Thẩm Tường lại biến thành côn trùng biết bay, bây giờ còn chưa có người tiến vào trong cái khe kia, nhóm cường giả trẻ tuổi mới tới đây, nhìn giống như đều đã từng tới rồi, cũng không có lập tức đi vào mà còn đánh nhau ở nơi này.
"Xem ra rất nhiều thế lực đều phối hợp lại với nhau đối phó với công chúa Phượng Hoàng này, chỉ sợ công chúa Phượng Hoàng này không thể tiến vào cái khe kia!" Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường nhìn vào núi cao hai bên cái khe hở kia, cao không thấy đỉnh, nếu như muốn leo lên những ngọn núi này thì chắc chắn sẽ không thoải mái, bởi vì ở trên đều có rất nhiều loại sương trắng nồng đậm kia, bên trong những sương trắng kia thế nhưng còn ẩn chứa độc tố.
"Nhìn phía trên!" Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường lập tức nhìn về phía công chúa Phượng Hoàng ở trên không, vậy mà xuất hiện một cái lồng khí xoáy, hơn nữa công chúa Phượng Hoàng vào lúc này trông rất giống như bị khóa chặt lại vậy, khó mà rời khu vực đó, Hạ Phong kia tuy rằng lợi hại, nhưng lại rất sợ vòng hỏa kia trong tay nàng, không dám áp sát vào quá gần.
"Là Thiên Long pháp ấn, là Hoàng Long tộc đang sử dụng, vậy mà hai đánh một ..."
"Không phải hai đánh một, mà là chuẩn bị đánh hội đồng công chúa Phượng Hoàng này, ngươi nhìn những cường giả trẻ tuổi của các thế lực khác xem, đều ngo ngoe muốn động rồi." Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường nhìn về phía hơn mười nam tử và mấy nữ tử ở khe hở trước mặt kia, đều đã lấy tiên kiếm và pháp bảo ra, bọn họ đều cùng một chỗ, đương nhiên sẽ cùng nhau diệt trừ cường địch.
Một tiếng long khiếu truyền tới, sương mù hóa thành con cự Long từ trên trời giáng xuống, Thiên Long pháp ấn hạ xuống, kích thẳng về phía công chúa Phượng Hoàng, công chúa Phượng Hoàng bị đánh chính diện, nhưng phản ứng của nàng cũng kịp thời, cánh tay hóa thành một đôi cánh lửa to lớn, dùng cánh Phượng Hoàng thiêu đốt lên hỏa diễm mãnh liệt ngăn cản bộ phận tổn thương, tuy nhiên nàng vẫn phun ra một ngụm máu tươi nhỏ.
"Lên!" Một nữ tử hô, nhìn đặc tính chân khí của nàng, có lẽ là Thần Phong tiên quốc, cũng chính là Phong gia một trong Thông Thiên thế gia.
Theo một tiếng quát khẽ của nàng ta, một đám cường giả trẻ tuổi thi nhau nắm lấy tiên kiếm, bay tiến về công chúa Phượng Hoàng kia.
"Giúp nàng một tay, nàng ta trước đó cũng đã giúp ngươi!" Long Tuyết Di nói, nàng ta cũng không quen nhìn loại hành vi thấp kém lấy nhiều khi ít này.
"Ta biết, ta đang đợi cơ hội tới!" Thẩm Tường rất rõ ràng đối với thực lực của mình, nếu như hắn bị đám cường giả trẻ tuổi kia vây công, hắn cũng rất khó ứng phó.
Công chúa Phượng Hoàng vào lúc này rất là tức giận, nếu như đơn đả độc đấu, nàng ta tuyết đối thắng chắc, nhưng không nghĩ tới lại bị Hoàng Long tộc ở một bên dùng Thiên Long pháp ấn ám toán, mà bây giờ còn có cường giả của hơn mười thế lực khác đang giết về phía nàng, phong kín đường lui của nàng, nhìn dáng vẻ là muốn giết chết nàng ta.
Hoàng Điểu tộc vốn bất hòa với tân Vương Hạ Bùi này, hiện tại công chúa Phượng Hoàng bị vây công cũng là chuyện rất bình thường, nàng ta thế nhưng là Phượng Hoàng, toàn thân đều vô cùng trân quý, coi như Thánh Long của Hoàng Long tộc cũng không thể bằng được, bởi vì máu ở trên người Phượng Hoàng có thể niết bàn trùng sinh kia là rất trân quý, nghe nói chỉ cần dung nhập một chút, cũng có thể có được lực lượng trùng sinh nhanh chóng.
Thực lực của công chúa Phượng Hoàng rất mạnh, đối mặt với nhiều người vây giết như vậy, mặc dù trọng thương, nhưng lại có thể chống đỡ lấy, toàn thân bốc lên hỏa diễm hừng hực, khống chế hai cái vòng trong tay công kích cường giả trẻ tuổi ở xung quanh.
Thẩm Tường đã lặng lẽ đi tới gần công chúa Phượng Hoàng, hắn bây giờ cách công chúa Phượng Hoàng kia chỉ còn khoảng trăm trượng, hắn nhưng là phải chống đỡ lấy sóng khí bạo phát ra từ đại chiến mà đi tới từng chút một, hơn nữa còn không bị phát hiện.
"Đám người vô sỉ các ngươi, đều xuất thân từ danh môn, không nghĩ tới các ngươi lại làm ra loại chuyện này." Công chúa Phượng Hoàng tức giận quát lên, lúc này trên người nàng ta đã có rất nhiều vết thương, nếu như không phải dựa vào Phượng Hoàng huyết có thể chữa trị khôi phục bản thân chống đỡ thì chỉ sợ nàng ta sớm đã bị bắt rồi.
"Con đường này không thể để cho người bên ngoài liên minh chúng ta đi vào, hơn nữa ngươi là Hoàng Điểu tộc, các ngươi đã từng ngăn cản phụ vương ta leo lên vương vị, đây là Hoàng Điểu tộc ngươi tự tìm." Trong lúc Hạ Long nói chuyện, Hoàng Long tộc kia lại thi triển Thiên Long pháp ấn một lần nữa, hơn nữa còn là Thiểm Long phạt đột nhiên tập kích.
Công chúa Phượng Hoàng đang bị trong thương đột nhiên bị sét đánh, kêu lên một tiếng, toàn thân đau nhức tê dại, lực lượng trong cơ thể trong lúc nhất thời không cách nào sử dụng được, nàng ta cũng từ không trung rơi xuống.
"Phượng đan của ngươi ta cần!" Hạ Phong cười lớn nói, từ không trung lao xuống, đuổi theo phía công chúa Phượng Hoàng rơi xuống, tiên kiếm trong tay đâm về phía công chúa Phượng Hoàng.
Ngay vào lúc công chúa Phượng Hoàng tuyệt vọng, nàng ta bỗng nhiên trông thấy khuôn mặt đang há hốc miệng cười to kia đột nhiên cứng lại, sau đó một luồng sáng màu xanh xuất hiện, nàng ta thấy một cái vòng tròn màu xanh mỹ lệ kèm theo một tiếng long ngâm cao vút xuất hiện, mà cánh tay Hạ Phong cầm kiếm kia cũng ở vào lúc này bị chém đứt.
Thanh Long Đồ Ma đao!
Thẩm Tường tuy rằng xuất đao thu đao rất nhanh chóng, nhưng ai cũng có thể nhận ra Thanh Long to lớn uy vũ ở thân đao, mà cỗ khí thế tràn ngập uy thế bá đạo kia, cũng làm cho người ta lập tức nhận ra cây đao này.
Thẩm Tường bỗng nhiên xuất hiện, chặt đứt cánh tay của Hạ Phong, tiện thể lấy luôn cánh tay và thanh tiên kiếm kia của hắn đi.
Hạ Phong không phải lần đầu tiên bị người chặt đứt cánh tay cướp đi tiên kiếm, là lần thứ hai, lần trước đó cũng là Thẩm Tường làm, chỉ có điều hắn không biết đó là Thẩm Tường.
Thẩm Tường chặt đứt cánh tay Hạ Phong, xuyên qua không gian xuống phía dưới, ôm lấy thân thể mềm mại của công chúa Phượng Hoàng rồi đạp vào Súc Địa bộ, phối hợp xuyên qua không gian, mấy cái đã tiến vào trong khe hở kia, sau khi tiến vào trong cái khe hở kia, hắn lại ném ra mấy viên Hủy Diệt Băng Phong đan, đóng băng con đường này lại.
Sau đó Long Tuyết Di cũng xuất hiện, nện vào hai bên khe hở đằng sau Thẩm Tường, bọn họ muốn phá hỏng con đường này.
Thẩm Tường ở trong cái khe này chạy với tốc độ rất nhanh, mà Long Tuyết Di trở lại trong U Dao giới là có thể phóng xuất ra thần thông cường đại, khiến cho vách núi hay bên rung động, rơi xuống lượng lớn tảng đá lớn.
Công chúa Phượng Hoàng chỉ nhìn thấy Thẩm Tường đột nhiên xuất hiện thì ngất đi, lúc này Thẩm Tường còn ôm nàng ta, chạy như điên ở trong cái khe hẹp này.
