Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1236 - Chương 1236 - Thần Ma Giáo Đồ

Chương 1236 - Thần Ma giáo đồ
Chương 1236 - Thần Ma giáo đồ

Thẩm Tường mơ hồ cảm thấy mấy tên đệ tử ưu tú của Băng Phong cốc mất tích, có quan hệ rất lớn với Phan trưởng lão này, tuy nhiên Phan trưởng lão này ngược lại là hết sức quan tâm Lãnh U Lan, bởi vì lúc bà ta nói chuyện, đầu tiên là hỏi chính là tình huống bây giờ của Lãnh U Lan.

"Yên tâm đi, ta sẽ không giết ngươi, chuyện vong ân phụ nghĩa ta không làm được." Phan trưởng lão trở lại ghế ngồi: "Nếu như không có ngươi, ta là chết chắc, thứ mà ngươi vừa rồi cho ta, coi như đi tới Thiên giới cũng chưa chắc có thể lấy được! Ngươi biết rõ chuyện của ta, tại sao còn muốn giúp ta như vậy?"

"Trước đó ta từng nói, sau này ngươi sẽ biết." Thẩm Tường nói.

"Ngươi không thẳng thắn với ta, ta cũng không yên lòng nói chuyện quan trọng như vậy với ngươi." Phan trưởng lão nói.

Thẩm Tường cũng ngồi xuống, cười nói: "Tại sao không phải là ngươi nói trước đi? Ta cũng không yên lòng với ngươi! Tuy rằng ta cho ngươi ăn một trái Vạn Thọ quả, nhưng không có nghĩa là ta hoàn toàn tin tưởng ngươi!"

Phan trưởng lão nghe được ba chữ "Vạn Thọ quả" này, trái tim đột nhiên đập loạn lên một cái, bà ta có nghĩ qua một số linh quả tương đối cao cấp có thể gia tăng thọ nguyên, nhưng không nghĩ tới lại là Vạn Thọ quả loại Tiên quả này.

"Ta gọi là Phan Vân Lan, là một tên giáo đồ của Thần Ma giáo." Phan trưởng lão này khiến Thẩm Tường cảm thấy kinh ngạc.

Trước đó lúc hắn tới Băng Phong cốc, Tiết Tiên Tiên đã căn dặn hắn phải chú ý tới Thần Ma giáo, lúc ấy hắn còn cảm thấy không hiểu ra sao cả, chỉ là lên tiếng, nhưng không nghĩ tới quả nhiên có quan hệ với Thần Ma giáo, hắn cảm thấy Tiết Tiên Tiên không phải thuận miệng căn dặn hắn.

Người sáng lập Thần Ma giáo là một gia hỏa tu luyện thần đạo và ma đạo đại thành, tự xưng là Thiên Nô, chuyên giết người có thiên tư trác tuyệt, mà Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan đều thuộc về loại người này, nhưng ở bên người các nàng lại có giáo đồ của Thần Ma giáo!

Sát ý Thẩm Tường lập tức bành trướng, đoản kiếm kia của Ma Đế đã xuất hiện ở trong tay hắn!

"Quả nhiên, ngươi cũng biết Thần Ma giáo! Ở bên trong Đế Thiên mới, người biết Thần Ma giáo cũng không nhiều!" Phan Vân Lan rất kinh ngạc đối với phản ứng của Thẩm Tường, nhưng lại giả bộ như rất bình tĩnh.

Trước đó Đông Phương Tĩnh và cha của nàng ở trên Thánh Đan giới đã gặp phải giáo đồ Thần Ma giáo, Đông Phương Lăng Vân chính là chết vào lúc này.

"Mấy tên đệ tử ưu tú của Băng Phong cốc mất tích kia, có phải có quan hệ với ngươi hay không?" Thẩm Tường lạnh giọng hỏi.

Phan Vân Lan không trả lời ngay lập tức mà là cười lạnh nói: "Ngươi cho rằng ngươi có thể giết ta? Ngươi có lẽ là phải hỏi ta một chút ta là gia nhập Thần Ma giáo vào lúc nào!"

