Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1307 - Chương 1307 - Ăn Nhờ Ở Đậu

Chương 1307 - Ăn nhờ ở đậu
Chương 1307 - Ăn nhờ ở đậu

Lý đại gia đưa bốn viên Hoàn Mệnh đan tới trước mặt đám người Hạ Đường, nói ra: "Chính các ngươi có thể nhìn xem!"

"Không cần xem." Hạ Đường rất tỉnh táo, tuy rằng hắn rất khiếp sợ, nhưng hắn lại không có nghi ngờ.

"Có thể xuất đan ba viên đó là dựa vào phương pháp diễn luyện tới kết luận mà vị tiểu ca này nhưng không sử dụng phương pháp diễn luyện, ta nghĩ hắn có lẽ là sử dụng phương thức nhanh nhất trực tiếp nhất, trực tiếp luyện hóa dược liệu, đây quả thật là có thể giảm bớt sự xói mòn của dược khí, nếu như làm đến cẩn thận tỉ mỉ, bốn viên đan không phải là vấn đề." Lý đại gia nói, trong lòng của hắn cũng rất kinh ngạc, loại thuật luyện đan này chắc chắn rất lợi hại, nhưng hắn cũng hiểu rõ loại thuật luyện đan này để nắm giữ được là không đơn giản.

"Chúng ta đi thôi!" Hạ Đường lôi kéo Hạ Hồng rời đi, mọi người vốn là còn muốn nói chuyện phiếm với Thẩm Tường vài câu, nhưng Mã tổng quản lại vội vàng mang Thẩm Tường và Tiểu Linh đi.

"Có rảnh thì thường xuyên tới." Đây là Lý đại gia nói với Thẩm Tường.

Thẩm Tường biết Lý đại gia kia là gia hỏa thâm tàng bất lộ, thoáng cái đã nhìn ra rất nhiều chuyện.

"Yến đại sư, ngươi trong khoảng thời gian này đừng đi ra ngoài, ở chỗ này, ta đi thông báo cho Đại công tử." Mã tổng quản đưa Thẩm Tường về cửa hàng, còn an bài mấy cường giả tới bảo vệ Thẩm Tường.

"Vậy chuyện của Tiểu Linh thì sao?" Thẩm Tường nhìn Tiểu Linh một chút, hỏi.

"Nàng ta sau này sẽ là của ngươi, đây là huyết khế của nàng." Mã tổng quản ném cho Thẩm Tường một tấm da thú, rồi mới vội vàng rời đi.

Thẩm Tường mang theo Tiểu Linh trở lại ngôi nhà nhỏ của chính mình, rồi mới đưa huyết khế cho nàng, cười nói: "Sau này ngươi chính là tự do."

"Tạ ... Tạ ơn Yến đại ca." Đôi mắt Tiểu Linh đỏ ngầu, thu hồi huyết khế kia: "Sau này ta nhất định sẽ phục thị Yến đại ca thật tốt, cả một đời!"

"Tiểu nha đầu, sau này ngươi không cần đi theo ta, muốn làm gì thì làm cái đó đi, đi theo ta cũng không dễ chơi, làm không tốt còn phải bị người ta truy sát." Thẩm Tường véo lên khuôn mặt tinh xảo của nàng ta, mỉm cười nói.

"Ta không sợ!" Trên mặt Tiểu Linh lại lộ ra loại nụ cười ngọt ngào kia, chỉ có điều đây là nụ cười mà nàng ta phát ra từ tâm, hkông phải loại nụ cười chuyên nghiệp cứng ngắc mà không có chít tình cảm nào kia nữa.

"Ừm, Tiểu Linh thật dũng cảm!" Thẩm Tường cũng biết tiểu nha đầu này không có người thân, không muốn để cho nàng ta cảm thấy cô đơn thì tạm thời sẽ không từ chối nàng ta.

"Yến đại ca, ngươi thật rất lợi hại a, loại trình độ luyện đan này của ngươi, ở Vạn Đan tiên quốc xem như rất mạnh, coi như mấy mấy tên Vương tử trong tay có thiên tài vẫn lấy làm kiêu ngạo kia thì cũng không sánh nổi ngươi." Tiểu Linh nói.

