Nơi này là căn cứ của hung ma, hiện tại lại có người của Hàng Long môn ở chỗ này, Thẩm Tường muốn biết đệ tử Hàng Long môn tới đây làm cái gì liền thần theo những ám hiệu kia tìm kiếm phương thức liên lạc.
Cuối cùng hắn đi tới lầu hai của một nhà trọ tương đối lệch, tiến vào nhà trọ này hắn cảm ứng được một chút khí tức rất quen thuộc, là Vân Tiểu Đao và Chu Vinh đang ở chỗ này.
"Lại là hai tên gia hỏa bọn họ, bọn họ tới đây làm cái gì?" Thẩm Tường cũng rất lâu không gặp bọn hắn, tuy nhiên hiện tại vẫn là che giấu tung tích, người biết hắn có thể từ bên trong cái phong ấn kia đi ra không nhiều, vì giữ bí mật, hắn cũng không muốn để quá nhiều người biết.
Suy tính một phen, Thẩm Tường quyết định tạm thời đi theo Vân Tiểu Đao và Chu Vinh, hắn cảm thấy bọn họ chính là đi về phía những hung ma kia, Hàng Long môn tuy rằng tên là Hàng Long, nhưng cũng sẽ đối phó yêu ma, bởi vì những năm gần đây, yêu ma từng đối phó với Hàng Long môn không ít lần.
Đám hung ma kia trở về lần này thu hoạch cũng không ít, bắt được một đám đông người, sau khi chỉ cần hơi nghe ngóng là có thể biết, hơn nữa những hung ma này ra ngoài bắt người đã không phải là lần một lần hai, từ xưa tới nay đều là như vậy, hơn nữa những người kia đều là phàm nhân.
Thẩm Tường cũng ở lại nhà trọ này, Vân Tiểu Đao và Chu Vinh cũng không phát hiện hắn, đến đêm khuya, lại có hai mươi người nữa tiến vào nhà trọ, tiến vào trong gian phòng lớn mà Vân Tiểu Đao và Chu Vinh thuê tới, hơn hai mươi người này đều là người trẻ tuổi có thực lực không tệ, đều đã dịch dung qua, tu luyện chân khí giống với của Đoạn gia, có năng lực ẩn nấp rất mạnh.
Những người này đều là được đám người Đoạn gia kia bồi dưỡng qua, Thẩm Tường nghi ngờ năm đó Đoạn gia ở dưới cờ của Thập Thiên đại đế chuyên môn phụ trách điều tra ám sát, bằng không loại bản lĩnh ẩn nấp của bọn hắn kia không cao minh tới như vậy, nếu không phải Long Tuyết Di, Thẩm Tường cũng khó mà phát hiện ra bọn họ.
"Có thể nghe lén bọn họ nói chuyện không?" Thẩm Tường hỏi, vốn là hắn dự định thần du tiến vào gian phòng kia, nhưng đám người Vân Tiểu Đao lại rất cảnh giác, sớm đã bố trí một cái trận pháp kỳ lạ ở bên trong, để thần du của Thẩm Tường không có cách nào đi vào.
"Không thể, bọn họ giống như trên người mang theo một cái trận bàn cỡ nhỏ, có thể ở thời gian ngắn phóng xuất ra một cái đại trận rất mạnh để giữ bảo mật, bao phủ căn phòng của bọn hắn lại." Long Tuyết Di nói ra: "Loại vật này đến cùng là ai cho bọn hắn?"
Thẩm Tường cảm thấy có chút hổ thẹn, bởi vì hắn là chưởng môn Hàng Long môn, nhưng đối với lực lượng chỉnh thể của Hàng Long môn lại không hiểu rõ lắm, đám người Vân Tiểu Đao có loại đồ vật lợi hại này hắn cũng không biết là ai cho.
Sau hơn một canh giờ như vậy, hơn hai mươi người trẻ tuổi kia đã từ trong phòng kia đi ra, bọn họ vội vàng đi ra khỏi cái nhà trọ này rồi mới chia nhau rời đi, theo sau thì Vân Tiểu Đao và Chu Vinh cũng vội vàng rời đi.
"Bọn họ đều là phân tán ra mà đi, không tụ tập lại cùng một chỗ, chúng ta chỉ cần đi theo Vân tiểu quỷ và tên mập mạp chết bầm kia là được rồi." Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường và Long Tuyết Di thi triển thần du thuật, như là chính mình đang lơ lửng giữa không trung theo dõi người vậy, người khác thì lại không nhìn thấy bọn họ, đây chính là chỗ lợi hại của thần đạo.
Thẩm Tường còn ở bên trong nhà trọ này, ngay vào lúc hắn vừa muốn rời khỏi, lại đột nhiên có một đám đại hán áo bào đỏ xông tới, mặt mũi bọn họ đầy vẻ hung ác, toàn thân tỏa ra một cỗ ma khí khang ngược, trong tay cầm lợi binh làm người run sợ, rất lỗ mãng đi tới lầu hai của nhà trọ, đạp vào cửa gian phòng của Vân Tiêu Đao và Chu Vinh vừa rồi ở kia, nhưng không trông thấy có người ở bên trong.
"Những tên này là hung ma, bọn họ phát hiện hành tung đám người Vân Tiểu Đao." Thẩm Tường hơi kinh ngạc, phản ứng của đám người Vân Tiểu Đao cũng khá nhanh, cho nên không bị đám hung ma này bắt lấy.
Một tên hung ma có thể hình cao lớn tức giận nói: "Đám khốn kiếp này đến cùng là có địa vị gì, hôm qua bọn họ vừa mới vào thành, người của chúng ta không hiểu ra sao cả chết tới hơn ba mươi người, bọn họ đếu cùng là làm được như thế nào?"
Đám người Vân Tiểu Đao và Chu Vinh vừa dò xét tin tức nơi này, vừa tiến hành ám sát, tuy rằng bọn họ bại lộ hành tung, nhưng bọn hắn đều đã được trải qua huấn luyện, có lẽ chẳng mấy chốc là có thể ẩn nấp được.
Chu Vinh và Vân Tiểu Đao là tách ra mà đi, nhưng vào ban ngày lại tập trung lại cùng một chỗ, lúc này bọn họ đều khoác lên quần áo hoa lệ, lại vào trong một quán rượu rất sang trọng.
"Hai mươi người khác cũng ở nơi đây, nhưng lần này bọn họ cũng không tụ tập cùng một chỗ." Long Tuyết Di nói.
"Nơi này gần với nơi hung ma ẩn nấp sao? Bọn họ đều dịch dung cải trang tụ tập ở chỗ này, luôn cảm thấy bọn họ muốn xuất thủ." Thẩm Tường nói.
Long Tuyết Di im lặng một lúc mới trả lời: "Có mấy tòa nhà thật lớn, nhưng ta cũng không cảm ứng được khí tức của hung ma."
"Nói không chừng những tên hung ma kia cũng có thủ đoạn ẩn nấp đây? Hoặc là những hung ma kia để phàm nhân đặt ở bên cạnh mà thôi, rút máu cái gì cũng không phải là đám hung ma kia tự mình động thủ, mà là có người chuyên đến phụ trách những công việc này." Thẩm Tường nói, những hung ma kia có lẽ không có chuyện kiên nhẫn được như vậy, bắt người mang về còn phải nuôi cho tốt rồi rút máu theo định kỳ.
"Có khả năng, ta lại đi xem cẩn thận một chút, xem có thể tìm được đám phàm nhân kia hay không." Long Tuyết Di phóng xuất ra mấy đạo thần du, tìm kiếm cẩn thận ở bên trong những tòa nhà to lớn kia.