"Ngươi cho rằng ta không giết được ngươi sao?" Thẩm Tường cũng cười lạnh nói.

"Ta có thể nói cho ngươi, ở bên trong Đế Thiên mới bây giờ, những tên cấp bậc Tiên Vương kia cũng không thể xuất thủ, cho nên thực lực ta bây giờ ở chỗ này coi như rất mạnh, ngươi cho rằng ta không vượt qua Niết Bàn Cửu Kiếp, vậy thì sai." Dáng vẻ thành thục thướt tha kia của Phan Vân Lan tràn đầu một loại kiêu ngạo.

Bà ta xác thực không có ý định giết Thẩm Tường, hiện tại Thẩm Tường cũng cảm thấy nữ nhân trước mắt này rất phức tạp.

Thẩm Tường hừ một tiếng: "Như vậy ngươi cho rằng ta có thực lực gì? Nữ nhân tự đại, ta dám cứu sống ngươi thì ta có cách khắc chế lực lượng của ngươi."

Hai con ngươi của Phan Vân Lan đột nhiên lóe lên ánh sáng tím, điều này làm cho Thẩm Tường âm thầm kinh ngạc, vội vàng vận chuyển lực lượng, chuẩn bị tác chiến.

Đôi mắt đẹp lóe lên ánh sáng tím kia của Phan Vân Lan đột nhiên biến mất, bà ta vậy mà cười lên khanh khách: "Tiểu gia hỏa, đừng có gấp quá! Không nghĩ tới ngươi lại là một tiểu quỷ tuổi trẻ, ngươi chẳng qua chỉ vượt qua Niết Bàn thất kiếp mà thôi, ta nói không sai chứ, ta chỉ là không rõ ngươi làm sao lại đạt được sự tin tưởng của U Lan? Lại có thể để nàng ta ủy thác tới xử lý loại chuyện lớn này, hơn nữa ngươi cũng có mấy phần bản lĩnh, tuổi còn trẻ đã có một trái Vạn Thọ quả, hơn nữa sự trầm ổn này cũng không phù hợp với tuổi tác của ngươi."

Để Phan Vân Lan ngoài ý muốn chính là, Thẩm Tường lại còn rất bình tĩnh, cũng không bởi vì bị bà ta xem thấu thực lực mà cảm thấy kinh ngạc.

Lời nói này của Phan Vân Lan để Thẩm Tường yên tâm không ít, hắn mới vừa rồi còn có chút lo lắng sẽ bị nữ nhân này xem thấu hoàn toàn đây, tuy nhiên cũng chỉ là trông thấy thực lực chân khí của hắn mà thôi.

Sắc mặt của Phan Vân Lan đột nhiên lạnh xuống, nghiêm túc nói ra: "Người trẻ tuổi, ta biết ngươi đang lo lắng cho U Lan, nhưng ta có thể cam đoan, ta tuyệt sẽ không làm ra chuyện có lỗi với nàng, ta vẫn luôn đang bảo vệ nàng ta và Tiết Tiên Tiên! Còn như chuyện Thần Ma giáo, ngươi vẫn là ít biết thì tốt hơn, chuyện mấy tên đệ tử mất tích kia, đến đây là ngừng đi!"

Trước đó Tiết Tiên Tiên từng nhắc nhở Thẩm Tường, để hắn chú ý Thần Ma giáo, hắn cảm thấy Tiết Tiên Tiên đã biết một chút gì đó.

"Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan đều biết chuyện ngươi cùng Thần Ma giáo sao?" Thẩm Tường hỏi.

