Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1377 - Chương 1377 - Nhạc Bạch Sơn

Chương 1377 - Nhạc Bạch Sơn
Chương 1377 - Nhạc Bạch Sơn

"Bị phát hiện sao?" Thẩm Tường kinh hãi trong lòng, lập tức biến thành một chú chim nhỏ bé, nhanh chóng bay vê phía bên bờ bên kia, đồng thời sử dụng Thần Du thuật nhìn chằm chằm phía đằng sau.

Mặt sông đột nhiên có sóng cả mãnh liệt, to lớn cuộn trào.

Rầm rầm...

Chỉ thấy một bóng đen to lớn lao lên khỏi mặt sông, lập tức tới nhảy lên tới không trung, bởi vì thứ này quá khổng lồ, lơ lửng như một ngọn núi khổng lồ trong không trung, Thẩm Tường ở ngay phía dưới thứ này, hắn không cách nào nhìn thấy rõ đây là thứ gì, chỉ có thể nhìn thấy một thứ toàn thân đen nhánh trên người còn có vảy giáp.

"Đây là thứ gì? Làm sao lại lớn như thế!" Thẩm Tường kinh hãi mà hỏi thăm Long Tuyết Di.

"Giống như là ... Huyền Vũ thú..." Long Tuyết Di cũng bị hù dọa, nàng ta vẫn là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy loại thứ vô cùng to lớn này.

Con quái vật khổng lồ trên không trung này như là vùng trời của một phương vậy.

Bạch Hổ thì thẩm tường đã từng gặp, Huyền Vũ xuất hiện ở trước mắt hắn, vậy cũng rất bình thường, chỉ có điều hắn không nghĩ tới lại gặp ở ở bên trong Dạ Ma Địa Ngục này, hơn nữa còn có hai con, cũng không biết thực lực như thế nào.

Thẩm Tường còn chưa thấy rõ ràng bộ dáng chỉnh thể của con Huyền Vũ này, hắn đã bị một cơn gió cường đại thổi tới bay lên trên bờ, khi hắn quay đầu nhìn về mặt sông trống không ở đằng sau, Huyền Vũ có hình thể to lớn kia cũng đã biến mất không thấy đâu.

"Chúng không phát hiện ngươi, mà là phát hiện một tên gia hỏa khác!" Long Tuyết Di vội vàng nói ra: "Ngươi nhìn bên kia, Huyền Vũ thú kia đã hóa thành hình người, đang chiến đấu với gia hảo kia!"

"Con Huyền Vũ thú này là Thánh Thú sao? Thứ gì đang chiến đấu với nó?" Con ngươi Thẩm Tường co rụt lại, nhìn về chân trời phía xa lóe ra từng luồng ánh sáng mạnh.

"Không biết, tóm lại trên người gia hỏa kia có một cỗ lực lượng tà ác rất mạnh, có thể là Dạ Ma rất lợi hại, Dạ Ma có thể xuất hiện vào ban ngày." Đây chỉ là suy đoán của Long Tuyết Di, nhưng sau khi Thẩm Tường cảm nhận được khí tức truyền tới đây, hắn cũng có ý nghĩ như vậy, khí tức tà ác như thế quả thực rất giống với Dạ Ma.

Dạ Ma chỉ có thể xuất hiện được vào ban đêm, mà Dạ Ma xuất hiện được vào ban ngày thì chắc chắn là loại rất mạnh, có thể không e ngại ánh nắng mặt trời chiếu vào, vậy là tồn tại vượt qua của Dạ Ma Vương.

Thẩm Tường cũng không dám ở lại chỗ này, trong Dạ Ma Địa Ngục này còn có sự tồn tại của Huyền Vũ thú, hơn nữa còn là cái chủng loại có thực lực vượt qua Tiên Vương kia, hắn lúc này chỉ muốn nhanh chóng đi tới địa điểm biểu thị ở trên bản đồ, sau đó lấy đi đồ vật có thể lấy được rồi sẽ nhanh chóng rời khỏi nơi này.

"Xem ra ban ngày cũng rất nguy hiểm a!" Nếu như Huyền Vũ thú vừa rồi là tới đối phó hắn thì kết quả rất đáng lo ngại.

"Hừ, đám gia hỏa Long Đế kia còn phách lối cái rắm a, nếu như bọn hắn tới đây, chỉ sợ cũng khó mà đối phó được hai con Huyền Vũ thú kia, hơn nữa con Dạ Ma kia cũng rất mạnh, không biết nơi này có bao nhiêu loại mạnh như thế này." Long Tuyết Di nói, nhìn thấy Huyền Vũ thú và con Dạ Ma cường đại kia, nàng ta có được nhận thức sâu hơn đối với Dạ Ma Địa Ngục này.

