Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1438 - Chương 1438 - Trong Mộ Thất

Chương 1438 - Trong mộ thất
Chương 1438 - Trong mộ thất

Có người tiến vào mộ thất của Tà Đế, cho nên người bị vây ở bên ngoài đều được thả ra ngoài, nhưng Thẩm Tường còn ở bên trong, hắn cũng không biết bên ngoài có chuyện gì xảy ra, càng không biết người tiến vào bên trong mộ thất đạt được cái gì.

"Chờ hóa giải phong ấn trên người ngươi, có nên đi vào xem hay không?" Trên người Thẩm Tường có mấy cái phong ấn cường đại, phong bế đan điền và thần hải của hắn, không cách nào sử dụng lực lượng cường đại trong thân thể.

"Đến lúc đó lại nói, xem trước một chút sẽ có chuyện gì xảy ra trong mấy ngày nay." Long Tuyết Di nói.

Dùng thời gian khoảng mấy ngày, phong ấn trên người Thẩm Tường đã được Long Tuyết Di hóa giải, lúc này hắn ở trong cái đại sảnh này tra xét rõ ràng, muốn nhìn một chút xem có đường có thể tiến vào cái mộ thất kia hay không.

"Không biết bọn họ còn có thể quay lại nơi này hay không." Thẩm Tường nhìn vào nơi vốn có một cái cửa chính, trong lòng rất không thoải mái, bởi vì hắn trải qua nhiều khó khăn mới tìm kiếm được cái lăng mộ của Tà Đế này, không nghĩ tới cuối cùng lại bị người khác tìm tới, hơn nữa hắn còn bị người bắt, thiếu chút nữa thì chết đi.

"Có động tĩnh!" Long Tuyết Di đột nhiên hô, mà Thẩm Tường thì lập tức thi triẻn thuật biến hóa, biến thành một con côn trùng nhỏ, ẩn nấp ở trên xà ngang trong đại sảnh.

Động tĩnh mà Long Tuyết Di nói tới là có một cỗ ba động không gian rất mãnh liệt, Thẩm Tường từ phía trên có thể trông thấy, trên mặt thảm màu đen phía dưới kia, đang có một cái cửa đá từ từ nhô lên, là cái cửa đá mà vừa biến mất kia, cửa đá vẫn ở trạng thái mở ra, có một cái cánh cửa không gian.

Điều này làm cho Thẩm Tường có chút khó có thể hiểu nổi, bởi vì cửa đá cần phải có Thiên Tà thánh kiếm và Thanh Long Đồ Ma đao thì mới có thể mở ra, hai thanh chìa khóa này hiện tại đều đang ở trên người hắn.

"Bọn họ có lẽ đã đạt được thứ gì đó ở bên trong mộ thất, cho nên mới có thể khống chế cánh cửa đá này, nơi này có Thiên Tà thánh kiếm và Thanh Long Đồ Ma đao, bọn họ coi như đi ra ngoài cũng sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế trở về." Long Tuyết Di nói.

Cánh cửa không gian ba động một chút, chỉ thấy người lần lượt từ bên trong đi ra, đều là đám người đi vào trước đó, trên mặt Điện chủ Hỏa Thần điện nở ra nụ cười tươi, nói ra: "May mắn còn có thể trở về, hiện tại có lẽ là có thể tháo Thanh Long Đồ Ma đao và Thiên Tà thánh kiếm xuống rồi đi, không có hai cái đó thì căn bản không cách nào mở ra quan tài đen của Tà Đế."

"Tuy rằng đạt được không ít đồ tốt và công pháp, nhưng lợi hại nhất có lẽ là ở bên trong quan tài ngọc kia, chỉ những công pháp Thánh cấp và Tiên khí cực phẩm chúng ta đạt được mà nói thì so sánh danh hào Tà Đế vẫn là quá kém." Lão giả của Trấn Ma thần điện nói.

