"Mặt trời chết tiệt!" Lãnh U Lan mắng nhỏ một câu, lấy cái mũ rộng vành đang bị bốc cháy ở trên đầu xuống ném đi, tuy nhiên tóc trắng của nàng không bị hư hao chút nào, Long Tuyết Di từng nói, tóc của nàng rất cứng cỏi, xem như một số lợi khí cũng rất khó cắt đứt được.
Thẩm Tường vuốt vuốt mái tóc đuôi ngựa thật dài kia của nàng ta, phủi đi một số bụi ở trên đó.
"Người không chịu được, mỗi người tới nhận một khối băng tinh." Long Tuệ San lấy ra một đống băng tinh óng ánh sáng long lanh, đây đều là tiên tinh, chỉ có điều ở bên trong ẩn chứa tiên khí băng hàn rất nồng đậm.
Người bị nóng bức nướng tới bỏng toàn thân tới lấy một khối mang theo trên người, hấp thu tiên khí băng hàn ở trên đó thì lập tức dễ chịu rất nhiều, có thể khu trừ loại lực lượng nóng bỏng kia.
"Lão ca, ngươi có thể chống đỡ được hay không? Có muốn ta phóng ra chút chân khí băng hàn để cho ngươi dễ chịu hay không." Lãnh U Lan cười hì hì nói.
"Đừng xem thường ta, nơi nóng hơn nữa ta cũng đã đi qua." Thẩm Tường cười nói, hắn từng đi qua Địa Tâm, chỗ đó đúng là nơi rất nóng.
Tiếng long khiếu trước đó, chỉ là truyền tới một lần rồi thôi, hơn nữa trên đường đi tới mọi người cũng không cảm ứng được khí tức của Long, tình huống này để cho người ta cảm thấy rất quỷ dị, bởi vì từ tiếng long khiếu đó tới xem, bọn họ có lẽ là đã tới rất gần nơi xảy ra chuyện, nhưng nơi này vẫn là loại đại thụ không có lá cây kia, mặt đất không xuất hiện dấu vết hư hao nào.
"Đừng nhúc nhích!" Đoạn Minh đột nhiên hô, hiện tại ai cũng biết hắn là cường giả cướp đi Thần kiếm, tuy rằng ít khi nói chuyện, nhưng hắn là người có uy vọng rất cao trong đám người.
Ngay vào lúc Đoạn Minh vừa mới hô xong, mọi người cũng cảm nhận được một cơn gió không lớn không nhỏ từ đằng trước thổi tới, mà ở trong cơn gió này còn mang theo một số bụi màu trắng.
"Những này là tro cốt, con Long kia đã bị đốt thành tro!" Băng Long thần bí kia của Long gia nghiêm túc nói.
"Không sai, chẳng lẽ con Long kia là bị nhất kích tất sát? Từ tiếng long khiếu truyền đến kia tới xem, thực lực của con long này rất khá, kiểu gì cũng là cấp bậc Long Vương, vậy mà lại trong nháy mắt bị giết thành tro." Long Tuệ San cảnh giác nhìn xung quanh.
"Đây là Tà Thần điện, năm đó Thập Thiên đại đễ cũng bị vây hơn ngàn năm mới ra ngoài, một tên Long Vương bị miểu sát cũng là chuyện rất bình thường, xem như Long tiến vào cảnh giới Hóa Thánh, ở chỗ này mà chết đi cũng không có gì lạ, các vị phản cận thận nhiều hơn!" Giọng điệu của Đoạn Minh ngưng trọng, vô tình hay cố ý nhìn vào đầu Băng Long kia một chút.
Hóa Thánh cảnh, chính là cảnh giới đằng sau Tiên Vương, bước vào giai đoạn Thánh cảnh, tiến vào Hóa Thánh cảnh thì tương đương với tồn tại Bán Thánh, thực lực rất cường hãn, đang lúc đưa tay là có thể giết chết Tiên Vương, nhưng rất nhiều Tiên Vương đều rất khó tiến vào Hóa Thánh cảnh, có thậm chí dừng lại vài vạn năm đều không có một chút đột phá nào.
Lúc mọi người ở đây trầm tư suy nghĩ lời nói của Đoạn Minh, Lãnh U Lan đột nhiên hô, "Nhanh nhìn bầu trời!"
