Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1235 - Chương 1235 - Trưởng Lão Thần Bí

Chương 1235 - Trưởng lão thần bí
Chương 1235 - Trưởng lão thần bí

Sau khi Đế Thiên mới trùng sinh, rất nhiều đại lục đều sát nhập vào cùng một chỗ, khí hậu trước đó của từng cái đại lục cũng có sự thay đổi rất lớn, khu vực Băng Phong cốc kia vốn chính là một cái nơi rất lạnh giá, được băng tuyết bao trùm lâu dài, nhưng bây giờ đã không còn là như vậy nữa, chỉ có một ngọn núi được bao phủ bởi băng giá, đây chính là bởi vì ở dưới Băng Phong cốc có một loại lực lượng băng hàn kỳ lạ, có thể khiến cho nơi này còn bảo lưu linh khí băng hàn.

Thẩm Tường vẫn là lần đầu tiên đi tới Băng Phong cốc, lúc này gió lạnh hò hét thổi khắp sơn cốc rất nghiêm ngặt, vì phối hợp với kế hoạch trước đó của Thẩm Tường, Lãnh U Lan cũng làm cho Băng Phong cốc có một trưởng lão giả chết, cũng bởi vì như thế để đệ tử Băng Phong cốc vào lúc này đều rất cảnh giác, coi như Thẩm Tường nắm giữ ngọc bài mà Lãnh U Lan cho thì cũng không thể đi vào một cách dễ dàng, còn cần chờ trưởng lão bên trong đi ra.

Đối với chuyện này Thẩm Tường chờ đợi cũng rất kiên nhẫn, Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan giả chết, cũng làm cho đệ tử hai môn phía Thần Binh môn và Băng Phong cốc trở nên càng nỗ lực hơn, môn phía đối với bọn họ mà nói chính là cái nhà thứ hai của bọn họ, bọn họ ở chỗ này được dạy bảo mới có thể từng bước một trưởng thành trở thành một võ giả có thực lực cường đại, có thể có tuổi thọ càng dài hơn, để sinh mệnh bọn hắn càng có ý nghĩa hơn, chưởng môn bị giết để bọn hắn rất tức giận.

Ra nghênh tiếp Thẩm Tường chính là một người phụ nữ trung niên có mái tóc hoa râm, tóc của bà cũng không phải giống như Lãnh U Lan sinh ra là đã trắng như vậy, mà là bởi vì tuổi thọ sắp hao hết, bà ta chỉ là cực lực bảo trì dung mạo của mình.

Người trưởng lão này là có bối phận rất cao ở Băng Phong cốc, coi như Liễu Mộng Nhi năm đó ở chỗ này cũng phải cực kỳ tôn kính đối với nàng, tuy rằng bà ta được sinh ra không có điều kiện tu luyện rất cao, nhưng bằng vào năng lực của mình bà ta còn đạt tới mức độ này, chỉ thiếu một chút là có thể phi thăng.

"Phan trưởng lão, mấy tên đệ tử mất tích ở Băng Phong cốc đều có bí mật gì sao?" Thẩm Tường đi theo đằng sau Phan trưởng lão này, đón gió lớn hỗn loạn, tiến vào bên trong sơn cốc, đi về phía một mảnh kiến trúc được bao phủ toàn tuyết trắng ở bên trong.

"Ở trong Băng Phong cốc, giống như là một cái thôn trang nhỏ, Phan trưởng lão mang theo Thẩm Tường đi qua, rất nhiều người đều thi nhau hành lễ đối với Phan trưởng lão."

Phan trưởng lão không trả lời Thẩm Tường, mắt bà ta hơi nhắm hai mắt lại, dẫn theo Thẩm Tường từ từ đi sâu vào bên trong một cái sơn động.