Hắn vừa mới nói xong, đã nhìn thấy sắc mặt của những người khác không thích hợp, sau đó thì sắc mặt của hắn cũng đột nhiên thay đổi lớn, bởi vì Thanh Long Đồ Ma đao và Thiên Tà thánh kiếm ở trên cửa đá không thấy đâu nữa.

Thẩm Tường vốn là chết già ở trên đài cao cũng đã biến mất!

Bọn họ đều không ngốc, lập tức đoán được Thẩm Tường cũng chưa chết đi, bọn họ rất hối hận lúc ấy không có bổ sung thêm một chưởng, nhưng bọn hắn cũng không dám, lo lắng phá hỏng nơi này, kích phát ra cơ quan gì đó, dù sao đó là ghế của Tà Đế.

"Thẩm Tường cũng đã đi ra, phong ấn trong cơ thể hắn vẫn còn, chắc chắn đi không xa, chúng ta bây giờ đi ra ngoài, nói không chừng có thể bắt được hắn." Lão giả Tạ gia nói.

"Lúc chúng ta tiến vào mộ thất, những người bị vây ở bên ngoài kia có lẽ cũng đã đi, không biết Thẩm Tường có thể gặp được bọn họ không, chúng ta vẫn là nhanh truyền tống ra ngoài bắt Thẩm Tường lại rồi lại đi vào mở ra quan tài đen kia."

Sau đó, bọn họ vội vàng tiến vào bên trong cánh cửa không gian kia, hiện tại cánh cửa đá kia cũng không đóng lại, trừ khi khống chế ở bên trong.

Thẩm Tường trốn ở trên, chờ tới hơn một cánh giờ mới tiến vào cánh cửa không gian kia.

Đi qua cánh cửa không gian, hắn đi tới một căn phòng đá rộng rãi, bốn vách tường đều là màu đen nhánh, đỉnh chóp có viên châu tỏa ra ánh sáng màu đỏ tưới tà dị, ở bốn vách tường có rất nhiều ngăn tủ ghế ngồi, lúc này đều có chút lộn xộn, ở trên không còn thứ gì, vốn ở trên có lẽ bày rất nhiều thứ, nhưng đều bị đám người kia lấy đi.

Gian nhà đá này rộng chừng năm mươi trượng, đồ vật bày ra có lẽ có rất nhiều, nghĩ tới điểm này, Thẩm Tường âm thầm nổi giận, bởi vì hắn vốn có khả năng đạt được những thứ này.

Giữa gian nhà đá được trưng bày một cái quan tài màu đen rất bình thường, giống như làm bằng gỗ, phía trên có một viên châu tỏa ra ánh sáng, ánh sáng màu đỏ tới bắn thẳng lên rủ xuống bao phủ toàn bộ quan tài đen, nhìn qua trông càng âm trầm quỷ dị hơn.

Thẩm Tường nhìn đằng sau một chút, cánh cửa không gian vẫn mở ra như vũ, hắn vội vàng đi qua, ở trên hai cái lỗ cắm Thanh Long Đồ Ma đao và Thiên Tà thánh kiếm vào, đóng cửa lại, như vậy những người kia sẽ không có cách nào tiến vào.

"Ở bên kia có một cái truyền tống trận, có lẽ là có thể truyền tống ra ngoài." Long Tuyết Di nói.

Thẩm Tường nhìn về phía một cái góc, mặt đất nơi đó có một cái trận pháp tỏa ra ánh sáng trắng nhạt hình tròn, bởi vì vừa mới có người sử dụng qua, cho nên năng lượng ngưng tụ còn chưa tiêu tán đi.

"Không biết bên trong sẽ có thứ gì? Sau khi mở ra, có thể có nguy hiểm gì hay không?" Thẩm Tường đi tới bên cạnh quan tài màu đen kia, ở trên cái nắp quan tài có hai cái lỗ, vừa nhìn thì biết phải dùng Thanh Long Đồ Ma đao và Thiên Tà thánh kiếm mới có thể mở ra.

