Thẩm Tường lúc này nói tới "Phương pháp thần luyện" này để Tô Mị Dao và Bạch U U hết sức tò mò, các nàng biết đây là Thẩm Tường phí hết rất nhiều tâm trí mới tìm ra được từ bên trong Thiên Luyện thuật.
"Phương pháp thần luyện này là như thế nào? Ở bên trong Thiên Luyện thuật sao?" Long Tuyết Di vội vàng truy vấn.
"Ta chỉ có một cái khái niệm mơ hồ, đây là chính ta căn cứ vào một số pháp môn bên trong Thiên Luyện thuật sáng tạo ra! Vốn là ở bên trong Thiên Luyện thuật cũng không có Đại Vạn Luyện thuật, cũng không có Thôn Địa thuật, đây chính là Thập Thiên đại đế thông qua cảm ngộ Thiên Luyện thuật mà tự mình khai sáng ra tới, cho nên ta mới có thể nắm giữ được rất dễ dàng! Tiếp theo, ta cần phải hoàn toàn dựa vào chính mình đi nghiên cứu bộ thiên thư này, khai sáng ra pháp môn luyện đan của chính mình, hiện tại cuối cùng ta cũng hiểu tại sao Bạch Hổ từng nói Thiên Luyện thuật này còn lợi hại hơn so với Thiên Địa Sát Phạt thuật!"
Thẩm Tường kích động đến nắm chặt nắm đấm, đó có thể thấy được hắn từ bên trong Thiên Luyện thuật phát hiện ra thứ rất kinh người.
"Tại sao ngươi hiểu?" Long Tuyết Di ngứa ngáy trong lòng, vấn đề mà nàng ta hỏi thăm Thẩm Tường đều chưa đạt được đáp án xác thực.
"Ta cảm thấy Thiên Luyện thuật là một bộ thiên thư chân chính, bên trong có các loại thiên cơ, pháp tắc vận chuyển của đại đạo tự nhiên... chỉ cần có thể xem hiểu quyển sách này thì có thể nhìn thấu thiên địa! Thiên Luyện thuật không phải có khả năng luyện mất thiên, không phải có khả năng luyện tất cả mọi thứ mà là luyện ra thiên!"
Thẩm Tường cũng cảm thấy ý nghĩ mình nói ra quá mức hão huyền, tuy nhiên hắn xác thực từ bên trong Thiên Luyện thuật thấy được rất nhiều thứ mơ hồ, để hắn cảm thấy Thiên Luyện thuật này càng ngày càng không đơn giản.
"Như vậy thì ngươi phải thật cẩn thận, nói không chừng Thập Thiên đại đế chính là bởi vì thông qua Thiên Luyện thuật này nhìn thấy được thứ mà đáng ra không nên nhìn thấy cho nên mới bị vẫn lạc!" Tô Mị Dao vội vàng căn dặn Thẩm Tường, nàng ta lo lắng Thẩm Tường bây giờ sẽ dẫn tới loại thiên họa kia.
Thập Thiên đại đế cường đại cỡ nào, ở dưới loại thiên họa này cũng chỉ có thể nuốt hận mà thôi!
"Ta biết!" Thẩm Tường lấy ra một quả màu đen tràn đầy đốm màu vàng kim, quả màu đen này chính là Hỗn Nguyên quả, đốm màu vàng kim ở trên đang lấp lóe, mỗi một lần lấp lóe lên cũng có thể làm cho người ta cảm ứng được cỗ năng lượng hùng hậu đang ẩn chứa ở bên trong nó.
Những linh quả này đều trải qua thiên địa dựng dục nhiều năm mới ngưng kết mà thành, có thể nói là kết tinh từ một số linh thụ tu luyện có thành tựu, ẩn chứa lực lượng kỳ lạ, trải qua phương thức luyện đan tới luyện chế thì có thể để cho những lực lượng này càng trở nên cường đại hơn, có trợ giúp rất lớn đối với việc nhân loại tăng lực lượng lên.
