Đoạn Minh đột nhiên hạ xuống mặt đất, nhìn qua giống như là thứ gì đó nặng ức vạn cân rơi xuống vậy, mang theo một cỗ lực trùng kích rất mạnh, lúc hai chân hắn rơi xuống đất, phóng xuất chân khí cực mạnh trong cơ thể kia ra ngoài, sinh ra một cỗ sóng xung kích to lớn.
Cỗ sóng xung kích này như là sóng nước vậy hình thành một vòng tròn, tràn ra xung quanh, chỗ tới, những quái thú kia đều hóa thành bột phấn.
Đám người Nghiêm Sơn nhìn thấy đều cảm thấy chấn kinh với thực lực của Đoạn Minh, chí ít bọn họ làm không được.
Đoạn Minh chỉ thoáng một phát như thế đã quét sạch một nơi trong phạm vi vạn trượng, hơn nữa cỗ sóng xung kích kia còn đang lan ra xung quanh, nhưng sẽ không tọa thành tổn thương đối với nhân loại.
Đây chính là thực lực cường đại của Tán Tiên!
"Dùng hết toàn lực đi, thời điểm này đừng có cố kỵ quá nhiều, nếu như không giải quyết hết đám này thì chúng ta rất khó đi tới những nơi khác." Đoạn Minh truyền âm cho Thẩm Tường, ra hiệu Thẩm Tường bày ra thực lực của mình.
Trong khi Đoạn Minh nói chuyện vung tay lên đối với bầy quái thú bên kia, phóng xuất ra một cơn gió lớn mang theo cuồng lôi màu tím, cơn gió này bao trùm rất rộng, một trận ánh sáng tím kia để bầy trời tối tăm mờ bịt bỗng hóa thành màu tím, những nơi mà cơn gió mang theo cuồng lôi màu tím thổi qua, đều giật quái thú nơi đó thành tro bụi.
"Ta đã biết!" Thẩm Tường gật nhẹ đầu, bay vào vùng biển thú ở nơi xa kia.
Người của Hỏa Thần điện và Trấn Ma thần điện đều chú ý tới Đoạn Minh, những lôi điện màu tím mà Đoạn Minh sử dụng kia để bọn hắn nhìn rất quen mắt, bởi vì trước đây lúc Đoạn Minh động thủ ở bên trong Dạ Ma Địa Ngục, bọn họ từng thấy qua.
Đối phó những quái thú toàn thân tà khí này, Trấn Ma thánh lực trong cơ thể của Thẩm Tường liền có lực sát thương rất mạnh, hắn phóng xuất ra Trấn Ma thánh lực, bao quanh lấy thân thể của mình, hình thành một cái lồng khí, một số quái thú bay nhào tới, lúc chạm vào cái lồng khí này thì trong nháy mắt hóa thành đám khói.
"Trấn Ma thánh ấn!" Thẩm Tường phóng xuất ra Trấn Ma thánh ấn dung nhập ở trong cơ thể của hắn, theo hắn không ngừng rót Trấn Ma thánh lực vào, Thánh ấn kia trở nên càng lúc càng lớn, lơ lửng bên trong không trung, giống như một cái cung điện khổng lồ vậy.
Cái chữ "Trấn" ở phía dưới Thánh ấn, lập lòe tỏa ra thánh quang, khiến cho thân thể của những quái thú kia đang hòa tan từng chút xíu một.
"Trấn Ma thánh ấn, hắn là Thẩm Tường!" Một lão giả của Trấn Ma thần điện kêu lên, tuy rằng hắn là trưởng lão của Trấn Ma thần điện, nhưng hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Thánh ấn của Trấn Ma Thiên Tôn, lúc này hắn cũng có một loại cảm giác muốn quỳ lạy.
Cỗ uy thế mà Trấn Ma thánh ấn thả ra kia khiến cho người ta nhìn mà phát khiếp, Thánh ấn to lớn này như là bầu trời một phương, thánh quang sáng chói, nhìn có sức mạnh cực kỳ đáng sợ.
Thẩm Tường bay tới phía trên Trấn Ma thánh ấn, đứng ở phía trên Thánh ấn, trong cơ thể hắn có Trấn Ma huyết mạch, cái này có thể để cho lực lượng nhục thân của Thiên Thánh chi thể dung nhập vào bên trong Trấn Ma thánh ấn này, khiến cho Trấn Ma thánh ấn trở nên càng lúc càng lớn.
