Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1299 - Chương 1299 - Ngồi Đợi Thời Cơ

Chương 1299 - Ngồi đợi thời cơ
Chương 1299 - Ngồi đợi thời cơ

Hoàng Cẩm Thiên nghe được Thẩm Tường là tới để phát tài, con mắt lập tức sáng lên, lúc ở Đế Thiên, hắn đã biết Thẩm Tường là một tên nhà giàu, ăn đan dược như ăn cơm.

"Sư phụ, ngươi tới Thiên giới cũng có một đoạn thời gian, có lẽ là sống không tệ đi, có thể cho ta mượn ngàn vạn tiên tinh được hay không?" Thẩm Tường xoa xoa tay nói: "Ta hiện tại rất thiếu tiên tinh, thiếu một chút tiên tiên quay vòng!"

Hoàng Cẩm Thiên hét lớn: "Ta còn muốn hỏi mượn ngươi đây, nếu như ta có ngàn vạn tiên tinh cho ngươi mượn thì ta còn phải ngủ bên ngoài đường sao? Ngươi không có tiên tinh, chạy tới nơi này làm cái gì?"

"Không phải ta nói rồi sao? Đến phát tài." Thẩm Tường rất thất vọng.

"Ngươi bán chút đan dược gì đó thì sẽ có tiên tinh, ngươi mà lại nghèo như vậy sao?" Hoàng Cẩm Thiên khoanh tay trước ngực nói ra: "Trên người ngươi còn có bao nhiêu tiên tinh?"

"Còn có ba ngàn vậy thôi a?" Thẩm Tường nói.

"Chỉ có một chút như vậy? Nhét kẽ răng cũng không đủ!" Hoàng Cẩm Thiên thầm nói rồi mới hô: "Cho ta mượn hai ngàn, ta cần dùng gấp."

Sau khi Thẩm Tường cò kè mặc cả với hắn một phen, chỉ đưa cho hắn một ngàn rưỡi tiên tinh, hắn cũng muốn giữ lại một chút bên người, hơn nữa hắn còn lâu mới tin Hoàng Cẩm Thiên sẽ nghèo như vậy.

"Sư phụ, gia hỏa Hoàng Long tộc ở chỗ này, có muốn ta cho ngươi mượn Thanh Long Đồ Ma đao vào thịt vài tên hay không?" Thẩm Tường cười thầm: "Đến lúc đó cho ta Long châu trên người bọn hắn là được rồi."

Hoàng Cẩm Thiên trừng mắt liếc hắn một cái, bĩu môi nói: "Cho ta mượn Thanh Long Đồ Ma đao, ngươi có phải là chê mệnh ta quá dài rồi hay không? Ở Thiên giới dùng Thanh Long Đồ Ma đao, vậy căn bản chính là muốn chết, ta tuy rằng sống rất nhiều năm, nhưng vẫn còn chưa chán sống đây!"

Thẩm Tường ngẫm lại đúng như thế, người của Yêu Thiên và Ma Thiên biết được thì chắc chắn sẽ tới cướp, Hoàng Long tộc và Thần Đao tiên cung cũng cho rằng cây đao này là của bọn họ, nhất định sẽ nhẩy vào tham dự, những thế lực lớn khác cũng sẽ đục nước béo cò tới đối phó hắn.

"Cây đao này không thể dùng, không phải vạn bất đắc dĩ tuyệt đối đừng để lộ ra ngoài, Thiên giới này không gióng với Đế Thiên a! Hiện tại rất nhiều gia hỏa đều không biết ngươi đã phi thăng, ngươi tạm thời cứ như bây giờ đi." Hoàng Cẩm Thiên nói.

Thẩm Tường gật đầu nói: "Sư phụ, nếu không ta và ngươi đi giết Long đi, ta chỉ cần Long châu là được rồi, thịt Long cho ngươi ăn!"