"Tiên Tiên biết một chút, nàng ta tuy rằng trông giống như tiên nữ xuất trần thoát tục, nhưng nàng lại không giống như U Lan toàn thân đều cơ bắp, nàng ta coi như ở Thần Binh Thiên quốc, đối với chuyện ở nơi này biết được tương đối nhiều, trước đó nàng ta đã âm thầm phái người đi điều tra, còn bị nàng ta bắt được một tên giáo đồ Thần Ma giáo, nhưng nàng cũng không có từ trong miệng tên giáo đồ kia hỏi ra được cái gì." Trên mặt Phan Vân Lan lộ ra thần sắc bội phục: "Nàng ta làm loại chuyện này vượt quá sự dự liệu của ta, một lần nàng ta giống như từng hỏi qua ta về Thần Ma giáo, lúc đó ta nói không biết, nhưng chắc chắn bị nàng ta nhìn ra một chút gì đó."

"Ngươi trở về đi, tóm lại chuyện này không phải Hỏa Thần điện làm." Phan Vân Lan nói.

Thẩm Tường không rời đi mà đứng ở nơi đó, hắn nhẹ nhàng xoa xoa đoản kiếm một cái, nghiêm túc nói ra từng chữ: "Ta nhất định phải hoàn cam đoan sự an toàn của Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan, các nàng tin tưởng ngươi như thế, ngươi lại nguy hiểm như vậy! Ta hoặc là giết chết ngươi, hoặc là biết rõ ràng chuyện của ngươi, bằng không ta sẽ không đi! Ngươi đừng ép ta phải ra tay với ngươi!"

Vẻ mặt của Phan Vân Lan rất lạnh nhạt, hơi ngẩng đầu lên, nói ra: "Vậy thì tới giết ta đi, mệnh của ta là ngươi cho! Ngươi có thể cầm lại tính mạng mà ngươi ban cho ta, nhưng ngươi lại không thể bức ta nói ra chuyện mà ta không thể nói, tới giết ta đi!"

Phan Vân Lan đúng không có một chút lòng phản kháng nào, từ bên trong ánh mắt của nàng có thể thấy được, chết đối với nàng mà nói không tính là gì cả.

Thẩm Tường đứng ở nơi đó không nhúc nhích, hắn có thể khẳng định, mình có thể rất dễ dàng đi tới cắt đầu của Phan Vân Lan đi, nhưng như vậy chắc chắn sẽ không biết được chuyện của Thần Ma giáo, cũng sẽ không biết nguyên nhân mất tích của mấy tên đệ tử ưu tú kia.

"Đi lên, giả bộ muốn giết bà ta!" Long Tuyết Di đột nhiên nói ra: "Ta cảm giác như có gia hỏa đang ẩn nấp ở gần căn phòng này, đang cẩn thận nhìn xem tình huống nơi này, nếu như ngươi làm bộ muốn động thủ, nói không chừng có thể dẫn gia hỏa kia ra ngoài!"

Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã nghĩ tới một số chuyện, Thần Ma giáo là một cái thế lực thần bí mà khổng lồ, hiện tại đã khuếch tán tới Đế Thiên mới, chắc chắn không chỉ một người mà là một đám.

"Vậy được rồi, dù sao ngươi sớm đã là một người chết."

Khí sát phạt trên người Thẩm Tường đột nhiên phun trào ra ngoài, loại sát khí này khiến Phan Vân Lan rất sợ hãi, bà ta không nghĩ tới một người trẻ tuổi như vậy lại có khí sát phạt dọa người tới như vậy, cái này cần bao lâu mới có thể ngưng tụ ra a?

Từ cỗ khí sát phạt này tới xem, sát ý Thẩm Tường đã kiên định, Phan Vân Lan cũng cho là mình chết rồi, tuy rằng bà ta có lực lượng phản kháng, nhưng bà ta lại vẫn ngồi ngửa đầu ở chỗ đó, giơ cái cổ trắng như ngọc ra cho Thẩm Tường.

Ngay vào lúc Thẩm Tường vung tay lên, muốn dùng đoản kiếm cắt vào cổ Phan Vân Lan, đằng sau đột nhiên có một cỗ khí tức mãnh liệt phun trào, người ẩn nấp kia xuất hiện.

P/S: Ta thích nào ... chương 5

Bình Luận (0)
Comment