Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1384 - Chương 1384 - Phượng Hoàng Quả

Chương 1384 - Phượng Hoàng quả
Chương 1384 - Phượng Hoàng quả

Mà ở bên trong Thiên giới, mặc dù cấp bậc Tiên Vương có số lượng ít nhất, nhưng số lượng này cũng chỉ so sánh với tất cả sinh linh trong Cửu Thiên để mà tính thôi, mà Tiên Vương còn chưa tính là tồn tại mạnh nhất ở Thiên giới.

"Nữ quốc vương của Bách Hoa tiên quốc, lúc trước đã có người nói nàng ta sau này có thể trở thành Hoa Đế, ở bên trong nữ tử, thì nàng ta xem như là tồn tại có thực lực đỉnh tiêm." Tô Mị Dao nói.

"Bách Hoa tiên quốc nên tính là một cái tiên quốc nhỏ nhất, chỉ có năm cái tiên cung rất rất nhỏ, hơn nữa cung chủ đều là nữ tử, chưởng quản toàn bộ tiên quốc cũng đều là nữ tử, hơn nữa cái tiên quốc này cũng được coi là một cái tiên quốc hòa bình nhất, chỉ cần ngươi không làm ra cái chuyện táng tận thiên lương gì thì đến đó tị nạn là lựa chọn tốt nhất." Bạch U U nói ra: "Năm đó chúng ta từng tị nạn ở nơi đó."

Bách Hoa tiên quốc này, Thẩm Tường trước đó cũng từng nghe qua, lúc trước hắn có ý tưởng muốn đi tới nơi đó trốn một lúc, tuy nhiên hắn vẫn lo lắng Trấn Ma thần điện, Hoàng Long tộc và Hoàn Thần điện những thế lực này quá cường đại, tới lúc đó ngay cả Bách Hoa tiên quốc cũng không bảo vệ được hắn.

Thẩm Tường dựa theo Tô Mị Dao và Bạch U U nói mà trả lời vấn đề của Mục Thiến Hương.

"Bách Hoa tiên quốc kia lớn cỡ nào? Nàng ta là một nữ tử, vậy mà lại được xưng là Hoa Đế tương lai, thật lợi hại a!" Mục Thiến Hương vô cùng mong chờ, nàng ta cũng muốn trở thành một nữ tử rất mạnh.

"Ta trả lời vấn đề này của ngươi, chúng ta sẽ hòa nhau!" Thẩm Tường cười nói, hắn đã nhìn ra, Mục Thiến Hương này rất mong chờ với thế giới bên ngoài.

"Bách Hoa tiên quốc có năm cái tiên cung tạo thành, chủ cung ít nhất có ba ức, hơn nữa mỗi tòa chủ cung ít nhất đều có một vị Tiên Vương và mười vị Tiên Quân quản lý, mà những Tiên Vương Tiên Quân này đều nghe lệnh Hoa Đế tương lai kia, đương nhiên, đây chỉ là đang nói số lượng ít nhất!" Thẩm Tường nói.

"Nữ tử này thật lợi hại a, thật muốn đi tới Bách Hoa tiên quốc nhìn xem, không biết nàng ta có thể nhận lấy ta hay không!" Mục Thiến Hương nhìn về phía xa, giống như thấy rất xa xôi vậy.

"Đương nhiên sẽ, dựa vào thiên phú của ngươi, chỉ cần ngươi chịu cố gắng, sau này trở thành nữ tử giống như Hoa Đế đó cũng không phải không có khả năng." Thẩm Tường cười nói.

"Đi tới Mục gia thì hỏi lại, chờ một chút là sẽ đi vào thành, bị người khác nghe được không tốt!" Mục Thiến Hương cảnh giác nói, hiển nhiên chuyện nàng ta muốn hỏi cần giữ bí mật.

Đằng trước đã có thể trông thấy thành trấn, có thể trông thấy một số ngôi nhà được làm từ gỗ tương đối đơn giản, tuy rằng kiến trúc đều là chủng loại rất đơn giản kia, nhưng lại sắp xếp rất chỉnh tề, trên đường phố được phủ lên gạch đá bằng phẳng, cây trồng hai bên, hơn nữa ở bên trong thành còn có một dòng sông trong veo, thi thoảng có một số thuyền chạy qua.

Trong này, nhiều nhất là người bình thường, tuy rằng thế giới này ngăn cách với thế giới bên ngoài, nhưng lại vận hành rất có trật tự, đối với phàm nhân mà nói, tài nguyên cũng không khuyết thiếu, bởi vì bọn họ có thể thông qua trồng cây nuôi gia súc gia cầm để duy trì cuộc sống.

Tuy rằng đây là Thiên giới, nhưng loại cảnh tượng bình thường này ở bên trong những Tiên cung kia cũng đều rất hay gặp.

Ở bên ngoài thành trấ có một chiếc xe ngựa, Mục Thiến Hương mang theo Thẩm Tường đi vào trong thùng xe, rồi hai con linh mã kia liền tự giác kéo lấy toa xe, đi về phía bên trong thành trấn.

"Thẩm đại ca, ngươi ở chỗ này lâu một đoạn thời gian nha, chờ ta trưởng thành lại đi, có được không?" Mục Thiến Hương ngồi ở đối diện Thẩm Tường, dùng ánh mắt đáng thương nhìn vào Thẩm Tường, trước đó còn là một bộ dáng vẻ không chịu thua kém, nhưng bây giờ lại biến thành một tiểu nha đầu biết làm nũng.

"Ta ở lại một ngày phải mất một vạn tiên tinh, bây giờ cách ngươi làm lễ trưởng thành còn bao lâu?" Thẩm Tường hỏi.

"Còn có bốn mươi ngày!" Mục Thiến Hương cúi thấp đầu, nhẹ nhàng thở dài, đây chính là bốn mươi vạn tiên tinh, tuy rằng nàng ta không quan tâm tới tiên tinh, nhưng nàng cũng biết đây là một khoản rất lớn, đặc biệt là đối với cái nơi thiếu khuyết tiên tinh này mà nói.

Bốn mươi vạn tiên tinh đối với Thẩm Tường mà nói không tính là gì, hắn vừa mới muốn đáp ứng, nhưng Mục Thiến Hương lại đột nhiên ngẩng đầu lên, thấp giọng nói ra: "Thẩm đại ca, ta có thể cho ngươi một số đồ tốt, ngươi có thể giao những thứ đó cho đám người trưởng lão, sau đó ngươi chắc chắn có thể ở đây trong một thời gian dài, ngươi bây giờ chắc chắn không vội mà đi tới hẻm núi Luân Hồi kia đi!"

Trong lòng Thẩm Tường nhảy một cái, hỏi: "Đồ tốt đó là cái gì?"

Mục Thiến Hương không trả lời, mà là truyền âm cho Thẩm Tường: "Một trái tiên quả!"

Trước đó Thẩm Tường biết Mục Thiến Hương này chắc chắn có kỳ ngộ gì đó, bằng không nàng ta sẽ không ở lúc còn trẻ tuổi như vậy mà có thể trở thành một Tiên Quân, vẫn luôn cho rằng tư chất bản thân nàng ta rất tốt, nhưng nếu như không có nội tình phong phú tới duy trì, cũng không có cách nào phát huy thiên phú của nàng.

"Tuyệt đối đừng nói cho những người khác biết ... Ở nơi này, không có một chút coi trọng nào đối với nữ nhân, nữ tử chúng ta lúc tu luyện có được rất ít tài nguyên, nếu không phải ta thể hiện ra thiên phú kinh người, sau này ta cũng không khác gì những nữ tử khác, cùng nhau hầu hạ một tên gia hảo chán ghét giống như Hàn Thần kia." Mục Thiến Hương truyền âm cho Thẩm Tường.

