Biết được Tạ Khang có địa vị lớn như thế, Thẩm Tường áp lực không nhỏ, nếu là chính hắn có thể sử dụng thành thạo loại kiếm pháp vừa rồi kia, nói không chừng hắn có thể đánh bại Tạ Khang rất nhẹ nhàng.
"Không biết Trấn Ma thánh lực có tác dụng với tên gia hỏa tới từ Tà Thiên này hay không." Thẩm Tường thầm nghĩ, lùi lại mấy bước, đứng vào vị trí.
"Tên gia hỏa này có thể cùng lúc sử dụng Tru Ma thánh kiếm và Thiên Tà thánh kiếm, nói rõ hắn có thể chưởng khống lực lượng chính tà, bình thường chỉ có Thần Ma giáo những gia hỏa kia mới có thể làm được, chẳng lẽ tên gia hỏa này là Thần Ma giáo?" Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường đi tới Thiên giới, từng nghe qua chuyện về Thần Ma giáo, tuy nhiên có rất ít người biết, Thần Ma giáo bây giờ cũng rất khiêm tốn, không làm ra động tĩnh lớn nào cả, không giống như ở Đế Thiên.
"Ta có thể không sử dụng kiếm không? Nhưng là thắng ta, vẫn có thể đạt được Hỏa Long kiếm." Lúc sắp bắt đầu, Thẩm Tường đột nhiên nói.
Bởi vì hắn không am hiểu dùng kiếm, mà đối phương lại là cao thủ dùng kiếm, này lại để cho hắn rơi vào hạ phong, đặc biệt còn là một người dùng song kiếm.
"Ngươi không sử dụng kiếm, chẳng lẽ muốn dùng Thanh Long Đồ Ma đao?" Đái Vĩnh Thừa hỏi, sâu trong lòng của hắn cũng muốn nhìn xem Thanh Long Đồ Ma đao ở khoảng cách gần.
Tạ Khang nói ra: "Nếu như sử dụng Thanh Long Đồ Ma đao, ta từ bỏ khiêu chiến."
"Ta không dùng Thanh Long Đồ Ma đao!" Thẩm Tường nói, trước đó đã quy định hắn không được sử dụng Thần binh.
Không dùng Hỏa Long kiếm, không dùng Thanh Long Đồ Ma đao, chẳng lẽ muốn dùng đoản kiếm kia?
Mọi người không biết Thẩm Tường đang suy nghĩ cái gì, bởi vì kiếm pháp của Thẩm Tường rất cao minh, bây giờ lại muốn từ bỏ dùng kiếm.
Thẩm Tường lấy ra thanh chùy màu đen, Thần Tượng chùy!
Cái này không thể xem như Thần binh mà chỉ có thể coi là binh khí rất cổ quái mà thôi, không có lộng lẫy đẹp mắt giống như Thanh Long Đồ Ma đao, không có nhiều trận văn như vậy, nhưng lại rất kiên cố, đồng thời cũng nặng giống như Thanh Long Đồ Ma đao, thậm chí còn nặng hơn nhiều so với Thanh Long Đồ Ma đao.
Thẩm Tường cảm thấy, chính mình dùng cái chùy này giống như dùng Thanh Long Đồ Ma đao, đều có thể phóng thích ra lực lượng cuồng bạo của chính mình rất tốt, mà sử dụng Hỏa Long kiếm mảnh khảnh kia lại nhận không ít hạn chế.
"Cái chùy này ... ngươi nhất định phải sử dụng thanh cái thiết chùy này?" Đái Vĩnh Thừa kinh ngạc mà hỏi, theo lời đồn Thẩm Tường trước kia đã từng sử dụng qua thanh thiết chùy này đi nháo sự khắp nơi, tuy nhiên đại đa số người chỉ cho rằng là thực lực của hắn rất mạnh, cho nên mới có thể để cho thiết chùy này nhìn rất lợi hại.
"Không sai!" Thẩm Tường vui mừng trong lòng, bởi vì Đái Vĩnh Thừa này không nhìn ra đây là Thần Tượng chùy, hắn cảm thấy coi như Liễu Tông Dự và Tống Oánh đồ đệ của hậu nhân Thần Tượng này cũng chưa chắc có thể nhận ra.
