Mục Thiến Hương ở chỗ này cũng coi là một ngoại tộc, bởi vì nàng ta là một nữ tử, dưới tình huống tài nguyên hiếm hoi như vậy có thể làm cho mình ở tuổi còn trẻ mà đã có được lực lượng không tầm thường, cho nên nàng ta coi như ở bên trong Mục gia cũng có được đặc quyền nhất định, cường giả tuổi còn trẻ hơn nữa còn có thiên phú, ở thế lực nào cũng rất được hoan nghênh.
Trông thấy xe ngựa của Mục Thiến Hương đang tới gần, cánh cửa đại trạch Mục gia ở phía trước mở ra ngay lập tức, Mục Thiến Hương được phép không xuống xe ngựa mà trực tiếp đi vào chỗ ở của nàng.
"Tiểu Hương, xem ra ngươi sống tới mức không tệ lắm!" Thẩm Tường cười nói.
"Đó là đương nhiên, muốn đạt được sự coi trọng của gia tộc, nhất định phải trở thành một người không thể thay thế, ta hiện tại thế nhưng là hình mẫu trong thế hệ tuổi trẻ của Mục gia, nhiều lần thay những lão gia hỏa kia tranh không ít ánh sáng, trước mắt tới xem, ở bên trong cái Mục gia này, vẫn chưa có người nào có thể thay thế ta." Mục Thiến Hương dương dương đắc ý mà nói.
"Coi như ngươi không muốn gả thì trưởng lão Mục gia của ngươi cũng sẽ không nói cái gì."
"Đó là đương nhiên, hơn nữa ta muốn gả cho ai thì gả cho kẻ đó, không muốn gả thì không gả, ai cũng không can thiệp được." Mục Thiến Hương từ khi có được thực lực Tiên Quân, nàng ta cũng không còn cần phải lo lắng về chuyện này.
"Xuống xe, đi với ta tới gặp những lão gia hỏa kia, ta giúp bọn hắn lấy được một người giàu, bọn họ chắc chắn sẽ rất vui vẻ."
Mục Thiến Hương kéo theo Thẩm Tường đi xuống xe, nàng ta muốn giải quyết chuyện này nhanh một chút, như vậy nàng ta có thể mang theo Thẩm Tường đi tới một cái nơi tương đối bí mật, rồi mới tiếp tục từ chỗ Thẩm Tường mà biết thêm được một số chuyện đặc sắc ở thế giới bên ngoài.
Đại trạch của Mục gia này coi như rất lớn, Thẩm Tường đi theo Mục Thiến Hương bước nhanh một lát, mới đi tới phía trước một ngôi nhà nhỏ bằng đá.
"Tam trưởng lão, có chuyện tốt tới cửa, nhanh gọi các trưởng lão khác tới đây." Mục Thiến Hương ở bên ngoài đã hô lên.
Cửa gỗ ở ngôi nhà đá chậm rãi mở ra, xuất hiện một lão già lùn, nhưng Thẩm Tường cũng không dám xem thường hắn, bởi vì lão già lùn này chính là một tên Tiên Vương.
"Nha đầu hoang dã, ngươi cuối cùng cũng đã thông suốt, biết phải lập gia đình rồi sao?" Lão già lun nhìn vào Thẩm Tường, cười cười nói ra: "Tiểu tử này gọi là Hàn Thần đi ... trong ấn tượng của ta hắn không phải là như vậy a, hai năm không gặp, biến hóa lớn như vậy a!"
Thẩm Tường rất im lặng, dáng dấp của hắn và tên Hàn Thần kia không hề giống nhau!
"Tam trưởng lão, ánh mắt của ngươi bị sao vậy, hắn không phải cái tên Hàn Thần đồ quỷ sứ chán ghét kia, hắn gọi là Thẩm Tường, từ bên ngoài chạy vào!" Mục Thiến Hương tức giận nói.
