Lúc Liễu Mộng Nhi tới thì đã đoán được chuyện này.
"Đúng, gia hỏa kia ngăn cản chúng ta, không cho chúng ta đi, hơn nữa không hiểu là vì sao, không cho hắn một chút màu sắc thì ta cũng không còn là chưởng môn Hàng Long môn nữa." Thẩm Tường hừ lạnh nói.
"Cha mẹ ta có việc không thể tới, cho nên bọn họ bảo ta tới." Liễu Mộng Nhi nhìn vào Mục Thiến Hương, nàng ta biết chuyện này là bởi vì Mục Thiến Hương mà dẫn tới: "Đinh Tinh Diệu kia ở Kiếm Thần điện có địa vị rất cao, tuy rằng bình thường tương đối bá đạo, nhưng sẽ không cướp người ở bên đường, ngươi có thể nói cho ta một chút cụ thể chuyện này là như thế nào không?"
Mục Thiến Hương do dự một lúc, lúc này Liễu Mộng Nhi lại nói: "Tiểu Hương muội muội, ngươi lo sợ cái gì sao? Không phải ngươi cũng đã biết chuyện giữa ta và tiểu bại hoại này rồi sao?"
"Nói đi, tuy nhiên Mộng Nhi tỷ ngươi phải giữ bí mật giúp nàng ta." Thẩm Tường nói.
"Chuyện này là đương nhiên!" Liễu Mộng Nhi gật đầu nói.
Sau đó Mục Thiến Hương nói ra chuyện Thiên đan trong cơ thể của nàng, bởi vì Đinh Tinh Diệu kia tới gần, Thiên đan nàng mới có thể sinh ra loại cảm giác không hiểu kia.
"Không nghĩ tới tiểu bại hoại nhà ngươi vậy mà đi tới thánh địa trong truyền thuyết ở Dạ Ma Địa Ngục!" Liễu Mộng Nhi khẽ nhíu lại đôi mi thanh tú, vừa rồi Mục Thiến Hương đã nói cho nàng, nàng ta là theo chân Thẩm Tường từ trong cấm địa chạy ra tới, cùng với lai lịch Thiên đan trong cơ thể nàng và chỗ tốt mà Thiên đan mang tới cho nàng.
"Kiếm Hồn là thứ gì vậy?" Thẩm Tường hỏi.
"Kiếm Hồn là được dựng dục ra từ bên trong Thần kiếm, đó là một số cảm ngộ của Kiếm Đế về kiếm đạo trong những năm sử dụng Thần kiếm, theo thời gian được ngưng tụ vào bên trong Thần kiếm, chỉ có người có duyên với Thần kiếm, mới có thể hấp thu được Kiếm Hồn, có Kiếm Hồn thì tương đương với có một chút cảm ngộ của Kiếm Đế về kiếm đạo, cho nên sẽ có thành tựu xuất sắc trên phương diện kiếm đạo."
"Đinh Tinh Diệu kia ở lúc mười bốn tuổi đã hấp thu được một sợi Kiếm Hồn, mà bây giờ hắn đã có trăm tuổi, tự xưng là vô địch dưới Tiên Quân." Liễu Mộng Nhi nhẹ nhàng nói.
"Còn như Tiểu Hương, Thiên đan trong cơ thể ngươi ... ta không rõ lắm, tuy nhiên ta đi theo cha mẹ ta rồi lại tới nơi này, ngẫu nhiên nghe được lão nhân gia của Thần Kiếm cung nói về Kiếm Đế, năm đó Kiếm Đế và Đan Đế cùng nhua tiến vào Dạ Ma Địa Ngục kia, rồi không còn tin tức, cho tới tận bây giờ, cho nên khả năng Thiên đan đó có quan hệ rất lớn với Kiếm Đế."
"Đúng rồi, Kiếm Đế là nữ tử!" Liễu Mộng Nhi nói lời bổ sung.
Lúc trước Thẩm Tường đã khẳng định, Thiên đan đó không phải của Đan Đế, hiện tại quả nhiên là thế, mà là Thiên đan của Kiếm Đế, nói như vậy thì Kiếm Đế đã chết rồi?