Phan trưởng lão này lúc còn trẻ chắc chắn là một mỹ nhân, lúc này bà ta có bộ dáng trung niên nhưng vẫn rất phong tình, chỉ có điều sức sống thì lại thiếu đi rất nhiều, đây là trạng thái thọ nguyên sắp đến lúc, bà ta có dáng vẻ mệt mỏi, cho người ta một loại cảm giác rất suy yếu, nhưng Thẩm Tường lại biết bên trong thân thể được khoác lên da thú màu trắng còn có một cỗ lực bộc phát rất mạnh.

"Nha đầu U Lan bây giờ tốt chứ?" Phan trưởng lão nhẹ giọng hỏi, giọng nói yếu ớt.

"Nàng ta sống rất tốt ... Phan trưởng lão, trạng thái của ngươi bây giờ không cần phải vất vả nhiều chuyện như vậy, giao cho những người khác tới làm đi." Thẩm Tường khẽ thở dài một hơi, trước đó hắn từng nghe Liễu Mộng Nhi nói qua về chuyện của Phan trưởng lão này, vì Băng Phong cốc đã bỏ ra rất nhiều.

"Loại chuyện quan trọng này, ta nhất định phải tự mình tới xử lý, dù sao không cần biết như thế nào, kết quả cũng giống nhau!" Phan trưởng lão ngồi ở trên một chiếc ghế được phủ lên một tấm da thú thật dày, mệt mỏi dựa vào, con mắt nửa mở nửa đóng, trông giống như chưa tỉnh ngủ vậy, nhưng Thẩm Tường lại lo lắng hai mắt bà ta bất cứ lúc nào cũng có thể nhắm lại mà qua đời.

"Đừng nói cho U Lan tình huống hiện tại của ta!" Phan trưởng lão lại nói một câu.

"Phan trưởng lão, loại tình huống này của ngươi bây giờ cũng không tính quá tệ, chỉ cần có thể tranh thủ một chút thời gian, để ngươi đột phá, vượt qua Niết Bàn cửu kiếp thì ngươi có thể phi thăng Thiên giới, con đường của ngươi còn rất dài." Thẩm Tường trông thấy ánh mắt Phan trưởng lão lộ ra màu xám, trong lòng không thể không thở dài.

"Ta là một người có tư chất bình thường, sống lâu như thế đã rất thỏa mãn rồi! Năm đó rất nhiều người có tư chất so với ta thì thiên tài hơn, nhưng đã chết từ sớm." Phan trưởng lão nói ra: "Nói chính sự đi, U Lan có thể phái ngươi tới, có lẽ là tuyệt đối tin tưởng ngươi."

Long Tuyết Di cau mày nói: "Nữ nhân này chắc chắn gặp phải chuyện gì cho nên mới trở thành như vậy, từ lực lượng sinh mệnh trong cơ thể của bà ta, bà ta không phải kiểu nửa sống nửa chết như thế này, bà ta chắc chắn bị người hút đi một chút thọ nguyên."

Thẩm Tường kinh ngạc trong lòng, thọ nguyên vậy mà cũng có thể bị hút đi, hắn nói ra: "Dáng vẻ của Phan trưởng lão ngươi bây giờ căn bản không thể nói chuyện chính sự với ta, hơn nữa cũng không có cách nào bảo vệ Băng Phong cốc!"

Giọng điệu Thẩm Tường đột nhiên trở nên có chút nghiêm nghị lại, sau đó lấy ra một trái Vạn Thọ quả đưa tới, Vạn Thọ quả này coi như không cần tới luyện đan cũng có thể có hiệu quả rất tốt, muốn giúp Phan trưởng lão này gia tăng thọ nguyên cũng không thành vấn đề.

"Đây là cái gì?" Phan trưởng lão nói, lúc này trước mắt nàng đã hoàn toàn mơ hồ.

Phan trưởng lão này có thể nói là người tương đối thân cận với Liễu Mộng Nhi và Lãnh U Lan, Thẩm Tường bây giờ có thể cứu nàng thì đương nhiên phải cứu.

"Ăn là được rồi, thời gian của ta rất gấp, ta phải giải quyết chuyện ở nơi này nhanh một chút." Thẩm Tường đưa Vạn Thọ quả tới.

Phan trưởng lão chậm rãi giơ tay lên nhận lấy, lúc chạm vào Vạn Thọ quả, con mắt của nàng hé ra, sinh cơ đột nhiên tỏa sáng, con ngươi tối tăm mờ mịt kia phát sáng lên.

"Mau ăn đi, ta biết ngươi có rất nhiều chuyện muốn nói với ta!" Thẩm Tường thúc giục nói.

Phan trưởng lão hơi hấp thu một chút nguyên lực sinh mệnh bên trong Vạn Thọ quả, để cho mình có mấy phần lực lượng, sau đó từng ngụm cắn từng miếng thịt quả, ăn như hổ đói...

Khoảng nửa canh giờ sau, Phan trưởng lão ăn Vạn Thọ quả kia, luyện hóa cỗ nguyên lực sinh mệnh kia, tóc dần dần biến thành đen, cũng trở nên trẻ hơn, hiển thị rõ dáng vẻ thướt tha.

"Thật là một thứ tốt, để cho ta giống như trùng sinh vậy, đây rốt cuộc là quả gì? Ngươi đến cùng là có địa vị gì? Lại có loại thần vật này, bên cạnh U Lan có nhân vật lợi hại cỡ này? Ta làm sao lại không biết? Mộng Nhi là ta nhìn nàng ta từ bé mà lớn lên, ta hiểu khá rõ đối với người bên cạnh nàng ta."

Phan trưởng lão này lúc này tinh thần sung mãn, mặt mũi tràn đầy đỏ ửng, trước đó còn là dáng vẻ trung niên, nhưng bây giờ lại trở thành một nữ tử có dáng vẻ thướt tha chừng ba mươi tuổi, trên người lộ ra một cỗ khí tức lạnh lùng kiêu ngạo, mê người nhưng cũng cự tuyệt người ở ngoài ngàn dặm, cái này rất giống với Liễu Mộng Nhi.

"Rất cảm ơn ngươi cho ta loại vật này, xem ra sau này chỉ có liều mạng hơn nữa thì mới có thể đền đáp lại ân tình này của ngươi." Phan trưởng lão yếu ớt thở dài.

Thẩm Tường nhàn nhạt nói ra: "Sau này ngươi sẽ có cơ hội biết ta là ai! Hiện tại ngươi nói chuyện một chút đi, nói về nguyên nhân dẫn tới trạng thái trước đó của ngươi a? Nhìn không giống như là tự nhiên, mà giống như là cố ý, lại hoặc là ngươi đang tu luyện công pháp gì đó mà tạo thành?"

Thân thể Phan trưởng lão run lên, ánh mắt vốn là nhu hòa, đột nhiên lạnh đi mấy phần, động thái này làm cho Thẩm Tường lập tức cảnh giác lên, hắn vốn chỉ là thuận miệng nói một chút, nhưng không nghĩ tới lại bị hắn nói trúng, Phan trưởng lão này vậy mà động sát cơ đối với hắn.

"U Lan quả nhiên phái tới một nhân vật không tầm thường!" Phan trưởng lão đứng dậy, đi tới trước mặt Thẩm Tường, cứ như vậy mà nhìn chằm chằm đôi con ngươi thâm thúy kia của Thẩm Tường, muốn từ đó nhìn ra được chút gì đó.

"Nói thật ra, ta không tin ngươi sẽ thay U Lan làm ra một số chuyện có lỗi với nàng." Thẩm Tường nói tiếp: "Nhưng ngươi chắc chắn thay nàng ta làm ra một số chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng, Phan trưởng lão, ngươi hãy thành thật giải thích đi."

P/S: Ta thích nào ... chương 4.

Bình Luận (0)
Comment