Lão già lùn kia mở to đôi mắt của hắn ra một chút nói: "Từ bên ngoài tới? Không phải nói không cho người từ bên ngoài đi vào sao? Ngươi cái nha đầu hoang dã này, ngươi đây cũng quá làm loạn đi, ta nhớ được ngươi có lẽ là cùng Sở Giang cùng phụ trách cùng một khối khu vực kia a, ngươi vụng trộm đưa hắn đi vào rồi? Ngươi nên giấu hắn kỹ một chút, đừng để Sở Giang biết!"
Mục Thiến Hương thở dài một hơi, bất đắc dĩ nhìn vào Thẩm Tường, dùng ánh mắt nói cho Thẩm Tường, lão gia hỏa này chính là như vậy.
"Sở Giang đã biết, hơn nữa còn là Sở Giang đồng ý hắn tiến vào kết giới, Sở Giang thu lấy phí hắn ở tạm, một ngày một vạn tiên tinh, rồi ta mới bảo Sở Giang giao tiểu tử này cho ta trông giữ, hắn chia cho Mục gia chúng ta hai thành, nơi này là hai vạn tiên tinh!" Mục Thiến Hương đưa túi trữ vật cho lão già lùn này: "Hắn ăn ở đều do ta phụ trách, ta phụ trách trông nom hắn, tạm thời hắn giao ra phí ở tạm mười ngày."
"Hai vạn tiên tinh a, rất lâu chưa thấy qua nhiều tiên tinh như vậy, nha đầu hoang dã thật sự có bản lãnh a, có thể từ trong tay tên ngốc Sở Giang này chiếm được một phầ việc không tệ." Lão già lùn nhìn vào những tiên tinh kia, cười nói không ngừng.
"Được rồi, ngươi dẫn hắn đi chơi khắp nơi đi, một lát nữa ta sẽ nói với các trưởng lão khác." Lão già lùn đi ra khỏi nhà đá, hóa thành một đạo bóng trắng, chẳng mấy chốc đã biến mất không thấy.
Mục Thiến Hương vội vàng kéo theo Thẩm Tường chạy về phía căn phòng của mình.
"Tiểu Hương, ngươi vậy mà gọi ta là tiểu tử ... ngươi thế nhưng nhỏ hơn so với ta nhiều." Thẩm Tường nói.
Phòng ở của Mục Thiến Hương nằm ở trong một khu rừng trúc, rất yên tĩnh, có hai gian phòng và một cái phòng khách nhỏ, lúc này Mục Thiến Hương đang dọn dẹp căn phòng đã thật lâu rồi không có người vào ở, bên trong có chút lộn xôn, hơn nữa còn có một chút rác rưởi.
"Hay là ta và ngươi ngủ trong một phòng, như vậy ngươi cũng không cần phải dọn." Thẩm Tường ngồi ở một bên cười nói.
"Không được, buổi tối ta còn phải luyện công, ngươi sẽ quấy nhiễu tới ta." Mục Thiến Hương vốn muốn cự tuyệt, nhưng nàng ta vừa nói xong câu đó, suy nghĩ một chút rồi lại nói: "Được a, ta và ngươi ngủ cùng một phòng, nhưng không phải là ngủ chung một cái giường."
Vốn Thẩm Tường chỉ là muốn trêu đùa một chút, lại không nghĩ tới Mục Thiến Hương này vậy mà đồng ý, nàng ta bây giờ cũng không dọn dẹp ở căn phòng này nữa, mà mang giường trong này tới căn phòng của nàng ta rồi sau đó trải chăn đệm sạch sẽ mềm mại thơm tho lên trên.
Hai cái giường đặt song song sát lại với nhau, để Thẩm Tường cảm thấy không khác gì ngủ chung trên một cái giường với nàng, trong mắt hắn, Mục Thiến Hương này giống như không có xem mình là nữ nhân vậy, tuy rằng nàng ta có một khuôn mặt quyến rũ ngọt ngào.
