"Đi, ngồi lên cái ghế kia!" Lão giả Tạ gia đẩy Thẩm Tường một cái.
Thẩm Tường bây giờ không có bất kỳ lựa chọn nào khác, đành phải đi về phía cái ghế dựa khổng lồ màu đen ở trên đại sảnh đi tới.
Hắn đạp vào trên mặt thảm màu đen kia, cảm thấy rất mềm mại, có một chút lực lượng tà dị chúi vào trong cơ thể của hắn.
Chiếc ghế đằng trước kia được đặt ở trên một bục cao, cần phải đi qua tám mươi mốt bậc thang mới có thể lên tới, Mỗi một bước Thẩm Tường bước ra, trái tim đều âm thầm nhảy một cái, lo lắng phát động một số cơ quan giết chết hắn.
Mọi người cũng đều như thế, đều nhìn hơi nhìn Thẩm Tường đi lên, bọn họ cũng không dám đi tới, bởi vì đây là đồ vật mà Tà Đế lưu lại, vô cùng nguy hiểm, ai cũng không dám lấy mạng của chính mình đi thử.
"Sau khi Tà Thần điện được Tà Đế chưởng khống thì trở thành cung điện của Tà Đế, đã không còn kinh khủng như trước kia, nhưng là muốn giết chết chúng ta thì vẫn là chuyện vô cùng dễ dàng." Điện chủ Hỏa Thần điện nói.
Thẩm Tường đi tới trên bậc thứ bảy mươi, hắn nghe được lời nói vừa rồi của Điện chủ Hỏa Thần điện kia, hiểu được chuyện Tà Thần điện này là như thế nào, là được Tà Đế chưởng khống, như vậy nói Tà Đế thật sự là một nhân vật rất lợi hại, nhưng tại sao hắn lại sẽ có một cái mộ? Chẳng lẽ cũng chết đi giống như Thập Thiên đại đế sao?
Đi tới trên đài cao, Thẩm Tường đứng ở trước mặt chiếc ghế màu đen kia, mặc dù không có bất kỳ khí tức gì, nhưng lại để cho người ta có một loại cảm giác sợ hãi không nói thành lời, cảm giác giống như nếu tiếp tục thì sẽ kết thúc sinh mệnh của mình
"Nhanh tiếp tục đi!" Lão giả Tạ gia nói, hắn giống như biết được một chút gì đó, thục giục Thẩm Tường nhanh ngồi xuống.
Thẩm Tường cắn răng một cái, ngồi xuống dưới, trong khoảnh khắc đó, toàn bộ đại đường rung động mãnh liệt, mà Thẩm Tường cũng cảm nhận được lực lượng trong cơ thể hắn trôi đi một cách điên cuồng, để hắn hoảng sợ là tuổi thọ của hắn cũng đang bị thôn phệ một cách nhanh chóng.
Trong đại sảnh đột nhiên đột nhiên có một cái cửa đá to lớn nhô lên từ mặt đất, ở phía trên có hai cái lỗ, một cái cần cắm Thanh Long Đồ Ma đao vào, một cái khác thì cắm Thiên Tà thánh kiếm.
"Tiểu tử này chứ như vậy liền chết?" Lão giả Trấn Ma thần điện kinh ngạc mà nói.
Tất cả mọi người trông thấy đầu của Thẩm Tường nghiêng về một bên, trên mặt đều là nếp nhăn già nua, thoạt nhìn không còn có chút sức sống nào.
"Đáng tiếc, trên người hắn còn có rất nhiều đồ tốt, đặc biệt là Thiên Địa Sát Phạt thuật kia." Lão giả Tạ gia lắc đầu thở dài "Chúng ta đi thôi, chỉ cần đi vào mộ của Tà Đế thì chúng ta sẽ an toàn, tới lúc đó có thể từ truyền tống trận trong đế mộ rời đi."