"Ngươi là đang xem thường ta sao?" Giọng nói của Tạ Khang tuy rằng rất ôn hòa, nhưng lại mang theo một loại tức giận.
"Không phải!" Thẩm Tường thật sự là nói thật, hơn nữa hắn cảm thấy Tạ Khang này rất mạnh, mới quyết định sử dụng thanh Thần chùy này của hắn.
Tạ Khang không tin, hừ lạnh nói: "Tùy ngươi đi, tóm lại ngươi thua, nhất định phải giao Hỏa Long kiếm ra, Tạ gia ta có mười tám thanh Thánh kiếm, duy chỉ không có Thất Long thánh kiếm này, thanh Hỏa Long kiếm này của ngươi ta chắc chắn phải có được."
"Có bản lĩnh thì tới lấy đi!" Thẩm Tường cười nói, nhưng ở Tạ Khang xem ra lại là một loại chế giễu.
Trông thấy chiến ý của hai người dâng cao, Đái Vĩnh Thừa cũng không nhiều lời gì nữa, hô: "Bắt đầu!"
Tạ Khang là người xuất kích trước, để hắn cảm thấy không hiểu là, Thẩm Tường vậy mà không có công tới, nhưng hắn không quản được nhiều như vậy, hiện tại hắn trước tiên cần phải nhìn xem thực lực của Thẩm Tường như thế nào, tuy rằng sớm đã biết Thẩm Tường rất mạnh, nhưng chính mình chưa được tự mình trải nghiệm là khó mà hiểu rõ thực lực xác thực của đối phương.
Thẩm Tường cầm chùy, không am hiểu tiến công, hắn chỉ tính toán vừa thủ vừa phản công, đồng thời thăm dò thực lực của đối phương, tìm ra nhược điểm của đối phương rồi lại tiến hành tiến công cuồng bạo.
Song kiếm bạc đen đâm tới, như là hai đạo ánh sáng xét qua trước mặt Thẩm Tường, nhanh như ánh sáng cầu vồng vậy, để Thẩm Tường cảm thấy kinh ngạc chính là, Tạ Khang này thật có thể chưởng khống hai loại sức mạnh chính tà, Thiên Tà thánh kiếm màu đen, mang theo tà khí cực kỳ nồng đậm, khói đen bốc lên bừng bừng, Tru Ma thánh kiếm màu bạc thì thánh quang tỏa ra, kiếm khí phun ra nuốt vào, lúc lên lúc xuống, phá không đâm tới.
Tay trái của Thẩm Tường lập tức lóe lên ánh sáng trắng, như là móng vuốt của một con Bạch Hổ, bắt lấy Thiên Tà thánh kiếm đâm về phía đan điền của hắn, tay phải vung Thần chùy lên, va chạm với Tru Ma thánh kiếm kia.
"Đương"
Một tiếng vang giòn, chấn động tới thanh Tru Ma thánh kiếm kia ông ông rung động, tay Tạ Khang kia cầm kiếm cũng bị cỗ xung lực này đụng tới theo kiếm văng sang một bên.
Tất cả đều nằm ở trong sự dự liệu của Thẩm Tường, Tạ Khang không ngờ tới thanh chùy đen kia của Thẩm Tường lại có loại lực lượng trầm trọng này, lúc này cánh cửa trống đã lộ ra, Thẩm Tường tung ra một cước đạp về phía đan điền của Tạ Khang.
Một tiếng long khiếu truyền tới, chân của Thẩm Tường như một cái đầu của Long, cỗ long lực cuồng bạo này, từ đùi của Thẩm Tường mãnh liệt trùng kích ra ngoài.
Ầm!
Tạ Khang bị Thẩm Tường đạp trúng, lùi lại mấy chục bước, nhưng nhìn hắn lại không có chuyện gì, một cước Thẩm Tường vừa đá ra kia tuy rằng không phải mạnh nhất, nhưng cũng dùng bảy tám phần lực lượng, người bên trong cùng cấp bậc, vậy mà bình yên vô sự.
Ở vừa rồi Thẩm Tường đã cảm ứng được trên người Tạ Khang có thứ hộ thể gì đó lợi hại, cho nên mới không có bị hắn đạp mà tổn thương, có thể thấy được thứ gì đó hộ thể kia rất đáng sợ.
"Quả nhiên không phải thứ đơn giản." Tạ Khang ở vừa rồi đã biết sự đáng sợ của thanh chùy trong tay Thẩm Tường kia.
"Thứ trên người ngươi kia cũng rất lợi hại!"
Thẩm Tường bỗng nhiên lóe lên, vậy mà bắt đầu tiến công, vốn là hắn dự định mài Tạ Khang này từng chút xíu một, nhưng bây giờ biết trên người Tạ Khang có pháp bảo hộ thể lợi hại, nếu như không tiến hành tấn công mạnh, rất khó phá vỡ phòng ngự của hắn.
Chùy đen quét ngang qua và xung lực bùng nổ khiến không gian bắt đầu hơi vặn vẹo.
Tạ Khang không nghĩ tới Thẩm Tường sẽ tới nhanh như vậy, hơn nữa còn rất khó cảm ứng quỹ tích di động của Thẩm Tường, tuy nhiên bản thân hắn cũng đã trải qua rất nhiều cuộc chiến, phảng ứng rất nhạy cảm, dựa vào trực giác của mình, phán đoán nơi mà Thẩm Tường xuất hiện rồi mới dùng song kiếm trong tay mạnh mẽ đâm tới.
Lúc song kiếm của Tạ Khang này cùng lúc đâm ra, thoạt nhìn như là dung hợp lại với nhau, hắn vậy mà có thể dung hợp hai loại lực lượng chính tà này lại, chỉ thấy ở trong nháy mắt dung hợp lại, bùng lên thứ gì đó màu đen, khiến cho cái đại sảnh sáng sủa này đột nhiên trở nên lờ mờ.
Ầm ầm!
Chùy đen Thẩm Tường quét ngang qua, đối kích với kiếm mà Tạ Khang đâm tới, để cho người ta có một loại cảm giác như thể đột nhiên trời long đất lở vậy, cỗ khí thế kia thật to lớn xuyên thấu qua kết giới kia tuôn ra ngoài, khiến cho toàn bộ hội trường đều rời vào một trận rung động mãnh liệt.
"Dùng Thiên Địa Sát Phạt thuật của ngươi đi!" Một kiếm kia của Tạ Khang chiếm thượng phong, Thẩm Tường bị đánh văng ra xa xa.
"Lực lượng thật đáng sợ!" Thẩm Tường sợ hãi thán phục trong lòng, ánh mắt của hắn đột nhiên có biến hóa, trở nên cực kỳ sắc bén, lúc này hắn chỉ cảm thấy trên đầu mình có tinh thần sáng chói đầy trời, dưới chân là núi non sông ngòi, đại dương mênh mông, Tinh Thần Chi Hải bên trong Thần Hải đang sôi trào mãnh liệt.
Một cỗ khí sát phạt bỗng nhiên từ trên người của hắn phun trào đi ra ngoài, như là một cơn bão biển, phóng tới xung quanh, khiến mọi người có cảm giác như đang ở trong một chiến trường nơi mà thiên quân vạn mã đang chém giết nhau.
"Thiên Địa Sát Phạt thuật!"
Ai nấy đều thấy được, hơn nữa khác với một quyền trước đó Thẩm Tường sử dụng để giết chết Đinh Tinh Diệu, lần này hiển nhiên là lợi hại hơn nhiều.
Trong lúc bất tri bất giác, chân khí trong cơ thể Thẩm Tườngtheo lúc hắn vận công, giống như dung hợp lại với thiên địa vậy, mô phỏng lấy sự vận chuyển của vạn vật thiên địa.
"Lên!" Sau khi Thẩm Tường vận chuyển tam sát thuật thì tấn công mạnh một lần nữa.
P/S: Ta thích nào ... chương 4