Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1428 - Chương 1428 - Thú Hải

Chương 1428 - Thú hải
Chương 1428 - Thú hải

Người của Thánh Nguyên cổ vực nghe được Thẩm Tường nói như vậy đều biểu thị hoài nghi.

Tên trung niên kia nói ra: "Chúng ta dò xét tới cái bảo địa này quả thực sẽ xuất hiện một số vật liệu luyện khí trân quý, Thánh cấp đều có không ít, đại đồ đệ của Hỏa Đế tới vậy thì nói còn nghe được, nếu như Hỏa Đế tự mình tới đây, vậy thì khó có thể hiểu được."

"Như vậy các ngươi có mời Hỏa Thần điện tới hay không?" Thẩm Tường hỏi.

"Không, chúng ta không mời nhiều thế lực lớn, nhưng bọn hắn đạt được phong thanh thì đều sẽ lập tức chạy tới." Trung niên kia lắc đầu mà nói.

Hiện tại Thẩm Tường và Đoạn Minh càng tin tưởng hơn, Hỏa Thần điện có lẽ là cùng đi với Tạ gia của Tà Thiên, chỉ có lăng mộ của Tà Đế mới có thể để cho Hỏa Đế cảm thấy hứng thú như thế.

Tên Tiên Vương của Thánh Nguyên cổ vực kia tên là Nghiêm Sơn, là một tiểu trưởng lão, phụ trách dò xét bảo địa, là nhóm người đầu tiên của Thánh Nguyên cổ vực đi tới nơi này, tuy nhiên bây giờ lại bị vây ở nơi này.

Chuyện có quan hệ với Tà Thần điện, người của Thánh Nguyên cổ vực và Thiên Thạch tiên cung đều nghe nói qua, chỉ là bọn họ không nghĩ tới tại sao lại xuất hiện ở chỗ này.

"Nghe nói tiến vào Tà Thần điện này thì cửu tử nhất sinh." Trong đám người, một thanh niên hoảng sợ nói.

"Chưa chắc, đại môn của Tà Thần điện đã được người oanh phá, cho nên Tà Thần điện này sẽ không đáng sợ giống như trong truyền thuyết, đã bị tổn thương nghiêm trọng, chúng ta vẫn còn có cơ hội ra ngoài." Nghiêm Sơn lớn tiếng nói.

Ở bên trong hiểm cảnh, đáng sợ nhất là đánh mất dũng khí cầu sinh, Nghiêm Sơn cổ vũ những người trẻ tuổi kia, để bọn hắn không tuyệt vọng như vậy.

Người của Thánh Nguyên cổ vực và Thiên Thạch tiên cung có tổng cộng hơn một trăm, thực lực tổng hợp rất mạnh, hơn nữa bọn họ đều là một số tiểu đội, còn chưa phải đội quân lớn.

Mỗi cái tiểu đội đều có một Tiên Vương và ba Tiên Quân dẫn đầu, những người còn lại đều là Nhân Tiên trung hậu kỳ, Thẩm Tường và Đoạn Minh đi theo đằng sau bọn họ.

Thánh Nguyên cổ vực có bản lĩnh xem xét địa thế, cho nên muốn đi hướng nào thì đều là bọn hắn quyết định, Thẩm Tường và Đoạn Minh ở trong này không có bất kỳ phương hướng nào, cũng không biết nên chạy đi đâu, đành phải đi theo đám người bọn họ.

Đội ngũ đi ở trong rừng cây khô héo này được hơn một canh giờ, đột nhiên mọi người cảm nhận được cả vùng đất dưới châncó rung động rất nhỏ, đằng trước cũng truyền tới một trận âm thanh cuồn cuộn, giống như là thiên quân vạn mã giết tới vậy, còn mang theo khí tức thảm liệt tà dị.