Điện chủ Hỏa Thần điện cầm Thanh Long Đồ Ma đao, lão giả Tạ gia cầm Thiên Tà thánh kiếm, chọc vào hai cái ô ở trên cửa đá vừa xuất hiện trên đại đường, cửa đá chậm rãi mở ra, xuất hiện một cái cánh cửa không gian, Đế mộ mà bọn họ nói tới cũng không phải ở chỗ này, mà là ở một nơi khác.
"Đao không nhổ ra được!" Điện chủ Hỏa Thần điện dùng lực lớn, nhưng Thanh Long Đồ Ma đao thật giống như khảm chết ở bên trong cái lỗ đó.
"Thiên Tà thánh kiếm cũng giống như vậy." Lão giả Tạ gia cau mày nói: "Đi vào trước đi, dù sao không có người có thể tới đây!"
Điện chủ Hỏa Thần điện có chút không nỡ nhìn vào thanh Thần đao kia một chút, thở dài một hơi, bước vào bên trong cánh cửa không gian!
Khi tất cả mọi người đi cùng nhau tiến vào, cánh cửa kia vậy mà chậm rãi đống lại, mà Thẩm Tường đang ngồi ở trên mặt ghế màu đen kia đột nhiên mở mắt, cơ bắp trên khuôn mặt khô héo già nua kia chậm rãi bành trướng, trong một cái chớp mắt hắn đã khôi phục lại dáng vẻ lúc trước.
"Một đám ngu xuẩn!" Thẩm Tường mắng nhỏ một tiếng, sau đó trước người hắn lóe lên, Long Tuyết Di từ bên trong U Dao giới chạy ra, cắt đứt sợi dây trên người hắn.
"Lần này ngươi thế nhưng là thiếu chút nữa thì xong đời!" Long Tuyết Di cười khanh khách mà nói.
"Có thể hóa giải phong ấn trong cơ thể ta không? Thủ đoạn của những gia hỏa này khá đấy!" Thẩm Tường vội vàng chạy tới cánh cửa trước mặt kia, lấy Thanh Long Đồ Ma đao và Thiên Tà thánh kiếm xuống.
Vừa rồi ở lúc hắn ngồi xuống cái ghế kia, cảm nhận được thọ nguyên xói mòn nhanh chóng, tại thời điểm này hắn đột nhiên nghĩ tới một cái diệu kế, chính là giả chết, để Long Tuyết Di dùng thần thông phong ấn một bộ phận thọ nguyên của hắn, tạo thành giả tượng hắn chết già, lừa được những người kia, mà những người kia thì không dám tới gần, lo lắng sẽ giống như Thẩm Tường.
"Cần một chút thời gian!" Long Tuyết Di kiểm tra thân thể của hắn một lúc, vẻ mặt có chút ngưng trọng: "Nhanh nhất cũng cần vài ngày, không biết những gia hỏa kia có thể đi ra hay không."
Thẩm Tường tìm một chỗ ở trong đại đường này trốn đi, để Long Tuyết Di giúp hắn giải trừ những phong ấn kia.
...
Lúc đó sau khi không gian sụp đổ, Thẩm Tường và người của Thiên Kiếm thành biến mất không thấy gì nữa, mà Đoạn Minh và Vực chủ kia cũng vội vàng phóng thích lực lượng bảo vệ mọi người.
Bọn họ vẫn luôn ở chỗ này hô to gọi nhỏ, tìm kiếm Thẩm Tường, nhưng khi mấy cái thế lực kia bước vào cánh cửa thời gian thì mọi người ở ngoài này vốn đang ở trong một cái bầu trời có bảy cái mặt trời, đột nhiên đi vào bên trong một khu rừng xanh.
Cảm nhận được tiên khí nồng đậm và loại không khí nhẹ nhàng khoan khoái kia, mọi người biết bọn họ đã rời khỏi Tà Thần điện, nhưng cái này lại làm cho người ta không hiểu ra sao cả, bởi vì bọn hắn không biết tại sao có thể như vậy, đột nhiên tiến vào Tà Thần điện, rồi lại đột nhiên đi ra.