Ba ngày ba đêm trôi qua, Thẩm Tường ở bên trong cái khe rất an toàn này, hơn nữa trên đường đi Long Tuyết Di đều phụ trách chắn đường, còn như sau này muốn ra ngoài như thế nào, vậy là chuyện của sau này, hiện tại phải bảo đảm chính mình không bị truy sát mới là quan trọng nhất, bởi vì hắn đã bại lộ thân phận, mà đằng sau còn có Long Đế đám cường giả kia, hắn không thể không cẩn thận một chút.
Công chúa Phượng Hoàng bị thương rất nặng, nhưng Thẩm Tường không lo lắng nàng ta, loại năng lực khôi phục của nàng ta còn lợi hại hơn nhiều so với Cơ Mỹ Tiên, ba ngày trôi qua này, hắn đã phát hiện thương thế trong cơ thể nàng được khôi phục lại rất nhiều.
"Vẫn còn chưa thể dừng lại, ít nhất phải qua mười ngày, tuy rằng đám gia hỏa Long Đế đại chiến với đám cổ thú kia, nhưng đám người Hạ Phong thực lực của những tên tiểu quỷ này cũng không thể coi thường, nói không chừng bọn hắn có thể mở đường đi tới!" Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường chạy thêm hai ngày trong cái khe nhỏ này, trong này rất tối, hai bên đều là vách đá cao vạn trượng, tia sáng khó mà lọt xuống tới, hơn nữa phía trên còn có sương trắng dày đặc.
"Có lối rẽ, chỗ bên trái kia!" Tô Mị Dao nói, nàng ta đã nhỡ rõ bản đồ, là căn cứ vào con đường trên đó.
"Vậy thì ta không chặn đường nữa!" Long Tuyết Di cũng dừng lại việc lấp kín đoạn đường đằng sau, mà ở nơi đây có tới bốn cái ngã rẽ.
Lại qua năm ngày, Thẩm Tường dốc hết sức để chạy trong cái khe này liên tục mười ngày, công chúa Phượng Hoàng kia đã tỉnh lại, chỉ có điều còn có chút suy yếu, lúc này Thẩm Tường cõng nàng ta ở trên lưng mà chạy, tuy rằng Thẩm Tường chạy rất nhanh, nhưng lại rất ổn định, cũng không để cho nàng ta cảm thấy khó chịu, ngược lại còn có chút dễ chịu.
"Cảm ơn!" Công chúa Phượng Hoàng nói khẽ ở bên tai Thẩm Tường, nàng ta suy yếu, giọng nói rất nhu hòa, hơn nữa còn thở ra mùi thơm, cảm giác giống như có người thổi ở bên tai, trong lòng Thẩm Tường hơi run rẩy một chút.
"Không cần khách khí, trước đó ngươi cũng giúp ta một lần, hiện tại chúng ta không ai thiếu nợ ai!" Thẩm Tường nói.
"Người trước đó dùng tấm bia đá lớn kia đánh Dạ Ma hóa ra là ngươi!" Công chúa Phượng Hoàng bỗng nhiên hiểu, thực lực của Thẩm Tường quả thực rất yếu, nhưng là có rất nhiều thủ đoạn, bằng không cũng không thể cứu được nàng ta đi.
"Đừng nói chuyện, điều dưỡng thân thể cho tốt đi!" Thẩm Tường thấp giọng nói.
"Ừm!" Công chúa Phượng Hoàng nhẹ nhàng lên tiếng, rồi mới dán khuôn mặt vào trên bờ vai Thẩm Tường, chẳng mấy chốc mà đã ngủ thiếp đi.
Nếu như không phải nàng ta bây giờ suy yếu như vậy, Thẩm Tường rất muốn hỏi nàng về chuyện liên quan tới cái khe hở này, bởi vì nàng ta và Hoàng Long tộc cùng người của những thế lực lớn kia đều biết nơi này.
Thẩm Tường chạy thêm mấy ngày đường, phát hiện nơi này thường xuyên cách một đoạn khoảng cách sẽ xuất hiện một ngã rẽ, mỗi lần đều có bốn ngã rẽ, nếu như không có bản đồ kia, hắn căn bản không biết lựa chọn ngã rẽ nào để mà đi.
Lúc này sắc mặt của công chúa Phượng Hoàng đã tốt lên rất nhiều, đã trở nên hoạt bát hơn, nhưng Thẩm Tường vẫn cõng nàng ta trên lưng như cũ, bởi vì nội thương của nàng vẫn còn rất nghiêm trọng, tuy rằng có thể tự chạy được nhưng lại không thể sử dụng hết sức lực để chạy, tốc độ sẽ không quá nhanh.