Tô Mị Dao và Bạch U U lúc còn rất nhỏ đã từng được nghe tới rất nhiều chuyện có liên quan tới Dạ Ma Địa Ngục này, nói trong này lợi hại tới cỡ nào, lúc ấy các nàng còn không có tin tưởng cho lắm, nhưng bây giờ các nàng đã không còn hoài nghi, Dạ Ma Địa Ngục này quả nhiên còn khủng bố hơn trong sự tưởng tượng của các nàng.

"Dạ Ma, Huyền Vũ thú, Tru Ma phong ... trong này còn có bao nhiêu tồn tại cường đại mà chúng ta không biết? Xem ra trong này cũng có sự đấu tranh giữa các thế lực a, chỉ có điều chúng ta không biết mà thôi." Long Tuyết Di cảm thán nói: "Vẫn là nhanh chóng rời đi mới tốt, nói không chừng sau khi ra ngoài, đám gia hỏa Long Đế kia toàn bộ đều không còn ở đây."

Chỉ cần lấy ba tên cường giả siêu cường mà Thẩm Tường nhìn thấy vừa rồi mà nói, coi như đám người Long Đế tới thì chỉ sợ cũng chỉ có con đường chạy trối chết mà thôi.

"Nếu như là loại thực lực Cửu Đế Ngũ Tôn này tới, có hy vọng đánh bại Huyền Vũ thú kia hay không?" Thẩm Tường hỏi.

"Thực lực cụ thể của Cửu Đế Ngũ Tôn như thế nào thì ta không biết, có điều Đan Đế trong số bọn họ có thể đi vào được trong này, hơn nữa còn làm ra một còn đường như thế này, thì thực lực chắc hẳn sẽ rất mạnh, có lẽ có thể đánh tới bất phân thắng bại với những tên gia hỏa cường đại vừa rồi." Long Tuyết Di suy nghĩ một chút rồi trả lời.

Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã bay qua hai ngọn núi, đằng trước chính là khu rừng rậm kia, đều là cổ thụ che trời, cành lá xanh tươi um tùm mà tràn ngập sinh cơ, không còn gặp phải những khu rừng tràn ngập tử khi như trước đó, điều này làm cho hắn cảm thấy mình đang ở một cái nơi tương đối bình thường.

Ngay vào thời điểm hắn muốn bước chân vào khu rừng này, trước mắt bỗng nhiên có một đạo bóng trắng hiện lên, giữa ban ngày ở chỗ này trông thấy cái này khiến cho hắn không thể không rùng mình một cái, bởi vì tốc độ của cái bóng trắng này rất nhanh, hơn nữa lại không có bị hắn và Long Tuyết Di phát hiện ra được, nói rõ cái bóng trắng này có năng lực ẩn nấp rất mạnh.

"Này!" Thẩm Tường sửng sốt, đột nhiên bị người vỗ vào bả vai một cái, hơn nữa còn nghe được có người ân cần hỏi thăm hắn, điều này làm cho toàn thân hắn run lên cầm cập một cái, trên người đột nhiên toát ra mồ hôi lạnh, may mà lúc này không buồn đái không khéo hắn đã mất hình tượng rồi.

Ở loại địa phương này, hắn sợ nhất chính là gặp phải loại gia hỏa người không ra người quỷ không ra quỷ, hơn nữa còn rất cường đại, còn biết nói chuyện này!

Thẩm Tường có ý định không quay đầu nhìn lại mà xông về phía trước, xông vào khu rừng rậm kia rồi lại nói, đó chính là lộ tuyến an toàn.

Ngay vào lúc hắn vừa mới bước được vài bước, thì đã cảm nhận được cổ tay của mình bị một bàn tay dùng lực lớn nắm lấy, hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy có một người đàn ông trung niên vạm vỡ cao tới mười thước đứng đằng sau hắn, một khuôn mặt chữ điền trông rất dữ dằn và có thể khiến mọi người sợ hãi trong khi không làm gì cả.

Người đàn ông trung niên này toàn thân mặc đồ màu trắng, với mái tóc trắng dài rối bù dính vài chiếc lá khô trên đó, nhìn dáng vẻ của hắn giống như là vừa mới lăn trên mặt đất xong vậy.

"Ngươi chạy cái gì? Dáng dấp của ta rất đáng sợ sao? Với cả, ngươi còn chưa nhìn thấy ta mà đã chạy rồi, chạy cái gì mà chạy!" Người đàn ông trung niên này ở trong lúc nói chuyện, dùng bàn tay còn lại của chính mình phất phất sửa sang mái tóc trắng rối bời của hắn lại một chút.

Dáng dấp hắn dọa người không phải là bởi vì khó coi, mà là khuôn mặt kia trông rất hung dữ, giống như là một lão mổ heo muốn băm người mà ngay cả mắt cũng sẽ không nháy một cái vậy.

"Ngươi là người hay là quỷ?" Thẩm Tường hít sâu một hơi, để cho mình hơi tỉnh táo lại, hắn không cảm ứng được chút sinh khí nào trên người người này, chứ đừng nói là khí tức lực lượng.

"Ta đương nhiên là người! Ngươi muốn đi vào khu rừng rậm này sao?" Người trung niên mái tóc trắng kia đột nhiên nghiêm túc lên, hắn nhìn thoáng qua khu rừng có rất nhiều cổ thụ kia, bên trong đôi mắt đột nhiên toát ra một chút sợ hãi, cùng một chút bi thương.

Hắn thả Thẩm Tường ra, Thẩm Tường cũng không chạy, hắn biết mình muốn chạy rất khó, thực lực của người đàn ông trung niên này chắc chắn là rất mạnh, vừa rồi lúc bắt lấy hắn thì đã có thể nhìn ra được.

"Ừm, có vấn đề sao?" Thẩm Tường cảnh giác mà trả lời.

Người đàn ông trung niên tóc trắng này nhíu mày, giọng nói trở nên vô cùng nghiêm túc: "Ngươi đừng đi, chỉ cần ngươi bước vào khu rừng rậm này sẽ rất khó ra ngoài."

"Tại ... tại sao?" Thẩm Tường không thể hiểu được, bởi vì trên bản đồ kia chỉ thị đây là lộ tuyến an toàn, hắn cho rằng không sai, bởi vì một đường đi tới, ba đoạn lộ tuyến an toàn trước đó đều có thể để cho hắn rất an toàn, bằng không hắn cũng sẽ không tới được nơi này.

Người đàn ông trung niên tóc trắng này giống như biết rất nhiều chuyện, hắn lập tức lấy một tấm bản đồ ra, rồi để trên mặt đất mở ra, nói ra: "Bản đồ của ngươi có phải giống như cái này không, đằng trước là lộ tuyến an toàn thứ tư?"

Thẩm Tường xem xét, nhịp tim đập mạnh, bản đồ này quả thực giống y như đúc với bản đồ của hắn, nếu như đằng sau lại có một cái tiêu ký của Đan Đế vậy thì càng giống.

"Chẳng lẽ nói lộ tuyến an toàn thứ tư này là không an toàn?" Thẩm Tường nhìn vào bản đồ một chút, lại nhìn vào khu rừng rậm cổ xưa kia.

"Không an toàn, tất cả những người đi vào, không có một ai có thể đi ra, thê tử của ta lúc ấy bởi vì quá nóng vội, sau khi đi vào thì không thấy trở lại, mà ta là vận khí tốt, tiến vào một nửa phát hiện không đúng, lập tức lui ra ngoài." Người đàn ông trung niên tóc trắng kia chán nản mà nói.

"Không phải ngươi đi vào cùng với nàng ta sao? Tại sao ngươi không nắm chặt lấy nàng ta?" Thẩm Tường cũng không tin tưởng người đàn ông trung niên này.

"Chúng ta là một đám người tới, từng nhóm đi vào, ta là ở đằng sau đám người nàng ta, chúng ta tổng cộng có mười lăm người, cuối cùng chỉ có mình ta còn ở nơi này, mà bây giờ đã qua ba mươi vạn năm, bọn họ còn chưa có đi ra!" Người đàn ông trung niên tóc trắng kia thở dài nói.

"Ba ... ba ... ba mươi vạn năm!" Khóe mắt méo miệng Thẩm Tường giật giật một cái, có thể sống tới số tuổi lớn như vậy thì thực lực chắc chắn sẽ rất cường hãn.

"Tiền bối, vậy ngươi biết chuyện của Tru Ma phong không? Chính là ngọn núi màu trắng bạc kia ... còn có những Dạ Ma kia ở nơi này, đến cùng là chuyện như thế nào?" Thẩm Tường trông thấy người đàn ông trung niên tóc trắng này cũng dễ nói chuyện, lập tức nói ra nghi vấn mà hắn cất giấu sâu trong lòng.

"Chuyện này rất phức tạp, không phải dăm ba câu là có thể nói rõ, tóm lại nếu ngươi còn muốn sống thì đừng tiến vào khu rừng rậm này, từ trước tới nay, rất nhiều cường giả đều tiến vào, không thấy có một ai từng đi ra." Người đàn ông trung niên tóc trắng kia nghiêm túc căn dặn Thẩm Tường.

"Nhưng mục đích của ta tới nơi này, chính là vì đi tới cái nơi kia a, đây chính là mục tiêu mà ta cố gắng trong nhiều năm qua, ta không thể bỏ dở giữa chừng." Thẩm Tường nói, hắn chịu trăm ngàn khổ cực mới tới đây được, chính là vi đi tới biểu thị ở trên tấm bản đồ này.

"Lấy bản đồ của ngươi ra, ta xem là ai vẽ một chút, tuy rằng giống nhau không sai biệt lắm, nhưng vẫn có thể nhìn ra được là xuất ra từ dưới tay của ai." Người đàn ông trung niên tóc trắng đưa tay ra nói.

Thẩm Tường lấy ra một tấm bản đồ được sao chép lại, bởi vì nguyên bản ở trên có tiêu ký Đan Đế, liếc mắt là có thể nhìn ra được, hắn cũng muốn kiểm tra người đàn ông trung niên này một chút.

"Tiền bối, năm đó ngươi có lẽ là rất nổi danh đi, không biết tôn tính đại danh là gì?" Thẩm Tường nhỏ giọng hỏi thăm, có lẽ Tô Mị Dao và Bạch U U sẽ nghe nói qua.

Người đàn ông trung niên tóc trắng nhíu mày lại mà xem bản đồ này, nói ra: "Ta tên là Nhạc Bạch Sơn."

"Nghe thấy bao giờ không?" Thẩm Tường hỏi Bạch U U và Tô Mị Dao.

"Đương nhiên nghe nói qua, có lẽ là hắn không sai, nhân phẩm rất tốt, đã từng giao thủ qua vài lần với sư phụ ta, là một người rất có nghĩa khí, có tình có nghĩa, nhưng là hắn đã mất tích ở rất nhiều năm về trước, không nghĩ tới đã tới nơi này." Bạch U U kinh ngạc mà nói.

Thẩm Tường lúc này nói với mình, phải cố gắng che giấu lực lượng của mình, nếu như Nhạc Bạch Sơn này phát hiện hắn biết được ma công thì chắc chắn sẽ giết hắn, sư phụ của Bạch U U và Tô Mị Dao là một lão ma đầu, bị Nhạc Bạch Sơn này truy sát cũng là chuyện rất bình thường.

Người ngang vai vế với Vô Tình lão ma, thực lực chắc chắn sẽ rất mạnh, hơn nữa còn sống qua nhiều năm như vậy! Khó trách hắn có thể ở loại địa phương này sống tới lâu như vậy.

"Là Đan Đế vẽ, ha ha ... tên gia hỏa này không nghĩ tới còn để lại một tấm bản đồ, chính hắn cũng bởi đi tới cái nơi quỷ quái kia rồi mới không còn xuất hiện." Nhạc Bạch Sơn này cười to nói.

Thẩm Tường âm thầm chấn kinh, Nhạc Bạch Sơn này quả nhiên ghê gớm, chỉ nhìn vào bản đồ sao chép cũng có thể nhìn ra được la ai vẽ ra!

"Nhạc tiền bối, điểm cuối cùng mà bản đồ chỉ hướng, chỗ đó đến cùng cất giấu cái gì? Tại sao lại có nhiều cường giả liều lĩnh đi tìm như vậy?" Thẩm Tường hỏi, hắn tới đây còn có một mục đích khác, chính là tìm kiếm Thú Sát thuật.

"Tìm kiếm Thú Sát thuật, nơi này năm đó là Thánh Thú cổ vực, sở dĩ sinh ra lượng lớn Thánh Thú, chính là bởi vì Thú Sát thuật được điêu khắc ở trên một cái sườn đồi to lớn, Thái Cực Hàng Long công, Tứ Tượng thần công, Thái Cực thần công ... các loại, những loại võ công này đại đa số đều căn cứ vào Thú Sát thuật mà biên soạn ra tới, cho nên rất nhiều người đều không muốn sống chạy tới chỗ đó." Nhạc Bạch Sơn nói.

Thẩm Tường nghe được, tâm tư lập tức lạnh đi, bởi vì hắn biết muốn lấy được Thú Sát thuật là một chuyện rất khó!

P/S: Ta thích nào ... chương 4.

Bình Luận (0)
Comment