Đối với người tu hành mà nói, thông thường nhục thân bị diệt đi cũng không quan trọng, chỉ cần linh hồn vẫn còn thì còn có cơ hội sống lại, nhưng bây giờ Thẩm Tường lại gặp phải tình huống, xương cốt vậy mà có thể bất diệt, cũng không biết là tu luyện như thế nào mà ra được.
"Đây là nhân loại có xương cốt mạnh nhất mà ta gặp qua, nói không chừng những Cửu Đế Ngũ Tôn năm đó cũng không có xương cốt lợi hại giống như gia hỏa này, không nghĩ tới hắn vậy mà lại chết ở chỗ này." Long Tuyết Di sợ hãi than nói.
"Ta bây giờ chính là Thiên Thánh chi thể, cái này chẳng lẽ còn chưa đủ mạnh sao?" Thẩm Tường cảm thấy nhục thân của mình ở trong nhân loại, xem như là tồn tại rất cường đại, nhưng bây giờ còn có người mạnh mẽ hơn hắn gấp trăm ngàn lần.
"Thiên Thánh chi thể là rất lợi hại, ngươi cảm thấy xương cốt của ngươi so với ngọc cốt này thì như thế nào?" Long Tuyết Di hỏi.
"So cái rắm a, thần binh cũng không chém đứt được, gia hỏa này căn bản cũng không được xem như người." Thẩm Tường hiện tại mới phát giác được mảnh Thánh Thú cổ vực này là khủng bố như thế nào, ngay cả loại người có thân thể cường đại tới như vậy đều sẽ chết ở chỗ này, vậy hắn thì sao?
"Chủ nhân hài cốt này rất có thể chính là Đan Đế!" Bạch U U đột nhiên nói.
Ở bên trong Cửu Đế Ngũ Tôn, một mình Đan Đế chiếm hai vị trí, Đan Tôn và Đan Đế đều là của hắn, hơn nữa lúc ấy rất nhiều người đều không biết, có thể thấy được thực lực của hắn kinh khủng tới cỡ nào.
"Có cái gì làm căn cứ sao?" Thẩm Tường hỏi.
"Muốn có loại thân thể mạnh mẽ này thì bản thân cần phải có hỏa diễm rất cường đại tới tiến hành rèn luyện mới được, chính ngươi có lẽ là rất rõ ràng đi, ngươi trước kia thường xuyên dùng hỏa diễm tới rèn luyện nhục thân của mình, ở thời đại năm đó, có loại hỏa diễm cường đại này chỉ có mấy người, Hỏa Đế, Đan Đế, Thần Tượng chính là một trong số đó, mà Nhạc Bạch Sơn nói qua Đan Đế đi vào nơi này cũng chưa từng thấy đi ra ngoài."
"Thực lực của đám người Nhạc Bạch Sơn tuy rằng rất mạnh, nhưng ở trước mặt Đan Đế thì căn bản không đáng chú ý, Đan Đế là tiến cần tồn tại Thần, cũng chỉ có nhục thể của hắn tiếp cận cảnh giới thần thể, hắn bây giờ chỉ là giai đoạn Thánh Cốt mà thôi." Bạch U U nhẹ nhàng nói.
Chết đi, không còn bất kỳ lực lượng nào, nhưng là ngay cả xương ngón tay mà thần binh cũng không thể chặt đứt được vậy khi còn sống, thực lực chắc chắn sẽ rất mạnh!
Thẩm Tường có hài cốt của Chu Tước, nhưng xương cốt của loại Thánh Thú Chu Tước này cũng không lợi hại tới như vậy!
"Nhưng là ... Đan Đế hắn lợi hại như vậy, làm sao có thể sẽ chết ở đây?" Thẩm Tường có chút không dám tin tưởng, ngay cả Hỏa Đế cũng có thể kéo dài hơi tàn sống tới bây giờ, Băng Đế nếu như không bị hắn giết chết thì bây giờ cũng còn nửa chết nửa sống.
Nhưng là Đan Đế này chỉ còn lại một bộ xương trắng.
