"Thời gian còn kịp sao? Ngươi chẳng lẽ không quay về nhìn xem sao?" Tô Mị Dao nhìn ra Thẩm Tường ở trong việc luyện chế đan dược Thiên cấp đã có một chút thành tựu, nhưng lại không biết Thẩm Tường rốt cuộc như thế nào mới đạt được tới mục đích.
"Có tiểu thí Long nhìn cahừm chằm vào Điện chủ Hỏa Thần điện, chỉ cần Điện chủ này không xuất thủ thì đều không cần ta lo lắng." Thẩm Tường lấy ra một đoạn rễ cây, đây là một trong những chủ dược tài luyện chế Hỗn Nguyên đan, rễ của cây Hỗn Nguyên thụ.
Tô Mị Dao hít một tiếng, nàng ta biết cái cảm giác cuồng nhiệt đắm chìm trong luyện đan này, sự tính khác rất khó quấy rầy tới hắn, trước đó nàng ta cũng từng có loại kinh nghiệm này, bất kỳ chuyện gì đều sẽ thờ ơ.
"Hỏa Thần điện còn có một Tiên Vương khác, ngươi có lẽ phải biết điểm này, đừng chỉ nhìn chằm chằm vào người Điện chủ này." Tô Mị Dao nhắc nhở hắn, nàng ta cũng không muốn Thẩm Tường làm trễ nải chuyện lớn, tuy rằng thực lực của Thẩm Tường và Tiên Vương kia có sự chênh lệch rất lớn, nhưng cũng chỉ có Thẩm Tường có thể có biện pháp tới đối phó Tiên Vương kia.
Thẩm Tường trầm tư một chút, Tiên Vương che giấu kia lại là một cái phiền phức lớn.
"Tiên Vương này chẳng qua tự tiện hành động, Tiên Vương trước đó cũng bởi vì khư khư cố chấp, cho nên mới có loại kết cục này, Điện chủ này cũng không muốn Tiên Vương đang che giấu kia cũng bị diệt đi giống như thế, cường giả của Hỏa Thần điện cũng ít đi thì đối với người Điện chủ này cũng không phải là chuyện tốt."
Hắn tuy rằng nói như vậy, nhưng vẫn để Long Tuyết Di đi tiếp xúc với người ở bên trong Hàng Long môn, thông qua cái này đến thu hoạch được tin tức mới nhất từ Thần Võ đại lục, phụ trách thu thập tình báo của Hàng Long môn chính là Lam Lan và Yến Yên Nhiên xử lý, phân bố đến các nơi trên Đế Thiên, đều có ám hiệu để lại.
Sau khi xử lý tốt những chuyện này, Thẩm Tường mới có thể an tâm luyện đan, hắn phải luyện chế ra đan dược Thiên cấp nhanh hơn một chút, vượt qua Niết Bàn bát kiếp, đồng thời lại dùng những đan dược Thiên cấp này đi chiêu mộ một nhóm môn khách bí mật.
Tô Mị Dao nói ra: "Hỗn Nguyên căn này làm khó hơn nhiều so với Hỗn Nguyên quả, rễ cây này tuy rằng không có chắc chắn giống như Hỗn Nguyên quả, nhưng bên trong lại hết sức phức tạp, năm đó lúc ta luyện chế Hỗn Nguyên đan, nguyên nhân thất bại đại đa số đều là không cách nào khống chế sự biến hóa phức tạp của cái rễ này."
Thẩm Tường nhìn vào Hỗn Nguyên căn trong tay, có thể cảm nhận được rõ ràng nhiệt độ của một đoạn rễ này đang tiến hành biến hóa, lúc lạnh lúc nóng, hơn nữa lúc mỗi lần biến hóa nhiệt độ đều không cố định, có đôi khi rất phỏng tay, khối bốc lên như là than lửa, nhưng có đôi khi lại ấm áp dễ chịu, đặt ở trong nước, lúc lạnh có thể làm cho một chậu nước đông lạnh thành băng cứng, lúc nóng nhất có thể làm khô nước trong chậu, loại đặc tính kỳ dị này ở bên trong linh dược rất hiếm thấy.
"Hỗn Nguyên căn này đúng là linh dược thần kỳ, một lạnh một nóng giao thoa nhau, đại biểu cho một âm một dương, ta có Âm Dương thần mạch, nói không chừng có thể nắm được sự biến hóa của Hỗn Nguyên căn này."
Thẩm Tường duỗi bàn tay ra, để đoạn rễ kia nằm ở trong lòng bàn tay hắn, sau đó lại giống như trước đó thả hỏa diễm ra, đốt cháy đoạn rễ cây này.
Trước đó hắn cũng đốt Hỗn Nguyên quả như vậy, cũng không biết hắn đang làm cái gì, cây rễ này không thể ăn, cho nên Long Tuyết Di cũng không cảm thấy đau lòng, chỉ là không rõ ý nghĩa việc Thẩm Tường làm như vậy.