"Tiểu Linh, ngươi có họ không?" Thẩm Tường sờ lên đầu của nàng, trìu mến mà hỏi thăm.

"Không có!" Tiểu Linh lắc đầu nói.

"Vậy sau này mang họ Thẩm đi." Thẩm Tường mỉm cười nói.

"Tại sao phải họ Thẩm? Không thể là họ Yến của Yến đại cao sao?"

"Sau này ngươi sẽ biết, hiện tại đừng hỏi." Thẩm Tường lấy ra một trái linh quả cho nàng ăn, đây là Long Tuyết Di cho, hiếm khí thấy nàng ta hào phóng như vậy.

"Sau này ta gọi là Thẩm Linh Linh, Yến đại ca, như thế mà nói thì ngươi chính là ca ca ta sao?" Thẩm Linh Linh lúc này rất là vui vẻ, tuy rằng thân phận của nàng rất hèn mọn, nhưng là Yến đại ca này lại đối với nàng rất rất tốt, ở trong mắt nàng là một người tốt.

"Ừm, ta còn có hai người muội muội, chúng ta sau này chính là người một nhà!" Thẩm Tường thấp giọng nói: "Chuyện này đừng nói cho người khác biết!"

Thẩm Tường đối với nàng tốt như vậy, chẳng qua là cảm thấy nàng ta đáng thương, hơn nữa có duyên phận với hắn, có thể gặp được hắn, hắn làm chẳng qua chỉ là chuyện rất đơn giản, có thể để Thẩm Linh Linh từ nhỏ sinh tồn ở cái thế giới tàn khốc này cảm nhận được sự ấm áp, trông thấy Thẩm Linh Linh lúc này vui sướng khiêu vũ trong sân, trong lòng Thẩm Tường rất là vui vẻ.

"Có thể có biện pháp giúp nàng ta tiếp tục tăng thực lực lên không? Nàng ta bây giờ mặc dù có tu vi Tiên Nhân, nhưung nội tình rất mỏng, chân khí rất yếu, đoán chừng công pháp của nàng ta đều không ra sao cả!" Thẩm Tường hỏi các nàng Long Tuyết Di.

"Nếu như là chúng ta có thực lực đỉnh phong như trước kia thì có lẽ có thể giúp nàng ta, nhưng bây giờ nha, rất khó khăn, coi như sử dụng tiên đan thì cũng phải là tiên đan cao cấp mới được." Tô Mị Dao nói.

"Có thể để nàng ta đi theo Long Tuệ San, Long Tuệ San bây giờ là Long Vương, hơn nữa nàng ta cũng đã đi vào thần đạo, đến lúc đó nàng ta sẽ tu luyện ra song long châu, để Long Tuệ San cho nàng một viên long châu là được rồi, sẽ không có tổn thất gì đối với Long Tuệ San, dù sao nàng ta còn có thể lại nhưng tụ ra một viên." Long Tuyết Di nói ra: "Nếu như tu vi ta đủ mà nói, ta cho nàng cũng được."

"Long châu còn có cách dùng như vậy a! Như vậy ta bây giờ đi giết Thánh Long chẳng phải cũng có thể sao?" Thẩm Tường nói.

"Không được, loại Long châu đó vô dụng, đầu tiên là nam, đó là long châu dương tính, hơn nữa long châu đó cũng không đồng ý không cam tâm tình nguyện dung hợp với tiểu nha đầu này, chỉ có long châu cam tâm tình nguyện đưa ra ngoài mới có tác dụng." Long Tuyết Di nói.

Thẩm Tường nói ra: "Chờ ta hoàn thành chuyện ở nơi này thì đi tìm Long đại tỷ, giúp người giúp đến cùng!"

Thánh Đan giới bây giờ đã dung hợp với Thiên giới, Thẩm Tường muốn đi tìm Long Tuệ San cũng dễ dàng hơn rất nhiều, hơn nữa Đỗ Hải cũng ở nơi đó, hắn hy vọng tới lúc đó có thể tìm được Đỗ Hải vị Đan Tiên này.

"Yến đại sư, bên ngoài có một lão đầu rất lôi thôi cầu kiến ngươi, hắn nói hắn là bằng hữu của sư phụ ngươi, hơn nữa thực lực rất không tệ." Một tên thủ vệ ở vừa ra vào nói vào trong.

Thẩm Tường vừa mới bắt đầu còn nghi ngờ không biết lão nhân này là ai, nhưng hắn hơi suy nghĩ một chút thì biết lão đầu lôi thôi lếch thếch đó chắc chắn là Hoàng Cẩm Thiên sư phụ của hắn.

"Cấp y phục cho hắn, để hắn tắm rửa thay đổi xong tới gặp ta, nhất định phải chiêu đãi hắn khách khí một chút." Thẩm Tường nói, hắn bây giờ thế nhưng là đại sư, hơn nữa tin tức hắn đánh bại cửa hàng số một lúc này mọi người đã đều biết, thân phận vô cùng tôn quý.

Sau khi Hoàng Cẩm Thiên tắm sơ qua cũng rất có một bộ dáng vẻ cao nhân, hắn vừa nghe tới tin tức truyền ra từ bên trong Vạn Đan lô thì hắn lập tức đoán được chính là đồ đệ yêu nghiệt của chính mình, trước tiên chạy tới ăn nhờ ở đậu.

"Tiểu gia hỏa, lợi hại a." Hoàng Cẩm Thiên cười to nói, nếu như không phải trông thấy có Thẩm Linh Linh ở chỗ này thì hắn chắc chắn sẽ điên điên khùng khùng mà cười lên như điên.

Trông thấy Thẩm Tường xụ mặt, Hoàng Cẩm Thiên vỗ vỗ bả vai của hắn, nói ra: "Ta ở chỗ này một thời gian ngắn, dù sao ăn uống cái gì cũng không cần ngươi ta, cửa hàng đan dược số sáu này nhất định sẽ coi ta là đại gia tới cung cấp, ngươi lo lắng cái gì? Yên tâm đi, một ngàn vạn tiên tinh kia của ngươi ta một viên cũng không cần."

Thẩm Tường nói ra: "Một ngàn vạn tiên tinh kia là ta giúp Tiểu Linh chuộc thân."

Hoàng Cẩm Thiên nhìn Tiểu Linh một chút, cười xấu xa nói: "Tiểu tử ngươi nha, bên trong Nhân Vương tiên cung còn có một tổ nữ nhân chờ ngươi."

"Lão Hoàng, các nàng bây giờ thế nào rồi?" Thẩm Tường vội vàng hỏi.

"Khụ khụ ... Liễu nha đầu mang theo hai đồ đệ của nàng ta và cha mẹ nàng cùng một chỗ, Hoa Hương Nguyệt mang theo đồ đệ nàng ta đi Bách Hoa tiên quốc, chính là như vậy."

Thẩm Tường lại hỏi: "Vậy ... Đông Phương Hinh Nguyệt thì sao?"

"Tiểu nha đầu rèn sắt này cũng là của ngươi?" Hoàng Cẩm Thiên hơi kinh ngạc.

"Nàng ta mang theo Đông Phương Tĩnh đi nơi khác, nàng ta nói cái chỗ đó có chút ngọn nguồn với Đông Phương gia các nàng, đúng, Đông Phương Tĩnh nói nàng là muội muội của ngươi, muội muội của ngươi thật đúng là không ít a, từng cái xuất hiện." Hoàng Cẩm Thiên trêu ghẹo nói.

Thẩm Tường nhìn thoáng qua Tiểu Linh, nói ra: "Đây cũng là muội muội của ta, đừng nổi điên ở trước mặt nàng!"

"Ồ ... hiểu, ngươi sắp xếp cho ta một chút, sau này ta phải đi theo bên cạnh ngươi, thuận tiện thám thính chuyện ở trong hoàng cung một chút, ở trong đó không hề có một chút tin tức nào truyền tới, hơn nữa đi vào cũng không dễ dàng." Hoàng Cẩm Thiên nói.

P/S: Ta thích nào ... chương 5

Bình Luận (0)
Comment