Thẩm Tường nuốt nước miếng một cái, tuy rằng không biết đằng trước có chuyện gì xảy ra, nhưng từ cỗ khí tức kia cùng với loại động tĩnh này tới xem, đằng trước đang có một đoàn thứ gì đó chạy tới.

"Có người, mau nhìn!"

Thẩm Tường lập tức nhảy dựng lên, nhìn về đăng trước, chỉ thấy hơn trăm người đang chạy như điên về phía bọn hắn.

"Đây không phải là Hạ Phong sao?" Thẩm Tường nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc, Hạ Phong vậy mà cũng tới, hơn nữa lúc này còn rất chật vật.

"Đó là người của Vạn Đan tiên quốc, Hỏa Thần điện và Trấn Ma thần điện, bọn họ bị thứ gì đó đuổi theo." Đột nhiên Nghiêm Sơn vỗ tay vào trán, khuôn mặt hiện ra vẻ hoảng sợ: "Chúng ta chạy nhanh, nhanh nhanh chạy nhanh." Nghiêm Sơn lập tức hô, thúc giục những người trẻ tuổi kia nhanh chóng quay đầu rồi vắt chân lên cổ mà chạy.

Thứ mà Hỏa Thần điện và Trấn Ma thần điện cũng không đối phó được, bọn họ cũng rất khó có thể đối phó được.

Thẩm Tường và Đoạn Minh vốn đi đằng cuối đoàn người, nhưng bây giờ hai tên này vắt chân lên cổ chạy đầu tiên.

Thẩm Tường mạo hiểm cố gắng thi triển Thần Du Cửu Thiên, để cho hồn niệm của mình lơ lửng tới cao hơn một chút, chẳng mấy chốc đã trông thấy đằng sau xuất hiện một đường đen dài, đường đen dài này hướng hai bên kéo dài vô hạn, từ xa nhìn lại giống như là cơn sóng màu đen đang xung kích tới vậy, nhìn kỹ hơn thì trông thấy giống như đại dương đen tối đằng sau sóng đen đó!

Trông thì giống như đại dương màu đen đang có sóng cả mãnh liệt, nhưng kỳ thật thì không phải, sở dĩ sẽ có loại ảo giác này, bởi vì thứ đuổi theo ở đằng sau kia chính là vô số quái thú màu đen nhánh, kích thước thì không lớn, nhưng số lượng lại nhiều tới đáng sợ, tạo thành một vùng biển thú, mênh mông cuồn cuộn cuốn tới, những đại thụ hình thành rừng cây, ở trước mặt biển thú này lộ ra rất yếu ớt, chỉ ngay lập tức đã bị húc đổ rồi giẫm tới vỡ nát.

Thẩm Tường thu hồi hồn niệm lại, trong Tà Thần điện, Thần lực rất khó thi triển ra, hắn chỉ thi triển không bao lâu thì đã cảm nhận được có lực lượng nào đó đang ăn mòn.

"Có thể bay không? Đám thú kia tốc độ càng lúc càng nhanh!" Thẩm Tường hướng về Nghiêm Sơn ở đằng sau nói.

"Ngươi thử xem một chút!" Nghiêm Sơn nói ra: "Bay lên càng phí sức hơn, hơn nữa lại không thể cam đoan không bị công kích, vẫn là thành thật mà chạy trên mặt đất đi."

Thẩm Tường nhún mình, không chế chân khí cường đại trong cơ thể, nâng thân thể hắn lên, ở trên không trung vội vàng bay đi.

Ngay vào lúc hắn vừa mới bay lên không được bao lâu, Đoạn Minh cũng theo sát lấy hắn, bởi vì ở dưới mặt đất thật sự là quá nguy hiểm, hơn nữa tốc độ của hắn và Thẩm Tường đều rất nhanh, trông thấy bọn họ không có nguy hiểm gì, Nghiêm Sơn cũng mang người bay ở đằng sau bọn họ, nhưng cái này rất tiêu hao chân khí, những Nhân Tiên trung hậu kỳ kia không có sức chịu đựng tốt như bọn họ.