"Có lẽ là sẽ không, đám hỗn đản kia đi vào nơi này làm bừa bãi như vậy không phải vẫn còn sống tươi cười vậy sao? Nơi này có thêm lỗ chìa khóa Thanh Long Đồ Ma đao và Thiên Tà thánh kiếm, cho nên chắc chắn là có thứ gì đó muốn truyền thừa xuống." Long Tuyết Di nói lời thúc giục: "Nhanh mở ra nhìn xem, khả năng không chỉ là đồ vật của Tà Đế, còn có đồ vật Tà Đế có được ở nơi này từ sau khi chưởng khống được Tà Thần điện này."

Sự tồn tại của Tà Thần điện còn muốn lâu đời hơn nhiều so với thời đại của Thập Thiên đại đế, Tà Thần điện này là ai thành lập, đến nay vẫn là một điều bí ẩn.

...

Tà Thần điện nguyên trạng cũng không rộng rãi, ngược lại có chút cũ nát, một tòa cung điện toàn thân đen nhánh, không có bất kỳ sức sống gì, nằm chặt bên trong một khu rừng rậm ở Tà Long sơn mạch.

Ở lúc Thẩm Tường đóng lại cánh cửa kia, Tà Thần điện đột nhiên biến mất không còn tăm hơi, sau khi Tạ gia, Trấn Ma thần điện, Hỏa Thần điện và Thiên Kiếm thành phát giác được thì lập tức dùng tốc độ nhanh nhất có thể.

"Không thây!" Lão giả Tà gia quái dị mà nói: "Chắc chắn có người đóng cánh cửa kia lại, cho nên Tà Thần điện mới có thể biến mất!"

"Nói như vậy, Thẩm Tường còn ở bên trong?" Điện chủ Hỏa Thần điện cắn răng nói.

"Cũng chưa chắc, coi như hắn ở bên trong, Tà Thần điện có lẽ cũng sẽ không biến mất!" Lão giả Tạ gia kia lấ ra một cái mâm tròn màu đen, cau mày nói: "Tà Thần điện hoàn toàn biến mất, chúng ta trước kia dùng cái mâm tròn này thì có thể biết rõ vị trí của Tà Thần điện."

"Trước tiên ở nơi này tìm xem có thể tìm được Thẩm Tường hay không, dù sao chúng ta cũng đã nhận được không ít thứ, có thể để chúng ta thu hoạch được lực lượng mạnh hơn, chờ chúng ta trở về tiêu hóa hết những thứ kia, chính là lúc chúng ta tranh bá Cửu Thiên." Điện chủ Hỏa Thần điện nói.

Mặc dù không đạt được đồ vật bên trong quan tài đen kia, nhưng lượng lớn bảo vật ở bên trong mộ thất đó đã làm cho những cường giả viễn cổ này thỏa mãn.

Thẩm Tường đứng ở bên cạnh quan tài màu đen, có thể nghe được tiếng đối thoại của những người này ở bên ngoài, hắn rất hiếu kỳ đám người đó lấy được những bảo vật gì, vậy mà có thể để nhóm người này tự tin như vậy.

Tà Thần điện cũng không phải hoàn toàn biến mất, mà là lơ lửng ở bên trong không trung, hơn nữa còn trở nên trong suốt.

"Mau mở ra nhìn xem, ngươi bây giờ cũng cần phải tăng thực lực lên gấp." Long Tuyết Di thúc giục.

Thẩm Tường không hàm hồ nữa, lấy Thanh Long Đồ Ma đao và Thiên Tà thánh kiếm ra, để vào bên trong hai cái lỗ kia, chỉ thấy ánh sáng đỏ bên trong mộ thất đột nhiên biến thành ánh sáng trắng, mà quan tài màu đen này cũng thay đổi thành một cái quan tài ngọc trắng như tuyết, biến hóa đột nhiên này cùng trước đó khác nhau quá nhiều.

P/S: Ta thích nào ... chương 1.

Bình Luận (0)
Comment