"Kiếm Đế chết rồi?" Thẩm Tường có chút không dám tin tưởng.
"Không biết, khả năng đó là truyền thừa mà Kiếm Đế để lại đi, cường giả muốn làm ra chút chuyện đó cũng không khó khăn lắm." Liễu Mộng Nhi nắm chặt tay của Mục Thiến Hương, nghiêm túc nói ra: "Tiểu Hương, nếu như đố thật sự là đồ vật của Kiếm Đế, sau này ngươi cũng nên cẩn thận, giá trị của thứ đó cùng với Thần đao trên người tiểu bại hoại này không khác gì mấy."
"Mộng Nhi tỷ, ta muốn đi Bách Hoa tiên quốc, nghe nói Hoa Đế ở chỗ này, ngươi có thể giúp ta dẫn tiến tới hay không, ngươi có lẽ là nhận biết người của Bách Hoa tiên quốc đi!" Mục Thiến Hương nói ra: "Ta cần một chỗ an toàn để kích thích lực lượng Thiên đan, ta cảm thấy bên trong Thiên đan còn ẩn giấu đi rất nhiều thứ đang chờ đợi ta tới thăm dò."
Hiện tại Thẩm Tường hiểu tại sao Mục Thiến Hương nói cần một thanh kiếm tốt tới thi triển lực lượng của nàng, Thiên đan đó quả nhiên có liên hệ rất mật thiết với Kiếm Đế.
Liễu Mộng Nhi cười nhẹ một tiếng: "Tiểu bại hoại này có người ở bên trong Bách Hoa tiên quốc, ngươi tới đó thì không còn gì tốt hơn!"
"Ai? Làm sao ta lại không biết?" Thẩm Tường suy nghĩ một lúc, sau khi xác định không có người quen ở Bách Hoa tiên quốc thì nói.
"Hoa Nguyệt và Thiên Thiên, hai người bọn họ đều học tập thuật luyện đan ở nơi đó, là sư muội của ngươi dẫn tiến đi vào." Liễu Mộng Nhi lườm hắn một cái.
"Là Hoa Hương Nguyệt và Ngô Thiên Thiên sao? Lão ca từng nói qua với ta ... Hoa Hương Nguyệt là sư điệt của hắn, Ngô Thiên Thiên đã từng là đồng môn với hắn, hơn nữa còn đạt được truyền thừa của Hoa Hương Nguyệt." Mục Thiến Hương trông thấy vẻ mặt lúc này của Liễu Mộng Nhi, đột nhiên hiểu ra một chút gì đó, rồi mới rất khinh bỉ mà nhìn vào Thẩm Tường.
"Chẳng lẽ ... các nàng cũng thế ..." Mục Thiến Hương thấp giọng nói.
"Hương Nguyệt là nữ nô của hắn, còn Thiên Thiên nha ... ta không được rõ lắm, có lẽ cũng khó thoát khỏi ma chưởng của tên tiểu bại hoại này, lần trước ta gặp qua Thiên Thiên, nàng ta còn chưa được tiểu bại hoại này thu thập." Liễu Mộng Nhi nhìn vào Thẩm Tường, khẽ hừ một tiếng.
Liễu Mộng Nhi lôi kéo tay Mục Thiến Hương, nói ra: "Đi, ta dẫn ngươi đi tìm người của Bách Hoa tiên quốc, dựa vào tư chất bây giờ của ngươi, muốn gia nhập Bách Hoa tiên quốc thì rất đơn giản, tới lúc đó coi như Kiếm Thần điện muốn bắt ngươi, bọn họ cũng không dám, Hoa Đế mặc dù là nữ tử, nhưng danh hiệu Hoa Đế cũng không chỉ để gọi."
Mục Thiến Hương lập tức vui vẻ không thôi, nàng ta cười hì hì mà nói: "Thuận tiện trên đường nói một chút chuyện xấu xa của lão ca ta."
"Vậy ta thì sao? Ta cũng muốn đi, ta muốn gặp Hoa Đế!" Thẩm Tường vội vàng nói.