"Ca ta còn chưa đi ra a, hắn đến cùng là thế nào rồi?" Lãnh U Lan rất lo lắng, nàng ta nhìn vào xung quanh tìm kiếm bóng dáng Thẩm Tường.
"Gia hỏa Thiên Kiếm thành cũng không ở đây." Long Tuệ San thấp giọng nói: "Người Hoàng Long tộc cũng ở nơi đây, bọn họ lúc ấy cũng không đi cùng với chúng ta, xem ra người bị nhốt ở bên trong đều đi ra."
"Người của Hỏa Thần điện, Trấn Ma thần điện cũng không thấy đi ra." Nghiêm Sơn nói ra: "Lúc trước chúng ta gặp bọn họ, giờ không thấy bọn họ xuất hiện ở chỗ này."
"Đây là chuyện như thế nào?" Long Tuệ San cảm nhận được ở trong đó chắc chắn có bí ẩn gì đó.
Vực chủ Thánh Nguyên cổ vực hơi hít một hơi: "Nếu như ta đoán không sai, có lẽ bọn họ bắt Thẩm Tường đi!"
"Tại sao bọn họ muốn bắt Thẩm Tường? Chẳng lẽ là bởi vì ... chuyện Thiên Tà thánh kiếm?" Đoạt Minh đột nhiên nghĩ tới một số chuyện gì đó, Tạ gia cũng không xuất hiện ở chỗ này, mà Tạ gia đã sớm tới.
Vực chủ kia gật nhẹ đầu: "Thiên Tà thánh kiếm có thể mở ra di chỉ mà Tà Đế lưu lại, nếu như ta không đoán sai, Tà Thần điện kia nói không chừng đã được Tà Đế nắm vào trong tay từ trước đây lâu lắm rồi, ta nghe nói lão thành chủ Thiên Kiếm thành, đại đồ đệ của Hỏa Đế và lão tổ của Tạ gia, lão Điện vương của Trấn Ma thần điện cũng xuất động, có lẽ là vì việc này!"
"Muốn mở lăng mộ của Tà Đế, chỉ có Thiên Tà thánh kiếm thì còn không được, còn cần có Thanh Long Đồ Ma đao, Thẩm Tường bị bốn lão quỷ này bắt đi, đã cửu tử nhất sinh, nếu như bọn hắn có thể đi vào lăng mộ Tà Đế, đạt được truyền thừa mà Tà Đế lưu lại, tiếp theo sẽ có chuyện gì xảy ra, các ngươi có lẽ là hiểu rõ, trở về chuẩn bị cho thật tốt đi."
Long Đế hừ lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn Lãnh U Lan rồi mới cùng đám Long bọn hắn nhanh chóng rời khỏi.
Giọng điệu của Vực chủ trở nên ngưng trọng: "Mọi người vẫn là nhanh chóng trở về an bài một chút đi, nếu như bọn họ có thể thành công, Cửu Thiên chắc chắn sẽ không yên bình."
"Vậy lão ca của ta thì sao?" Lãnh U Lan vội vàng hỏi.
Vực chủ kia lắc đầu, rồi mang theo đám người Nghiêm Sơn rời đi.
"U Lan, tiểu tử kia không sao, chúng ta đi về trước đi." Long Tuệ San kéo theo Lãnh U Lan, nàng ta cũng không nghĩ tới sẽ có loại biến cố này.
Lãnh U Lan lo lắng, gật nhẹ đầu, lại nhìn xung quanh một chút rồi đi theo đám người Long Tuệ San rời đi.
Đoạn Minh sớm đã đi, Liễu Tông Dự và Tống Oánh cũng ý thức được sẽ xảy ra một số chuyện lớn, đều vội vàng rời đi, đi tìm Liễu Mộng Nhi và Tiết Tiên Tiên rồi trở về Nhân Vương tiên quốc.
P/S: Ta thích nào ... chương 11.