Đây là lần đầu tiên Thẩm Tường dùng lực lượng cực hạn của mình tế ra Trấn Ma thánh ấn, lực lượng ẩn chứa trong đó đáng sợ tới khiến Thẩm Tường cũng cảm thấy kính nể, mà hắn bây giờ chỉ có thể phát huy ra một chút xíu lực lượng của Trấn Ma thánh ấn.
"Trấn!" Giọng nói của Thẩm Tường mang theo một loại khí thế thần thánh vô cùng trang nghiêm, chận đạp Trấn Ma thánh ấn áp xuống tưới.
"Nhanh nhảy lên!" Tất cả mọi người biết cái Trấn Ma thánh ấn này mà áp xuống dưới thì chắc chắn sẽ rất khủng bố, thi nhau nhảy vọt mà lên.
Lúc đại ấn vừa mới đè xuống, cả vùng đất liền xuất hiện một vết lõm lớn, nhìn kỹ sẽ phát hiện những vết lõm này nối liền tạo thành một cái chữ "Trấn" vô cùng lớn, mà bên trong những vết lõm này còn có vô số linh văn nhỏ bé, theo Thánh ấn cách xa mặt đất càng ngày càng gần, trên những linh văn nhỏ bé kia dần dần xuất hiện ánh sáng thánh khiết.
Trấn Ma thánh ấn áp xuống với tốc độ rất chậm chạp, mà trên đường hạ xuống còn hiện ra một cái bóng màu vàng kim, nhìn giống như ánh sáng vàng hình thành chữ "Trấn", theo một vùng ánh sáng vàng hạ xuống đất, chữ Trấn to lớn ở mặt đất kia tỏa ra một trận ánh sáng vàng chói mắt.
Ầm!
Đại ấn rơi xuống đất, giống như muốn xé rách cả vùng đất, chấn động không trung, chỉ là cỗ lực lượng cường hãn chấn nhục thể kia đã rất đáng sợ chứ đừng nói Trấn Ma thánh lực theo cỗ chấn động bạo phát đi ra!
Sau khi Trấn Ma thánh ấn rơi xuống, cỗ Trấn Ma thánh lực khủng khiếp được ủ bên trong biến thành một cái vòng sáng, nhanh chóng lan ra xung quanh, kèm theo đó là cỗ chấn động dời núi lấp biển, tàn phá bừa bãi biển thú vô tận.
Trấn Ma thánh ấn dần dần thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành thánh quang tiến vào trong thân thể Thẩm Tường, chân khí của Thẩm Tường chỉ còn lại một thành.
Trông thấy Thẩm Tường dùng hết toàn lực, Đoạn Minh lập tức đi tới bên cạnh hắn.
Trấn Ma thánh lực còn đang khuếch tán, như là sóng cuồng, quét sạch biển thú mênh mông, những nơi đi qua, quái thú đều tan thành tro bụi.
Trong nháy mắt phía dưới đã xuất hiện một khoảng trống lớn, mọi người ở trên không trung, nhìn vào Trấn Ma thánh lực màu vàng kim đang khuếch tán ra, quái thú đang bị tiêu diệt một cách nhanh chóng, điều này làm cho mọi người thở phào một hơi, bởi vì đã không còn quái thú tới nữa, hơn nữa nơi xa truyền tới khí tức Trấn Ma thánh lực, bọn họ vẫn có thể cảm nhận được.
Nghiêm Sơn của Thánh Nguyên cổ vực lúc này đã biết đây là Thẩm Tường, khúc mắc giữa Thẩm Tường và Trấn Ma thần điện, bọn họ rất rõ ràng, mà Trấn Ma thần điện, Hỏa Thần điện và Vạn Đan tiên quốc bây giờ đang ở nơi này, vì phòng ngừa xung đột xảy ra, Nghiêm Sơn lập tức dẫn người đi tới bên cạnh Thẩm Tường.
Thẩm Tường có Thần binh và Thánh khí chém yêu đồ ma, hơn nữa Trấn Ma thánh lực đáng sợ tới ngay cả rất nhiều trưởng lão của Trấn Ma thần điện đều mặc cảm không bằng, ở bên trong Tà Thần điện này, rất cần loại lực lượng này của hắn.