"Tốt nhất ngươi đừng đi, ta nghe Hoa Nguyệt nói qua, Hoa Đế không có ấn tượng tốt đối với ngươi." Liễu Mộng Nhi vội vàng nói.
"Chuyện này sao có khả năng? Ta không đắc tội nàng ta a!" Thẩm Tường rất không hiểu.
"Nguyên nhân khả năng bởi vì ngươi nắm giữ Thiên Địa Sát Phạt thuật, Hoa Đế không thích sát phạt, hơn nữa tôn trọng sinh mệnh, ngươi ở Đế Thiên thế nhưng được coi là một tên sát nhân ma (chuyên thích giết người), có thể là bởi vì điểm này đi, hơn nữa sát khí trên người ngươi cũng rất nổi danh." Liễu Mộng Nhi nói ra: "Giao nàng ta cho ta đi, ta sẽ an bài tốt, nàng ta cũng là muội muội của ta!"
Liễu Mộng Nhi cười cười với Mục Thiến Hương, Mục Thiến Hương cũng cười lại một cái, tình cảm của hai người đã dần dần trở nên tốt hơn.
"Ừm, ta lấy được một thanh kiếm tốt sẽ đưa cho ngươi cầm đi cho nàng ta." Thẩm Tường bất đắc dĩ thở dài.
Sau khi Mục Thiến Hương bái bai với Thẩm Tường thì rời đi cùng với Liễu Mộng Nhi, trước khi đi Thẩm Tường cho nàng một khối ngọc bài, có thể để cho nàng tham gia đại hội Thần Kiếm kia.
"Hoa Đế tôn trọng sinh mệnh như vậy, chẳng lẽ nàng ta nắm giữ Sinh Sát thuật hay sao?" Long Tuyết Di nói.
"Ta bây giờ đi tra Sinh Sát thuật, tuy nhiên vậy cũng chỉ là suy đoán của ngươi." Thẩm Tường nói, Thú Sát thuật đã tới tay, tuy nhiên hắn còn chưa có thời gian đi nghiên cứu.
"Từ khi ta có thể nhìn thấy nàng ta, lúc đại hội Thần Kiếm tổ chức, nàng ta có lẽ sẽ xuất hiện đi!"
Ngày mai sẽ là ngày tổ chức đại hội Thần Kiếm, ở lúc chạng vạng tối, truyền tới một cái tin tức rất kinh người, Đinh Vô Chung Điện chủ Kiếm Thần điện vạn năm đều không hề rời khỏi Kiến Thần điện, vậy mà đi tới Thần Kiếm tiên cung!
Mà ngay cả Cung chủ Thần Kiếm tiên cung nhận được tin tức này cũng cảm thấy kinh ngạc, bởi vì đại hội Thần Kiếm này còn chưa thể lôi một lão ngoan đồng như thế đi tới, có thể thấy được hắn tới đây là có một cái mục đích khác!
"Chẳng lẽ Thiên đan trong cơ thể của dã nha đầu dẫn hắn tới? May mà Mộng Nhi tỷ đã mang nàng ta đi, có Hoa Đế bảo hộ, sẽ không có chuyện gì, nếu như còn ở chỗ ta thì khó nói." Thẩm Tường âm thầm thở dài một hơi.
Bởi vì Đinh Vô Chung tới, chính là lúc đêm khuya, cũng không có bao nhiêu người chìm vào giấc ngủ, bọn họ lo lắng loại gia hỏa cấp bậc này sẽ ra tay đánh nhau ở chỗ này.
Đinh Vô Chung thế nhưng là một nhân vật rất lợi hại, hơn nữa trong tay có một thanh Thần kiếm, ở bên trong Cửu Thiên, thực lực cũng là ở trong nhóm đỉnh tiêm kia, mặc dù không thành lập tiên quốc thế nhưng thực lực tổng thể vô cùng cường thịnh, cũng chỉ có Thần Kiếm tiên cung có thực lực ngang nhau mới dám đối lập với Kiếm Thần điện.
P/S: Ta thích nào ... chương 8