Hiện tại Thẩm Tường cũng không dám chậm, hắn lo lắng Long Đế ở đằng sau sẽ đuổi kịp.
"Hiện tại khá hơn chút nào chưa?" Thẩm Tường hỏi.
"Tốt hơn rất nhiều, thả ta xuống đi!" Công chúa Phượng Hoàng khẽ nói, trên mặt còn mang theo nụ cười mỉm.
"Không được, ngươi bây giờ chạy cũng không nhanh, bị Long Đế đuổi kịp thì làm sao đây? Gia hỏa kia hận ta tới muốn chết a, biết ta ở chỗ này thì chắc chắn sẽ liều lĩnh mà truy sát ta." Thẩm Tường nói.
Công chúa Phượng Hoàng nằm ở trên lưng Thẩm Tường quả thực rất dễ chịu, lúc Thẩm Tường đạp vào Súc Địa bộ chạy đi, thật giống như cả người đạp trên sông lớn vậy, theo dòng nước yên bình mà nhanh chóng di chuyển về phía trước, căn bản không có loại xóc nảy khi chạy kiểu thông thường kia.
"Dựa theo tính tình của đám khốn kiếp kia, đoán chừng lúc bọn chúng trông thấy cha ngươi thì sẽ tạo ra một lời nói bịa đặt, nói là ta bắt cóc ngươi, sau đó cha ngươi nói không chừng còn hợp lực với Long Đế kia mở ra một con đường!" Thẩm Tường nói.
Công chúa Phượng Hoàng khẽ thở dài, nàng ta rất rõ ràng tình cảnh bây giờ của Thẩm Tường, trước đó lão cha Phượng Hoàng kia của nàng ta cũng có suy nghĩ đánh chủ ý tới Thẩm Tường, cướp đoạt thần đao gì đó trên người hắn.
"Ai bảo ngươi giết chết Thái tử Thánh Long kia, còn có tên Đan tiên số lượng không nhiều của Thánh Long nhất tộc, Long Đế không hận chết ngươi mới là lạ." Công chúa Phượng Hoàng nói ra: "Lá gan ngươi thật to lớn!"
"Tên Thái tử Thánh Long ngu xuẩn kia cứ muốn giết ta, hơn nữa hắn còn gặp được cơ hội tuyệt vời để xử ý ta, nhưng hắn quá coi thường ta, bị ta hai ba lần thì giết chết." Thẩm Tường cười nói: "Nếu như ngươi cũng giống như tên Thái tử Thánh Long kia cũng đối với ta như vậy, tới lúc đó ta xuống tay với ngươi sẽ nhẹ một chút!"
"Ngươi thấy ta giống loại khốn kiếp kia sao?" Công chúa Phượng Hoàng u oán mà nói.
"Ai biết, tóm lại ta bây giờ ai cũng phải đề phòng một chút, miễn cho chết như thế nào cũng không biết!" Thẩm Tường hiện tại xác thực đề phòng công chúa Phượng Hoàng này, việc này toàn bộ giao cho Long Tuyết Di đi phụ trách.
"Ngươi làm sao lại tới chỗ này? Hơn nữa ngươi giống như cũng biết con đường này!" Công chúa Phượng Hoàng cũng có nghi vấn này.
"Ta đang muốn hỏi ngươi đây, Hoàng Điểu tộc các ngươi có phải cũng có một tấm bản đồ hay không, ở trên có vẽ lộ tuyến an toàn không?" Thẩm Tường hỏi.
"Có, tuy nhiên tấm bản đồ kia là không hoàn chỉnh, chỉ có một phần nhỏ, là tổ hợp lại với những phần nhỏ của Hoàng Long tộc, Hỏa Thần điện, Trấn Ma thần điện còn có những thế lực Thông Thiên và Thánh cảnh kia mới được một nửa bản đồ hoàn chỉnh, mà tấm bản đồ hoàn chỉnh này, mà một nửa bản đồ hoàn chỉnh này được in ra rất nhiều đường đi." Công chúa Phượng Hoàng nói.
"Vậy ah, vậy ngươi có nhớ những lộ tuyến kia không? Vẽ ra tới cho ta nhìn xem!" Thẩm Tường nói, hắn muốn nhìn xem một chút lộ tuyến có giống nhau hay không, mỗi một cái thế lực lớn đều bảo tồn một mảnh bản đồ nhỏ, nơi chỉ tới có lẽ là có thứ lợi hại nào đó.
P/S: ta thích nào ... chương 3.