Vốn là Thẩm Tường không có ý định đi đánh loại náo nhiệt này, tuy nhiên hắn bây giờ thiếu tiên tinh, hơn nữa cũng muốn nhìn xem có thể thuận tiện lấy xuống một hai đầu Long hay không tới luyện chế một lò Long đan tới giải thèm một chút, cho nên hắn và Long Tuyết Di các nàng thương nghị một phen, vẫn là quyết định đi tới tham gia náo nhiệt một chút, thuận tiện nhìn xem có thể nhặt được một số đồ tốt hay không, coi như lấy được một bộ thi thể của Tiên Nhân rồi móc Thiên đan ra thì cũng là kiếm lời.
Thẩm Tường đánh chủ ý với của cải của người chết, lặn lội đường xa ở bên trong Tiên cung to lớn này tiến về khu vực trung tâm, nhìn xem có thể thuận tay vớt được một chút chỗ tốt hay không, hắn cảm thấy lòng bàn chân mình công phu bôi dầu cao minh như thế, nếu như lần này không đi thì nhất định sẽ có lỗi với liệt tổ liệt tông.
"Xem ra cũng không có đại chiến gì nha, đi không!" Lúc Thẩm Tường ở trên đường có chút thất lạc, bởi vì hắn trông thấy rất nhiều người đều giống như thường ngày.
Ở bên trong cái tiên cung này có thật nhiều đất trống đều không có người, vậy chính là dùng để có chỗ đánh nhau, trên đường đi Thẩm Tường đi qua rất nhiều sơn lâm không có người, nhưng lại đều không nhìn thấy có cuộc đại chiến nào.
"Khả năng còn chưa bắt đầu, loại tranh đoạt này, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ bộc phát đại chiến, khả năng Hoàng Long tộc và Hoàng Điểu tộc vừa rồi gặp mặt, là tiến hành luyện bàn ở trên khí thế một phen." Long Tuyết Di nói.
Ở bên ngoài chủ cung, Thẩm Tường ngay cả phòng ở cũng không ở nổi, mà bây giờ hắn đi tới khu vực trung tâm, phát hiện coi như ngủ ở ngoài đường thì khả năng cũng sẽ bị người xua đuổi.
"Khu vực trung tâm của Vạn Đan tiên quốc này quả nhiên lợi hại a, thật muốn đào ra một mảnh gạch đất đi bán."
Thẩm Tường đi ở trên những viên gạch lát đường đi, phát hiện những viên gạch này đều dùng một loại đá kỳ lạ tới chế thành, ở trên đều có được linh văn, có thể tụ tập tiên khí, khiến cho tiên khí trong khu vực này vô cùng nồng đậm, hắn quan sát cẩn thận một viên gạch lát đường, những linh văn ở trên đó đều rất thâm ảo phức tạp, khó có thể tưởng tượng nơi này lại có nhiều gạch như vậy, ở trên mỗi một miếng gạch đều có loại linh văn này.
Người không có chút năng lực thì rất khó có thể sống nổi ở nơi này, tùy tiện làm chút gì đó cũng cần tiêu một đống tiên tinh.
"Xem ra chỉ có ta loại nghèo rách mồng tơi như ta mới có ý nghĩ ngủ ngoài đường." Thẩm Tường nhìn vào những người đi đường mặc quần áo tới vô cùng lóa mắt ở trên đường đi, trong lòng không thể không thở dài.
"Phía trước không có người nào ở ở trên mặt đất sao? Ngươi có thể đi làm bạn với hắn!" Long Tuyết Di cười hì hì nói.
Thẩm Tường nhìn về phía trước, phát hiện bên cạnh cửa của một cửa hàng đan dược quả nhiên là có một lão đầu lôi thôi đang nằm ở đó, lão đầu này trong tay còn cầm một cây xương to lớn như một cái chổi, thịt ở trên đã bị ăn sạch.
