Hai mẹ con nhà này là ở cùng một chỗ, Thẩm Tường cũng không cảm thấy kinh ngạc, hắn chỉ là tò mò Diêu Thục Mỹ muốn chiêu tay chân làm cái gì?
Hai nam tử cùng Mục Giai Lan cùng tiến tới kia, Thẩm Tường suy đoán bọn họ có lẽ là hai tay chân vừa mới chiêu một tới trước đó, nhưng nhìn quần áo và khí chất của bọn họ không hề giống người thiếu khuyết tiên tinh mà tới làm loại chuyện này.
"Hai người này là nam, đều là Tiên Nhân hậu kỳ, Thiên nữ Đào Hoa thánh cảnh kia chẳng qua chỉ có thực lực Tiên Nhân trung kỳ, hai mẹ con này nói không chừng đều không phải là đối thủ của hai nam nhân kia." Long Tuyết Di nói, nàng ta có thể nhanh chóng nhìn ra thực lực cụ thể của người khác.
"Chân khí trong cơ thể của hai người nam nhân này đều rất thuần chính, không phải tán tu tự do thoải mái, có lẽ là xuất ra từ danh môn." Tô Mị Dao nói.
"Mẹ, đây chính là người mới vừa tới khảo hạch sao? Thực lực ra sao?"
Mục Giai Lan mang theo nụ cười ôn nhu ngọt ngào, nàng ta đánh giá Thẩm Tường, không cần biết đối phương là một người như thế nào, chri cần không phải cừu nhân của nàng, nàng đều có thể đối đãi rất lễ phép, sẽ không giống hai nam tử đi theo nàng ta mà tới, đều hiện ra vẻ mặt thối không ai sánh bằng.
"Hắn đã qua vòng khảo hạch thứ nhất của ta, hiện tại tới vòng thứ hai!" Diêu Thục Mỹ khiến Mục Giai Lan hơi kinh ngạc, mà hai nam tử này càng cảm thấy ngoài ý muốn, bọn họ không nghĩ tới người trước mắt này tuy rằng bề ngoài xấu xí nhưng lại có loại thực lực này.
Hai mắt Mục Giai Lan tỏa sáng, cười nói: "Mẹ, hai vị thị vệ Tiên quốc này cũng không thể qua vòng thứ nhất của ngươi, không nghĩ tới hắn vậy mà có thể, tuy nhiên dựa vào chân khí của hắn tới xem, tu vi của hắn hình như không cao a!"
Tên nam tử mặc áo xanh không phục, lập tức nói ra: "Đây chẳng qua là chúng ta không phát huy ra thực lực chân chính."
Mất mặt ở trước mặt nữ nhân là chuyện mà hai đại nam nhân này không thể nào tiếp nhận được, tuy rằng Mục Giai Lan nói đều là sự thật.
Một tên nam tử áo đen khác cũng vội vàng nói: "Nếu không để bị huynh đài này tỷ thí với chúng ta một chút sẽ biết."
Thẩm Tường cười thầm trong lòng, hắn cũng muốn giáo huấn hai tên gia hỏa này một chút, ngay vào lúc hắn chuẩn bị muốn đồng ý, Diêu Thục Mỹ nói ra: "Chờ ta làm xong vòng khảo hạch thứ hai này rồi lại nói, nếu như hắn không thể thông qua, như vậy còn phải rời đi."
Diêu Thục Mỹ là bởi vì mới vừa rồi bị Thẩm Tường âm thầm đùa giỡn một chút, trong lòng có chút khó chịu cho nên muốn đòi lại.
"Vòng khảo hạch thứ hai? Có phải là xuất thủ đối với nương hay không, chỉ cần có thể liên tục chạm vào ngươi ba lần coi như là thông qua?" Sóng mắt Mục Giai Lan lưu động, nhìn vào hai tên thị vệ tiên quốc kia một chút, khẽ nói: "Nương, đây chính là rất khó, những ngày qua, tất cả mọi người ngay cả vòng khảo hạch thứ nhất cũng không thể thông qua, chứ đừng nói là vòng thứ hai?"
Mục Giai Lan trong mấy ngày qua thật sự là bị hai tên thị vệ tiên quốc này làm phiền quá nhiều, hiện tại cũng muốn nhân dịp này đả kích bọn họ, bởi vì bọn họ đều không có cách nào thông qua khảo hạch của Diêu Thục Mỹ, chỉ là lợi dụng bối cảnh của bọn hắn mới có thể đi theo các nàng.
Sắc mặt của hai tên nam tử kia hơi đổi một chút, nhưng không nói gì, mà Thẩm Tường lại có thể nhìn ra vẻ tàn nhẫn hiện lên trong ánh mắt của bọn họ, đây là hướng về phía Mục Giai Lan, Mục Giai lan cũng nhận ra, chỉ có điều trên mặt nàng vẫn còn mang theo nụ cười, hiển nhiên là rất hy vọng hai nam nhân này chán ghét nàng ta.
Diêu Thục Mỹ trông thấy con gái của mình cố ý muốn kết thù với hai nam tử này thì hơi nhíu nhíu mày: "Các ngươi những người tuổi trẻ này lại không thể để cho ta bớt lo một chút sao?"
"Nếu không phải xem trên thể diện của gia phụ ta còn thực sự không muốn tới!" Nam tử áo đen kia nói ra lời nói lạnh lùng, trước đó hắn còn có ý định truy cầu Mục Giai Lan, nhưng không nghĩ tới Mục Giai Lan lại quở trách hắn như vậy khiến trong lòng của hắn tức giận.