Long Tuyết Di và Tô Mị Dao đều đã hỏi Thẩm Tường, tuy nhiên Thẩm Tường không giải thích rõ ràng cho các nàng biết, chỉ nói là sau khi thành công thì sẽ nói cho các nàng biết.
Cách làm cũng giống như trước đó làm với Hỗn Nguyên quả, Thẩm Tường ngồi ở nơi đó không nhúc nhích, nhìn chằm chằm vào Hỗn Nguyên căn đang thiêu đốt ở trong tay, ngồi xuống như thế chính là vài ngày.
So với Hỗn Nguyên quả trước đó quả nhiên duy trì thời gian lâu hơn, Hỗn Nguyên căn này cũng có một chút biến hóa, vốn là màu đen nhánh, nhưng bây giừo lại trở thành màu trắng như tuyết, tuy rằng bị hỏa diễm thiêu đốt, nhưng lại tỏa ra từng đợt ánh sáng màu trắng.
Vẻ mặt Thẩm Tường bình tĩnh, nhưng bên trong đôi mắt lại toát ra sự kích động, giống như hắn đã hoàn thành thành công một chuyện gì đó.
"Tiểu bại hoại, có một lão thái bà tìm tới Điện chủ Hỏa Thần điện kia, bọn họ bây giờ đang ở bên ngoài đại trận phong ấn, chính là chỗ trước đó phong ấn ngươi." Long Tuyết Di đột nhiên truyền âm cho Thẩm Tường, bởi vì đây là chuyện rất khẩn cấp: "Lão thái bà kia có thực lực không yếu, hơn nữa thoạt nhìn bà ta có thể ngang vai ngang vế với người Điện chủ kia, có lẽ là Tiên Vương được che giấu kia."
Thẩm Tường khẽ chau mày, chỉ thấy rễ cây ở trong lòng bàn tay hắn được thiêu đốt tới trắng bệch đột nhiên bùng lên, sau đó thì biến mất không thấy, nhưng hắn không có bất kỳ vẻ mất mát gì, bởi vì hắn đã có bước đầu nắm giữ được "Phương pháp thần luyện" cho chính mình khai sáng.
"Có thể nghe lén bọn họ nói chuyện không?" Thẩm Tường hỏi, Tiên Vương ẩn tàng kia xuất hiện với hắn mà nói là một chuyện tốt, bởi vì như vậy thì có thể giám thị động tĩnh của Tiên Vương này.
"Có thể, ta truyền cho ngươi." Long Tuyết Di nói, Thần Du thuật của nàng muốn cao minh hơn Thẩm Tường, có thể đi ra ngoài đến càng xa càng nhanh càng bí mật hơn, nàng ta còn truyền hình dáng của lão thái bà kia vào trong đầu Thẩm Tường.
Tiên Vương mà Hỏa Thần điện che giấu là nữ, tuy rằng nhìn dáng vẻ như gần đất xa trời sắp dều hết thì đèn tắt nhưng thực lực rất mạnh, Thẩm Tường chỉ là thần du tới đó cũng có thể cảm nhận được rõ ràng cỗ uy áp bức người kia, để hắn tương đối kinh ngạc chính là lão ẩu này giống như là sử dụng lực lượng tinh thần.
Vì không bị phát hiện, Thẩm Tường cũng không dám thần du tới quá gần, hắn ở trên phương diện thần đạo còn kém hơn so với Long Tuyết Di, mà Long Tuyết Di có thể làm được tới rất kín.
"Vương Quỳnh Cẩn, ngươi là có ý gì? Ngươi vậy mà hoài nghi ta xử lý sư đệ của ngươi? Tiểu tử kia làm hỏng chuyện tốt của ta, nhưng còn chưa đủ để lão phu động thủ làm thịt hắn." Giọng nói của tên Điện chủ kia tỏ ra rất tức giận, mặt mũi đỏ rực lên.
Thẩm Tường lập tức hiểu, Tiên Vương tuổi trẻ kia chính là sư đệ của bà lão này.
"Lại là Vương Quỳnh Cẩn, nàng ta còn sống!" Tô Mị Dao kinh ngạc nói, nàng ta và Bạch U U đều có thể nghe được đối thoại mà Long Tuyết Di đưa tới.
Vương Quỳnh Cẩn kia cũng rất tức giận: "Ngoại trừ ngươi, ta nghĩ không ra ai có thực lực có thể hủy đi ngọn Thánh Viêm sơn kia, Thánh Biêm sơn kia thế nhưng là trận bàn mà Thiên Hỏa đại đế luyện ra tới, chỉ có ngươi biết nhược điểm của cái trận bàn này ở nơi nào."
"Ngươi đừng quên ở bên trong mảnh Đế Thiên này còn ẩn tàng không ít cường giả! Ngươi điều tra rõ ràng mà nói, có thể biết tiểu tử kia trước đó đã trúng độc, trúng Huyền Hàn Tà Độc, là bởi vì hắn làm khó dễ Quỷ Sát Vương kia, sau khi xảy ra xung đột với Quỷ Sát Vương kia thì Quỷ Sát Vương kia chơi cá chết lưới rách, rải độc về phía một đám người, thủ hạ của ngươi có lẽ là thông báo với ngươi rồi đi."
Mặt mo Vương Quỳnh Cẩn kia tràn đầy nếp nhăn, giọng nói lạnh lùng nói: "Cho nên ngươi mới có cơ hội để lợi dụng được, phá hỏng trận bàn, để núi lửa địa tâm phun trào, hủy đi cả ngọn Thánh Viêm sơn, hiện tại không có chứng cứ, ngươi nói cái gì đều có lý, tóm lại chuyện này ngươi nhất định phải chịu trách nhiệm, biết rõ hắn trúng độc mà ngươi còn ở nơi này trông coi cái phong ấn này."
"Ngươi không muốn tiến đánh Thần Võ đại lục thì có thể không đi, nhưng ngươi nhất định phải chuyển giao nhân mã trong tay của ngươi cho ta, chuyện này để ta tới làm." Vương Quỳnh Cẩn đột nhiên lấy ra một khối lệnh bài màu đỏ rực, coi như thông qua hình ảnh mà Long Tuyết Di truyền đến cũng cảm thấy rất chướng mắt.
"Tốt, ngươi cứ việc đi tiến đánh Thần Võ đại lục đi, ngươi đã muốn đi chịu chết thì ta cũng không ngăn cản ngươi, ngươi đừng nghĩ Thần Võ đại lục tới đơn giản như vậy." Tên Điện chủ kia quát lạnh một tiếng thì đi vào bên trong một ngôi nhà nhỏ, tiếp tục bảo vệ lấy đại trận phong ấn này.
Vương Quỳnh Cẩn kia đi, hơn nữa còn từ bên trong Huyền Băng thành mang đi một nhóm lớn người có thực lực rất mạnh, đây đều là nhân mã mà người Điện chủ kia có thể điều động, cũng coi là một bộ phận lực lượng rất mạnh ở bên trong Hỏa Thần điện.
"Bọn họ đi nơi nào?" Thẩm Tường lập tức khởi hành, đi theo đám người mà Vương Quỳnh Cẩn kia mang theo, hiện tại tên Điện chủ kia không đáng giám thị, hắn chỉ tò mò tên Điện chủ này đang cố kỵ thứ gì ở trên Thần Võ địa lục? Vậy mà thay đổi không dám công vào Thần Võ đại lục.
"Đi một chỗ ở Ma vực, xem ra lão thái bà này vẫn luôn trốn ở Ma vực, đi thôi, ta cho ngươi biết bọn họ truyền tống đến thành thị nào ở Ma vực." Long Tuyết Di nói xong, lại hỏi: "Mị Dao tỷ, ngươi biết Vương Quỳnh Cẩn kia sao?"
Bạch U U bình thường không nói nhiều giờ nói ra: "Nàng ta không biết, nhưng ta biết, là cường giả năm đó ở bên trong Thiên Ma vực, có một cái ngoại hiệu gọi là Hỏa Liên ma nữ, năm đó ở trong Ma giới cũng là một đại mỹ nhân, có rất nhiều người theo đuổi, mà sư phụ của nàng là một Thiên yêu rất mạnh, là nhân vật lợi hại giống như sư phụ Vô Tính Ma Tôn chúng ta, nhưng sau cùng đi vào Cửu Thiên ma điện thì không trở về."
"Không nghĩ tới nàng ta có một sư đệ? Năm đó nghe nói nàng ta và sư đệ nàng gặp nhau, chính là gia hỏa bị ngươi giết chết kia sao? Thật sự là rất tốt, hì hì ..." Tô Mị Dao đột nhiên cười lên khanh khách, cười hết sức vui vẻ: "Cũng không biết chuyện gì xảy ra lại để nàng ta trở nên già nua như vậy, năm đó nàng ta thế nhưng là rất để ý tới dung mạo của mình, bởi vì nghe nói U U tỷ ngươi xinh đẹp hơn nàng ta cho nên truy sát U U tỷ hơn mấy trăm năm, cuối cùng còn dính tới cả trên người của ta, khi đó bị sư tỷ muội chúng ta hung hăng giáo huấn một trận, cuối cùng trêu đến sư phụ hai nhà chúng ta đều ra mặt tranh đấu, đại chiến một trận."
Thẩm Tường không nghĩ tới giữa các nàng còn xảy ra chuyện như vậy, không thể không thở dài: "Thật sự là hồng nhan họa thủy a."
P/S: Ta thích nào ... chương 2