Bàn tay Thẩm Tường đột nhiên toát ra hỏa diễm, hắn cứ như vậy ở trong tay trực tiếp đốt cháy Hỗn Nguyên quả, chủ dược tài luyện chế Hỗn Nguyên đan không chỉ là Hỗn Nguyên quả mà còn có hai loại linh dược rất ngoan cố khác.
"Ngươi đang làm gì đó?" Long Tuyết Di trông thấy Thẩm Tường cứ thiêu đốt Hỗn Nguyên quả như vậy mà có chút đau lòng, bởi vì đốt cháy quá độ thì Hỗn Nguyên quả này sẽ nổ tung lên, lực lượng ở bên trong sẽ nhanh chóng tiêu tán giữa thiên địa.
"Ta đang luyện đan!" Hai con ngươi Thẩm Tường lóe ra hỏa diễm, nhìn chằm chằm vào Hỗn Nguyên quả ở trong tay đang được Càn Khôn hỏa bao quanh, nhàn nhạt trả lời Long Tuyết Di.
"Ta chưa thấy dùng tay để luyện đan, ngươi như vậy sẽ lãng phí hết những Hỗn Nguyên quả này, cho ta ăn thì tốt hơn." Long Tuyết Di bĩu môi nói, nàng ta tuy rằng ở trong U Dao giới chỉ, tuy nhiên không có nghĩa là nàng ta có thể ăn uống thả cửa, nàng ta tuy rằng thèm ăn, nhưng lại rất biết nghe lời Tô Mị Dao và Bạch U U, các nàng không cho phép nàng ta ăn bậy, nàng ta sẽ không ăn bậy.
Thẩm Tường nói ra: "Phương pháp thần luyện của ta chính là thông qua thần lực cường đại của ta đi cảm hóa quả này, để tinh thần ở bên trong linh quả này hoàn toàn khuất phục ở dưới thần lực của ta!"
"Trước đó lúc luyện chế Khí Thần đan, những dược liệu kia đều thân thiện với ta, hơn nữa loại dược tài này tương đối dịu dàng ngoan ngoãn, cho nên mới có thể thành lập liên hệ với thần hồn của ta! Nhưng tuyệt đại đa số linh dược thì đều rất có địch ý đối với nhân loại, khó mà hóa giải loại địch ý này, cũng chỉ có thể thông qua loại phương thức này!"
Khí Thần đan trước đó mà Thẩm Tường luyện chế đã có ý tưởng về phương diện này, sau này lúc luyện đan thì tiến hành giao lưu với linh hồn ở bên trong dược liệu, tiến vào bên trong dược liệu, luyện đốt từ ở bên trong, điểm xuất phát là thân thiện, tuy nhiên sau đó hắn nếm thử rất nhiều linh dược khác thì lại không thể thành công.
Sau khi hắn đi nghiên cứu Thiên Luyện thuật, đọc hiểu được một số câu nói tương đối tối nghĩa ở bên trong, biết rất nhiều linh dược sinh ra đã coi nhân loại là thiên địch, lúc được sáng tạo ra chính là như vậy.
Vạn vật đều có linh hồn, nhưng trong linh hồn của vạn vật đều tràn ngập đối địch, cũng bởi vậy vạn vật trên thế gian mới có nhiều vẻ rực rỡ, nhiều loại động vật thực vật kỳ lạ, nhiều loại khoáng thạch kỳ lạ được hình thành, nếu như những linh hồn này đều không đối địch, như vậy sẽ bị hòa hợp lại với nhau vào cùng một chỗ một cách dễ dàng, cuối cùng nhất chỉ có sự tồn tại của một thứ duy nhất! Mà ở dưới tình huống linh hồn đối địch với nhau, vì không để cho đối phương thôn phệ, đánh bại thì đều sẽ tiến hành tự tiến hóa cho bản thân, cho nên mới phân chia ra mạnh yếu, đồng thời cũng có rất nhiều thứ biết tiến hóa ra rất nhiều chủng loại khác nhau...
