắm đấm lại, hận không thể giết chết Thẩm Tường trước mắt này để kết thúc loại chuyện để hắn buồn rầu này, nếu như hắn thua, như vậy cửa hàng này phải giao ra, cửa hàng này rất lớn, giao ra mà nói thì tổn thất rất lớn a, hơn nữa tất cả vật liệu ở trong này cùng với binh khí pháp bảo trưng bày ở quầy hàng hàng cũng đều như vậy đều là của người ta.
Dương Vô Song sau khi tiếp nhận cây đao này, cảm nhận trọng lượng không nhẹ, hắn rót chân khí vào cũng phát hiện những trận văn khắc ở trên còn được khắc vẽ rất khá, hơn nữa trận văn cũng không phải trận văn bình thường, Linh khí tự đoạn như thế này, quả thực vượt xa so với những loại mặt hàng thấp kém mà bọn họ bày bán kia!
"Không sai, là một thanh đao tốt!" Dương Vô Song tùy tâm tán thán nói, nhưng vẻ mặt chợt lạnh lẽo, cầm cây đao này, mạnh mẽ vỗ về phía Thẩm Tường, chỉ thấy hỏa diễm từ thân đao tuôn ra, toát ra một trận đao khí nóng rực mãnh liệt bao phủ về phía Thẩm Tường.
Thẩm Tường lập tức tức giận, hắn không nghĩ tới Dương Vô Song này vậy mà có ý định giết chết hắn, tránh cho phải giao cửa hàng này ra, hắp lập tức né tránh, mà lưỡi đao lại đột nhiên lệch ra chém về phía tên thiếu niên cách đó không xa kia.
"Khốn kiếp!" Thẩm Tường tức giận quát một tiếng, xuyên qua không gian đi tới, một quyền đánh tan đạo khí kình này.
Mọi người lập tức kinh hoảng, Dương Vô Song này vậy mà lại vô lại như thế, hơn nữa còn thua không nổi!
"Các vị chớ đi!" Dương Vô Song lạnh lùng nói, đồng thời cửa sắt lớn của phòng này đã đóng lại, còn có mấy lão giả nhìn rất mạnh tiến vào.
"Ngươi đây là không chịu thua sao?" Thẩm Tường đứng ở trước người tên thiếu niên kia, hai tay nắm chặt đến "khanh khách" rung động.
Dương Vô Song cười lạnh nói: "Hừ, ngươi rõ ràng là một tên Luyện Khí sư rất mạnh, lại cố ý tới chỗ chúng ta kiếm chuyện! Ngươi là có mưu đồ, còn luôn miệng nói đây là lần luyện khí đầu tiên của chính mình, miệng đầy nói láo! Ngươi là muốn lừa gạt cửa hàng chúng ta đi, loại ngươi như ngươi không xứng nói chuyện thắng thua với ta, hôm nay ngươi và tên tiểu tử này đều phải chết ở chỗ này, các ngươi phối hợp với nhau tới nơi này gây chuyện thì nhất định phải chết! Đừng có nghĩ Thánh Viêm môn chúng ta là quả hồng mềm!"
P/S: Ta thích nào ... chương 4.