"Thẩm Tường, chúng ta lại gặp nhau!" Hạ Phong ngoài cười nhưng trong không cười đi tới, Tiên Vương của Trấn Ma thần điện và Hỏa Thần điện lúc này cũng đều khí thế hùng hổ.
"Oan gia ngõ hẹp a, tuy nhiên ta tới cảm kích ngươi, bởi vì tiên kiếm trước đó của ngươi để cho ta bán đi được một cái giá tốt." Thẩm Tường cười cười, hắn nuốt mấy viên đan vào, giúp hắn khôi phục chân khí hao tổn.
Trông thấy lão giả của Trấn Ma thần điện đang muốn nói gì đó, Thẩm Tường lập tức nói ra: "Nếu như muốn ta giao Trấn Ma thánh ấn ra vậy thì thôi đi, đây là chuyện tuyệt không có khả năng, các ngươi muốn đoạt lại cứ tới đoạt là được rồi, không cần phải nói nhiều lời nói nhảm dối trá như vậy làm gì."
"Các vị, cho Thánh Nguyên cổ vực ta một bộ mặt, hôm nay lúc này coi như thôi, ân ân oán oán giữa các ngươi vẫn là chời sau khi rời khỏi Tà Thần điện này rồi lại nói, huống hồ các ngươi còn không phải là đối thủ của bọn họ." Nghiêm Sơn đứng ở trước người Thẩm Tường, có thể nhìn ra được lúc này hắn đang đứng ở bên nào.
Đoạn Minh lấy thanh Thần kiếm mà hắn đoạt được ra, lạnh giọng nói: "Ta đếm tới mười, các ngươi còn ở trong phạm vi tầm mắt của ta, ta chắc chắn sẽ để cho các ngươi băm thây vạn đoạn, hồn phi phách tán."
Trông thấy thanh Thần kiếm này, nghe được Đoạn Minh thì có mấy lão giả Hỏa Thần điện đã chạy vội tới nơi xa, Hạ Phong lấy lại tinh thần cũng lập tức chạy như điên, trong lòng vô cùng kinh hãi.
"Hừ, chỉ chút năng lực ấy còn muốn tới giật đồ, bọn họ làm sao lại không cướp Thần kiếm của ta? Còn không phải bởi vì ta tương đối lợi hại, thứ lấn yếu sợ mạnh." Đoạn Minh hừ một tiếng, cất đi Thần kiếm của hắn.
Người của Thiên Thạch tiên cung lúc này đối với Thẩm Tường và Đoạn Minh đều vô cùng cung kính, nếu như không có Thẩm Tường ở chỗ này, bọn họ vừa rồi chỉ sợ ăn không ít đau khổ, huống chi Đoạn Minh còn là một cường giả thần bí, trong tay có một thanh Thần kiếm, đi cùng một chỗ với bọn hắn thì sẽ càng an toàn hơn.
"Vừa rồi ngươi có thể giết chết bọn họ." Thẩm Tường cười nói.
"Không có ý nghĩa, chờ ngươi có loại thực lực như ta, ngươi sẽ biết giết loại đồ chơi nhỏ này là rất chán, huống hồ đây là ân oán giữa ngươi và bọn hắn, tự ngươi giải quyết đi." Đoạn Minh nói.
Vốn đây là một khu rừng cây khô héo, nhưng sau khi trải qua đại chiến vừa rồi, những đại thụ này đã biến mất, khiến cho nơi này nhìn rất trống trải.
Mà ở vào lúc bọn hắn đang thảo luận sau đó phải như thế nào thì những cây đại thụ không có lá đột nhiên lại từ mặt đất mọc lên, đang sinh trưởng một cách nhanh chóng, chỉ là một lát sau, rừng cây lại xuất hiện một lần nữa, vô số đại thụ trùng sinh, điều này làm cho mọi người không rét mà run, loại lực lượng đáng sợ này khiến bọn hắn cảm thấy sợ hãi.
"Mặc dù những cây này bị khô héo, nhưng vẫn có thể nhìn thấy được phương hướng nào có nhánh cây rậm rạp, chúng ta cứ theo hướng đó mà đi thôi." Nghiêm Sơn nói.