Không bao lâu sau, Long Tuyết Di hô lên: "Quả nhiên có một đám người bị giam giữ ở bên trong, vì để cho những phàm nhân này có thể nhanh chóng sinh sôi ra máu tươi, bọn họ cũng cung cấp không ít đồ đại bổ, đoán chừng hai ba ngày thì có thể đi rút máu một lần."
"Đám hung ma này, nhất định phải làm cho bọn chúng biến mất trên thế giới này." Thẩm Tường nắm chặt hai tay, hung ác nói ra: "Còn có Vương Quỳnh Cẩn kia, không biết bà ta còn có bao nhiêu công pháp ác độc."
Đột nhiên, Vân Tiểu Đao và Chu Vinh từ một cái cửa sổ bay vút ra ngoài, tốc độ rất nhanh, nếu như không nhìn kỹ thì rất khó phát hiện, khi Thẩm Tường biết bọn họ từ cửa sổ trên tầng cao nhảy ra, Vân Tiểu Đao và Chu Vinh đều đã rơi vào trong một cái sân, trong cái sân này có một tòa nhà rộng lớn chính là nơi giam giữ lấy hơn nghìn người.
Sau khi Vân Tiểu Đao và Chu Vinh tiến vào cái nhà này, động phải một cái trận pháp, khiến cho ngôi nhà to lớn này rung động mãnh liệt, còn phát ra tiếng vang, khiến toàn thành rung động một chút.
Sau đó chính là trong quán rượu kia lập tức truyền đến tiếng đánh nhau, trong quán rượu còn có hơn hai mươi tên đệ tử Hàng Long môn, bọn họ rõ ràng là đang ngăn cản những tên ma tu ẩn nấp ở trong quán trọ này, những ma tu này cũng đều đang bảo vệ tòa nhà kia, nhưng bây giờ lại bị ngăn cản.
Vân Tiểu Đao và Chu Vinh sớm đã thăm dò rõ ràng tình huống ở trong tòa nhà này, bọn họ đi vào lập tức dùng tốc độ nhanh nhất phá hủy một số trận pháp, chém giết một số tên canh gác ở bên trong, bọn họ hành động rất thuần thục, không dây dưa dài dòng chút nào.
Chẳng mấy chốc, Vân Tiểu Đao và Chu Vinh đã dẫn hơn một ngàn người từ bên trong tòa nhà to lớn kia chạy vọt ra, mà hai mươi người trẻ tuổi ở trong quán rượu kia cũng đã giải quyết toàn bộ những tên ma tu ở bên trong này, vốn là người trong quán rượu, nhìn thấy loại cảnh tượng này, không muốn gặp rắc rối tự nhiên là thi nhau rời đi.
Vân Tiểu Đao và Chu Vinh dẫn hơn một ngàn người vào bên trong quán rượu to lớn này, mà lúc này ở trên rất nhiều đường phố trong thành đang có rất nhiều hung ma mặc áo bào đỏ xông tới, trong đó còn có mấy tên có thực lực rất mạnh.
"Trong quán rượu có truyền tống trận, xem ra bọn họ sớm đã sắp xếp xong xuôi." Long Tuyết Di nói.
"Đừng nghĩ có thể chạy được, các ngươi có lẽ là người của Hàng Long môn a! Hỏa ra chuyện này là các ngươi làm, các ngươi quá coi thường Hung Ma thành." Từ phương xa truyền tới một tiếng rống giận giữ đinh tai nhức óc như là tiếng sấm truyền tới, từ cỗ khí thế kia tới xem, đây là một tên hung ma có thực lực rất mạnh.
"Cùng nhau công kích vào tòa nhà kia, đừng để bọn chúng rời đi." Người vừa rồi kia lại quát lên, hắn đã nhìn ra đám người Vân Tiểu Đao muốn truyền tống cả cái quán rượu này đi.
P/S: Ta thích nào ... chương 1.