Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1294 - Chương 1294 - Giải Độc

Chương 1294 - Giải độc
Chương 1294 - Giải độc

Trông thấy Mục Giai Lan còn nhăn nhăn nhó nhó, Thẩm Tường nói ra: "Tự ngươi điều chỉnh quần áo của mình, hay là bàn tay ta tự mò vào?"

Diêu Thục Mỹ khẽ cười nói: "Như vậy để ta tới trước đi."

Thẩm Tường tán thưởng trong lòng, vẫn là thục nữ thoải mái a, Diêu Thục Mỹ tuy rằng nói như vậy nhưng trong lòng vẫn có chút ngại ngùng, nhưng là Thẩm Tường có ý tốt trợ giúp các nàng giải độc, có thể làm cho các nàng thoát khỏi sự khống chế của loại kỳ độc này, còn có thể để các nàng có được Thánh Linh Ngọc Thỏ, các nàng đạt được chỗ tốt có thể nói là không cách nào đánh giá.

Diêu Thục Mỹ vén quần áo ở chỗ cái rốn ra lộ ra một cái hố, đủ để một cái tay chạm vào, điều này làm cho Thẩm Tường cảm thấy có chút buồn cười.

Các nàng ăn mặc đều là váy dài, nếu như muốn để lộ ra cái rốn thì nhất định phải cởi xuống mấy món, vậy thì càng cảm thấy khó xử hơn.

Diêu Thục Mỹ tuy rằng đã làm mẹ người ta, tuy nhiên lại vẫn trẻ đẹp như cũ, nhìn cùng với Mục Giai Lan như là tỷ muội, dáng người cũng rất tuyệt, Thẩm Tường đưa tay đi vào, gắn ở trên rốn của nàng, cái bàn tay này có thể cảm nhận được eo của Diêu Thục Mỹ rất nhỏ, gần như là một cái bàn tay là có thể lấp đi một nửa.

"Bắt đầu hút rồi chứ?" Diêu Thục Mỹ nhỏ giọng mà hỏi, khuôn mặt có chút đỏ, bởi vì tay Thẩm Tường có chút không thành thật, ở trên rốn của nàng xoa nhẹ vài cái.

Thẩm Tường cũng không phải là có ý định muốn đi chiếm tiện nghi của người ta, chẳng qua là lúc bàn tay để lên, cái loại cảm giác này khiến hắn kìm lòng không được mà xoa nắn vài cái, khả năng chính là nguyên nhân nhiều năm qua hắn không được ăn mặn, với cả người trước mắt này là một nữ nhân đã chín mọng.

"Đã bắt đầu!" Thẩm Tường một bộ dáng vẻ nghiêm túc, hắn lập tức phóng thích ra một cỗ thần lực, dò xét kỳ độc trong cơ thể của Diêu Thục Mỹ, chẳng mấy chốc đã phát hiện ra những độc tố này đại đa số đều được phân bố ở một khu vực ở phần bụng, chỗ đó có mấy cái khu vực đều là loại độc này, số lượng rất nhiều, nếu như để thời gian lâu một chút, cả người đều sẽ bị loại độc tố này chiếm hết.

Thẩm Tường lập tức khóa chặt những kỳ độc này lại rồi mới thi triển Thôn Phẹ ma công, cẩn thận từng ly từng tí hút loại chất độc này ra ngoài, cũng ở thời điểm này, Diêu Thục Mỹ cảm nhận được phần bụng của mình có một loại cảm giác lành lạnh, đó là độc tố đang lưu động.

"Đau không?" Thẩm Tường hỏi, hắn cảm nhận được lượng lớn độc tố đang ngưng tụ ở lòng bàn tay của hắn, tỏa ra hàn khí.

Diêu Thục Mỹ lúc này cũng ở khoảng cách rất gần với Thẩm Tường, nàng ta trông thấy Thẩm Tường không kiêng kỵ chút nào mà nhìn vào mặt của nàng, nhìn thẳng vào hai tròng mắt của nàng khiến nàng ta hơi cúi đầu rồi mới lắc đầu nói: "Không đau, ta cảm nhận được độc tố đang chảy ra."