"Đằng trước cũng có!" Thẩm Tường trông thấy đằng trước cũng xuất hiện tình cảnh giống như ở đằng sau, cũng có một đám lớn thú triều lao tới, bọn họ trước sau bị giáp công.

Đoạn Minh cau mày nói: "Số lượng rất nhiều, xem như chạy đi theo hướng hai bên chỉ sợ cũng rất khó, nhứng thứ này là xuất hiện như thế nào? Chẳng lẽ là cố ý lấy ra để đối phó chúng ta?"

"Chuẩn bị ứng chiến!" Sau khi Nghiêm Sơn trông thấy một mảnh thú triều đằng trước kia, vẻ mặt đột nhiên thay đổi, hét lớn một tiếng.

Thẩm Tường đã làm tốt chuẩn bị ứng chiến, Đoạn Minh nói ra: "Phải ráng sức ở gần ta!"

Hai sóng thú triều đột nhiên xung kích vào cùng một chỗ, một trận xung kích này dẫn tới rất nhiều quái thú màu đen chết đi, đâm tới một mảnh máu thịt be bét, ở dưới mặt đất lưu lại một cái ấn ký thật dài, giống như là một con sông đen nhánh.

Quái thú quả nhiên là hướng về phía bọn họ mà tới, những quái thú này đều có chút tương tự như dã thú, ví dụ như lão hổ, sư tử, báo, tê giác các loại dã thú, chỉ có điều thân thể đen nhánh, hoặc là có hai đầu, ba đầu, thậm chí là năm sáu cái đầu, có trên người đầy gai nhọn, trên những mũi nhọn này lóe ra một loại ánh sáng tà dị, thoạt nhìn như là có mang theo kịch độc vậy.

Lúc này đám người Thẩm Tường treo lơ lửng giữa không trung, mà ở phía dưới lại giống như một vùng biển vậy, vô biên vô hạn, nhìn không thấy điểm cuối cùng.

"Xông tới!" Nghiêm Sơn hô: "Thực lực của những thứ này có mạnh có yếu, có còn mang theo kịch độc, các vị nhất định phải cẩn thận một chút."

Người của Trấn Ma thần điện, Hỏa Thần điện và Vạn Đan tiên quốc, đã chém giết ở bên trong biển thú, rất nhiều quái thú chỉ cần trông thấy có người thì sẽ điên cuồng nhào tới.

Thẩm Tường cảm thấy ở phía dưới có vô số quái thú nhảy vọt lên, hắn cúi đầu quan sát, có thể trông thấy cái miệng rộng tràn đầy răng nhọn trông vẻ giống như con chó dại vậy.

"Giết!"

Thân thể Thẩm Tường hơi chấn động một chút, lượng lớn chân khí thuộc tính hóa từ bên trong đan điền dũng mãnh trào ra, hắn vỗ một chưởng xuống dưới mặt đất, một cỗ nóng bỏng kinh khủng đột nhiên phát ra, sau đó hình thành một đám lửa hình bàn tay, như là một ngọn núi lớn đè xuống.

Ầm ầm!

Hỏa chưởng ép xuống mặt đất, những quái thú ở phía dưới kia lập tức kêu rên lên, lúc hỏa chưởng rơi xuống đất thì bỗng nhiên nổ tung, sóng lửa hung hăng lan ra xung quanh, nuốt hết những quái thú kia.

Chỉ trong nháy mắt, trong phạm vi ngàn trượng trên mặt đất đã bị Thẩm Tường đánh cho trống rỗng, nhưng không bao lâu thì lại bị rất nhiều quái thú lấp đầy.

"Mẹ nó, giết không hết sao?" Thẩm Tường nhìn vào biển thú mênh mông vô bờ kia, trong lòng có một loại cảm giác bất lực.

"Giết tới hết!" Đoạn Minh nhàn nhạt nói.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment