Lúc trời tối, Thẩm Tường vừa chạy nhanh trong rãnh mương kia vừa ngẩng đầu nhìn ngôi sao trong bầu trời đêm, ở chỗ này có mặt trời mặt trăng ngôi sao giống như bình thường, nhưng không gian lại quỷ dị như vậy.
"Chẳng lẽ không có Dạ Ma đi vào nơi này sao? Những Dạ Ma kia đều có óc lợn a, nơi này có lẽ là khắp nơi đều có Dạ Ma mới đúng." Thẩm Tường đột nhiên nổi lên nghi ngờ, hắn một đường đi tới cũng không nhìn thấy thi thể Dạ Ma.
"Quả thực rất kỳ quái, những Dạ Ma kia có lẽ cũng sẽ trốn vào đây mới đúng, chẳng lẽ nguyên nhân bởi vì Nhạc Bạch Sơn nhiều năm qua trông coi ở nơi đó?" Tô Mị Dao cũng cảm thấy kỳ quái.
Bây giờ là buổi tối, cũng là lúc Dạ Ma xuất hiện, mà ở trong này cũng coi là Dạ Ma Địa Ngục, hơn nữa còn tương đối gần với trung tâm, nhưng đám tiếng kêu ầm ĩ của đám Dạ Ma kia lại không có cách nào truyền tới nơi này, nếu như là ở nơi bình thường thì chắc chắn sẽ bị làm cho rất khó chịu.
Tuy nhiên cái loại yên tĩnh như ở chỗ này lại làm cho người ta cảm thấy có chút sợ hãi, ở một nơi có loại yên tĩnh này hơn nữa không có chút sức sống nào như thế này, luôn cảm thấy mình giống như ở trong một nơi tràn ngập vong hồn vậy.
"Chẳng lẽ nơi này có thứ gì đó ta không nhìn thấy?" Thẩm Tường nghĩ tới điểm này, lập tức cảm thấy nao nao trong lòng.
"Không có khả năng, thần hồn của ta cường đại như vậy, cho dù không thể nhìn thấy đồ vật ở xung quanh nhưng ta có thể cảm ứng được."
Tuy rằng Long Tuyết Di nói như vậy, nhưng Thẩm Tường vẫn là mở Hỗn Độn chi nhãn ở trên mi tâm ra.
Hắn vừa mới mở Hỗn Độn chi nhãn ra thì hít sâu một ngụm khí lạnh, điều này làm cho Long Tuyết Di cảm thấy bất ngờ, vội vàng hỏi thăm: "Nhìn thấy cái gì rồi? Nơi này thật sự có rất nhiều đồ vật nhìn không thấy sao?"
"Một số ... Ta cũng không biết nên nói như thế nào, chính là một số người rất mơ hồ, đang trôi nổi lơ lửng ở xung quanh, hơn nữa toàn thân đẫm máu, toàn bộ tiên khí xuất hiện ở vùng đất này, đều bị loại vật này hấp thu, cũng không biết những thứ này là gì!" Thẩm Tường nói.
"Có bao nhiêu?" Giọng nói của Bạch U U hạ thấp hỏi, nàng ta giống như biết được chút gì đó.
"Bây giờ thì rất nhiều rất nhiều, lít nha lít nhít, toàn bộ đều là như vậy, những thứ này có thể dẽ dàng bay xuyên qua thân thể của ta, ta cảm thấy thọ nguyên của ta có lẽ là bị những đồ vật người không ra người quỷ không ra quỷ này hấp thu, U U tỷ, ngươi biết những thứ này là gì sao?" Thẩm Tường thu hồi Hỗn Độn chi nhãn, bởi vì những đồ vật này thực sự làm cho người ta cảm thấy rất hoảng sợ.
"Có lẽ là oan hồn, ngươi nhìn thấy những gia hỏa này, đại đa số đều có khuôn mặt dữ tợn đi, đều trông giống như giây phút cuối cùng trước khi chết!" Bạch U U nói.
"Ừm, quả thực rất nhiều gia hỏa hiện ra vẻ mặt giống như giây phút cuối cùng trước khi chết vậy, nhưng trên người bọn họ đều không có oán khí, hơn nữa Tuyết Di cũng không cảm ứng được bọn họ." Thẩm Tường cảm thấy rất nghi hoặc đối với điều này, người sau khi chết đi còn lại tàn hồn cũng có thể cảm ứng được, nếu như không phải dùng Hỗn Độn thần nhãn thì hắn căn bản không nhìn thấy những thứ này.
"Loại oan hồn này khác với linh hồn, hồn lực của những oan hồn này đều bị rút đi, chỉ còn lại một cái xác không, một số oán khí rất yếu ớt đều cấu thành một hình ảnh ác cảm mà chỉ có những người có khả năng đặc biệt mới nhìn thấy được."
"Loại vật này sẽ tồn tại cực kỳ lâu, đều là dựa vào hấp thu lực lượng giữa thiên địa tiến hành bảo tồn trong thời gian lâu dài, tại sao lại có loại hiện tượng kỳ lạ này thì ta cũng không rõ lắm, tóm lại có thể chính là như vậy cho nên lực lượng ở nơi này mới sẽ bị thôn phệ một cách điên cuồng như vậy, cũng chính là bởi vì những oan hồn này mà tạo thành, bởi vì nơi này có rất nhiều oan hồn."
