Hung Ma thành này quả nhiên là căn cứ của hung ma, chỉ ngắn ngủi trong chốc lát, đã có một đám hung ma rất lợi hại từ khắp nơi lao tới.
Quán rượu to lớn kia khởi động một cái trận pháp, dùng để phòng ngự, mà bọn họ mở truyền tống trận ra thì còn cần một đoạn thời gian.
Lúc này Vân Tiểu Đao đi ra, tay hắn nắm lấy một trường đao lóe lên vẻ sắc bén, tiến về phía một ánh sáng đỏ đang lao tới.
"Hung ma này có thực lực rất mạnh, không biết Vân tiểu quỷ này có thể đối phó được hay không." Long Tuyết Di nói ra: "Cũng đã tới lúc ngươi nên xuất thủ rồi!"
Thực lực của Vân Tiểu Đao lúc này cũng không tầm thường, đối mặt một tên hung ma cường đại lại không sợ hãi một chút nào, lao thẳng mà tới.
Coong một tiếng, hai thanh binh khí lợi hại va chạm vào nhau, theo tiếng va chạm thanh thúy đó một cỗ dư ba rất mạnh tỏa ra xung quanh, những phòng ốc và gạch đá phía dưới, toàn bộ bị cỗ dư ba này nhấc lên, cuốn đi khắp nơi.
Vân Tiểu Đao bị đẩy lui, trường đao trong tay hắn cũng hiện ra một lỗ hổng, khóe miệng chảy máu, lúc này Chu Vinh cũng bay ra ngoài.
Mà trên gương mặt dữ tợn của tên hung ma kia tràn đầy vẻ độc ác, hung ma này còn cao hơn Vân Tiểu Đao gấp đôi, thanh đại đao màu đỏ như máu trong tay hắn dài khoảng chừng hai người, ở trên phụ ra sương màu tạ dị đỏ như máu, chỉ từ khí thế tới xem, Vân Tiểu Đao thua tên đầu lĩnh hung ma này một bậc.
Trên trời cao, Vân Tiểu Đao và đầu lĩnh hung ma kia đang lở lửng trên đó, hai người đối phó nhau như là một người lùn một người khổng lồ vậy, hơn nữa thực lực của đối phương vượt xa hắn, một kích đối đầu vừa rồi, không bị trọng thương đã coi như là có bản lĩnh.
Đầu lĩnh hung ma trông thấy tiểu tử tuổi trẻ này ngăn cản được một kích của chính mình thì lập tức giận dữ, đột nhiên quát một tiếng: "Tiểu quỷ, chỉ bằng ngươi mà cũng muốn đọ sức với ta? Một đao của ta liền có thể chém nát ngươi, đi chết đi."
Mắt thấy Vân Tiểu Đao sắp bị chém thành thịt vụn, Chu Vinh từ xa rống to: "Vân tiểu quỷ..."
Ngay trong nháy mắt trước nguy cơ, trong nháy mắt Vân Tiểu Đao và Chu Vinh đều cảm thấy tuyệt vọng, Thẩm Tường từ bên trong lầu cao trong quán trọ kia nhanh chóng bay ra ngoài!
Đao to lớn đỏ như máu chém xuống, lúc trảm xuống dưới, cỗ sóng khí kia làm cho cả vùng đất nứt toác, còn vang lên một cơn gió rất cuồng bạo thổi tới, lúc mắt thấy một đao này chắc chắn sẽ trảm vào trên người Vân Tiểu Đao, một cái bóng vụt sáng mà tới.
Đinh! Lần này tiếng vang trở nên thanh thúy hơn, hơn nữa so với tiếng vang này so trước đó nhỏ đi rất nhiều, cũng không tạo ra dư ba gì cả!
Mặt đất có rất nhiều hung ma vốn đang hò hét, đột nhiên đều im lặng, người đột nhiên xuất hiện kia thật sự là làm cho bọn họ quá kinh ngạc, một nam tử có vẻ bề ngoài xấu xí, trong tay cầm một cái đoản kiếm rất bình thường liền đỡ được cự đao kia của lão đại hung ma bọn họ!
Đương đương đương! Lại là một tiếng vang dội, đây là bộ phận của thanh cự đao kia bị đoản kiếm cắt đứt rơi xuống phía dưới va chạm vào một khối đá vang lên, thanh đao lợi hại này to lớn vậy mà cứ như vậy bị một cái đoản kiếm nhìn như đồ bỏ đi làm gãy, cái này khiến người ta nghĩ rằng ánh mắt của mình nhìn nhầm.
"Các ngươi nhanh chóng trở về quán rượu kia, mang người đi đi, nơi này giao cho ta!" Thẩm Tường truyền âm cho Chu Vinh và Tiểu Đao, lúc này thanh đoản kiếm kia tỏa ra một trận ma khí vô cùng hung ác, bảy thẳng trời cao.
Vân Tiểu Đao và Chu Vinh khó có thể tưởng tượng được, cứu bọn họ lại là một tên ma tu lợi hại, bọn họ biết mình không phải là đối thủ của đầu lĩnh hung ma kia, trước mắt lại có hơn một ngàn phàm nhân phải cứu đi, lập tức nói một tiếng cám ơn rồi mới vội vàng chạy vào trong quán rượu kia.
Thanh đoản kiếm mà Thẩm Tường sử dụng, chính là từ bên trong bảo rương mở ra, là binh khí quan trọng mà Ma Đế từng mang theo bên người, trải qua Ma Đế dùng ma khí uẩn dưỡng vô số năm, đã trở thành một cái binh khí rất lợi hại.
Hung ma kia cảm nhận được ma khí ngập trời phát ra từ bên trong thanh đoản kiếm kia thì thiếu chút nữa quỳ lạy, mà đám tiểu hung ma ở phía dưới kia thì căn bản chịu không được cỗ ma khí mãnh liệt vô cùng uy thế này, toàn bộ nằm im trên mặt đất, mặc dù chỉ là một chút dư uy của Ma Đế, nhưng lại khiếp người như vậy, ngay cả Thẩm Tường cũng không thể không bội phục những gia hỏa có thể xưng Đế ở thời kỳ thượng cổ này, có điều hắn cũng cảm thấy chính mình không tệ, tiêu diệt được một tên Băng Đế.
"Ngươi..." hung ma to lớn này không hổ là đầu lĩnh của hung ma, tuy rằng cảm thấy sợ hãi, nhưng hắn vẫn còn có thể quát lên một tiếng, nâng thanh đao màu đỏ to lớn chỉ còn một nửa kia bổ mạnh xuống phía Thẩm Tường.
Thẩm Tường lóe lên liền tránh đi, đi tới bên cạnh đầu lĩnh hung ma kia, dùng đoản kiếm vạch một cái về phía cổ của hắn, một đạo khí kình mãnh liệt từ đoản kiếm tán phát ra, mang theo ma khí nồng đậm, phá không mà đi, giống như có thể chém mọi thứ trong thiên địa vậy, vô cùng cường đại.
"Khốn kiếp." Sau khi hung ma kia cảm nhận được vô cùng nguy hiểm thì vội vàng nghiêng đầu, nhưng vẫn chậm một chút, đầu hắn bị cắt đứt xuống một mảng nhỏ, một vài thứ gì đó ở bên trong phọt ra ngoài, nhưng đầu lĩnh hung ma này vẫn còn chưa chết đi.
"Ngươi là ai? Ngươi đối phó với ta thì tương đương với việc đắc tội Hỏa Liên Ma Vương!" Đầu lĩnh hung ma kia tức giận nói, nhưng hắn nhận được câu trả lời lại là một đợt công kích trí mạng mà Thẩm Tường cho hắn.
Thẩm Tường cầm đoản kiếm, dốc hết toàn lực thúc giục lực lượng thanh đoản kiếm này, dùng đoản kiếm chỉ về phía đầu lĩnh hung ma kia, rồi mới đột nhiên lao về phía trước, nắm đấm đấm vào trên thân thể khổng lồ của đầu lĩnh hung ma.
"Ta đương nhiên biết, ta chính là vì đắc tội bà ta cho nên mới giết ngươi." Thẩm Tường lại bay tới, thúc giục Trấn Ma thánh lực, âm thầm sử dụng lực lượng của Trấn Ma thánh ấn, sử dụng Chấn Thiên chưởng đánh về phía đầu lĩnh hung ma này, mạt sát đến nỗi ngay cả một chút cặn bã cũng không còn.
Sau khi tiêu diệt đầu lĩnh hung ma này, đám tiểu hung ma kia lập tức sợ hãi, mà đám người Vân Tiểu Đao sớm đã truyền tống đi, Thẩm Tường dựa theo khẩu quyết mà Bạch U U truyền cho hắn, phóng xuất ra một loại hỏa diễm màu đen, ngưng tụ ra từng hỏa cầu màu đen, ném xuống dưới, đốt cháy những tiểu hung ma này.
Hỏa diễm màu đen chẳng mấy chốc đã lan tràn đến cả tòa Hung Ma thành, ma tu khác biết trong thành có cường giả đại chiến cho nên sớm đã chạy trốn, tuy rằng ma tu đều thích chiến nhưng lại không ngốc, sẽ không đi trêu chọc loại cường giả kia.
Sau khi thiêu hủy Hung Ma thành, Thẩm Tường vội vàng rời đi, trở về Thần Võ đại lục.
Lúc này ở trên bầu trời của Hung Ma thành bị một đám hỏa diễm màu đen đốt này, có mấy người đang trôi nổi trên đó, trong đó có một bà lão, chính là Vương Quỳnh Cẩn tức Hỏa Liên Ma Vương này.
"Rất lâu rồi không nghe nói về loại hỏa diễm này rồi? Hắc Ma Hỏa, gia hỏa biết cách sử dụng hỏa diễm này, ở trên Thiên Ma giới cũng chỉ có mấy người kia mà thôi, ở chỗ này vậy mà cũng có." Vương Quỳnh Cẩn tổn thất nhóm hung ma này để trong nội tâm bà ta hận tới nhỏ máu, bà ta biết là Hàng Long môn làm, nhưng nàng hiện tại cũng không thể đi tìm Hàng Long môn.
Nàng ta mặc dù có thực lực Ma Vương, nhưng nàng lại không thể ra tay, coi như để Hỏa Thần điện đi tiến đánh Hàng Long môn, chỉ sợ vẫn là tốn công mà không có kết quả, bởi vì Hàng Long môn ẩn nấp quá sâu, bà ta căn bản không biết ở bên trong có bao nhiêu gia hỏa lợi hại, lần trước bà ta đi Hàng Long môn gây chuyện liền tung ra một tên Luyện Đan sư có thuật luyện đan kỳ lạ.
...
Trung tâm Tà Long táng địa, Hàng Long môn!
Vân Tiểu Đao và Chu Vinh đang như hổ đói quét sạch rất nhiều đồ ăn trên mặt bàn, lần này bọn họ có thể hoàn thành một cái nhiệm vụ khó khăn như vậy, bọn họ tự nhiên phải ban thưởng cho chính mình một phen.
Nơi này chỉ có hai người bọn họ, mà những người khác thì đều có nhiệm vụ mang theo, phần lớn đều là đi đối phó yêu ma, chuyện này đối với bọn hắn mà nói chính là một sự rèn luyện.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.