"Phương pháp luyện thần của ta còn có một cái giải thích khác, chính là dược liệu này trong tay ta, ta chính là thần của nó, ta để nó khuất phục thì nó phải khuất phục!"
Dược liệu ngoan cố, là vấn đề rất đau đầu của mỗi một Luyện Đan sư, dung luyện dược liệu, hỏa đầu chỉ cần sai một chút thì dược liệu sẽ bị hủy đi! Để các loại dược liệu dung hợp, có chút sai lầm thì sẽ nổ lò, đây đều bởi vì dược liệu quá mức ngoan cố, là ở sự phản kháng của dược liệu.
"Làm sao mà nghe mơ hồ như vậy?" Long Tuyết Di nhìn chằm chằm vào Hỗn Nguyên quả kia, đây chính là linh quả Thiên cấp hạ phẩm, hơn nữa hương vị rất tốt, nàng ta đã nếm qua một số lần, tuy nhiên mỗi lần ăn xong thì đều không có hiệu quả gì đối với nàng, cho nên Tô Mị Dao và Bạch U U cũng không cho nàng ta ăn nhiều.
Thẩm Tường cứ dùng bàn tay đốt luyện Hỗn Nguyên quả này như vậy trong ba ngày ba đêm, hắn không chỉ có đốt cháy không mà đồng thời còn tập trung tinh thần, dùng thần lực cường đại của hắn, lấy một loại hình thái kỳ lạ đốt luyện linh hồn bên trong linh quả này, tiến hành đốt luyện đối với "Thể xác tinh thần" của Hỗn Nguyên quả này.
Cuối cùng, Hỗn Nguyên qảu bỗng nhúc nhích, nhìn loại quả này rất chắc chắn, lóe ra một chùm ánh sáng, quả đang dần dần tản ra, nhìn giống như là dần dần trở thành một chút bột phấn.
Cũng vòa lúc này, Thẩm Tường bỗng nhiên cảm thấy đầu hơi đau nhức, vốn là hắn có chút kích động, giờ phút này vẻ mặt trắng bệch, mà Hỗn Nguyên quả đang đốt cháy trong lòng bàn tay hóa thành ánh sáng vàng rồi đột nhiên biến mất.
"Ta bị phản phệ, mặc dù không thành công, nhưng chứng minh phương pháp này của ta là có thể làm được, chẳng mấy chốc ta có thể luyện chế ra đan dược Thiên cấp hạ phẩm." Khuôn mặt trắng bệch kia của Thẩm Tường kích động đến hơi đỏ lên.
Phương pháp của hắn, Tô Mị Dao không hiểu được một chút nào, bởi vì nàng ta không chưa từng nghiên cứu Thiên Luyện thuật kia, nàng ta không thể nào hiểu được loại ý nghĩ kỳ lạ lúc này của Thẩm Tường, tuy nhiên nàng ta lại ủng hộ Thẩm Tường hết sức, bởi vì Thẩm Tường lần lượt đánh vỡ quy tắc, chế định ra quy tắc của mình, loại chuyện này đã từng tận mắt nhìn thấy.
"Lãng phí, đáng tiếc a, Hỗn Nguyên quả này có hương vị rất không tệ, rất nhiều linh quả đều không có loại hương vị để cho người ta lưu luyến như vậy, ngọt ngào ê ẩm, cắn rất sướng miệng." Long Tuyết Di khẽ thở dài.
"Chính bởi vì miệng Long ngươi mới có thể làm ra loại cảm giác này, người bình thường coi như cắn nát cả răng cũng khó mà cắn được một miếng." Thẩm Tường nói.
P/S: Ta thích nào ... chương 1.