"Tùy tiện đi, dù sao chúng ta cũng không biết nên chạy đi nơi nào, có một cái phương hướng mơ hồ cũng là chuyện tốt." Thẩm Tường nói.
Mọi người lại bắt đầu lên đường, tuy rằng gặp phải thú triều kinh khủng, nhưng bọn hắn vẫn vượt qua được một cửa ải đó.
"Những quái thú kia đến cùng là hình thành như thế nào? Đều có được nhục thân cấu thành, hơn nữa huyết dịch còn là màu đen." Thẩm Tường nói ra: "Chắc chắn có lực lượng nào đó đang chế tạo nhóm quái thú này."
Ba ngày trôi qua, trong này cũng cũng có đêm tối, ban đêm rất yên tĩnh, hơn nữa còn rất lạnh, mặc dù bầu trời bị bao phủ bởi những đám mây dày, nhưng lại có thể trông thấy ánh trăng lờ mờ, chỉ có điều loại ánh trăng này có chút quỷ dị, là màu đỏ sậm.
Đêm khuya, mọi người nghỉ ngơi ba canh giờ thì tiếp tục lên đường.
Bọn họ vẫn còn đang ở bên trong rừng cây khô héo, vẫn là những đại thụ đó, chỉ có điều ở vào lúc đêm khuya, thi thoảng sẽ có một cơn gió lạnh thổi qua, thổi tới nhánh cây rung động, phát ra một loại tiếng kêu khiến cho người ta run rẩy.
"A...... A... A..."
Đằng trước bỗng nhiên truyền tới tiếng kêu của quạ đen, còn kêu ở bên trong nửa đêm, để cho người ta không thể không rùng mình một cái, trong rừng cây vốn tĩnh mịch bỗng nhiên náo loạn lên, từng tiếng kêu của Tà Nha không ngừng truyền đến, tiếng kêu càng lúc càng lớn vang vọng ở trong bầu trời đêm.
"Là Tà Nha, đi qua xem một chút, loại vật này không mạnh, không có gì phải sợ hãi." Thẩm Tường nói, hắn và Đoạn Minh đã gặp được ở trước đó.
Thẩm Tường và Đoạn Minh dẫn đầu, mọi người cũng không có cái gì phải sợ cả, rất yên tâm đi theo đằng sau hai người.
Sau khi tới gần, bọn họ đột nhiên nghe được có tiếng người truyền tới.
"Những con quạ đen này thật chán ghét, cả ngày đi theo chúng ta, chúng ta còn chưa chết a! Đêm nay ta nhất định phải băm bọn chúng."
Nói chuyện chính là một nữ tử, giọng nói này mang theo vô cùng phẫn nộ, Thẩm Tường nghe được giọng nói này thì trong lòng lập tức run lên, bởi vì đây là giọng nói của Lãnh U Lan.
Hắn rất hy vọng các nàng Lãnh U Lan không tiến vào Tà Thần điện này, nhưng nàng vẫn là đi tới, Lãnh U Lan đi theo Long Tuệ San mà tới, nói như vậy Long Tuệ san cũng ở nơi này.
"Là U Lan!" Thẩm Tường thở dài một hơi.
"Chính là nghĩa muội tóc trắng kia của ngươi?" Đoạn Minh hỏi.
Thẩm Tường gật nhẹ đầu: "Không nghĩ tới nàng ta cũng tiến vào, đây cũng không phải là chuyện tốt."
Hắn bước nhanh, hướng phương hướng tiếng kêu của Tà Nha mà chạy tới, Đoạn Minh và những người khác cũng di theo sát.
Đằng trước, có hơn mười người đang dựa vào một cây đại thụ, xem ra là đang nghỉ ngơi, mà Lãnh U Lan vung đại kiếm trong tay, nhảy tới nhảy lui trên đại thụ, chém vào những Tà Nha kia, nhưng là rất khó để có thể chém trúng những con Tà Nha này, thú vị là những Tà Nha này giống như đang cố ý kích động Lãnh U Lan, sau khi bị công kích thì cũng không bay xa mà lại tiếp tục đứng ở trênh nhánh cây chờ đợi Lãnh U Lan công kích tới.
P/S: Ta thích nào ... chương 3.