Đám người Long Tuệ San sớm đã phát hiện đám người Thẩm Tường chạy tới, trông thấy Nghiêm Sơn của Thánh Nguyên cổ vực, bọn họ không còn căng thẳng như vậy, bởi vì Thánh Nguyên cổ vực cũng mời bọn họ tới, bọn họ nhận ra Nghiêm Sơn.
Mà để Long Tuệ San có chút không dám tin tưởng chính là, cái người đang chạy như bay tới kia lại là Thẩm Tường!
"U Lan, ca của ngươi tới." Long Tuệ San lập tức nói với Lãnh U Lan, rồi mới đi về phía Thẩm Tường.
"Ở đâu?" Lãnh U Lan cảm thấy thật cao hứng, Thẩm Tường vậy mà xuất hiện ở chỗ này, nàng ta không cảm thấy ngoài ý muốn, thật giống như đã trở thành thói quen rồi vậy.
"Tiểu tử thối, ngươi làm sao mà cũng tiến vào cái nơi quỷ quái này rồi?" Long Tuệ San trông thấy Thẩm Tường không có chút tổn thương nào, hơn nữa còn đi chung với Thánh Nguyên cổ vực thì nàng ta yên tâm rất nhiều.
"Các ngươi không phải cũng ở chỗ này sao?" Thẩm Tường cười cười, rồi mới nhìn về phía Lãnh U Lan đang đi tới kia, nàng ta cột mái tóc trắng kia lên, trên đầu còn đội cái vũ rộng vành.
"Ha ha, lão ca ngươi cũng tiến vào Tà Thần điện, nghe nói tiến vào cái nơi quỷ quái này thì tám chín phần mười là sẽ chết." Lãnh U Lan cười ha hả mà nói, trên vai nàng ta đang khiêng một cái đại kiếm nhìn rất nặng, bước bộ pháp nhanh chân đi tới trước mặt Thẩm Tường, vỗ vỗ vào bả vai Thẩm Tường.
Thẩm Tường dùng lực véo vào cái khuôn mặt tiếu mỹ kia của nàng ta, cười nói: "Nha đầu chết tiệt này, sắp chết đến nơi rồi mà còn vui vẻ tới như vậy, ngươi thật giống như càng ngày càng mạnh!"
"Đó là đương nhiên, ta đi theo đại tỷ học được không ít thứ, tới đánh một trận đi." Lãnh U Lan hưng phấn mà nói, đã bày ra một loại thủ thế.
Long Tuệ San vỗ một cái vào bờ mông rất co dãn kia của nàng ta, cười mắng: "Đang lúc nào rồi mà còn rủ rê người mình đánh nhau, phải giữ sức lại để ứng đối trong tình huống nguy cấp."
"Nữ Long Vương, thật sự là xin lỗi, để các ngươi rơi vào trong loại khốn cảnh này." Nghiêm Sơn đi tới, mặt mũi tràn đầy vẻ áy náy mà nói, hắn không nghĩ tới Thẩm Tường có quan hệ tốt như vậy với Long Tuệ San, trông giống như là thân nhân vậy.
"Không sao cả, loại chuyện này ai cũng không dự liệu được, các ngươi có thể mời chúng ta tới cùng nhau đào khối bảo địa kia, chúng ta đã rất cảm kích." Long Tuệ San cười nói, không có ý tứ trách tội Thánh Nguyên cổ vực.
"Nhiều người thì lực lượng lớn, chúng ta đi cùng nhau tìm kiếm đường ra đi." Nghiêm Sơn nói.
Long Tuệ San gật nhẹ đầu: "Chúng ta đi đường liên tục đã mấy ngày, trước tiên nghỉ ngơi một chút đi."
Sau đó, tất cả mọi người nghỉ ngơi tại chỗ, Thẩm Tường thì được Lãnh U Lan kéo qua một bên.
"Lão ca, ta lại có thêm một muội muội, lúc nào để cho ta gặp nàng một chút, không biết nàng ta có lợi hại hay không." Lãnh U Lan ngồi trên mặt đất, dựa lưng vào đại thụ, từ trong bùn đất nhặt lên một số cục đá, ném về phía những con Tà Nha đang kêu loạn trên không trung kia.
"Nàng ta rất lợi hại, sau này ngươi bảo đại tỷ mang ngươi tới Bách Hoa tiên quốc thì có thể nhìn thấy nàng." Thẩm Tường cũng giống như Lãnh U Lan, nhặt đá ném vào những con Tà Nha kia.
"U Lan, ngươi có muốn Thánh kiếm hay không, ở chỗ ta có một thanh Thiên Tà thánh kiếm." Thẩm Tường lấy Thiên Tà thánh kiếm ra, đưa cho Lãnh U Lan.
Lãnh U Lan nhận lấy, vung vẩy trong tay mấy lần rồi trả lại cho Thẩm Tường, nũng nịu nói: "Quá nhẹ quá nhỏ, nhìn không có sát khí gì, không thích hợp cho ta dùng, phải giống như thế này thì dáng người mới kiêu ngạo."
Nàng ta lấy ra thanh đại kiếm thân rộng như bàn tay của chính mình, đây là tiên khí trung phẩm, nhìn vào trông rất dày rất nặng, dài gần bằng chiều cao của một người, so với dáng người cao gầy của Lãnh U Lan này nữ tử toàn thân sát khí vẫn là rất phối hợp.
Nhiều năm qua, binh khí của nàng đều là nàng ta và Tiên Tiên cùng nhau chế tạo, nàng ta là đồ đệ Liễu Mộng Nhi, cũng là luyện khí sư, cho nên binh khí bình thường đều chỉ dùng cái mà mình chế tạo, cho nên nàng mới chịu đi tới đây để tìm kiếm vật liệu luyện khí, dành để sau này tự mình chế tạo một thanh kiếm lợi hại.
"Ta đã gặp Tiểu Linh, còn may không để cho nàng ta tới đây, bằng không nàng ta chắc chắn sẽ bị dọa sợ." Lãnh U Lan cười hì hì nói: "Thực lực của Tiểu Linh cũng không tệ lắm, ngày nào ta cũng tiến hành đặc huấn với nàng ta, tăng lên rất rõ ràng."
"Có phải ngươi ngày nào cũng quán lấy nàng ta để nàng ta bồi luyện với ngươi hay không, ngươi vậy mà lại khi dễ nàng ta, nàng ta thế nhưng là muội muội của ngươi." Thẩm Tường cười mắng véo lấy cái mũi của nàng.
Lãnh U Lan nhìn vào Đoạn Minh ở phía xa, thấp giọng hỏi: "Lão ca, đại thúc này là ai? Nhìn qua trông rất lợi hại, ta cảm nhận được hắn rất nguy hiểm, hắn vừa rồi liếc mắt nhìn ta, dọa ta giật mình một cái."
"Chuyện ta ở đại hội Thần Kiếm, chắc là ngươi đã nghe nói rồi đi!" Thẩm Tường hỏi.
"Nghe nói vậy." Lãnh U Lan lập tức nghĩ tới cái gì đó, thấp giọng nói: "Hóa ra hắn chính là gia hỏa cướp Thần kiếm đi."
Nói xong, nàng ta vội vàng thu đại kiếm của chính mình lại, tuy rằng đó là tiên kiếm trung phẩm, nhưng nàng lại rất yêu thích, hơn nữa còn là do tự mình luyện chế ra, nàng ta lo lắng sẽ bị Đoạn Minh cướp đi.
Thẩm Tường không thể nhịn được cười.
"Nghiêm tiền bối, các ngươi có mời người của Bách Hoa tiên quốc tới không?" Thẩm Tường hô to về phía Nghiêm Sơn ngồi cách đó không xa.
"Mời, nhưng các nàng không nói gì." Nghiêm Sơn nói ra: "Cũng không biết đến cùng có bao nhiêu người tiến vào Tà Thần điện này."
