Thẩm Tường đứng bất động ở nơi đó là đúng, bởi vì hắn đột nhiên cảm ứng được ở phía trước xuất hiện một cái kết giới, khó mà dùng mắt thường có thể nhìn thấy được, nhưng lại có thể cảm ứng được, hắn không biết mình bước vào bên trong cái kết giới này là sẽ có hậu quả gì.
Hắn bây giờ có thể làm chính là lách qua cái kết giới này, tiếp tục tiến về phía mục tiêu.
Tuy rằng không thể đi lên phía trước, nhưng lại có thể đi chuyển sang trái sang phải, cái này có thể để hắn lách qua cái kết giới kia, tuy nhiên ngay vào lúc hắn vừa mới bước ra không được mấy bước thì mặt đất lại rung động một trận, sau đó hắn trông thấy nơi xa có một bóng người bay lượn mà tới, cuối cùng dừng lại ở trên một tảng đá nhỏ ở trên núi.
Trong này lại có người, điều này làm cho Thẩm Tường cảm thấy bất ngờ, nếu như người kia tương đối cường đại, hắn ngược lại là không cảm thấy ngoài ý muốn như thế, bởi vì rất có thể chính là bằng hữu của Nhạc Bằng Sơn, mà người bây giờ đứng ở trên hòn đá nhỏ trên núi kia, là một thanh niên áo trắng mi thanh mục tú, thực lực đại khái ở khoảng Nhân Tiên hậu kỳ, hắn không biết thu liễm chính mình một chút nào.
"Chẳng nhẽ sau khi tiến vào bên trong kết giới này là có thể lùi lại được rồi?" Thẩm Tường thầm nghĩ, bởi vì nam tử kia có thể bay về phía hắn, hiển nhiên là không chịu tới ảnh hưởng của loại không gian pháp tắc kỳ lạ kia.
Người thanh niên kia chỉ đứng ở hòn đá nhỏ trên ngọn núi kia, trợn to mắt mà nhìn vào Thẩm Tường, cũng không nói chuyện.
Đã có người ở trong kết giới này thì chắc hẳn bên trong là an toàn, hơn nữa còn có thể đi ngược lại về phía hắn, Thẩm Tường vốn có ý định đi vòng để tránh đi kết giới này thì lập tức thay đổi ý nghĩ, nhưng là ngay vào lúc hắn muốn tiến vào kết giới kia thì thanh niên áo trắng đứng ở trên hòn đá nhỏ trên đỉnh núi kia bỗng nhiên khẽ quát một tiếng, phất tay đánh ra một luồng ánh sáng, nhìn kỹ thì đó là một thanh tiên kiếm có phẩm chất không tệ, có lẽ là Tiên kiếm trung phẩm.
Thanh tiên kiếm này được rót vào một cỗ lực lượng rất mạnh, mang theo sát khí lăng lệ bay vụt về phía Thẩm Tường.
Thẩm Tường tức giận trong lòng, bởi vì hắn còn chưa làm cái gì cả mà người kia đã ra tay hạ sát thủ đối với hắn, hắn lập tức quát lạnh một tiếng, cũng không tránh né, đưa tay chộp mộ cái bắt lấy bộ phận mũi kiếm, làm thanh tiên kiếm này ngừng lại.
"Ngươi đây là đang làm cái gì? Ta thế nhưng không có trêu chọc ngươi!" Thẩm Tường tức giận mà nói, sát khí trong bao tay Bạch Hổ ở trên hai tay của hắn đã bay vọt ra ngoài, để hai cánh tay của hắn tràn ngập lực lượng, tăng thêm sự tức giận trong lòng, khiến cho hắn sử xuất ra lực lượng càng lớn hơn, mạnh mẽ bẻ gãy đi thanh tiên khiếm trung phẩm kia.
Bao tay Bạch Hổ hay gọi là Bạch Hổ thủ sáo này cũng coi là thần binh, tiên kiếm trung phẩm trong tay hắn không khác gì với binh khí bình thường khác, tùy tiện mấy cái là sẽ bị hắn vò nát.
Thanh niên áo trắng kia trông thấy thanh tiên kiếm yêu quý của mình bị hủy diệt cũng tức giận lên, hắn không nghĩ tới người này lại lợi hại như thế.
"Bởi vì ngươi muốn bước vào kết giới này, cho nên ta nhất định phải giết chết ngươi, nơi này là thánh địa, là chỗ ở của chúng ta trong rất nhiều năm qua, chình là vì bảo vệ nơi này, không cho người ngoài tiến vào, ai nếu như dám bước vào một bước thì chắc chắn phải chết." Thanh niên áo trắng kia biết mình không phải là đối thủ của Thẩm Tường, cũng không dám mạo muội tiến về phía trước, bởi vì Thẩm Tường cũng không tiến vào kết giới kia.
"Các ngươi là Thú Tộc?" Thẩm Tường hỏi, nếu như đây thật là địa bàn của người khác, hắn quả thực không thể đi vào.
"Không phải, chúng ta là nhân loại! Nơi này trước kia là thánh địa của Thú Tộc, nhưng bọn họ đã đi rồi, thuộc về địa bàn của chúng ta, người ngoài không được bước vào!" Thanh niên áo trắng kia lớn tiếng nói, tuy rằng nhìn bề ngoài hắn có chút bình tĩnh, nhưng Thẩm Tường đã từ trong ánh mắt của hắn nhìn ra một chút hoảng sợ, thanh niên áo trắng này rõ ràng là bị một màn vừa rồi của hắn làm cho hoảng sợ.
Thẩm Tường nhìn thoáng qua thanh niên áo trắng kia, rồi mới đi vòng quanh kết giới kia, chỉ cần không bước vào thì sẽ không xảy ra xung đột, hiện tại cái Thánh địa này đã bị người chiếm đoạt, chắc là đã có rất nhiều năm tháng, đám người bên trong này chắc chắn đều rất mạnh, hắn không thể liều lĩnh.
Thẩm Tường sử dụng Thần Du Cửu Thiên (Thần Du thuật), muốn tiến vào bên trong kết giới nhìn xem, điều tra thực lực của đám người ở bên trong đó, chỉ có điều bị kết giới kia ngăn cản, hắn cũng biết nếu như một khi bước và thì không ra được, bởi vì ở bên ngoài kết giới này là không có đường quay trở lại.
"Hàn Thần, có chuyện gì xảy ra?" Đột nhiên có một tiếng hét lên từ đằng xa truyền tới, sau đó một nữ tử trên người mặc một chiếc váy màu lam đơn giản, trên mặt nàng mang theo nụ cười dịu dàng, trôi nổi nhẹ nhàng rơi vào đằng sau thanh niên kia, giơ tay nhấc nhân đều hiện ra vẻ quyến rũ.
Hàn Thần trông thấy nữ tử này, khuôn mặt vốn nghiêm túc, lập tức nở ra nụ cười tươi, tuy nhiên giọng nói vẫn rất nghiêm túc: "Thiến Hương, chỗ đó có một tên gia hỏa từ bên ngoài đi vào, vừa rồi đã hủy đi tiên kiếm của ta, hắn rất lợi hại, ngươi trở về bẩm báo với trưởng lão trong tộc nhanh để bọn hắn phái Tiên Quân tới."
Mục Thiến Hương nhìn vào Thẩm Tường, mà Thẩm Tường lúc này cũng nhìn vào nàng ta, trên mặt đang mang theo vẻ mỉm cười, hiện tại Thẩm Tường thế nhưng là dùng dung mạo của mình, hắn tuy rằng không phải loại nam tử rất anh tuấn kia thế nhưng ít ra để nữ tử nhìn cũng sẽ không chán ghét như vậy.
Tuy rằng hai người cách nhau rất xa, nhưng đều có thể thấy rõ đối phương, Mục Thiến Hương ở đằng xa cũng có thể nhìn ra chân khí của Thẩm Tường chỉ ở khoảng Nhân Tiên trung kỳ, nhưng là lúc nàng ta trông thây đôi mắt sâu xa như biển kia của Thẩm Tường, vậy mà thiếu chút nữa thì mất trí.
Mục Thiến Hương lập tức nhíu mày lại, nhắm mắt lại.
"Nữ nhân này vậy mà biết Độc Tâm thuật loại hình thần thông, nàng ta muốn nhìn xuyên ý nghĩ trong nội tâm của ngươi, không nghĩ tới sẽ bị ngươi phản phệ." Long Tuyết Di cười hì hì nói: "Ngươi thiếu chút nữa thì khiến cho nàng ta mất trí, nghiêm trọng, nàng ta có thể biến thành một kẻ ngu."
"May mắn ta tu luyện qua Nhiếp Hồn ma chú, nữ nhân này dùng loại chiêu số này tới đối phó căn bản chính là muốn chết." Thẩm Tường cười cười một tiếng.
"Người này có lẽ không có ác ý, chẳng lẽ không thể để hắn đi vào sao? Trời tối xuống thì bên ngoài thế nhưng là rất nguy hiểm, cũng không biết hắn đi tới nơi này như thế nào." Mục Thiến Hương thấp giọng nói, rồi mới liếc mắt nhìn Thẩm Tường, hiện tại nàng ta cũng không dám nhìn Thẩm Tường như lúc trước.
"Không được để cho hắn đi vào, đây là phép tắc!" Hàn Thần một mặt nghiêm túc, hắn tức giận nói: "Ta ngược lại thật ra hy vọng tên gia hỏa này tiến vào để cho ta giết chết hắn, vậy mà hủy đi tiên kiếm của ta."
Sau khi Thẩm Tường đang đi vòng quanh kết giới để tiến lên nghe được thì hô: "Là ngươi dùng Tiên kiếm công kích ta trước, lúc ấy ta cũng hy vọng ngươi qua đây, như vậy ta có thể làm thịt ngươi!"
"Ai bảo ngươi muốn bước vào kết giới!" Hàn Thần giận dữ hét lên.
"Chẳng lẽ ngươi không thể ở đằng xa cảnh cá ta một tiếng sao? Chẳng nhẽ cứ phải dùng phương thức dã man như vậy mới được? Ta bây giờ không phải cũng không tiến vào kết giới sao, chỉ bằng thực lực của ta, hiện tại một khi đi vào thì lập tức có thể làm thịt toàn bộ hai người các ngươi, nhưng ta cũng không giống loại người không thèm nói đạo lý giống như ngươi." Thẩm Tường nhàn nhạt đáp lại.
Ở trong mắt Thẩm Tường, Hàn Thần chính là một tiểu tử miệng còn hôi sữa, hơn nữa dễ dàng nổi giận, hắn không thèm chấp nhặt với loại người này.
Thẩm Tường có được loại biết kiềm chế này, để Mục Thiến Hương kia âm thầm tán thưởng, Hàn Thần cũng bắt đầu so sánh với hắn, quả thực chênh lệch rất nhiều.
"Ngươi muốn đi vòng quanh kết giới sao? Không có khả năng xuyên qua, nơi mà kết giới bao phủ rất rộng lớn, trải dài gần như toàn bộ khu vực." Mục Thiến Hương hô lên.
"Thiến Hương ... ngươi nhanh đi gọi mấy người trưởng lão tới, người này hủy đi tiên kiếm của ta, tuyệt không thể tha cho hắn như vậy!" Hàn Thần có chút tức giận, giọng nói đối với Mục Thiến Hương cũng lớn hơn rất nhiều.
"Trưởng lão tới lại có tác dụng gì? Ai dám đi ra kết giới? Hắn cũng không tiến vào, ngươi muốn đối phó hắn, chí ít để hắn tiến vào trong kết giới đi!" Mục Thiến Hương hừ nhẹ một tiếng, có chút không hài lòng đối với cái kiểu Hàn Thần lớn tiếng với nàng.
Thẩm Tường không đi về phía trước, mà là ngồi xuống ngay tại chỗ, hắn cười nói: "Xem ra coi như các ngươi để cho ta đi vào, ta cũng không tiến vào, miễn cho bị giết chết, ta ngược lại thật ra ở chỗ này chờ trưởng lão của các ngươi tới, xem bọn hắn đối phó với ta như thế nào."
Thẩm Tường cảm thấy nam nữ trẻ tuổi trước mắt này chắc chắn là lớn lên ở bên trong thánh địa này, hơn nữa nhận biết so với bên ngoài chắc chắn khác với người ở Thiên giới, nói không chừng bọn họ còn không biết chính mình ở một nơi như thế nào, thậm chí không biết sự tồn tại của Cửu Thiên.
Nhưng là bọn họ chắc chắn biết nơi mình lớn lên rất rất nhỏ, cho nên Mục Thiến Hương vừa mới tới kia, trong đôi mắt xinh đẹp đó lộ ra một loại hưng phấn và tò mò, lúc này đôi mắt nàng ta đang chớp động, tràn ngập vẻ rất tò mò, nhìn ra được nàng ta rất mong chờ đối với thế giới bên ngoài, cho nên nàng mới sử dụng Độc Tâm thuật, thậm chí là dùng thần thông lục soát ký ức linh hồn của người khác đối phó Thẩm Tường, chỉ có điều bị khám phá ra.
"Nhanhd di a!" Hàn Thần hét lên: "Ta không thể rời khỏi nơi này, miễn cho bị hắn âm thầm chạy vào."
Thẩm Tường quả thực có loại ý định này, hắn tính toán đợi tới trời tối, lại lặng lẽ chui đi vào.
"Tại sao ngươi không đi? Ta ở chỗ này trông chừng hắn là được rồi, thực lực của ta nhưng còn mạnh hơn so với ngươi, hơn nữa tiên kiếm của ta còn chưa bị hủy đi." Mục Thiến Hương có chút tức giận mà nói, trên khuôn mặt xinh đẹp kia đã không còn loại nụ cười dịu dàng như trước đó.
"Thiến Hương, ngươi cũng không còn nhỏ, hơn nữa chẳng mấy chốc sẽ cử hành lễ thành nhân, tới lúc đó sẽ phải lấy chồng sinh con dưỡng cái, làm sao mà cả ngày cứ thích cãi lộn không ngừng vậy?" Một lão giả đang đạp bước trên hư không, chẳng mấy chốc đã đi tới đằng sau Mục Thiến Hương và Hàn Thần.
"Ta không cần gả cho hắn, mỗi lần đều là hắn chọc giận ta trước, hơn nữa hắn không tôn trọng ta một chút nào!" Mục Thiến Hương hừ nhẹ nói.
"Hừ, nữ nhân muốn gả cho ta còn nhiều, rất nhiều, ngươi không gả càng tốt hơn, miễn cho sau này ngươi tranh giành tình nhân với những nữ nhân khác, ngươi là nữ nhân của gia đình mà cả ngày chỉ biết tu luyện, loại chuyện này căn bản không cần ngươi phải quan tâm tới, chuyện mà ngươi phải làm chính là chăm sóc con cái trong nhà, hầu hạ trượng phu, quản lý việc nhà." Hàn Thần cười lạnh nói.
Thẩm Tường trông thấy lão giả kia, lập tức đứng dậy, lão giả kia mang cho hắn áp lực rất lớn.
Lão giả này nhìn rất có tinh thần, tóc trắng phơ, nhưng lại không trông thấy có vẻ già một chút nào, da của hắn non mịn giống như Mục Thiến Hương, vừa nhìn đã biết là một lão ngoan đồng.
"Hàn Thàn, ngươi cũng có hơn mười nữ nhân, nhưng các nàng hợp lại đều không đánh thắng ta, có cái gì dùng? Coi như cả nhà ngươi cùng tiến lên, ta còn không sợ!" Mục Thiến Hương bị Hàn Thần chọc giận, cũng không còn dáng vẻ hiền thục trước đó, một mặt tức giận.
"Im ngay!" Lão giả kia khẽ quát một tiếng, lại như là kinh lôi nổ vang bên tai, Hàn Thần và Mục Thiến Hương cũng không dám nói thêm lời nào.
Lão giả kia đi tới nơi này, nhìn chằm chằm vào Thẩm Tường, hắn biết được người có thể tới đây được đều là nhân vật rất không đơn giản, nhưng nam tử trước mắt này, chân khí và khí tức phát ra trên người lại yếu như thế, tuy rằng nhìn lòng dạ rất sâu, một mặt dãi đầu sương gió, dáng vẻ thành thục ổn trọng.
"Ngươi tới nơi này làm cái gì?" Lão giả kia hỏi, tuy rằng hắn đã đoán được đáp án, nhưng hắn vẫn là tới xác nhận một chút.
"Ta là căn cứ vào một tấm bản đồ mà tới đây, ta bây giờ đã không còn đường lui, ngươi nên biết." Thẩm Tường thở dài một cái.
P/S: Ta thích nào ... chương 8