Hoàng Cẩm Thiên rất thích ăn thịt, năm đó ở dưới cái hố trời trong Thái Vũ huyền cảnh, hắn thường xuyên ăn thịt nướng.

"Không được, đi cùng ngươi quá nguy hiểm, tiểu tử ngươi sẽ hại chết ta, nhỡ đâu ngươi bại lộ thì ta sẽ gặp rắc rối." Hoàng Cẩm Thiên nói lời cự tuyệt.

"Sư phụ, ngươi thật vô lương tâm đi, vừa rồi ta còn cho ngươi một ngàn năm trăm tiên tinh đây." Thẩm Tường tức giận nói.

"Ngươi muốn giết Long thì tự đi giết đi, ngươi cho rằng ta không biết Long châu còn trân quý hơn so với long thần sao? Ngươi là muốn nhặt tiện nghi của ta, chúng ta mỗi người giết một con." Hoàng Cẩm Thiên nói xong thì quay người bỏ đi.

Thẩm Tường còn muốn hỏi một số chuyện, nhưng cũng không đuổi theo.

"Còn tưởng rằng nhìn thấy sư phụ là có thể vớt chút chỗ tốt gì đó, hiện tại chẳng những không mò được cái gì, ngược lại còn bị hắn lấy đi một ngàn năm trăm tiên tinh." Thẩm Tường hít một tiếng, rồi mới đi về phía khu vực trung tâm phồn hoa kia.

"Nhỡ đâu hắn giết chết Long thì làm sao đây? Vậy cũng sẽ chọc giận Hoàng Long tộc, hơn nữa đến lúc đó chúng ta không có Long đan để ăn." Long Tuyết Di có chút lo lắng mà nói.

"Sư phụ ta lão già điên này căn bản không cần chúng ta quan tâm, chẳng qua nếu như hắn thật giết chết những đầu Long tới kia thì quả thực không phải chuyện tốt a, nhưng thực lực của ta bây giờ lại không thể nhanh chóng động thủ, đầu tiên ta phải tới thăm dò thực lực của những đầu Hoàng Long kia." Thẩm Tường nói, hắn chỉ là vừa mới phi thăng Thiên giới, đã đi đối đầu với những đầu Long kia, không biết nội tình của đối phương ra sao thì hắn cũng không dám làm loạn.

"Sư phụ ngươi cũng rất lợi hại, ta cũng không phát hiện là hắn, hắn tu luyện Thái Cực Hàng Long công, chắc chắn xảy ra rất nhiều biến hóa, nói không chừng hắn còn tự mình sửa đổi một chút." Long Tuyết Di nói.

Hoàng Cẩm Thiên ở trong mắt Long Tuyết Di vẫn luôn là một nhân vật thần bí nhìn không thấu, bản thân Hoàng Cẩm Thiên chính là người của Bất Tử tộc, có được tuổi thọ vô tận, cũng không biết hắn sống đã bao lâu rồi, thật lâu trước đó đã từng hùng bá toàn bộ Phàm giới, hiện tại đi tới Thiên giới này lại bắt đầu đánh chủ ý tới Hoàng Long, tuyệt không phải một nhân vật đơn giản.

Trong lúc này tất cả các khu vực đều giống như bình thường, nhìn cũng không có bởi vì tranh đoạt vương vị mà rơi vào hỗn loạn, tuy nhiên Thẩm Tường cảm thấy khả năng này là bởi vì tranh đoạt vương vị còn chưa đủ kịch liệt.

Thẩm Tường ở chỗ này tìm kiếm cửa hàng đan dược, muốn xem một chút có thể tìm được công việc gì làm hay không để tạm thời có một cái chỗ nương thân rồi mới nhìn xem thế cục biến hóa, từ đó tìm kiếm đường tắt vét một vố lớn.

"Ngươi là Đan Tông sao? Có ngọc bài Đan Tông không?"

