Chuyện Hoàng Long tộc đi tới Vạn Đan tiên quốc tuy rằng có rất nhiều người bàn tán qua, nhưng đều không có tin tức quan trọng nào, hiển nhiên bọn họ đều ở bên trong Vương cung sâm nghiêm kia, một chút tin tức đều không lọt ra ngoài.
"Như vậy ngươi sau này chính là tùy tùng theo bên cạnh ta." Thẩm Tường suy nghĩ một chút, chỉ có an bài Hoàng Cẩm Thiên như vậy.
"Không thể cao cấp hơn một chút sao?" Hoàng Cẩm Thiên có chút không muốn.
"Quá cao cấp, người khác sẽ nổi lên nghi ngờ đối với ngươi, tốt nhất nên như vậy." Thẩm Tường nói.
Hoàng Cẩm Thiên cũng chỉ có thể đồng ý, bởi vì đi theo Thẩm Tường được ăn được uống, không cần cả ngày phải ngủ ngoài đường.
Mã tổng quản chẳng mấy chốc đã quay lại, hắn vừa tiến vào thì trông thấy Hoàng Cẩm Thiên, liền nói ra: "Vị này chính là bằng hữu của sư phụ ngươi a? Không biết xưng hô như thế nào?"
"Gọi ta là lão Hoàng là được rồi." Hoàng Cẩm Thiên vì không muốn cho người khác nhận ra thân phận của hắn, hắn cũng hơi dịch dung đi, hắn là sư phụ của Thẩm Tường, nắm giữ Thái Cực Hàng Long công, cũng là một nhân vật được rất nhiều thế lực lớn hơi chút ý tới.
"Mã tổng quản, hắn là một người bà con xa của sư phụ ta, ta để hắn làm tùy tùng của ta, có thể để cho hắn ở một cái nơi thuận tiện ra vào một chút không, có đôi khi ta sẽ để cho hắn làm một số chuyện giúp ta." Thẩm Tường nói.
Mã tổng quản rất thẳng thắn liền đáp ứng xuống, Thẩm Tường thế nhưng là lập công lớn, để trên mặt hắn thêm rất nhiều ánh sáng, Lục Vương tử còn khen hắn có ánh mắt tốt, chiêu mộ được một luyện đan sư lợi hại như thế.
Hoàng Cẩm Thiên ở chỗ này cũng có công việc, cũng có thể kiếm tới tiên tinh, hắn vẫn tương đối hài lòng.
"Hai ngày nữa Lục Vương tử sẽ tới, nếu như đến lúc đó ngươi biểu hiện được tốt, đạt được sự coi trọng của Lục Vương tử, nói không chừng ngươi có thể đi vào hoàng cung, ta tiết lộ cho ngươi một chút tin tức, lão Tiên Vương sắp rời khỏi Vạn Đan tiên quốc, đến lúc đó bảy Vương tử sẽ tiến hành tranh đấu rất kịch liệt, mà bây giờ đã dần dần bắt đầu." Mã tổng quản thấp giọng nói.
Tiến vào vương cung, Thẩm Tường đương nhiên là rất muốn, mà Hoàng Cẩm Thiên cũng truyền âm cho hắn, để hắn nhất định phải tiến được vào bên trong vương cung để dò xét tình huống, thăm dò rõ ràng thực lực của mấy đầu Hoàng Long kia.
"Ừm, đến lúc đó ta nhất định sẽ biểu hiện tốt một chút." Thẩm Tường gật đầu nói.
Sau khi Mã tổng quản rời đi, Hoàng Cẩm Thiên cười lên ha hả, lúc này Thẩm Linh Linh chạy tới, tò mò hỏi thăm Hoàng Cẩm Thiên đang cười cái gì.
"Tiểu Linh, đừng để ý tới hắn, đầu óc hắn có bệnh." Thẩm Tường nói, kéo Thẩm Linh Linh tới, hắn bây giờ đang lo lắng nên àn bài cho Thẩm Linh Linh như thế nào, đến lúc đó hắn tiến vào vương cung, cũng không thể mang theo Thẩm Linh Linh đi vào.
