Thẩm Tường ở trong mắt lão giả kia, chính là một tên tiểu quỷ thích xen vào việc của người khác, hắn không kiên nhẫn mà nói ra: "Tiểu tử, ngươi nơi ngươi có người ở trong Bách Hoa cung, vậy đó là nhân vật cấp bậc gì?"
"Ta không biết nàng ta bây giờ có cấp bậc gì, có điều lúc nàng ta vào Bách Hoa cung thì đã là một Tiên Quân, hiện tại đã qua thời gian rất lâu, ở bên trong có lẽ là tương đối có địa vị." Thẩm Tường nói.
Lão giả kia nghe xong thì cảm thấy khả năng có hy vọng thì thấp giọng nói ra: "Nếu như ngươi có thể giúp ta một chuyện, ta sẽ cho ngươi rất nhiều thù lao, nơi này không tiện nói chuyện."
Thẩm Tường không nghĩ tới thái độ của lão giả này lại chuyển biến tới nhanh như vậy, hắn cười nói: "Ta muốn tiến vào Bách Hoa cung, nếu như giúp ta được thì ta nhất định sẽ giúp cho ngươi."
Lão giả tên là Kỷ Viễn, hắn nói mình là đến từ một chỗ rất xa, trong tay hắn có một số thú cần phải mượn lực lượng Hoa Đế thì mới có thể biến thành bảo vật.
Kỷ Viễn rất giàu có, hắn mang theo Thẩm Tường tiến vào một quán rượu rất sang trọng, thuê một phòng được bố trí các loại trận pháp, lúc trả tiên tinh ngay cả mắt cũng không nháy, thật giống như coi tiên tinh là cặn bã vậy.
Thẩm Tường cảm thấy thực lực của Kỷ Viễn này không có khả năng yếu giống như bề ngoài vậy, có lẽ là ẩn đi một lực lượng rất mạnh.
Kỷ Viễn lấy ra một cái hộp ngọc rất nhỏ, sau khi mở ra, bên trong có hai hạt tròn màu vàng kim lớn nhỏ cỡ hạt vừng, Thẩm Tường không biết đó là cái gì, hắn dùng thần lực đi dò xét cũng không thể nhìn ra một chút gì.
"Đây là cái gì?" Thẩm Tường hỏi.
"Ngươi không biết cũng rất bình thường, lúc trước ngay cả Hoa Đễ cũng vậy." Trên mặt Lỷ Viễn đột nhiên tràn đầy vẻ kiêu ngạo, hơn nữa còn có chút kích động.
"Đây là hạt giống dược tài luyện đan trân quý gì sao?" Thẩm Tường suy đoán, hắn cảm thấy cái này rất có thể, nếu như là hạt giống của dược liệu trân quý thì khả năng cũng chỉ có Bách Hoa tiên quốc mới có thể để cho nhanh chóng nảy mầm trưởng thành lên.
"Không phải!" Kỷ Viễn nói ra: "Làm sao có thể là loại đó? Nếu như là dược liệu trân quý thì ta cũng sẽ không tới nơi này cầu Hoa Đế."
Thẩm Tường càng tò mò hơn: "Vậy cái này là thứ gì? Thật chẳng lẽ không phải dược liệu Thánh cấp?"
Kỷ Viễn cười lạnh nói: "Dược liệu thánh cấp tính là gì? Hai hạt giống này của ta nếu như có thể mọc rễ nảy mầm, dược liệu Thánh cấp muốn bao nhiêu có bấy nhiêu."
"Vậy cái này đến cùng là cái gì?" Kỷ Viễn này thoạt nhìn không có điên, nói thật giống như thật vậy.
"Ta cho loại vật này lấy một cái tên, gọi là Sáng Thế chi thụ ... bởi vì cây này có dáng dấp rất cao rất cao, cuối cùng là vượt qua một cái thế giới, trong cái thế giới đó có dược liệu vô tận, tất cả hoa cỏ cây cối ở trong Cửu Thiên này của chúng ta đều là bởi vì thế giới đó cung cấp năng lượng mới được sinh ra, trong cái thế giới kia, có tất cả hạt giống dược liệu trân quý!"
Kỷ Viễn cất kỹ hai thứ này đi, giống như rất lo lắng sẽ bị Thẩm Tường cướp đi vậy.
Nếu như trước đó, Thẩm Tường chắc chắn sẽ không tin tưởng loại lời này, nhưng bây giờ nhắn bị thuyết phục, bởi vì cái nơi mà Kỷ Viễn nói tới chính là Vô Tận Thiên Vực trong truyền thuyết!