Một người như vậy, ở bên trong khu vực trung tâm nơi vàng son lộng lẫy này, lộ ra vô cùng chướng mắt, một số người đi ngang qua cũng hơi nhíu mày, nhưng kỳ quái là, hắn không bị xua đuổi.
Thẩm Tường đi tới, muốn nhìn một chút đây rốt cuộc là lộ thần tiên nào, ngủ ở loại địa phương này thật giống như là ngủ ở trong nhà mình vậy, không có một chút ý khách khí.
Hắn đi tới, nhìn kỹ thì lập tức sửng sốt một chút, rồi mới lại nhìn cẩn thận một chút, sau đó như bị sét đánh!
"Cái này ... Sư phụ!"
Thẩm Tường reo hò trong lòng vài tiếng, lão nhân này lại là Hoàng Cẩm Thiên là sư phụ của hắn!
"Lại là lão già điên này, ta vậy mà không phát hiện ra." Long Tuyết Di cũng cảm thấy hết sức kinh ngạc.
Hoàng Cẩm Thiên phát hiện đang có một đại hán trung niên đang trợn to mắt nhìn chằm chằm vào hắn thì lập tức ngẩng đầu lên hô: "Nhìn cái gì mà nhìn, chưa từng thấy người khác ngủ ngoài đường bao giờ sao? Ngươi có dám ngủ không? Ngươi có loại da mặt như ta để mà ngủ sao? Không có thì xéo đi nhanh lên, đừng ở chỗ này dùng áh mắt ghen tị mà nhìn lão tử, làm mất giấc mộng đẹp của ta."
Thẩm Tường rất muốn đi tới hung hăng đạp hắn hai cước rồi mới dùng tốc độ nhanh nhất chạy đi.
"Xem chân!"
Nghĩ đến là làm, hắn thật đi qua đá cho Hoàng Cẩm Thiên một cước, tốc độ ra chân của hắn rất nhanh, tuy nhiên Hoàng Cẩm Thiên cũng lẩn mất rất nhanh, không bị một cước của Thẩm Tường bay tới quét trúng.
"Tên khốn kiếp, quân tử động khẩu không động thủ, ngươi thậm chí ngay cả tay cũng không động lại trực tiếp động chân." Hoàng Cẩm Thiên lập tức nổi trận lôi đình, sau khi mắng xong thì phát hiện Thẩm Tường đã không thấy ở đâu.
Thẩm Tường đã giống như là con thỏ, trên đường phố liều mạng chạy như điên, hắn biết rất rõ tính tình của lão già điên này, bị hắn bắt được thì chắc chắn sẽ bị hành hung một trận ở bên đường.
"Ngươi trốn không thoát!"
Hoàng Cẩm Thiên còn chưa phát hiện người này là Thẩm Tường, hắn chỉ cảm thấy tên gia hỏa này nhàm chán cực độ, vậy mà nhàm chán đến trêu chọc hắn loại người ngủ ngoài đường thì cũng thôi đi thế nhưng làm cho hắn nổi giận chính là, gia hỏa này chạy rất nhanh.
Vừa rồi một đám người còn đang đứng xem hai người kỳ quái này, một lão đầu có da mặt dày, đi ngủ ở trên đường cái, một gia hỏa khác thì nhàm chán tới đỉnh điểm, đứng gần xem lão đầu này hơn nữa còn đá người ta một cước.
Vốn là mọi người coi là sẽ xảy ra loại cảnh tượng lưu mạnh đầu đường đấm đá lẫn nhau, ai ngờ tốc độ chạy như điện giật kia lại để cho rất nhiều người ở đây cảm thấy mặc cảm không bằng, càng để cho người khác cảm thấy kinh ngạc hơn chính là, lão đầu ngủ ngoài đường này vậy mà cũng có tốc độ cũng rất nhanh.
"Khu vực trung tâm của Vạn Đan tiên quốc quả nhiên là ngọa hổ tàng long!"
"Xem ra nhàm chán cũng phải có chút thực lực mới được, nếu bị bắt được thì chắc chắn sẽ bị đánh chết."
Thẩm Tường cũng không phải nhàm chán đâu, hắn chỉ là muốn dụ Hoàng Cẩm Thiên tới một cái chỗ không người, cho nên mới dùng loại phương thức này, đương nhiên, hắn có thể truyền âm, tuy nhiên hắn lo lắng Hoàng Cẩm Thiên lão già điên này sau khi biết là hắn, không nói hai lời liền xông vào tẩn cho hắn một trận, bị người nhìn thấy cũng không tốt.
Cuối cùng, Thẩm Tường liều mạng chạy tới trên thảo nguyên rời xa chỗ đông người, mới hô: "Sư phụ, là ta, ta là Thẩm Tường."
"Cái gì? Tiểu bại hoại, vậy mà ở bên đường dám khiêu khích ta, chán sống rồi phải không!" Hoàng Cẩm Thiên lập tức quát, tăng thêm tốc độ, trong chớp mắt đã đuổi kịp Thẩm Tường rồi sau đó chính là chào hỏi nồng nhiệt bằng những nắm đấm.
Thẩm Tường lập tức trốn tránh, tránh đi một trận loạn quyền kia.
"Sư phụ, lão nhân gia người sao lại ở chỗ này? Ta vừa tới Thiên giới thì tìm ngươi khắp nơi, nhưng tìm thế nào cũng không tìm được." Thẩm Tường nói sang chuyện khác, hỏi.
Hoàng Cẩm Thiên cũng không ăn bộ này, quyền cước chào hỏi, hơn nữa chiêu chiêu đều là loại rất mạnh rất bá đạo, mang theo long lực rất cuồng bạo.
Thực lực của Hoàng Cẩm Thiên rất mạnh, Thẩm Tường không thể cứng đối cứng với hắn, cói như hắn có Thiên Thánh chi thể, bị đánh vào vẫn là rất đau, cho nên hắn chỉ có thể trốn tránh.
Đánh một lúc, Hoàng Cẩm Thiên cũng rất sốt ruột, bởi vì hắn vậy mà không đánh trúng Thẩm Tường, đều bị Thẩm Tường dùng phương thức rất quỷ dị tránh đi.
Hoàng Cẩm Thiên đột nhiên dừng tay, nghiêm túc hỏi: "Ngươi làm sao mà cũng tới chỗ này?"
Thẩm Tường thở dài một hơi, đi tới, nói ra: "Ta tới đây là ..."
Nói chưa xong, Hoàng Cẩm Thiên đột nhiên lao tới đằng sau cho hắn ăn một quyền nặng nề, Thẩm Tường sớm có phòng bị, loại chiêu số này của Hoàng Cẩm Thiên hắn sớm đã lĩnh giáo qua rất nhiều lần, vội vàng sử dụng xuyên qua không gian mà tránh đi.
"Hừ, quá âm hiểm, ngươi có thể sử dụng loại thân pháp quỷ dị này, không đánh." Hoàng Cẩm Thiên nói, nhưng là Thẩm Tường cũng không vội tin hắn, đứng cách xa hắn một chút.
Thẩm Tường cười thầm: "Sư phụ, ta biết lão nhân gia người là muốn nhìn thực lực của ta một chút, đây đều là vì tốt cho ta."
Hoàng Cẩm Thiên sửa sang mái tóc rối bời, nói ra: "Thằng quỷ nhỏ, cánh dài cứng rắn a!
"Ngươi đến làm cái gì? Tình huống nơi này bây giờ rất phức tạp." Hoàng Cẩm Thiên nói ra: "Ta nói trước đi, ta được biết có gia hỏa Hoàng Long tộc sẽ xuất hiện ở chỗ này, ta dự định giết một hai đầu Hoàng Long."
Thẩm Tường kinh hãi, lão già điên sư phụ này của hắn lại có loại ý nghĩ này.
"Ta là tới phát tài." Thẩm Tường một mặt nghiêm túc nói.
P/S: Ta thích nào... chương 1.