Một lão đầu phụ trách chiêu mộ Luyện Đan sư nhìn Thẩm Tường từ trên xuống dưới, Thẩm Tường biến thành một người trung niên mộc mạc, loại tướng mạo này Đan Tông quả thực tương đối hiếm thấy, đại đa số đều là lão đầu chiếm đa số, tuổi trẻ cũng đều là một số thiên tài, đều được thế lực bồi dưỡng trọng điểm, tuyệt đối sẽ không tới chỗ như thế này tìm công việc.

Đẳng cấp Luyện Đan sư nơi này cũng không khác gì mấy với Đế Thiên, Đế Thiên năm đó phân chia mới lại chính là do những Thông Thiên thế gia và Thánh cảnh sắp xếp tới, chắc là căn cứ vào ở trên Thiên giới này mà chế định ra.

Có thể luyện chế đan dược Địa cấp thượng phẩm chính là Đan Tông, luyện chế đan dược Địa cấp thượng phẩm đối với Thẩm Tường đương nhiên không tính là gì, có điều hắn không có ngọc bài Đan Tông để chứng minh.

"Ta tạm thời còn chưa đi tiến hành khảo hạch, có điều ta có thể luyện chế đan dược Địa cấp thượng phẩm!" Thẩm Tường nói.

Nếu như bán đan dược thì hắn cũng có thể phất nhanh, chỉ có điều vậy cần phải phục chế lượng lớn dược liệu Địa cấp thượng phẩm, rồi phải luyện chế rất nhiều, rất là rườm rà, hắn cảm thấy lấy thời gian đó còn không bằng chơi đùa dược liệu càng cao cấp hơn, hiện tại Sáng Tạo thần dịch đối với hắn mà nói là rất trân quý.

Trông thấy mặt mũi lão giả kia đầy vẻ hoài nghi, Thẩm Tường vọi vàng nói: "Ta có thể dùng chính dược liệu của ta để thể hiện một phen, đi khảo hạch, cần rất nhiều chi phí, hơn nữa còn phải đợi một đoạn thời gian mới có thể khảo hạch thống nhất, đúng không?"

Thẩm Tường đã điều tra qua chuyện về phương diện này.

"Không sai, nếu như ngươi vừa mới có thể luyện chế đan dược Địa cấp thượng phẩm, đúng là trong lúc nhất thời không cách nào tiến hành khảo hạch, hơn nữa phí tổn cao, rất nhiều Luyện Đan sư cũng sẽ ở trước đó mà đi kiếm lấy tiên tinh." Lão giả kia gật đầu nói rồi mới dẫn Thẩm Tường đi vào bên trong cửa hàng đan dược này.

Trên đường đi Thẩm Tường hết nhìn đông lại nhìn tây trông giống như tên nhà quê, bởi vì bên trong cửa hàng này thật rất lớn, hơn nữa trang trí xa hoa, Thẩm Tường nhìn hoa cả mắt, để hắn cảm thấy như là đang ở bên trong hoàng cung vậy, ví dụ như hiện tại phòng trưng bày đan dược này cùng làm cho người ta cảm thấy như là một cái quảng trường cỡ nhỏ vậy, chí ít có thể dung nạp trên vạn người.

"Không nghĩ tới bên ngoài nhìn nhỏ như vậy, nhưng sau khi tiến vào bên trong thì còn có nơi rộng lớn như vậy." Thẩm Tường kinh ngạc nói.

"Đây là đương nhiên, mảnh đất trống lớn phía sau con phố này đều là của cửa hàng đan dược này, ngươi phải biết cửa hàng đan dược này là nơi mà Lục Vương tử năm đó đã từng đi vào." Lão đầu kia nói tới chuyện này, mặt mũi tràn đầy tự hào.

Lục Vương tử, chính là Vương tử có thực lực mạnh nhất ở bên trong Vạn Đan tiên quốc này, có hy vọng trở thành Vương giả của tiên quốc này nhất.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment