Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1237 - Chương 1237 - Lạc Ấn

Chương 1237 - Lạc ấn
Chương 1237 - Lạc ấn

Phan Vân Lan cũng cảm ứng được đạo khí tức kia, sắc mặt bà ta đột nhiên thay đổi, bà ta hô một tiếng tuyệt vọng: "Đừng giết hắn ..."

Nhưng là, Phan Vân Lan cũng không thể ngăn cản người có sát ý cương quyết kia, thân thể Thẩm Tường đã bị một thanh kiếm màu đỏ như máu đâm xuyên qua thân thể, máu tươi nhỏ xuống mặt đất.

"Hừ, tên ngốc này biết nhiều lắm, hắn nhất định phải chết! Ngươi đã là người của Thần Ma giáo, nếu không phải xem ở ngươi còn có chút tác dụng, ta sớm đã ra tay giết hai tiểu nha đầu kia, để các nàng chân chính chết đi! Ngươi nghe kỹ cho ta, ngươi gặp may mắn, còn có thể tiếp tục sống, đây tuyệt đối là công lao của Thần Ma giáo chúng ta, không có bất cứ quan hệ nào với tên gia hỏa này."

Người đột nhiên xuất hiện này là một đại hán miệng đầy ria mép, toàn thân mặc một bộ quần áo trắng, dung mạo bình thường, hắn rút kiếm đâm vào đan điền của Thẩm Tường ra, để Thẩm Tường ngã sấp trên mặt đất, hung hăng giẫm nát phần bụng của Thẩm Tường, một mảnh thịt nát văng lên.

"Ngươi có thể gặp may mắn sống sót, cũng đừng trông cậy vào người chết đi dễ dàng như vậy, ngươi cho dù chết cũng là quỷ của Thần Ma giáo..."

Chữ "Quỷ" vừa mới nói xong, đan điền đại hán này đột nhiên bị người từ sau lưng đâm xuyên qua, đối mặt với đại hán này là Phan Vân Lan, trông thấy một cái tay cầm đoản kiếm, từ phần bụng đại hán kia đâm xuyên qua, đoản kiếm này chính là Thẩm Tường vừa rồi vẫn luôn nắm trong tay.

Nhưng là bà ta tận mắt nhìn thấy Thẩm Tường bị một kiếm đâm rách đan điền, sau khi đã mất đi lực lượng, bị đại hán kia hung hăng giẫm thành thịt vụn.

"Ngươi đã nói như vậy, ta sẽ để cho ngươi nếm một chút tư vị làm quỷ của Thần Ma giáo xem như thế nào, đi không tiễn!" Một nắm tay khác của Thẩm Tường đã ngưng tụ ra hỏa diễm có lực lượng rất mạnh, cùng long lực cường đại còn có lực lượng của Thiên Thánh chi thể dung hợp lại với nhau, một chưởng đánh về phía sau lưng đại hán này.

Một trận rung động rất nhỏ khiến ngọn núi băng này rơi xuống rất nhiều tuyết đọng, mà thân thể đại hán kia cũng bị chưởng này đánh cho thành tro bụi!

"Ngươi..." Phan Vân Lan xụi lơ ở trên cái ghế kia: "Ta hẳn là sớm đoán được ngươi là ai, quả nhiên, cái phong ấn của Hỏa Thần điện kia có thể trấn áp được Tiên Vương nhưng lại không trấn áp được ngươi!"

Phan Vân Lan nghe Lãnh U Lan và Tiết Tiên Tiên nói qua rất nhiều chuyện về Thẩm Tường, bà ta có thể nói là hết sức quen thuộc đối với Thẩm Tường, nhưng từ trước tới nay chưa từng gặp qua, hơn nữa bà ta còn biết thái độ của Liễu Mộng Nhi đối với Thẩm Tường không phải bình thường, tuy rằng che giấu rất khá, nhưng bà nhìn Liễu Mộng Nhi lớn lên, căn bản không giấu được bà ta.

Chuyện Thẩm Tường có rất nhiều dược liệu cấp cao coi như Tiết Tiên Tiên các nàng không nói, toàn bộ ở khắp mọi nơi trên Đế Thiên mới đều biết, trước đó Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan đã đáp ứng bà ta, sẽ giúp bà ta hướng Thẩm Tường xin một số đan dược kéo dài thọ nguyên, mà bây giờ Thẩm Tường tự mình đưa tới.

Nam nhân truyền kỳ này, hôm nay Phan Vân Lan xem như gặp được, quả nhiên danh bất hư truyền, một tên giáo đồ có thực lực không tệ của Thần Ma giáo, cứ như thế bị Thẩm Tường giết chết trong chớp mắt, nhưng tu vi Thẩm Tường chẳng qua chỉ là Niết Bàn thất kiếp như vậy.

"Ngươi cũng tu luyện Thần đạo sao? Vừa rồi ngươi sử dụng có lẽ là thuật thần thông bên trong thần đạo?" Phan Vân Lan thở dài một tiếng, hỏi

Thẩm Tường không trả lời, đây là một bí mật lớn của hắn, hắn hỏi: "Hiện tại ngươi có thể nói một chút ngươi có quan hệ như thế nào với Thần Ma giáo, nếu như bắt buộc, ta phải diệt trừ Thần Ma giáo ở trên Đế Thiên mới này!"

"Ta đã bị đánh vào tinh thần lạc ấn của Thần Ma giáo, ta nói ra, ta sẽ chết! Nếu như ngươi thật muốn biết, vậy ta nói ngay đi, chết với ta mà nói, có lẽ là một loại giải thoát." Phan Vân Lan dùng một đôi mắt vô thần nhìn vào Thẩm Tường, xem ra bà ta là thật tâm muốn chết.