Chỉ cần nửa canh giờ, Thảm Tường đã hút những độc tố kia ra ngoài, mà toàn bộ bàn tay của hắn đều được một lớp sương lạnh bao trùm, tuyết trắng sương lạnh nhưng lại tỏa ra khói màu đen, nhìn quỷ dị tới dọa người.

"Ngươi không sao chứ?" Diêu Thục Mỹ trông thấy Thẩm Tường lấy bàn tay ra, nghẹn ngào mà hỏi, mặt mũi đầy vẻ lo lắng.

Thẩm Tường mỉm cười, một đám hỏa diễm xuất hiện, sau đó những sương lại này bị thiêu hủy toàn bộ.

"Cái này có cái gì? Giai Lan, tới ngươi!" Thẩm Tường cười nói.

Mục Giai Lan trông thấy mẹ của mình thành công thoát khỏi loại độc này, trong lòng âm thầm cao hứng, nàng ta lúc này cũng không còn dáng vẻ thẹn thùng như trước đó, gật nhẹ đầu rồi cũng ở cái rốn giật ra một cái lỗ, chỉ có điều dùng sức quá lớn, giật ra cái lỗ lớn khiến cái eo thọ trắng như tuyết của chính mình lộ ra, khiến mặt của nàng đỏ lên.

"Đừng cười!"

Mục Giai Lan hừ nhẹ nói, trên khuôn mặt kia của Thẩm Tường hiện ra nụ cười xấu xa, để nàng ta lập tức hiểu được tại sao lúc trước Tiết Tiên Tiên luôn gọi Thẩm Tường là tiểu bại hoại, hình như Liễu Mộng Nhi cũng từng nói như vậy ... điều này làm cho nàng ta không thể không liên tưởng tới, Liễu Mộng Nhi nói không chừng cũng từng bị Thẩm Tường giở trò xấu, đây chính là sư phụ của Tiết Tiên Tiên a.

Dư Tuyết Liên chỉ ở một bên yên tĩnh mà nhìn, đôi con ngươi xinh đẹp kia của nàng ta lấp lóe ánh sáng, giống như muốn nhìn thấy Thẩm Tường vậy, vậy mà có thể giải được loại kỳ độc này, nghe nói coi như người của Tuyết Nguyệt tiên cung chỉ có thể tạm thời áp chế được độc tính của loại độc này thôi chứ còn chưa thể giải trừ hoàn toàn được.

Đối với sự tích về Thẩm Tường, Die Tuyết Liên đương nhiên là biết, có thể đuổi Hỏa Thần điện ra khỏi Đế Thiên, đây là một chuyện rất không tầm thường, hiện tại nàng ta xem như đã kiến thức được nam tử thần dị từ Đế Thiên này.

"Đào Hoa thiên nữ, ngươi ngay cả bụng cũng chưa từng cho nam nhân sờ sao? hắc hắc, ngươi là lúc nên tìm nam nhân!" Thẩm Tường nhẹ nhàng xoa nhẹ trên bụng trơn nhẵn của nàng ta, cười nói, sau đó bắt đầu vận công hấp thụ những kỳ độc kia.

Mục Giai Lan gắt giọng: "Ta không cần phải tìm, không cần!"

"Các ngươi từng gặp Tiết Tiên Tiên các nàng sao? Các nàng còn tốt không đó? Ta xử lý chuyện của Hàng Long môn, cho nên phi thăng muộn hơn so với các nàng mấy chục năm." Thẩm Tường hỏi.

"Đều rất tốt, các nàng ở bên trong Nhân Vương tiên cung đều có địa vị rất cao, nghe nói Nhân Vương tiên cung đang chuẩn bị tổ kiến trở thành Nhân Vương tiên quốc, các nàng đều là nhóm người đáng giá bồi dưỡng, ngươi sau này phỉa đi Nhân Vương tiên quốc sao?" Mục Giai Lan hỏi.