"Hắn không chết, chỉ có điều hắn từ bỏ nhục thân, thần hồn thoát khỏi nhục thân, dùng biện pháp khác rời khỏi nơi này." Tô Mị Dao nói ra: "Có lẽ là như vậy, hắn là Đan Đế, không thể bị giết già, hơn nữa hắn có nhục thân lợi hại như thế, căn bản không có cái gì có thể gây tổn thương cho hắn."
Ở trên bộ bạch cốt này quả thực không có một chút vết thương nào.
Thẩm Tường ở mặt đất đào ra một cái hố, chôn cỗ bạch cốt này xuống rồi lại tiếp tục lên đường, hắn bây giờ coi như quay đầu lại thì cũng không nhìn thấy đường đi qua vừa rồi, có thể nhìn thấy chỉ có phía trước.
Hắn cảm thấy chỗ này có không gian và thời gian đều như nhau, đều là không thể lui lại, tốt hơn một chút chính là hắn có thể đi ngang, chỉ có điều phải đi giống như con cua vậy, còn có nữa đó chính là hắn có thể tăng tốc chạy về phía trước, hoặc là dừng lại tại chỗ.
"Nếu như kia thật sự là Đan Đế, không biết hắn đạt được cái gì ở chỗ này, sau khi hắn rời khỏi nơi này thì đó là chỗ nào?" Thẩm Tường nói.
"Không biết, khả năng là đi thế giới càng cao cấp hơn, hoặc là tiếp tục hỗn ở Cửu Thiên, nếu như hắn lại tu luyện ra một cái thân thể mạnh mẽ tới, hắn có thể xưng bá Thiên giới, Long Đế cùng với những đám gia hỏa kia ở trước mắt hắn chỉ có thể coi là tiểu lâu la, người ta đây chính là một đời Đạ Đế hàng thật giá thật a." Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường lấy bản đồ ra, nhìn kỹ một chút, khu rừng này rất lớn, hơn nữa còn được bao quanh bởi một dãy núi lớn, hành tẩu trong rừng rậm có thể đi vòng qua dãy núi lớn đó.
Đi ra khỏi rừng rậm là có thể tới một mảnh sa mạc, mà ở trên sa mạc có một con sông rất lớn, con sông lớn đó có một cái thông đạo, đó chính là đoạn lộ tuyến an toàn thứ năm.
Thẩm Tường không biết có thể đi ra khỏi khu rừng này hay không, bởi vì lúc trước Nhạc Bạch Sơn từng nói, người đi vào bên trong này không có một ai có thể đi ra ngoài, Nhạc Bạch Sơn cũng chỉ là phát hiện nguy hiểm thì lập tức liều mình chạy ra ngoài, hắn lúc ấy còn chưa xâm nhập vào khu rừng rậm này.
"Ít ra bây giờ là an toàn, dựa theo những manh mối mà trước mắt đạt được tới xem, nguy cơ lớn nhất của ta chính là bị vây ở chỗ này!"
Thẩm Tường thu hồi bản đồ, yên tâm mà chạy nhanh về phía trước.
"Nếu như bộ bạch cốt kia thật sự là của Đan Đế, gia hỏa này cũng quá lợi hại, hắn cũng đã đi tới điểm cuối cùng nhất kia, dựa theo không gian đặc thù của nơi này tới nói, hắn rất khó để đi ngược lại, nhưng hắn vẫn là xuất hiện ở nơi đó, cũng không biết hắn làm được như thế nào, nếu như hắn lại tiếp tục cố gắng, nói không chừng là có thể đi ra ngoài."
Nơi phát hiện bạch cốt có khoảng cách rất gần với bên ngoài.
"Khó nói, nói không chừng mỗi một bước đi của hắn đều cần tới một năm hoặc là mười năm, lực lượng cần tới khả năng cũng rất cường đại, hắn có khả năng không duy trì được kiên nhẫn, có đôi khi chỉ cần kiên trì một chút nữa là có thể thành công, nhưng hắn ở dưới loại tình huống này có lẽ là tuyệt vọng qua rất nhiều lần, cho nên tâm lực lao lực quá độ."
