Dùng Thần kiếm đi đổi một thanh Thánh kiếm, đầu óc có bệnh mới đi đổi, vốn Thẩm Tường cũng chỉ là nói giỡn mà thôi, nhưng ai nào biết Đoạn Minh vậy mà rất nghiêm túc nói ra: "Được, ngươi cũng đừng hối hận là được rồi!"
Thẩm Tường lập tức ý thức được thanh Thiên Tà thánh kiếm này không đơn giản, bằng không Đoạn Minh này sẽ không như thế.
"Thiên Tà thánh kiếm này có giá trị gì mà có thể để ngươi dùng Thần kiếm tới đổi?" Thẩm Tường nghiêm túc hỏi.
"Ngươi thử suy nghĩ một chút xem, Thiên Tà thánh kiếm này là đồ vật mà ai đã từng dùng qua!" Đoạn Minh cười cười: "Tà Đế thế nhưng là một gia hỏa rất lợi hại, tuy rằng hắn tên là Tà Đế, nhưng hắn không Tà chú nào, đây là gia hỏa thần bí thứ hai trong Cửu Đế."
Thần bí nhất thì chính là Đan Đế, rồi mới tới Tà Đế này!
"Không sợ nói cho ngươi, Tà Đế trước đây có quan hệ rất tốt với Thập Thiên đại đế, nhưng bề ngoài thì hai người bọn họ lại thường xuyên đánh nhau tới ngươi chết ta sống, lặp đi lặp lại có thù không đội trời chung! Hơn nữa một số pháp môn của Đoạn gia chúng ta trước đó chính là Tà Đế tương truyền." Đoạn Minh truyền âm cho Thẩm Tường, nói ra những bí văn mà ít có người biết này.
"Vậy giá trị của Thiên Tà kiếm thánh này ở đâu? Vậy mà có thể so với một cái Thần kiếm? Thần kiếm đó chính là Kiếm Đế sử dụng qua a!" Thẩm Tường không hiểu.
"Tung tích Kiếm Đế ngươi có lẽ phải biết, hắn và Đan Đế đi một chuyến tới Thánh Thú cổ vực, còn để lại một viên Thiên đan cho dã nha đầu kia, Thiên đan đó xem như truyền thừa mà hắn lưu lại! Nhưng truyền thừa của Tà Đế đến nay không người biết được, mà bí mật thì giấu ở trong thanh kiếm này." Đoạn Minh nói.
Thẩm Tường có chút không tin: "Ngươi làm sao biết được?"
Đoạn Minh cười nói: "Đây là người của Tạ gia nói, lúc ngươi tỷ thí với Tạ Khang kia, ta ở một bên nghe lén những cao tầng của Tạ gia kia đối thoại với nhau."
"Thiên Tà thánh kiếm và Tru Ma thánh kiếm tuy rằng đã mất, nhưng là những cao tầng Tạ gia kia lại không đau lòng một chút nào, ngược lại còn rất cao hứng."
Nghe được điều này, Thẩm Tường lập tức cảm thấy có chỗ nào không đúng, nếu như Đoạn Minh nói thật thì chẳng phải hắn rơi vào cái bẫy của Tạ gia? Hiện tại hắn hiểu, tại sao lúc Tạ Khang kia thua trận lại cam tâm tình nguyên đưa hai thanh kiếm này cho hắn như thế, không thấy dáng vẻ đau lòng một chút nào.
"Đi thôi, chuyển sang nơi khác nói chuyện." Thẩm Tường không phát hiện nơi này có ám ký.
Đoạn Minh gật nhẹ đầu: "Đi theo ta, ngươi bây giờ đang bị người theo dõi, hơn nữa thủ đoạn của đối phương rất cao minh, ngay cả ta thiếu chút nữa cũng không phát hiện!"
Lại bị theo dõi, Thẩm Tường và Long Tuyết Di đều có chút không tin, bởi vì bọn hắn ở phương diện cắt đứt theo dõi có rất nhiều kinh nghiệm, bọn họ đều không phát hiện ra.
"Bản lĩnh ẩn nấp của ngươi so với tu vi bây giờ của ngươi mà nói lại là rất tốt, cái này chính là bởi vì Thiên Tà thánh kiếm này mới khiến hành tung của ngươi bị bại lộ, chỉ cần mang ở trên thân thể ngươi, bọn họ có thể biết được ngươi ở nơi nào một cách dễ dàng." Đoạn Minh nói.
Thẩm Tường thầm mắng trong lòng vài câu, rồi mới đi theo Đoạn Minh đi ra khỏi tòa tiên cung này, đi tới khu vực bên ngoài.
"Mục đích bọn họ đưa Thiên Tà thánh kiếm cho ta là vì cái gì?" Thẩm Tường rất không hiểu.
"Để ngươi tìm ra bí mật ẩn tàng trong Thiên Tà thánh kiếm, dẫn bọn hắn tìm được đồ vật mà Tà Đế lưu lại, có lẽ là mấy cái thế lực của Tà Thiên kia cùng nhau bày kế đi." Đoạn Minh trả lời, bọn họ đều là dùng phương thức truyền âm giao lưu với nhau, có thể phòng ngừa người khác nghe lén.
"Sau khi tìm được thì bọn họ sẽ giết chết ta, như vậy là có thể lấy lại được thanh Thiên Tà thánh kiếm này, có được đồ vật ở trên người của ta, một công nhiều việc a." Thẩm Tường cười lạnh, nhưng vẫn có chút không rõ: "Tại sao bọn họ cho rằng ta có thể tìm được chỗ kia?"
"Bởi vì ngươi có Thanh Long Đồ Ma đao, đi tới cái nơi kia thì chỉ người có được Thanh Long Đồ Ma đao mới có thể đi tới, năm đó Tà Đế và một số bằng hữu của Thập Thiên đại đế, thành lập rất nhiều chỗ bí mật, cũng phải cần Thanh Long Đồ Ma đao làm chìa khóa mới có thể mở ra một số cửa." Đoạn Minh nói ra: "Cho nên coi như ta, không có Thanh Long Đồ Ma đao thì cũng không thể tiến vào những chỗ kia."
Thẩm Tường gật nhẹ đầu, năm đó ở dưới vực sâu U Minh kia, cũng cần phải có Thanh Long Đồ Ma đao thì mới có thể tiến vào Địa Tâm kia.
"Ngươi còn nghe lén được cái gì nữa? Bọn họ có nói thứ kia ở đâu không?" Thẩm Tường hỏi.
"Bọn họ là tính toán đợi mấy chục năm, chờ chính ngươi phá giải bí mật trên Thiên tà thánh kiếm rồi lại đi theo ngươi, tới lúc đó bọn họ còn sẽ mang theo một đám người đi bắt ngươi, tới lúc đó Tru Ma thánh kiếm và Thiên Tà thánh kiếm có thể trở về, tuy nhiên bọn hắn không nghĩ tới ngươi sẽ hào phóng như vậy, đưa Tru Ma thánh kiếm cho dã nha đầu kia." Đoạn Minh cười nói: "Chúng ta theo kế mà tính, hiện tại liền phá giải bí mật của Thiên Tà thánh kiếm, đi tìm thứ mà Tà Đế để lại."
"Tru Ma thánh kiếm ở trong tay Tiểu Hương, cái này sẽ không hại nàng ta chứ!" Thẩm Tường có chút lo lắng.
"Không sợ, nữ nhân bên cạnh nàng kia rất lợi hại, nói thật, nếu như lúc ấy ta không xuất thủ đối phó Điện chủ Kiếm Thần điện kia thì nàng ta cũng có thể giải quyết một cách dễ dàng, tuy nhiên nữ nhân này không tính ra được ta sẽ xuất hiện, cho nên thanh Thần kiếm này liền tiện nghi ta." Đoạn Minh cười tới rất đắc ý.
Thẩm Tường khẽ hừ một tiếng, Đoạn Minh này quả thực kiếm lời lớn, xem như ở cái thời đại của hắn năm đó, Thần kiếm cũng rất hiếm có, hắn vừa ra khỏi chỗ kia đã có thể đạt được một cái!
"Đây đều là công lao của dã nha đầu kia, sau này ta sẽ báo đáp nàng." Đoạn Minh nhìn vào mặt mũi Thẩm Tường mà tràn đầy ghen tỵ, tức giận nói ra: "Ngươi đạt được bao nhiêu đồ chơi lợi hại như vậy, chẳng lẽ không cho phép ta được một cái Thần kiếm?"
"Ngươi đạt được Thần kiếm cũng quá dễ dàng đi, ta được tới những thứ kia đều là ta rất vất vả mới tranh thủ được." Thẩm Tường đúng là ghen tỵ với Đoạn Minh.
"Hắc hắc, ai bảo vận khí ta tốt đây? Nhanh lấy Thiên Tà thánh kiếm kia ra xem, nhanh chóng tìm đồ vật mà Tà Đế lưu lại, ta muốn nhìn hắn lưu lại đồ vật gì cho ngươi." Đoạn Minh cười nói: "Không cần lo lắng, ngươi có Thanh Long Đồ Ma đao, đạt được truyền thừa của Thập Thiên đại đế, ta sẽ không đoạt đồ vật của ngươi."
Thẩm Tường lấy Thiên Tà thánh kiếm ra, sau khi hắn đạt được cũng chưa nhìn kỹ, hiện tại thần lực của hắn thẩm thấu vào, chẳng mấy chốc phát hiện bên trong có thứ gì đó, một số hình ảnh từng phần xuất hiện trong đầu của hắn...
...
Còn một đoàn người của Tạ gia ở Thần Kiếm tiên cung, một lão giả mặc áo bào đen vừa xem xét thương thế của Tạ Khang, vừa nói ra: "Tru Ma thánh kiếm ở trong tay nha đầu kia, hiện tại đã xác định, nha đầu này đạt được truyền thừa của Kiếm Đế, ngày đó lúc Thẩm Tường xuất hiện ở trong Dạ Ma Địa Ngục, bên người có nha đầu này đi theo, có lẽ là mang theo từ trong cấm địa đi ra."
Một người đàn ông trung niên bưu hãn ở bên cạnh giường nói ra: "Ở bên cạnh họ còn có một gia hỏa rất mạnh, ngay cả đám gia hỏa Long Đế kia cũng không phải là đối thủ của hắn, Đinh Vô Chung kia cũng bị hắn đánh cho trọng thương, nếu như hắn ở bên cạnh Thẩm Tường thì phiền toái."
"Này cũng không sợ, Thẩm Tường đạt được Thiên Tà thánh kiếm, nếu như phát hiện bí mật bên trong đó, biết được bản đồ mà Tà Đế lưu lại, chắc chắn sẽ tự mình một mình đi, ai cũng không muốn chia sẻ một chén canh với người khác." Lão giả kia cười lạnh: "Chỉ cần có thể bắt sống được hắn, chúng ta liền có thể dùng Nhiếp Hồn ma chú lục soát trí nhớ của hắn, mặc dù chỉ là Nhiếp Hồn ma chú không trọn vẹn, nhưng cũng đã đầy đủ để đối phó với hắn."
Ký ức của Thẩm Tường, đây mới là một cái bảo tàng khổng lồ!
P/S: Ta thích nào ... chương 6.