Thẩm Tường lắc đầu nói: "Không đi, ta không muốn mang tới phiền phức cho các nàng, nếu như các ngươi không ngại, ta có thể đi theo các ngươi tới dạo chơi chút đã."

Dư Tuyết Liên nói ra: "Ta sẽ dẫn các nàng đi Yêu Thiên trốn đi, chỗ đó rất an toàn, coi như thế lực khác biết chúng ta ở trong đó thì cũng không dám làm ẩu, ngươi muốn đi Yêu Thiên sao?"

"Không đi, tuy nhiên Tuyết Liên đại tỷ, sau này ngươi có Thánh Tuyết Liên thì có thể cho ta một viên sao? Ta là một tên Luyện Đan sư, Thánh Tuyết Liên này có tác dụng rất lớn đối với ta." Thẩm Tường hỏi.

"Không thành vấn đề, tuy nhiên sau này ngươi cũng phải giúp ta luyện đan mới được." Dư Tuyết Liên khẽ cười cười.

Độc trong người Mục Giai Lan đã được hút ra tới, lúc này mẹ con các nàng đều đã không có việc gì, thi nhau nói lời cảm tạ với Thẩm Tường.

"Sau này trở thành nữ Tiên Vương, đừng không biết ta là ai là được rồi." Thẩm Tường cười nói.

"Khẳng định chơi không được ngươi, ngươi là nam nhân đầu tiên sờ vào bụng của ta ... với cả, chúng ta trở thành nữ Tiên Vương, đến lúc đó ngươi cũng không biết đã biến thành quái vật dạng gì rồi." Mục Giai Lan hoạt bát cười nói.

Diêu Thục Mỹ nói ra: "Sau này chúng ta sẽ cách một đoạn thời gian, đưa cho Mộng Nhi các nàng một chút máu của Thánh Linh Ngọc Thỏ, sẽ có tác dụng lớn đối với các nàng, chỗ ngươi chỉ có một con thỏ, căn bản không đủ nhiều nữ nhân của ngươi như vậy..."

Thẩm Tường ho khan một tiếng, cải chính: "Ta cho tới bây giờ chỉ có một thê tử là Tiên Tiên."

"Ngươi phải cẩn thận Thần Đao tiên cung, ở lúc không có thực lực rất mạnh thì đừng bại lộ Thanh Long Đồ Ma đao của ngươi." Dư Tuyết Liên căn dặn hắn nói.

"Ừm, ta đã biết! Tuyết Liên tỷ, ngươi biết Lữ Thấm Liên không? Nàng ta cũng giống như ngươi, là hoa sen biến thành." Thẩm Tường nói.

"Không quen, nhưng ta biết nàng ấy, nàng ta là người mà ta rất tôn kính, có điều ta biết nàng ta có quan hệ không tệ với ngươi, sau này còn cần ngươi dẫn tiến một phen." Dư Tuyết Liên cười nói.

Thẩm Tường sử dụng những độc kia đều là độc rất khó lường, bằng không cũng không đối phó được cường giả cấp bậc Tiên Quân.

"Vậy tạm biệt, sau này chúng ta nhất định còn sẽ gặp lại." Dư Tuyết Liên lấy trận bàn truyền tống ra, đây là nàng ta đã chuẩn bị từ trước, có thể truyền tống tới Yêu Thiên, Thẩm Tường suy đoán nàng ta có lẽ là dùng tới tất cả tiền vốn chính mình để dành mới có được hai cái trận bàn lợi hại như vậy.

Diêu Thục Mỹ và Mục Giai Lan cũng cáo biệt với Thẩm Tường, còn phân biệt mỗi người ôm Thẩm Tường một cái.

Trận bàn mở ra, ba nữ tử vừa mới từ cõi chết trở về đã đi tới Yêu Thiên.

P/S: Ta thích nào ... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment