Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1234 - Chương 1234 - Nghi Vấn Mất Tích

Chương 1234 - Nghi vấn mất tích
Chương 1234 - Nghi vấn mất tích

"Vân tiểu quỷ, ngươi nói xem gia hỏa kia đến cùng là ai? Rõ ràng là một tên đại ma đầu, nhưng lại cứu chúng ta!" Trong tay Chu Vinh cầm một cái chân bò nướng, hung hăng cắn một cái, giật xuống một khối thịt lớn.

"Ngoại trừ chưởng môn của chúng ta thì còn có thể là ai? Ngươi cái tên óc heo này, ngay cả điểm ấy cũng không nghĩ tới sao? Thẩm đại ca sớm đã chạy thoát khỏi cái phong ấn chó má gì kia, lần trước Luyện Đan sư để cho bà lão cái gì mà Hỏa Liên gì kia thua thương tích đầy mình, không thể nghi ngờ hẳn là Thẩm đại ca, ngoại trừ hắn, ai có thể luyện đan tới nhiều kiểu như vậy?" Vân Tiểu Đao thấp giọng nói.

Chu Vinh đương nhiên cũng nghĩ tới là Thẩm Tường, nhưng lại không chịu xác định, đặc biệt là Thẩm Tường còn có ma khí lợi hại như vậy.

"Hỏa ra tên gia hỏa này sớn đã chạy ra ngoài, làm sao hắn không nói cho chúng ta? Chẳng lẽ sợ chúng ta miệng rộng sao?" Chu Vinh cười thầm: "Ta thế nhưng là biết giữ mồm giữ miệng a, ngược lại là ngươi cái tên Vân tiểu quỷ này, người nhỏ, nhưng miệng lại to tới hung ác, ngươi cần phải giữ bí mật, đừng làm hỏng chuyện của chưởng môn lão đệ."

"Ngươi mới là miệng to, mỗi lần ở trên bàn cơm, cũng bởi vì miệng ta quá nhỏ, cho nên ta vẫn luôn ăn không bằng ngươi, ngươi cái con heo chết tiệt này, ngươi mới cần phải giữ mồm giữ miệng nhiều hơn chặt chẽ hơn một chút." Vân Tiểu Đao không phục nói.

"Như vậy mà nói, Tiên Tiên và cuồng nữ tóc trắng kia đều không chết nha, bằng không tiểu tử kia sớm đã nổi điên rồi, hóa ra đây đều là một vở kịch a." Chu Vinh nói.

"Được rồi, đừng nói nữa, chúng ta biết là được, tóm lại hiện tại cũng không có chuyện gì!" Vân Tiểu Đao cười cười.

Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan bây giờ đều được người cho rằng đã chết đi, tuy nhiên Thần Binh Thiên quốc vẫn còn đang vận chuyển bình thường, bình thường Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan không hay lộ diện, cho nên bọn họ coi như giả chết cũng không có chỗ nào không thích hợp cả.

Thẩm Tường đã đi tới bên trong Thần Binh Thiên quốc của Thần Võ đại lục, nhân vật quan trọng của Thần Binh môn đều đang ở bên trong cái huyền cảnh nhân tạo kia, lối vào huyền cảnh được bảo vệ rất nghiêm ngặt, cho nên người bình thường rất khó đi vào, Thẩm Tường cũng phải phí rất nhiều sức mới khiến cho người đi ra đón hắn đi vào.

Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan ở bên trong cái Thần Binh huyền cảnh này, giống như ngày thường, chỉ có điều các nàng rất ít khi đi ra khỏi cái huyền cảnh này, lúc có chuyện quan trọng, thương lượng cùng các trưởng lão ở chỗ này là được rồi.