"Tỷ, các ngươi tiến vào cái Tà Thần điện này như thế nào?" Thẩm Tường lại hỏi.
Long Tuệ San thở dài nói: "Chúng ta chỉ nhìn thấy một tòa cung điện, rồi sau đó xuất hiện một cánh cửa mục nát, biết được là Tà Thần điện, ta lập tức dẫn người rời xa, nhưng trong lúc bất tri bất giác chẳng hiểu sao lại ở trong này."
Bọn họ đều giống như Thẩm Tường, đều nhìn thấy tấm biển trên canh cửa kia là tiến vào.
"Chờ trời sáng lại đi thôi." Thẩm Tường nói, lúc này Lãnh U Lan dựa vào trên vai của hắn, nhắm mắt lại nghỉ ngơi, có Thẩm Tường ở bên cạnh nàng, nàng ta cảm thấy vô cùng an toàn.
Thẩm Tường cầm Thiên Tà thánh kiếm kia, dùng thần lực thẩm thấu vào bên trong, nhìn kỹ bản đồ ở trong đó, Thiên Tà thánh kiếm chỉ dẫn bọn hắn tới đây, nhưng lại gặp phải cái Tà Thần điện này, điều này làm cho hắn cảm thấy rất trùng hợp.
Mọi người yên tĩnh nghỉ ngơi, thẳng tới trời sáng, bị một tiếng long khiếu đột nhiên vang lên làm cho bừng tỉnh, trong này lại có Long!
Long của Hoàng Long tộc cũng tiến vào rồi? Đây là chuyện trong lòng mọi người đều nghĩ tới.
"Rất có thể là Hoàng Long tộc!" Khuôn mặt của Long Tuệ San trở nên âm trầm: "Quan hệ giữa chúng ta và Hoàng Long tộc không tốt lắm, vẫn là tránh bọn họ đi, chúng ta không muốn phát sinh xung đột cùng với bọn hắn ở nơi này."
Không chỉ là đám người Long Tuệ San, Thẩm Tường cũng không muốn phát sinh xung đột với Hoàng Long tộc, nhưng là phương hướng tiếng long khiếu truyền tới, chính là ở phương hướng nhánh cây tương đối rậm rạp kia, đó là cái phương hướng mà bọn họ quyết định đi tới.
"Chúng ta phải đi cái hướng kia." Thẩm Tường giải thích nguyên nhân mà bọn họ đi về cái phương hướng kia.
Sau khi Long Tuệ San nghe xong, nhìn vào ông lão mặc áo trắng một chút, lão giả kia gật nhẹ đầu.
"Lão đầu này là một Băng Long rất mạnh, cũng không biết Long gia như thế nào tìm được nhóm Băng Long rời khỏi Hoàng Long tộc kia." Long Tuyết Di truyền âm cho Thẩm Tường.
"Chúng ta lên đường đi, cái nơi quỷ quái này mỗi một ngày đều có biến hóa khác nhau." Nghiêm Sơn nói, thú triều mà bọn họ gặp phải trước đó đã để lại bóng ma trong lòng bọn họ.
Hiện tại nhân số đã có hai trăm, thực lực tổng hợp không yếu, điều này làm cho trong lòng mọi người không còn sợ hãi như vậy.
Bọn họ xuất phát từ sáng sớm, tới gần trưa, mây xám trên bầu trời đột nhiên tản ra, những tia nắng nóng bỏng bỗng nhiên chiếu xuống.
Toàn bộ mây tản ra, không trung xuất hiện bầu trời xanh thẳm, nhưng mọi người lại không cao hứng nổi, bởi vì trên không trung có tới chín cái mặt trời, hơn nữa loại ánh nắng mặt trời này cũng không phải ánh nắng bình thường, rất là nóng bỏng, rất nhiều Nhân Tiên trung kỳ đều biểu thị chính mình giống như đang bị lửa nướng vậy, có mức độ bỏng khác nhau.
P/S: ta thích nào... chương 4.