Lãnh U Lan chỉ vào một cái mặt trời, trên bầu trời có chín cái mặt trời, lớn nhỏ không đều, Lãnh U Lan chỉ vào cái kia chính là cái lớn nhất, mà mặt trời này vậy mà đang biến hóa.
Lúc này nhiệt độ cũng trở nên cao hơn rất nhiều, mọi người nhìn chằm chằm vào mặt trời phun ra vòng ánh sáng kia, lúc này đã không phải là hình tròn nữa mà đang vặn vẹo không ngừng, trông giống như là muốn biến thành cái gì đó.
Mặt trời đang biến hóa kia đột nhiên bùng cháy lên, sau đó xuất hiện một con quạ đen thiêu đốt lên hỏa diễm xuất hiện, con qua đen này có kích thước giống như những con Tà Nha kia, đang lao xuống.
Theo con quạ đen này lao xuống, một trận khí áp nóng rực bỗng nhiên bao phủ xuống, những cây to kia đột nhiên bốc cháy.
"Đây là Huyền Dương Hỏa nha!" Long Tuyết Di sợ hãi than nói: "Con thú này rất mạnh, mà lại là thú có thể tiến hóa thành Thánh thú."
"Là Huyền Dương Hỏa nha, mọi người cẩn thận, đừng bị lông vũ nó thả ra đánh trúng!" Đoạn Minh hô, sau đó hắn lấy thanh Thần kiếm kia ra, vội vã lao về phía Huyền Dương Hỏa nha đang lao xuống.
"Chúng ta không trêu chọc ngươi, ngươi lại tới công kích chúng ta, chính là ngươi muốn chết." Thần kiếm trong tay Đoạn Minh bỗng nhiên đâm tới, một đạo lôi điện màu tím bắn thẳng tới, bắn về phía con Huyền Dương Hỏa nha kia.
Huyền Dương Hỏa nha bị đánh trúng thì phát ra một tiếng "A..." Một tiếng gào trít thê thảm, khiến cho ở dưới trời nắng chang chang, để cho người ta có một loại lạnh lẽo không hiểu.
"Ta hiểu, những mặt trời này đều không phải là mặt trời thật, hơn nữa chúng ta càng tới gần, những mặt trời này sẽ trở nên càng lớn, chúng ta sẽ càng dễ dàng bị công kích." Lãnh U Lan nói ra: "Nói khong chừng mỗi một cái mặt trời đều là một con Hỏa thú viễn cổ."
Lãnh U Lan có truyền thừa của Bạch Long, cho nên nàng cũng biết được rất nhiều thứ, chỉ có điều nàng ta ẩn tàng rất khá.
"Huyền Dương Hỏa nha này đúng là một con Hỏa thú viễn cổ, trong truyền thuyết năm đó có hy vọng trở thành một con Thánh thú, nhưng lại đột nhiên mất tích, không nghĩ tới vậy mà lại ở chỗ này." Lão Băng Long kia của Long gia nói.
Huyền Dương Hỏa nha bị một kiếm của Đoạn Minh đánh bay, nhưng lông tóc không hao tổn gì, giận dữ bay về phía Đoạn Minh, tốc độ rất nhanh, hơn nữa hỏa diễm trên người nó đã biến thành màu đỏ như máu, hơi nóng càng bức người hơn.
"Súc sinh này thật khó chơi, đã không còn lý trí." Đoạn Minh nắm lấy Thần kiếm, chém vào con Huyền Dương Hỏa nha đang phát cuồng này.
Thực lực của Đoạn Minh cũng rất đáng sợ, có thể cứng đối cứng với con Huyền Dương Hỏa nha này, lúc mỗi lần Thần kiếm của hắn chém trúng Huyền Dương Hỏa nha đều sẽ đánh ra một đám tia lửa, những tia lửa này rơi vào mặt đất giống như thiên thạch vậy, ở trên mặt đất lưu lại một cái hố rất lớn.
"Lịch sử tồn tại của Tà Thần điện còn lâu đời hơn nhiều so với thời đại của Thập Thiên đại đế, cường giả tiến vào nơi này không thể đi ra, cuối cùng thì đều sẽ trở thành nô lệ thủ hộ Tà Thần điện này." Lão Băng Long kia nhìn vào tám cái mặt trời khác, nói ra: "Xem ra chúng ta muốn rời khỏi nơi này, thì nhất định phải đối mặt với tám con quái vật kia, chỉ cần tới gần bọn chúng, bọn chúng sẽ hiện thân, con Long trước đó có lẽ là bị Huyền Dương Hỏa nha này giết chết."
"Có muốn ta giúp một tay không?" Lão Băng Long hô lên đối với Đoạn Minh.
"Không cần, ngươi bảo vệ bọn họ đi, đừng để bọn họ bị đánh lén, Huyền Dương Hỏa nha này mặc dù không còn linh trí, nhưng vẫn còn loại thiên tính xảo trá kia, vừa rồi ta thiếu chút nữa thì bị âm." Đoạn Minh hô.
Long Tuệ San cau mày, cứ tiếp tục như vậy không phải là biện pháp tốt, bởi vì thực lực của Đoạn Minh và Huyền Dương Hỏa nha kia là ngang nhau, mà Huyền Dương Hỏa nha là thú loại, ở rất nhiều phương diện muốn mạnh hơn so với nhân loại, kéo dài như vậy thì sẽ rất bất lợi đối với Đoạn Minh.
"Trưởng lão, có biện pháp không?" Long Tuệ San hỏi.
"Ta thử xem một chút, xem có thể đóng băng được thứ này lại hay không!" Lão Băng Long này nhắm ngay thời cơ, đột nhiên hét lớn một tiếng như là long khiếu, chỉ thấy trong miệng hắn phun ra một đoàn ánh sáng trắng, trong nháy mắt đánh trúng vào con Huyền Dương Hỏa nha kia.
Huyền Dương Hỏa nha lập tức bị đóng băng, biến thành tảng băng, rơi xuống, nhưng lúc sắp rơi xuống mặt đất thì những lớp băng bên ngoài kia đột nhiên hòa tan mất, sau đó Huyền Dương Hỏa nha lại phát ra một tiếng kêu to phẫn nộ, vũ động đôi cánh di chuyển, quạt ra từng đợt lông vũ đang bốc cháy, những lông vũ này rất lợi hại, những nơi bay qua đều biến thành một cái biển lửa.
Lão Băng Long gào thét một tiếng, thân thể chấn động mạnh, phóng xuất ra một lồng khí hàn băng rất khủng bố, ngưng tụ lấp kín tạo thành một cái tường băng to lớn ngăn ở phía trước, lông vũ của Huyền Dương Hỏa nha đều bị ngăn cản.
Huyền Dương Hỏa nha đang muốn tiến hành lần công kích thứ hai, mà Đoạn Minh đã công tới, vung kiếm phóng xuất ra từng đạo tử lôi, đánh tới, lúc tới gần càng là điên cuồng đâm tới, nhưng là nhạc thân của Huyền Dương Hỏa nha lại rất đáng sợ, cho dù là Thần kiếm thì cũng rất khó làm cho nó bị thương.
Huyền Dương Hỏa nha lại bay lên tới không trung một lần nữa, tiếp tục chiến đấu với Đoạn Minh, lão Băng Long kia cũng không còn nếm thử bởi vì như vậy sẽ chỉ khiến Huyền Dương Hỏa nha phẫn nộ công kích ác liệt hơn, hắn nhanh chóng nghĩ biện pháp.
"Tiếp tục như vậy không phải biện pháp." Thẩm Tường nói.
"Ngươi có ý tưởng gì hay sao?" Long Tuệ San vội vàng hỏi, nàng ta biết Thẩm Tường có rất nhiều thủ đoạn quỷ quái, bằng không nàng ta cũng sẽ không đạt được truyền thừa của Băng Long.
Thẩm Tường suy nghĩ một chút, nói ra: "Ta có một biện pháp có thể thử một chút, vị tiền bối này, chờ lát nữa ngươi lại đóng băng con Huyền Dương Hỏa nha này một lần, tốt nhất là có thể đóng băng lâu tới một chút."
"Được, chỉ mong biện pháp của ngươi có thể trấn trụ con Hỏa Nha điên rồ này." Lão Băng Long biết Thẩm Tường không giống người bình thường, trước đó lúc ở trên đường, hắn biết được chuyện Thẩm Tường lấy lực lượng một người, diệt đi chỗ quá thú như đại dương kia, hắn không hỏi Thẩm Tường muốn làm như thế nào, ngưng tụ sức mạnh, chuẩn bị lại công kích một lần nữa.
"Đoạn tiền bối, đánh Hỏa Nha ra xa một chút." Thẩm Tường hô: "Ta có biện pháp đối phó thứ này."
Đoạn Minh vận đủ lực lượng, hung hăng bổ một kiếm về phía con Huyền Dương Hỏa nha đang lao như điên tới kia, đánh ra một đám tia lửa, nếu như là ở ban đêm, cái này nhất định sẽ rất mỹ lệ, sẽ trông giống như pháo hoa.
Huyền Dương Hỏa nha bị một kiếm này đáh bay tới nơi rất xa, lão Băng Long nắm lấy thời cơ, bắn ra một chùm sáng ngưng tụ lực lượng băng hàn nồng đậm, bắn về phía Huyền Dương Hỏa nha kia.
Trông thấy lão Băng Long xuất thủ, Thẩm Tường lập tức biến mất không thấy, thi triển lực lượng Không Gian pháp tắc, chui qua lại, mọi người không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà lại tự mình đi tới, cái này tương đối nguy hiểm, bởi vì một khi Huyền Dương Hỏa nha phá vỡ băng bên ngoài là sẽ công kích Thẩm Tường.
Đoạn Minh nhanh chóng đuổi theo, mà Thẩm Tường đã tới chỗ mà Huyền Dương Hỏa nha rơi xuống.
Huyền Dương Hỏa nha bị đóng băng, không thể động đậy, rơi thẳng xuống phía dưới, lúc mọi người ở đây lo lắng Huyền Dương Hỏa nha sẽ phá vỡ băng phong, Thẩm Tường đột nhiên thả ra cái Thần đỉnh kia, khống chế Thần đỉnh biến lớn, rất chính xác tiếp nhận được Huyền Dương Hỏa nha kia.
Thẩm Tường có một cái Thần đỉnh, đây là chuyện mà ai cũng biết, nhưng Thần đỉnh này không có nắp, lực lượng giảm đi rất nhiều, muốn phong ấn Huyền Dương Hỏa Nha vào bên trong là chuyện rất khó khăn.
Lúc mọi người ở đây có chút thất vọng, ở trên chiếc Thần đỉnh này đột nhiên xuất hiện một cái nắp!
Trong nháy mắt cái nắp này xuất hiện, Thần đỉnh đung đưa dữ dội, còn phát ra từng tiếng vang vọng ầm ầm, Hỏa nha trong Thần đỉnh đã phá vỡ băng phong, nhưng lại bị nhốt vào trong Thần đỉnh, va chạm điên cuồng ở bên trong.
Thẩm Tường rời xa Thần đỉnh, mà Thần đỉnh thì vẫn treo lơ lửng giữa không trung, bị Huyền Dương Hỏa nha ở bên trong công kích tới rung động kịch liệt, tiếng ầm ầm vang lên liên tục, nhưng là một hơi nóng đều không xuất hiện.
"Tiểu quỷ này lại có cả nắp Thần đỉnh!" Lão Băng Long cảm thán một tiếng.
Lãnh U Lan trông thấy Thẩm Tường lợi hại như vậy, cười to nói: "Nói không chừng Huyền Dương Hỏa nha này sẽ bị lão ca bắt lấy, đây chính là đồ tốt a, có thù với thế lực nào thì ném về chỗ đó, nói không chừng là có thể diệt môn."
Mọi người nghe được thì tê cả da đầu, bọn họ không nghĩ tới muội muội của Thẩm Tường vậy mà lại hung tàn như vậy, nếu quả thật muốn làm như thế, đừng nói kẻ thù của Thẩm Tường, một tòa tiên cung bị diệt đi cũng là chuyện rất bình thường.
Thần đỉnh còn đang lắc lư, nhưng cái nắp đậy lên rất chặt, Thẩm Tường vốn chỉ dự định thử một chút, hắn không nghĩ tới lực lượng phong ấn của Thần đỉnh vậy mà cường hãn như vậy, hắn dần dần tới gần Thần đỉnh, phóng xuất ra thần lực, khống chế những trận văn trong thần đỉnh kia, áp chế Huyền Dương Hỏa nha ở bên trong.
"Đây không phải là Thần đỉnh kia sao? Làm sao lại có cái nắp?"
Đúng vào lúc này, Thẩm Tường nghe thấy ở nơi xa có người hô, trong lòng của hắn giật mình, vội vàng đi tới, muốn thu nhỏ Thần đỉnh đang rung động, mà Đoạn Minh cũng đi tới bên cạnh hắn.
Là người của Hoàng Long tộc tới!
P/S: Ta thích nào ... chương 5