Thẩm Tường tới âm thầm tiến vào phòng của Tiết Tiên Tiên, Tiết Tiên Tiên vừa mới rắm rửa xong đi ra, soi vào gương chải tóc, nàng ta ăn mặc rất mỏng, chỉ mặc một bộ quần áo lụa màu trắng rất mỏng, ôm chặt lấy thân thể hoàn mỹ như ngọc đang ướt sũng kia của nàng ta, từ đằng sau nhìn lại hiển thị rõ ràng.

"Tiểu nương tử của ta, gải chết cảm thấy thế nào?" Thẩm Tường đột nhiên xuất hiện, từ đằng sau ôm lấy eo ngọc của Tiết Tiên Tiên.

Tiết Tiên Tiên kinh hãi thân thể mềm mại run lên, chân khí phun trào, nhưng sau khi biết là Thẩm Tường thì nàng ta lập tức thu hồi lực lượng, hờn dỗi vài tiếng.

Lúc này bọn họ giống như một đôi tiểu phu thê vừa mới tân hôn vậy, dù sao bọn họ thường xuyên xa cách.

Hô hấp dồn dập, hai người như keo như sơn ôm chặt lấy nhau rồi trao cho nhau những nụ hôn nồng nhiệt, rồi sau đó lại...

Trong khoảng thời gian này Lãnh U Lan rất chăm chỉ, chỉ cần vừa có thời gian thì đều sẽ đi tu luyện, nàng ta vừa mới từ nơi khác tu luyện trở về, đi tới trong sảnh...

"Cái này ... lão ca vừa về tới thì lại chơi với sư tỷ? Thật nhàm chán, cởi sạch quần áo rồi lăn qua lăn lại hết đứng lại ngồi, không có một chút ý nghĩa gì." Lãnh U Lan nhớ mang máng năm đó Thẩm Tường và Tiết Tiên Tiên từng làm thế này ở trong cái sơn động kia.

"Xem ra, bọn họ ít nhất phải chơi nguyên ngày, loại người nhàm chán, ta vẫn là tiếp tục đi luyện công thì tốt hơn." Lãnh U Lan lắc đầu thở dài, lại rời đi.

Thật ra thì Thẩm Tường và Tiết Tiên Tiên cũng đang luyện công, bọn họ là đang song tu!

Trời đã sáng, sau khi hai người trải qua sung sướng thì đã tỉnh lại.

"Tiểu bại hoại, nhục thể của ngươi sao lại mạnh như thế?" Tiết Tiên Tiên hung hăng véo mông Thẩm Tường một cái, nhưng lại không thấy Thẩm Tường kêu đau, loại nhục thân này cường đại tới mức để nàng ta rất chấn kinh.

"Không phải ngươi cũng vượt qua Niết Bàn bát kiếp sao? Ngươi là làm được như thế nào? Ta liều sống liều chết mới qua Niết Bàn thất kiếp, ta cũng cảm thấy ta đã rất nhanh, xem ra ngươi phi thăng nhanh hơn so với ta." Thẩm Tường xoa bóp bộ ngực của nàng một cái, cười hì hì nói.

"Đây là bí pháp mà Mộng Nhi tỷ truyền cho ta và U Lan, tuyệt không thể nói cho những người khác, bao gồm ngươi." Tiết Tiên Tiên hừ một tiếng, đẩy cái tay xấu xa của Thẩm Tường ra, đi về phía phòng tắm.

Sau đó Thẩm Tường cũng cười hì hì đi theo, cùng Tiết Tiên Tiên làm một lần tắm uyên ương, lúc bọn họ ra khỏi phòng, lại trông thấy Lãnh U Lan đang ngồi chồm hỗm ở trong phòng, há to cái miệng căn một miêng tuyết lê.

Lãnh U Lan nói ra: "Các ngươi thật sự là mê muội tới mất cả ý chí a, các ngươi ngay lãng phí suốt cả một ngày để làm cái chuyện không có ý nghĩa, một ngày này tu hành để cho ta cường đại hơn nhiều, cũng cho ta nhớ kỹ mấy nét vẽ linh trận."

Thẩm Tường véo mặt nàng một cái, cười hì hì nói: "Muội muội ngoan của ta thật chăm chỉ, ca quả nhiên không có phí công thương ngươi."

Lãnh Y Lan lè lưỡi ra, cười nói: "Đó là đương nhiên, muội muội ta đây thế nhưng là rất mạnh, hay là chúng ta ra ngoài đánh một trận đi, dù sao cũng so với việc ngươi và sư tỷ cả ngày cứ ba ba ba ba thì có ý nghĩa hơn nhiều."

Trông thấy Thẩm Tường hiện ra vẻ mặt bất đắc dĩ, Lãnh U Lan vừa cười vừa nói: "Lão ca, ta không chê cười các ngươi, ngươi cũng khó có được một lần trở về, cứ việc chơi trò ấy với sư tỷ đi thôi, ta ở chỗ này canh trừng giúp các ngươi, các ngươi yên tâm mà đi chơi đùa đi!"

"Nha đầu chết tiệt kia, hiếm khi thấy được ngươi biết chuyện như vậy!" Tiết Tiên Tiên cười mắng.

Lãnh U Lan vểnh cái miệng lên, nói ra: "Ca, ta bây giờ là đang giả chết, không thoải mái một chút nào, Băng Phong cốc ta xảy ra chút chuyện, ngươi đi giúp ta nhìn một chút đi, đoạn thời gian trước mất tích mấy tên tiểu quỷ có tiềm lực không tệ, tra thế nào cũng không tra được, ta lại không thể tự mình tới đó."

Thẩm Tường gật đầu nói: "Vậy thì tốt, ta bây giờ đi qua, nói không chừng đây là Hỏa Thần điện đang làm trò quỷ, bọn họ ở trước khi phát động tổng tiến công muốn làm suy yếu lực lượng của chúng ta, nhất định phải đề phòng cho tốt."

Nói xong Thẩm Tường muốn rời khỏi, Lãnh U Lan lại kéo hắn lại, nhỏ giọng nói: "Ca, ngươi ở lại thêm mấy ngày nha, dù sao đó cũng không phải là việc gì gấp, chậm trễ chuyện lớn giữa ngươi và sư tỷ, ta nhưng không phục trách nổi a."

"Nha đầu này thật sự là càng ngày càng biết chuyện, vậy mà biết được nhiều ý tứ tới như vậy." Thẩm Tường véo cái mũi của nàng, cười nói.

Theo Thẩm Tường suy nghĩ, Băng Phong cốc có người mất tích, nhưng lại không tra ra được, đây là chuyện lớn, ở trong lúc quan trọng này, loại chuyện này thế nhưng là không được qua loa, hắn sau khi từ chỗ Lãnh U Lan đạt được một khối lệnh bài thì vội vàng tiến về Băng Phong cốc.

Trước khi đi, Tiết Tiên Tiên còn dặn dò hắn một phen, để hắn cẩn thận Thần Ma giáo kia, bởi vì nàng ta cảm thấy Thần Ma giáo đã đi tới Đế Thiên mới, nghe được ba chữ Thần Ma giáo này, sắc mặt của hắn càng ngưng trọng hơn.

Sau khi Đế Thiên mới trùng sinh, rất nhiều đại lục đều sát nhập vào cùng một chỗ, vốn là khí hậu ở từng cái đại lục có sự thay đổi rất lớn, khu vực ở chỗ của Băng Phong cốc kia chính là một nơi rất lạnh giá, là nơi được băng tuyết bao trùm quanh năm, nhưng bây giừo đã không còn là như vậy, chỉ có một vùng núi còn bị băng sương bao trùm lấy, đây chính là bởi vì ở phía dưới Băng Phong cốc có một loại lực lượng băng hàn kỳ lạ, có thể khiến cho nơi này còn giữ lại được linh khí băng hàn.

P/S: Ta thích nào ... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment