Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1383 - Chương 1383 - Một Hỏi Một Đáp

Chương 1383 - Một hỏi một đáp
Chương 1383 - Một hỏi một đáp

"Được, không thành vấn đề, phương diện về tiên tinh ta sẽ chia hai thành cho Mục gia các ngươi!" Sở Giang gật đầu nói.

Năm nay là tới lượt Sở Giang phụ trách khu vực biên giới của kết giới này, hắn tranh thủ được lợi, tự nhiên tất cả đều là vì Sở gia của hắn, mà Mục Thiến Hương có thể tranh thủ tới hai thành cũng coi như là không tệ nha.

Thẩm Tường cười thầm trong lòng, hắn đã nhìn ra cường giả nơi này đều rất thiếu tiên tinh, cũng không khó để hiểu, bọn họ chỉ có thể ở lại một khối khu vực như thế này, so một cái đại lục thì cũng nhỏ hơn rất nhiều, hơn nữa lại sống ở đây trong thời gian dài như vậy, có thể đào thì cũng đã đào hết rồi.

Thẩm Tường cảm thấy, chỉ cần hắn lấy ra cái giá cao, nói không chừng ngay cả Mục Thiến Hương cũng có thể mua đi được.

"Cảm ơn trưởng lão, ta chắc chắn có thể làm tốt chuyện này." Trên mặt Mục Thiến Hương lộ ra nụ cười vui mừng.

"Hừ!" Hàn Thần kia nổi giận trong bụng, giọng nói trở nên lạnh lùng nói: "Ngươi hủy đi tiên kiếm của ta, ngươi phải bồi thường cho ta!"

Thẩm Tường đương nhiên bồi thường nổi, trong tay hắn có rất nhiều tiên khí trung phẩm, tiên khí thượng phẩm cũng có vài cái, hơn nữa còn là loại rất tốt kia, riêng lấy của Hạ Phong đã có hai thanh Tiên kiếm cực phẩm rơi vào trong tay hắn.

Nhưng Thẩm Tường tuyệt sẽ không bồi thường cho hắn, bởi vì lúc trước chính là Hàn Thần đó động thủ trước, hắn hiện tại không chất vấn Hàn Thần này đã coi như là khách khí rồi.

"Dựa vào cái gì để cho ta bồi thường cho ngươi? Là người hạ sát thủ đối với ta trước, khi đó ta còn chưa bước vào trong kết giới, ta chẳng qua chỉ là phòng vệ bản thân mà thôi." Thẩm Tường nói.

"Thiến Hương, hai vạn tiên tinh nơi này, lấy về cho tộc trưởng các ngươi đi, chiêu đãi người ta cho thật tốt." Sở Giang đưa cho Mục Thiến Hương hai vạn tiên tinh.

Sau khi Mục Thiến Hương nhận lấy thì cười hì hì mà nói: "Ngươi tên là gì? Ta tên là Mục Thiến Hương của Mục gia."

"Thẩm Tường!" Ở loại địa phương này, Thẩm Tường cũng không sợ bại lộ tên của mình, hắn mỉm cười đáp.

Hàn Thần trông thấy Thẩm Tường và Mục Thiến Hương mỉm cười với nhau, thiếu chút nữa thì phun ra một ngụm hỏa, hắn tức giận hừ một tiếng, quay đầu bay mất.

Mục Thiến Hương nhìn vào bóng lưng của Hàn Thần, hừ nhẹ một tiếng: "Đừng để ý tới hắn, hắn muốn chết thì có dũng khí ra tay với ngươi, ta sẽ giúp ngươi đối phó hắn."

"Như vậy không tốt đâu ... sau này nói không chừng ngươi sẽ phải gả cho hắn."

Mục Thiến Hương rất thẳng thắn, không có vẻ thẹn thùng mà nữ tử nên có, kéo Thẩm Tường một cái rồi nói ra: "Ta sẽ không gả cho gia hỏa kia, hiện tại ngươi phải theo ta đi về Mục gia, trưởng lão hắn còn có chuyện khác!"

"Mục tiểu thư, năm nay ngươi bao nhiêu tuổi rồi? Tại sao ngươi còn trẻ tuổi mà đã lợi hại như thế, có chút không hợp với lẽ thường a." Thẩm Tường hất tay của Mục Thiến Hương ra, hắn một đai nam nhân lại bị một nữ nhân lôi kéo đi, nhìn trông rất kỳ quái.

Trưởng lão Sở Giang trước đó từng nói Mục Thiến Hương chẳng mấy chốc sẽ tiến hành lễ trưởng thành, tới lúc đó là phải lập gia đình, nhưng nàng ta tới loại tuổi tác này, lại có thực lực rất mạnh, còn muốn lợi hại hơn so với Hàn Thần kia, đã là một vị Tiên Quân, Thẩm Tường cảm thấy nàng ta chắc chắn có kỳ ngộ gì đó.

"Đó là ta sinh ra đã được như vậy, ta làm sao biết được?" Mục Thiến Hương nghiêng đầu thè lưỡi đối với Thẩm Tường, cười hì hì nói: "Tóm lại ta còn lợi hại hơn so với ngươi, cũng chớ có xem thường ta, mặc dù tuổi tác ngươi lớn hơn ta."

"Tuổi trưởng thành tiêu chuẩn của các ngươi là bao nhiêu tuổi?" Thẩm Tường lại hỏi, Mục Thiến Hương này thoạt nhìn cũng chỉ là mười tám mười chín tuổi.

"Hai mươi, ta năm nay đã hai mươi, chỉ có điều phải chờ một đoạn thời gian, chín gia tộc mới phối hợp với nhau tổ chức lễ trưởng thành." Mục Thiến Hương nói.

"Nói như vậy, ngươi còn là một tiểu nha đầu đi!" Thẩm Tường cười nói.

"Vậy thì làm sao chứ, một số lão gia hỏa cũng không phải là đối thủ của ta, có muốn nhìn sự lợi hại của ta một chút hay không?" Mục Thiến Hương vén tay áo lên, lộ ra cánh tay ngó sen như ngọc, một mặt cười hì hì mà nói, vừa nhìn đã biết nàng ta là một nữ tử rất nghịch ngợm.

"Thôi đi, nhỡ đâu ngươi đả thương ta cái người đàn ông giàu có này, Sở trưởng lão chắc chắn sẽ trách tội ngươi." Thẩm Tường lập tức lộ ra dáng vẻ rất sợ hãi.

"Ngươi đừng giả bộ, có thể vò thanh tiên kiếm kia của Hàn Thần thành phế phẩm, ngươi chắc chắn sẽ rất lợi hại!" Mục Thiến Hương bĩu môi lên, nũng nịu nhẹ nói.

Vốn nơi này đều là một mảnh núi đá, tuy nhiên sau khi được cải tạo qua, trong này trồng rất nhiều cây cối, rất nhiều núi đá đều được san bằng, xây dựng thành trấn, ở bên trong kết giới này, tiên khi cũng rất nồng đậm, cố gắng tu luyện thì vẫn có thể sống rất lâu.

"Tiểu Hương, nhiều năm qua như thế có người tiến vào hẻm núi Luân Hồi kia không?" Thẩm Tường hỏi: "Các ngươi có lẽ biết được ở bên trong có thứ gì chứ!"

"Đương nhiên biết, ở trong đó có thần công mà Thú Thần lưu lại, nhân loại cũng có thể học tập, hơn nữa còn có thể từ đó mà lĩnh ngộ rồi sáng tạo ra một số thần công rất lợi hại, chỉ có điều cái chỗ đó vô cùng nguy hiểm, nhiều năm đã có rất nhiều cường giả trong cửu tộc chúng ta đã chết đi." Mục Thiến Hương lập tức trả lời.

"Hay là ta bí mật cho ngươi một chút tiên tinh, ngươi lại trả lời ta một vài vấn đề, như vậy cũng có thể để ngươi kiếm được một chút." Thẩm Tường nói ra: "Ngươi nói cái giá đi!"

Mục Thiến Hương hừ một tiếng: "Ta không thèm những thứ kia, có điều ta trả lời ngươi một vấn đề thì ngươi cũng phải trả lời ta một vấn đề."

"Không thành vấn đề!"

Thẩm Tường lập tức trả lời, ở loại địa phương này có thể tiết kiệm được một chút tiên tinh cũng không tệ, Sở Giang kia chỉ sợ không nghĩ tới Mục Thiến Hương rất mong chờ với thế giới bên ngoài, căn bản không quan tâm tới tiên tinh, nàng ta cần chính là một số chuyện mới lạ ở thế giới bên ngoài ca, nàng ta rất muốn biết thế giới bên ngoài kia rực rỡ đặc sắc cỡ nào.

"Bây giờ tới lượt ta hỏi ngươi!" Mục Thiến Hương nói ra: "Ngươi có thê tử chưa?"

"Ồ? Tại sao lại hỏi chuyện này?" Thẩm Tường ngẩn người ra, có chút ngoài ý muốn.

"Câu hỏi trước đó của ngươi cũng là một vấn đề a, ta trởi lời ngươi trước, rồi ngươi thiếu ta một câu trả lời." Mục Thiến Hương nở ra nụ cười tinh nghịch nói: "Ta chỉ là tò mò, nhìn xem ở phương diện này người có hơn được Hàn Thần kia không."

"Cho tới trước mắt, ta chỉ có một thê tử." Thẩm Tường trả lời một cách thành thật.

"Mới có một thế tử thôi ..." Mục Thiến Hương lộ ra một loại vẻ mặt chế giễu.

"Chẳng lẽ phải rất nhiều sao?" Thẩm Tường vừa mới nói ra thì đã hối hận, bởi vì đây cũng là một vấn đề.

"Ngươi lại thiếu ta một vấn đề!" Mục Thiến Hương cười lên khanh khách: "Ngươi thật ngốc!"

"Ở chỗ này nam nhân mà có càng nhiều nữ nhân thì đại biểu bản lãnh của hắn càng lớn, địa vị càng cao, ví dụ như Hàn Thần kia, rất nhiều thiên kim đại tiểu thư của tiểu gia tộc, đều phải lấy một số dược liệu gì đó mới có thể gia nhập Hàn gia."

Thẩm Tường cười cười: "Nhưng là hắn không cưới được ngươi, vậy thì có thể thế nào? Nếu như muốn cưới một số nữ tử không có thực lực gì để làm bình hoa, ta muốn bao nhiêu chó bấy nhiêu, coi như thực lực rất không tệ, cũng không phải là chuyện khó gì!"

"Thôi đi, khoác lác, ngươi tuy rằng dáng dấp không tệ, nhưng thực lực của ngươi không quá cao a." Mục Thiến Hương một mặt khinh bỉ nói ra: "Nữ tử lợi hại chắc chắn không nhiều, làm sao mà toàn bộ đều sẽ dựa vào trong ngực của ngươi?"

"Vậy ngươi sai, ở thế giới bên ngoài, nữ cường giả cũng có rất nhiều!" Thẩm Tường nói.

"Hiện tại tới lượt ngươi trả lời vấn đề của ta, nói cho ta một chút nữ nhân tương đối nổi danh ở bên ngoài, hơn nữa rất mạnh là ai?" Hai mắt Mục Thiến Hương lập tức tỏa ra ánh sáng, vội vàng hỏi.

Thẩm Tường trong lúc nhất thời thật đúng là không trả lời được, hắn tiếp xúc qua nữ cường giả chỉ có mấy người, ví dụ như Long Bội Dung, Bích Hà đan tiên, Long Tuệ San, Tống Oánh mẫu thân của Liễu Mộng Nhi ...

P/S: Ta thích nào... chương 10

Bình Luận (0)
Comment