"Đúng đấy, đừng tưởng rằng cầm quyền ở Đế Thiên, đi tới Thiên giới là có thể diễu võ giương oai, ở chỗ này các ngươi chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi, đừng tưởng rằng còn giống như ở Đế Thiên vậy." Nam tử mặc áo xanh khác cũng lạnh giọng nói.
Diêu Thục Mỹ tức giận, quát: "Các ngươi không muốn đi cùng thì bây giờ có thể trở về đi, không có các ngươi, Diêu Thục Mỹ ta vẫn có thể làm xong chuyện! Trước đó ta không cần các ngươi tới, các ngươi ngay cả khảo thạch thứ nhất cũng không qua, nếu không phải phụ thân hai người các ngươi kín đáo giao các ngươi cho ta, ta cũng chẳng cần các ngươi theo tới."
Thẩm Tường ở một bên xem kịch, cảnh tượng này để hắn nhìn ra tình cảnh bây giờ của Diêu Thục Mỹ và Mục Giai Lan ở Đào Hoa tiên quốc này, có thể nói, một mặt là bởi vì các nàng lập xuống công lao ở Đế Thiên, cho nên cho các nàng một chút tiện lợi, đồng thời bởi vì các nàng là nữ tử có vẻ mặt xinh đẹp, thực lực bản thân cũng không tệ, cho nên người theo đuổi có không ít.
Nhưng là từ hai nam tử kia tới xem, hai mẹ con đẹp như hoa này ở Đào Hoa tiên quốc chẳng qua chỉ là bình hoa mà thôi, cũng bởi vì điểm này mới khiến cho Diêu Thục Mỹ tức giận.
Hai nam tử kia mang theo vẻ tức giận rời đi, Mục Giai Lan trông thấy ánh mắt trách cứ của Diêu Thục Mỹ nhìn nàng thì thè lưỡi ra, khẽ cười nói: "Mẹ, không nên tức giận a, hai gia hỏa này không có một chút tác dụng nào, lại tới đây chẳng những không có làm việc chính, cả ngày chỉ có phóng túng, còn mang theo một đám bạn bè không tốt của bọn họ luôn luôn nhắc tới ta."
Diêu Thục Mỹ nói ra đối với Thẩm Tường: "Để ngươi chê cười, vẫn là tiến hành tiếp một lần khảo hạch đi, nếu như ngươi có thể thông qua, thù lao sau này chắc chắn sẽ rất phong phú, thù lao của hai tên gia hỏa vừa rồi kia đều có thể cho ngươi, từ trước đó tới xem, thực lực của ngươi hiện ra muốn mạnh hơn nhiều so với hai tên gia hỏa kia."
"Có một tay chân là đủ rồi, mẹ cũng lợi hại như vậy, một gánh hai, sợ cái gì?" Mục Giai Lan xinh đẹp cười nói.
"Phu nhân kia xin hãy chuẩn bị tốt, ta muốn xuất thủ." Thẩm Tường nói.
Mục Giai Lan lui ra tới ngoài cửa, đôi mắt đẹp chớp động lên, nhìn kỳ, xem ra nàng ta thật giống như là muốn nghiêm túc học tập vậy.
"Ngươi xuất thủ công ta ba chiêu, chỉ cần ba chiêu này có thể chạm vào ta, bao gồm quần áo thì xem như ngươi thông qua, ta chỉ trốn tránh không đánh trả cũng không ngăn cản." Diêu Thục Mỹ và Thẩm Tường đứng ra một khoảng cách, làm một cái thủ thế ra hiệu Thẩm Tường có thể xuất thủ.
"Xem chưởng!"
Thẩm Tường giẫm chân xuống, bóng người nhoáng một cái đột nhiên đã không thấy tăm hơi, hắn không sử dụng xuyên qua không gian, thuần túy chỉ là bộ pháp, là hắn thông qua Súc Địa bộ tiến hành cải tiến, sẽ không bị người nhìn ra, mà ở trong mắt Mục Giai Lan, bước chân này lại vô cùng quỷ dị, thật giống như là một người đang ngồi cưỡi tia chớp vậy, chợt tới chợt đi.
Lúc xuất thủ, Thẩm Tường còn nhắc nhở Diêu Thục Mỹ một chút, mà Diêu Thục Mỹ trông thấy loại thân pháp vô cùng quỷ dị hơn nữa còn rất nhanh này của Thẩm Tường thì cũng là kinh hãi, không cho phép nàng ta suy nghĩ nhiều, Thẩm Tường đã đi tới đằng sau nàng ta, vỗ một chưởng tới nàng ta.
Thân pháp của Diêu Thục Mỹ cũng không tệ, vừa rồi Thẩm Tường đã thấy được, tuy nhiên lại đều nằm ở trong lòng bàn tay của hắn, lúc Diêu Thục Mỹ tránh né, hắn giống như biết ý định của Diêu Thục Mỹ vậy, vội vàng xuất thủ ở chỗ đặt chân sau đó khi Diêu Thục Mỹ né tránh, xuất hiện ở bên cạnh người Diêu Thục Mỹ, bàn tay cũng đã vỗ tới, vừa đúng vỗ vào ngọn núi non cao ngạo kia của mỹ phụ này.
"A ..." Diêu Thục Mỹ hô to một tiếng, ở vừa rồi nàng ta cảm nhận được hai ngọn núi non của chính mình kia không biết bao nhiêu năm không được nam nhân chạm tới, ở mới vừa rồi bị người vỗ một cái không tới nơi tới chốn.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.