"Yến đại ca, thuật luyện đan của ngươi cao cường như vậy, đến lúc đó chắc chắn có thể được Lục Vương tử trọng dụng, nói không chừng còn có thể tiến vòa vương cung kia." Thẩm Linh Linh có chút kích động mà nói.
"Ừm, tuy nhiên ta không thể mang ngươi đi vào, bên trong bây giờ rất nguy hiểm, hơn nữa ở bên trong nếu như không cẩn thận chọc giận một số gia hỏa lợi hại thì sẽ đứng trước tai họa ngập đầu." Thẩm Tường nói rất nghiêm túc.
Thẩm Linh Linh gật nhẹ đầu, nàng ta giống như cũng biết được một chút gì đó: "Như vậy đến lúc đó ta phải đi đâu? Ta bây giờ không phải là nha đầu bên trong cửa hàng số sáu này nữa, ta vô thân vô cố, Yến đại ca không ở bên cạnh, ta căn bản không biết nên đi nơi nào."
Thẩm Tường nhìn về phía Hoàng Cẩm Thiên, truyền âm cho hắn: "Sư phụ, giúp ta an bài tiểu nhà đầu này tốt một chút, tình huống của nàng có chút đặc thù, mặc dù bây giừo là thực lực Tiên Nhân, nhưng là bị người sử dụng một số bí pháp để tăng lên, có chỗ hại rất lớn đối với nàng."
Hoàng Cẩm Thiên vừa nghe tới thì lập tức nhíu mày, rồi mới đi tới: "Tiểu Linh, để ta dò xét tình huống tu luyện của ngươi một chút, đưa tay qua đây."
Thẩm Tường trông thấy Hoàng Cẩm Thiên trở nên nghiêm túc như vậy, không có dáng vẻ điên điên khùng khùng như trước đó lập tức có chút e ngại, nhưng nàng vẫn vươn tay ra.
"Quả nhiên, những gia hỏa này thật đúng là dám dùng loại phương pháp này tới bồi dưỡng nô lệ, không thể tha thứ." Hoàng Cẩm Thiên bình thản mấy câu nhưng lại nhìn ra hắn rất là tức giận.
"Tiểu Linh, đây đều là chuyện mà cửa hàng số sáu làm ra sao? Thế lực khác có phải cũng làm như thế hay không?" Hoàng Cẩm Thiên dò hỏi, vẻ mặt trở nên ôn hòa hơn rất nhiều.
"Ta nghe nói mấy Vương tử đều làm như thế, loại bí thuật này chỉ có bọn họ mới biết sử dụng." Thẩm Linh Linh thấp giọng nói.
Thẩm Tường nói ra: "Bọn họ cần trồng trọt rất nhiều dược liệu, cần một số người có thực lực tương đối mạnh tới trấn giữ, cái này có thể giảm bớt chi phí."
Thẩm Linh Linh nhỏ giọng nói ra: "Ta còn nghe nói, người khản thiên đan vào thành công cũng có bộ phận sẽ bị đưa đi đào tiên tinh."
Hoàng Cẩm Thiên nhìn vào Thẩm Tường, truyền âm cho hắn: "Ta hận nhất người khác đối đãi như vậy với những đứa bé đáng thương này, tiểu quỷ, nghĩ biện pháp đều ám toán cả bảy tên Vương tử này một lần, xuất ra các bản lĩnh gây chuyện của ngươi ở Đế Thiên tới, cùng lắm thì chạy trốn tới tận chân trời góc biển của Thiên giới này."
"Cái này ... có chút khó, hiện tại ngươi trước tiên giúp ta an bài tốt nàng ta rồi nói sau." Thẩm Tường suy tính một phen, quyết định hiện tại liền dẫn Tiểu Linh đi, hắn cảm thấy nơi này chẳng mấy chốc sẽ xảy ra chuyện lớn.
"Sư phụ, ngươi nghe nói qua Long gia ở Thánh Đan giới không?" Thẩm Tường hỏi.