"Nha đầu hoang dã, sáng mai mang người khách kia tới gặp tộc trưởng, tối nay tộc trưởng trở về." Thẩm Tường và Mục Thiến Hương nghe được giọng nói này, nhưng giọng nói này là từ đằng xa truyền tới, là giọng nói của lão già lùn vừa rồi.
Mục Thiến Hương thở ra một hơi, nhìn vào Thẩm Tường ngồi ở mép giường: "Ngươi có đói bụng không, có muốn ăn một chút thứ gì hay không?"
Thẩm Tường lắc đầu nói: "Không cần, ta bây giờ chỉ muốn tắm rửa rồi sau đó ngủ một giấc thật ngon!"
"Phòng tắm ở bên kia, bên ngoài có giếng nước, tự mình lấy nước tự mình nấu nước đi, bên trong có phòng tắm, tắm rửa như thế nào không cần ta phải hướng dẫn cho ngươi đi!" Mục Thiến Hương chỉ chỉ vào một góc của căn phòng lớn này, bên đó được một tấm bình phong ngăn cách, còn có rèm cửa.
"Ta thế nhưng là cho các ngươi một vạn tiên tinh, nếu như là ở thế giới bên ngoài, ta ít nhất có thể hưởng thụ được hai nha hoàn tới chà lưng giúp ta, hiện tại ngay cả lấy nước nấu nước đều phải tự mình đi làm!"
Thẩm Tường cố ý lộ ra vẻ mặt thất vọng, lúc đang muốn đi ra thì Mục Thiến Hương hừ một tiếng, đoạt lấy trước mặt hắn.
Không bao lâu sau, Thẩm Tường đã ngâm mình ở trong bồn tắm nóng hổi, chỉ có điều Mục Thiến Hương không tiến tới chà lưng giúp hắn, để hắn có chút tiếc nuối.
Sau khi Thẩm Tường tắm rửa xong, mặc quần áo ngủ đơn giản rồi mới nhào vào chiếc giường mềm mại êm ái kia, nằm xuống nhắm mắt lại, thở phào nhẹ nhõm một mặt hưởng thụ.
"Ta đi ngủ, chớ quấy rầy ta!" Thẩm Tường nói một tiếng thì nhắm mắt lại, cũng không biết hắn có phải là ngủ thiếp đi thật như vậy hay không.
Thẩm Tường đúng là đi ngủ, chỉ có điều hắn ngủ không được bao lâu, Long Tuyết Di đã đánh thức hắn: "Tiểu bại hoại tỉnh lại nhanh, nha đầu kia đang tắm rửa, hơn nữa còn không dùng phòng tắm, chỉ là đang rửa ráy, còn dùng tới một số bông hoa để chà xát thân thể, vô cùng đẹp mắt!"
"Tiểu sắc Long, ngươi nhìn lén nàng ta tắm rửa?" Thẩm Tường tỉnh lại, tuy rằng hắn vẫn nhắm mắt lại, nhưng lại có thể nghe được Mục Thiến Hương đang ngân nga trong phòng tắm, cùng với tiếng nước chảy.
Làm cho Thẩm Tường động tâm nhất là, mùi hương hoa quyến rũ kia, và mùi hương cơ thể của Mục Thiến Hương cũng rất đặc biệt, hóa ra là lúc nàng ta tắm rửa sẽ dùng một số loại hoa kỳ lạ để đi chà xát.
Cái phòng tắm kia chỉ có một cái rèm cửa và một khối bình phong che chắn, nhưng Thẩm Tường là một người rất có lễ phép, cho nên hắn không giống như Long Tuyết Di thi triển Thần Du Cửu Thiên đi xem người ta tắm rửa như vậy.
Thẩm Tường ném tạp niệm sang một bên, muốn tiếp tục đi ngủ thì lại đột nhiên nghe được Long Tuyết Di hô: "Nàng ta chạy ra ngoài, không mặc quần áo!"
P/S: Ta thích nào ... chương 12