"Bởi vì bị Thần Ma giáo khống chế sao?" Thẩm Tường hỏi.

Phan Vân Lan gật nhẹ đầu: "Đó cũng không phải là ý của ta, có một số việc không phải do ta, nếu như lại tiếp tục, coi như không có người giết ta, ta cũng muốn tự sát, bằng không nhất định sẽ làm ra chuyện có lỗi với hai tiểu nha đầu kia."

"Ta có thể sống đến hôm nay, đều là mẫu thân của Mộng Nhi trước đây chứa chấp ta, để cho ta lưu tại Băng Phong cốc..."

Thẩm Tường không chờ nàng nói hết lời, liền đưa tay tới đặt ở trên đầu của nàng, đồng thời rót vào thần lực mênh mông.

"Đừng chống cự, ta thử một chút xem có thể giúp ngươi lấy đi cái đồ chơi kia không!" Thẩm Tường nói.

"Tuyệt đối đừng làm như thế, nếu như tinh thần lạc ấn không có ở đây, cường giả của Thần Ma giáo sẽ lập tức tới." Phan Vân Lan lập tức dùng tinh thần ngăn cản thần lực của Thẩm Tường tiến vào thức hải của nàng.

"Bọn chúng tới thì đúng lúc, tránh cho ta đến lúc đó khỏi phải đi tìm bọn chúng!" Thẩm Tường nhướng mày: "Ngươi lại chống cự mà nói thì cũng đừng trách ta không khách khí."

"Thôi!" Phan Vân Lan hít một tiếng, toàn thân buông lỏng.

Thẩm Tường quả nhiên ở trong thức hải của nàng tìm kiếm được một cái tinh thần lạc ấn, tuy nhiên tinh thần lạc ấn này lại ở trên người một bé gái chừng năm sáu tuổi!

Trong thức hải của Phan Vân Lan đã có thần hồn, còn trưởng thành đến dáng vẻ mấy tuổi, mà tinh thần lạc ấn kia ở ngay tại trên mi tâm của nàng, thoạt nhìn trông giống như một bàn tay rất nhỏ, màu đen trắng xen kẽ nhấp nháy qua lại.

"Tiểu Thí Long, có biện pháp xử lý đồ chơi này không?" Thẩm Tường hỏi.

"Có, tuy nhiên phải để ta tới làm chủ thần lực của ngươi, giao cho ta đi!" Long Tuyết Di cũng đang dòm ngó lấy thức hải của Phan Vân Lan, đối với thần hồn, nàng ta hiểu rất rõ.

Long Tuyết Di cũng phóng xuất ra thần lực cực mạnh của chính mình, dung hợp lại với Thẩm Tường, bao trùm thần hồn trong thức hải của Phan Vân Lan.

"A ..." Phan Vân Lan đột nhiên hét ầm lên, nhưng lại bị Thẩm Tường dùng dây leo nước trói lại.

"Nhịn xuống, chri cần vượt qua, ngươi sẽ thoát khỏi Thần Ma giáo, chuyện sau đó sẽ do ta tới giải quyết!" Thẩm Tường quát lớn một tiếng, để Phan Vân Lan đau đến toàn thân run rẩy thét lên, trong thân thể tuôn ra một cỗ lực lượng chống lại sự đau đớn.

Thời gian kéo dài không phải rất dài, chỉ hơn một canh giờ thì đã hoàn thành, tinh thần lạc ấn kia đã bị tách ra, bị Long Tuyết tiêu diệt đi, Phan Vân Lan cũng đã hôn mê.

"Thần Ma giáo này quả nhiên có chút môn đạo, Thần hồn này có lẽ là Thần ma giáo giúp bà ta dựng dục ra tới, hơn nữa chân khí trong cơ thể bà ta đang dần dần thai nghén ra ma khí, xem ra không bao lâu nữa thì bà ta liền có thể chân chính bước vào Thần Ma chi đạo, trở thành một tên giáo đồ chân chính của Thần Ma giáo, Thần Ma dung hợp lại với nhau sẽ trở nên rất lợi hại." Long Tuyết Di nói.

"Xem ra cần phải bắt được đám gia hỏa thai nghén thần hồn cho bà ta mới được, nếu như có thể có được loại phương pháp thai nghén thần hồn này, hắc hắc." Thẩm Tường cười nói.

Phan Vân Lan vừa mới ngất đi không được bao lâu thì đột nhiên mở to mắt, dùng lực lớn nắm lấy cổ tay Thẩm Tường: "Gia hỏa Thần Ma giáo nhất định sẽ chạy tới, mau đưa ta vào bên trong gian nhà đá kia, ta ở nơi đó có thể khôi phục được nhanh một chút."

Thẩm Tường ôm Phan Vân Lan đi vào bên trong gian nhà đá kia, để bà ta nằm ở trên một cái giường đá vô cùng lạnh giá.

"Ngươi ra ngoài đi, ta phải cởi quần áo." Phan Vân Lan nói xong, đã cởi bỏ quần áo bên ngoài ra, lộ ra bờ vai mê người.

Thẩm Tường vội vàng đi ra ngoài, trong lòng thầm mắng: "Tuổi cũng đã cao, lại còn muốn đánh chủ ý với tiểu quỷ ta, muốn trâu già gặm cỏ non sao?"

P/S: Ta thích nào ... chương 1.

Bình Luận (0)
Comment