"U U tỷ, những oan hồn này có tác dụng gì không? Ta cảm thấy lượng lớn oan hồn đều bị phong ấn ở nơi này." Thẩm Tường nói: "Nói không chừng chính là Thập Thiên đại đế vẫn lạc năm đó mà tiến vào, nghe nói khi đó chết đi rất nhiều người."
"Có tác dụng gì hay không ta cũng không biết, tuy nhiên đây quả thật là có người cố ý phong ấn lượng lớn oan hồn ở nơi này, bằng không sẽ không nhiều tới như vậy." Bạch U U nói.
Hiện tại Thẩm Tường cuối cùng biết rõ vì sao tuổi thọ của mình lại bị thôn phệ đi, chính là bởi vì bên cạnh hắn có quá nhiều loại oan hồn nhìn không thấy này.
"Có thể có quan hệ gì với những Dạ Ma kia hay không? Nói không chừng những thứ này chính là dùng để chế tạo những Dạ Ma kia, nếu như là muốn làm ra một cái sinh linh, đầu tiên phải có được lượng lớn linh hồn! Dược liệu hay bất cứ cái gì đó đều có linh, chỉ có điều rất yếu, nếu như linh hồn của hoa cỏ cây cối cường đại mà nói, cũng có thể khiến cho bọn họ hóa thành hình người." Long Tuyết Di nói.
"Rất có thể có người rút linh ra, lưu những oan hồn vô dụng hơn nữa khó mà khống chế lại ở chỗ này. Hiện tại những Dạ Ma kia còn đang xuất hiện liên tục không ngừng, lượng linh hồn lớn như thế là lấy được từ nơi nào? Chẳng lẽ nơi này có một cái đại trận rất lợi hại, làm thế nào để tập hợp được những linh hồn đang trôi nổi đó?" Bạch U U cau mày nói, nàng ta cũng cảm thấy chuyện này chắc chắn có liên qua với những Dạ Ma kia.
Thẩm Tường cũng không muốn lại mở Hỗn Độn chi nhãn đi ra xem, xem loại đồ vật này sẽ chỉ làm tâm tình của hắn càng không tốt hơn.
Trời đã sáng, Thẩm Tường ở dưới sự thúc giục của Long Tuyết Di, mở Hỗn Độn chi nhãn ra một lần nữa, lần này thì hắn lại không trông thấy những oan hồn kia!
"Không thấy!" Thẩm Tường kinh ngạc nói.
"Qủa nhiên, oan hồn đều là đồ vật âm tính, e ngạo mặt trời, tuy rằng những oan hồn kia không có ý thức của bản thân, nhưng bọn chúng có được bản năng né tránh mặt trời." Bạch U U nói.
"Như thế mà nói, không phải cũng giống như những Dạ Ma kia sao?" Trong đầu Thẩm Tường lóe lên: "Những Dạ Ma kia khi màn đêm vừa buông xuống thì tru lên, nói không chừng chính là phát tiết sự tức giận trong lòng, giống như loại không cam lòng sau khi chết kia!"
Bạch U U ngưng trọng nói: "Rõ ràng là có người cố ý chế tạo ra lượng lớn Dạ Ma, cũng không biết là chế tạo ra như thế nào, tóm lại đây không phải là một chuyện tốt, gia hỏa chế tạo ra lượng lớn Dạ Ma kia chính là có dụng ý không tốt, bởi vì nhiều năm qua, ở trong nhóm lớn Dạ Ma này đã tiến hóa ra Dạ Ma rất cường đại."
Dạ Ma rất cường đại không e ngại áng sáng mặt trời, còn có thể chiến đấu với Huyền Vũ thú, Thẩm Tường chỉ biết loại vật này tồn tại, nhưng còn chưa được gặp bao giờ, hắn cảm thấy loại Dạ Ma không e ngại ánh sáng mặt trời kia chắc chắn không chỉ có một tên.
"Xem ra đám Dạ Ma này cũng là một tồn tại rất cường đại ở bên trong Thiên giới này, nếu có một ngày bị khống chế, vậy chẳng phỉa là muốn thiên biến rồi?" Thẩm Tường không thể không liên tưởng tới, lúc trời tối buông xuống, hàng ngàn hàng vạn con Dạ Ma đột nhiên bao phủ chân trời, như là mưa rào từ không trung lao xuống, công kích tới sinh linh sống ở trên Cửu Thiên.
Đột nhiên ở dưới rãnh mương trong con sống lớn này không còn đường để tiến lên, lúc này Thẩm Tường đang trôi nổi, nơi này còn là khu vực sa mạc, nhưng là hắn có thể trông thấy phương hướng mặt trời mọc có một mảng lớn núi đá, chỉ cần đi tới mảnh núi đá kia thì có thể tới nơi muốn tới, khả năng nơi này chính là thánh địa Thánh Thú cổ cực.
"Chỉ cần qua vùng núi đá đó, còn kém không nhiều lắm sẽ tới!" Thẩm Tường chạy về phía vùng núi đá kia, hiện tại hắn tương đối lo lắng chính là, hắn phải đi tới nơi đó như thế nào, bởi vì hắn bây giờ không có con đường lùi lại, căn bản là không có cách quay đầu.
Vừa mới bước vào quần thể núi đá, hắn đã cảm thấy được cả vùng đất bỗng nhiên rung động, giống như là hắn tiến vào nơi này đã kinh động tới thứ gì đó vậy.
"Phát hiện ra cái gì không?" Thẩm Tường đứng im tại chỗ không hề động, bởi vì hắn cảm nhận được một trận rung động bởi vì sự xuất hiện của hắn mới xảy ra.
P/S: Ta thích nào ... chương 7