"Đương nhiên nghe nói qua, nha đầu Hương Nguyệt còn nói với ta nữ Long Vương kia là đại tỷ của ngươi, muốn dẫn tiểu nha đầu này đi? Như vậy thì không thành vấn đề, tuy nhiên cần một chút tiên tinh, phí dụng truyền tống vừa đi vừa về mà nói thế nhưng là phải khoảng trăm vạn đi, cái chỗ đó quá xa."
Trong tay Thẩm Tường còn có một ngàn vạn tiên tinh, hắn lập tức lấy ra một trăm vạn đưa cho Hoàng Cẩm Thiên: "Nhanh chóng trở về, thuận tiện giao ngọc phù này cho nàng ta, sau khi nàng ta nhìn thấy thì biết sẽ chiếu cố Tiểu Linh như thế nào."
Thẩm Linh Linh mới đầu có chút không muốn, nhưng sau khi Thẩm Tường thuyết phục nàng ta một phen, nói cho nàng, nói muốn dẫn nàng ta đi tới chỗ của một đại tỷ tỷ, để nàng ta tu hành ở nơi đó, sau này có thể trở thành một tên cường giả...
Hoàng Cẩm Thiên mang theo Tiểu Linh rời đi, tiến về Thánh Đan giới kia, chỗ đó bây giờ được gọi là Thánh Đan vực, đan dược tài nguyên bên trong vẫn là rất phong phú, đặc biệt là tứ đại gia tộc thống trị một bên khác của Thánh Đan giới, đây mới là nơi thực sự cường đại của Thánh Đan giới.
Hoàng Cẩm Thiên là đi vào giữa trưa, trời tối mới trở về.
"Nữ Long Vương kia hỏi ngươi có muốn trợ giúp hay không, nàng ta biết ngươi làm gì ở chỗ này, nàng ta nói nàng bây giờ rất nhàn." Hoàng Cẩm thiên cũng không phải là tay không trở về, hắn mang về rất nhiều đồ ăn ngon.
Thẩm Tường từ trên vị thức ăn là có thể nhìn ra ra được đây là lấy ở những quán rượu của Long gia kia mang về, lúc trước hắn nhưng đã từng ở bên trong nếm qua vài lần, hắn đã đoán được Hoàng Cẩm Thiên ở bên kia chắc chắn sẽ mặt dày mày dạn ăn uống thả cửa.
"Chắc chắn không cần nàng ta giúp một tay, loại chuyện này càng ít người biết càng tốt, hơn nữa liên lụy tới Hoàng Long tộc ... còn có một cái là Hoàng Vũ tộc (Hoàng Điểu tộc), nói không chừng sau này càng nhiều thế lực, đến lúc đó chắc chắn sẽ hình thành hai cỗ lực lượng, một phe là trợ giúp Lục Vương tử đạt được Vương vị, một phe khác thì ngăn cản Lục Vương tử." Thẩm Tường nói.
"Còn có Hoàng Điểu tộc cũng tới? Như vậy thì quá tốt, thịt Hoàng Điểu ta còn chưa nếm qua đâu!" Hoàng Cẩm Thiên lập tức kích động lên, đột nhiên thịt những Tiên thú ở trên mặt bàn kia lập tức chênh lệch đi mấy cái cấp bậc.
"Sư phụ, ngươi cũng đã nghe nói về Hoàng Vũ tộc (Hoàng Điểu tộc) sao?" Thẩm Tường tò mò hỏi.
"Đương nhiên nghe nói qua, tuy nhiên Hỏa Điểu tộc này vẫn luôn ít xuất hiện, Hoàng Long tộc trước kia cũng là như vậy, nhưng một số năm gần đây trở nên rất kiêu ngạo, không biết bên nào trợ giúp Lục Vương tử này, nhưng mặc kệ, Điểu và Long chúng ta đều ăn chắc." Hoàng Cẩm Thiên cười hắc hắc nói.
"Có người tới!" Thân thể Hoàng Cẩm Thiên run lên: "Gia hỏa rất mạnh, chẳng lẽ là Lục Vương tử kia? Muộn như vậy rồi hắn còn tới làm cái gì?"
P/S: ta thích nào ... chương 6.