Thẩm Tường cảm thấy sau này có cơ hội gặp được Đan Đế thì nhất định phải hỏi một chút lúc ấy hắn có cảm nhận như thế nào.
Hai ngày trôi qua, Thẩm Tường còn đang ở trong rừng rậm, một đường đi tới hắn đều không gặp phải nguy hiểm gì, ngay vào lúc hắn có chút phớt lờ, hắn đột nhiên cảm nhận được có cái gì đó không thích hợp.
Trong khu rừng mà hắn đi qua trước đó, những cây cổ thụ kia đều tràn đầy sức sống, nhưng toàn bộ một mảng lớn cổ thụ ở phía trước toàn bộ đều không có lá, toàn bộ những cây cổ thụ này đều trụi lủi, đã chết héo, ánh nắng mặt trời không có cành lá rậm rạp che chắn, có thể chiếu sáng trực tiếp xuống mặt đất.
"Có cái gì đó quái lạ, cây cối trước mắt gần như là chết héo toàn bộ, hơn nữa còn là xảy ra trong thời gian gần đây." Long Tuyết Di nói.
Nếu như là chuyện này xảy ra ở thật lâu trước đây thì những cây cổ thụ này sớm đã mục nát ở trong năm tháng dài đằng đẵng rồi.
Thẩm Tường bước vào rừng cây khô, sắc mặt lập tức thay đổi lớn.
"Sao rồi?" Long Tuyết Di vội vàng hỏi.
"Nhanh cầm một trái Vạn Thọ quả cho ta ăn, trong này thọ nguyên xói mòn thật nhanh!" Thẩm Tường nói.
May mà Thẩm Tường đã chuẩn bị được một chút Vạn Thọ quả ở bên trong U Dao giới, hơn nữa đối với tu vi bây giờ của hắn mà nói, Vạn Thọ quả có thể giúp hắn kéo dài thời gian tuổi thọ ra rất dài.
Sau khi hắn ăn trái Vạn Thỏ quả kia xong thì vẻ mặt hòa hoãn đi rất nhiều: "Ở chỗ này một ngày, ít nhất sẽ mất đi một năm thọ nguyên, nếu như không có Vạn Thọ quả, mà ta lại bị nhốt ở chỗ này trong thời gian rất lâu, không bao lâu nữa thì sẽ chết già."
"Là thời gian chảy qua rất nhanh? Hay là có nguyên nhân nào khác không?" Long Tuyết Di hỏi.
"Có một cỗ lực lượng đang thôn phệ thọ nguyên của ta, không phải thời gian trôi qua, tóm lại nơi này không thể ở lại quá lâu, không biết con đường phái trước có phải một mực như thế này hay không." Sắc mặt Thẩm Tường trở nên rất nghiêm túc, bởi vì lộ tuyến an toàn này đã trở nên không an toàn, tuy nói trước đó không có đường quay về, nhưng ít ra cũng là an toàn, không gặp phải chuyện mất mạng, nhưng bây giờ ở bên trong này lại xảy ra chuyện quỷ dị này.
"Xem ra người tạo ra lộ tuyên an toàn này là người có thực lực rất cường đại, nói không chừng chính là Thập Thiên đại đế!" Long Tuyết Di nói ra: "Thú Sát thuật đối với toàn bộ Thú tộc mà nói là cực kỳ quan trọng, Thú Tộc thăm đó cũng bởi vì Thú Sát thuật, cho nên có rất nhiều Thánh Thú."
"Nhưng là Thập Thiên đại đế tại sao phải bảo vệ Thú Sát thuật kia như thế? Trực tiếp hủy đi sường đồi khắc lấy Thú Sát thuật kia không được sao?" Long Tuyết Di cảm thấy rất nghi hoặc.
"Cái này phải chờ Đoạn lão tìm được càng nhiều tư liệu hơn mới biết được, năm đó chắc chắn có chuyện gì đó xảy ra, cho nên Thánh Thú cổ vực này mới biến thành Dạ Ma Địa Ngục." Thẩm Tường thở dài nói, đây chính là chuyện mà hắn rất muốn biết.
Thẩm Tường đi đường suốt đêm, tổng cộng dùng khoảng thời gian hai mươi ngày, cuối cùng rời khỏi khu rừng rậm này, bước vào sa mạc như trên bản đồ, chuẩn bị tiến vào lộ tuyến an toàn thứ năm, hắn vẫn như cũ không có cách nào đi ngược lại đằng sau.
Lộ tuyến an toàn thứ năm là ở dưới đáy một dòng sông lớn, hắn dựa theo bản đồ ở trong sa mạc tìm được con sông lớn kia, nhưng con sông lớn này đã khô cạn!
Trước đây ở bên ngoài khu rừng rậm này có một dòng sông lớn, con sông lớn kia không lớn bằng so với con sông này, nhưng không bị khô cạn, hơn nữa còn có hai con Huyền Vũ thú to lớn.
Điều này làm cho Thẩm Tường khó có thể hiểu được, cái sa mạc này rất nóng bức, không có bất kỳ tiên khí gì cả, hắn cảm thấy có thứ gì đó đang thôn phệ năng lượng của khu vực rộng lớn này.
"Tuy rằng khô cạn, nhưng vẫn là phải dựa theo lộ tuyến an toàn kia để mà đi, để tránh có chuyện ngoài ý muốn xảy ra!" Thẩm Tường đi tới đáy sông rất sâu kia, nếu như quan sát từ trên không trung thì con sông lớn này chắc chắn giống như thể là một cái khe hở ở vùng đất rộng lớn này.
Dưới đáy sông khô cạn, có thể trông thấy rõ ràng có một rãnh mương, cái rãnh mương này chính là lộ tuyến an toàn kia, sâu tới bằng chiều cao của ba người vậy, hiện tại Thẩm Tường đang chạy nhanh ở trong đó, nếu có nước, rãnh mương này khả năng cũng sẽ tương đối an toàn giống như con sông nhỏ trước đó.
Đây là đoạn lộ tuyến an toàn thứ năm, sau khi đi qua khu vực sa mạc này, sẽ tới một mảnh núi đá, ở dưới đáy núi đá có một cái địa đạo rất dài, có thể đi về một cái sơn cốc rất lớn.
Từ sau khi tiến vào khu vực này vậy không có đường rút lui, hắn không còn gặp được những Tiểu Dạ Ma kia, ngay cả tiếng kêu cũng chưa từng nghe thấy, có điều hắn vẫn cảm thấy bực bội, bởi vì trong này giống như là một vùng đất chết vậy, hơn nữa còn không có đường đi nào có thể quay về.
"Cái gì cũng không có, con sông này có lẽ là một con sông lớn nhất ở nơi này đi, có một số hài cốt của thú dưới nước." Thẩm Tường chạy nhanh ở dưới cái rãnh mương này, con sông lớn khô cạn này trống không, hắn không phát hiện loại thủy thú nào to lớn giống như Huyền Vũ thú kia.
"Ngươi cho rằng tất cả thú loại đều tu luyện ra được ngọc cốt sao, thi thể hài cốt gì đó sớm đã tan thành mây khói ở trong vài vạn năm rồi." Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường thở dài trong lòng, hy vọng duy nhất có thể đi ra bây giờ của hắn chính là đi tới điểm cuối cùng, tìm được Thú Sát thuật rồi lại nói.
"Bằng hữu và vợ của Nhạc Bạch Sơn, không biết có thể còn sống hay không, nói không chừng có thể gặp được bọn họ!" Thẩm Tường nói.
"Rất khó nói, coi như còn sống thì đoán chừng đều là ở chỗ cuối cùng nhất kia, không có đường quay về đi, ngươi ở chỗ này rất khó có thể gặp được bọn họ." Long Tuyết Di nói.
"Ở bên trong vùng sa mạc này, thọ nguyên của ngươi có còn bị thôn phệ không?" Bạch U U hỏi.
"Bị thôn phệ càng lợi hại hơn, thời gian một ngày chỉ sợ có thể thôn phệ hai năm thọ nguyên của ta, may mà ta có Vạn Thọ quả!" Thẩm Tường nói.
P/S: Ta thích nào ... chương 6.... chương này dài vãi đái ra :)))