"Tiểu Hương, nếu như ta tìm được biện pháp đi ra ngoài thì ngươi có bằng long theo ta đi ra ngoài không?" Thẩm Tường truyền âm hỏi.

"Đương nhiên bằng lòng, chỉ cần ngươi có thể mang ta ra ngoài, ta cái gì cũng có thể đáp ứng ngươi." Mục Thiến Hương nói xong, khuôn mặt đỏ lên, lại bổ sung: "Loại chuyện đó thì lại không được."

"Chuyện gì không được?" Thẩm Tường làm ra vẻ không biết, trêu ghẹo mà hỏi.

"Hừ, đừng có giả vờ với ta, ngươi chắc chắn biết chuyện đó." Mục Thiến Hương hờn dỗi giẫm chân một cái, mặt càng đỏ hơn.

Thẩm Tường cười hì hì một tiếng, rồi truyền âm hỏi: "Vậy tiên quả đó tên là gì? Có thể nói dáng dấp ra một chút hay không?"

"Màu đỏ, hơn nữa hình dáng giống như một con chim nhỏ." Mục Thiến Hương suy nghĩ một chút rồi trả lời.

Thẩm Tường lập tức nói đặc điểm này cho Tô Mị Dao, Tô Mị Dao kinh ngạc mà nói: "Đó là Phượng Hoàng quả, đây không phải là Tiên cấp, mà là Thánh cấp! Phẩm cấp giống với Long dược Thánh cấp, nơi này rất tốt, không hổ là thánh địa Thánh Thú cổ vực, bằng không không có loại vật này!"

Coi như hiện tại để Thẩm Tường đi sớm một chút hắn cũng không đi, nơi này lại có Phượng Hoàng quả, như vậy nói không chừng còn có thánh quả khác, hơn nữa còn không chỉ là những thứ này, bởi vì hắn phát hiện trên người Mục Thiến Hương không có khí tức hỏa, xem ra nàng ta cũng không phải là ăn Phượng Hoàng quả mà thu hoạch được lực lượng, nàng ta chắc chắn nếm qua một vài thứ khác.

"Trước tiên ta mang ngươi về, để cho tộc trưởng Mục gia ta biết chuyện ngươi ở tạm nơi này, rồi sau đó ta lại dẫn ngươi đi tìm lấy tiên quả kia! Chờ lát nữa đi tới nhà ta, thái độ của ngươi nhất định phải tốt một chút, cố gắng làm cho những lão gia hỏa kia vui vẻ một chút, như vậy ngươi ở Mục gia của ta sẽ không bị một số gia hỏa làm khó dễ." Mục Thiến Hương truyền âm nói.

Thẩm Tường gật nhẹ đầu, phải làm cho những lão gia hỏa kia vui vẻ một chút, đơn giản chính là dùng chút tiên tinh và đan dược, đây quả thật là có lợi với hắn hoạt động ở chỗ này.

Hắn bây giờ có ý định, trước tiên để cho Mục Thiến Hương mang theo hắn đi tìm một số Thánh quả Tiên quả rồi mới lại đi dò xét hẻm núi Luân Hồi kia.

"Tiểu Hương, cha mẹ ngươi ở Mục gia có địa vị gì?" Thẩm Tường hỏi.

"Cha ta là cháu trai của Tộc trưởng, mẹ ta là nữ nhân thứ mười bảy của cha ta, bởi vì không cẩn thận đắc tội một số nữ nhân có địa vị hơn so với nàng, hơn nữa dung mạo của nàng rất đẹp, bị người ghen ghét, cuối cùng thì bị người âm thầm giết chết, nhưng cha ta chẳng quan tâm, cũng không đi điều tra, liền mai táng đơn giản, khi đó ta mới chín tuổi." Mục Thiến Hương giống như đã nghĩ thoáng, chỉ là rất bất đắc dĩ, nhìn ra được nàng ta từ nhỏ đã trải qua rất nhiều khó khăn.

P/S: Ta thích nào ... chương 11

Bình Luận (0)
Comment