Tà Đế để lại linh văn dưới đáy cái ngọc rương kia, có thể mở ra đại môn đi về Thiên Tà chi vực, mà Thiên Tà chi vực, có lẽ là một cái Thiên Vực thai nghén lực lượng tà ác.
Mà cái Thiên Vực mà Kỷ Viễn nói ra trọng miệng kia, có thể là đi về Thiên Vực sáng tạo hoa cỏ cây cối, nếu như có thể đi tới Thiên Vực đó, nói không chừng có thể tìm được lượng lớn dược liệu ở bên trong đó, đặc biệt là dược liệu Thánh cấp rất hiếm có.
"Bên trong Bách Hoa tiên quốc có một loại đại trận rất lợi hại, đám đàn bà này lấy đại trận ra bồi dưỡng dược liệu muốn cường đại hơn nhiều so với rất nhiều thế lực lớn, Bách Hoa tiên quốc thi thoảng sẽ có một số dược liệu trân quý xuất hiện, vậy cũng đều là bên trong Bách Hoa cung thả ra một số thứ phẩm."
Kỷ Viễn thở dài một hơi: "Hạt giống này của ta nếu như muốn mọc rễ nảy mầm thì chỉ có thể dựa vào đại trận lợi hại ở bên trong Bách Hoa cung."
Trong lòng Thẩm Tường có chút kích động, hắn hỏi: "Hoa Đế tin tưởng ngươi nói không?"
Kỷ Viễn gật đầu nói: "Nàng ta đương nhiên tin tưởng, chỉ có điều nàng ta nói ra điều kiện quá cao, hơn nữa rất hà khác, nàng ta lại muốn ta cho nàng ta một hạt giống mới bằng lòng giúp ta cho hạt giống nảy mầm."
Thẩm Tường cảm thấy điều kiện này rất bình thường a, hắn lại hỏi: "Như vậy ngươi định trả thù lao cho nàng ta như thế nào?"
Kỷ Viễn nói ra: "Ta định cho nàng ta một dạng dược liệu Thánh cấp, nhưng điều kiện tiên quyết là ta có thể đi tới cái chỗ kia, hơn nữa nàng ta còn phải bảo vệ gốc cây này, không cho bất luận kẻ nào leo lên."
Nghe được lời như vậy, Thẩm Tường rất muốn cho Kỷ Viễn hai cái bạt tai, hắn bây giờ đã hiểu tại sao Hoa Đế sẽ tức giận như vậy, tên gia hỏa này thật sự là quá keo kiệt.
"Cái này ... tiền bối, ngươi bây giờ đã muốn cầu người, ngươi mở ra cái điều kiện phong phú một chút, Hoa Đế là nhân vật gì? Nàng ta cũng không thiếu dược liệu Thánh cấp, nói khó nghe một chút, ngươi cho nàng một gốc dược liệu Thánh cấp thì tương đương với đuổi ăn mày." Thẩm Tường nói.
"Chẳng lẽ phải cho nàng một hạt giống? Như vậy nàng ta chẳng phải cũng có thể tiến vào chỗ kia sao? Để Bách Hoa tiên quốc nàng ta đi vào phải không? Khẳng định sẽ bị những đàn bà kia cướp sạch không còn một mống." Kỷ Viễn lắc đầu nói.
"Tiền bối, nếu như gốc cây kia thật sự mọc ra, nếu như lại bị những người khác biết có thể đi về thế giới kia, ngươi cho rằng bản thân ngươi có thể thủ được sao? Ngươi cho rằng ngươi cuối cùng có thể đạt được bao nhiêu?" Thâm Tường vỗ vỗ bờ vai của hắn: "Hiện tại mấy cái thế lực lớn thế nhưng là đại thương nguyên khí, nếu để bọn họ biết, chậc chậc, chắc chắn sẽ giống như một đám sói đói mà leo lên vậy, coi như Hoa Đế cũng không bảo vệ được."
Kỷ Viễn lúc này cảnh giác nhìn vào Thẩm Tường, bởi vì hắn đột nhiên cảm thấy Thẩm Tường cũng không đơn giản.
"Ngươi sẽ không nói ra chứ!" Vẻ mặt Kỷ Viễn phát lạnh, lạnh lùng nói.
"Yên tâm, ta tuyệt sẽ không nói, hay là ta bây giờ tiến vào Bách Hoa cung, nếu như có thể gặp được Hoa Đế, xem ta có thể nói chuyện được với nàng ta không, đương nhiên, nếu như ngươi đáp ứng cho nàng ta một hạt giông, nàng ta chắc chắn sẽ đáp ứng rất sảng khoái." Thẩm Tường nói.
Kỷ Viễn gật nhẹ đầu, bên trong đôi mắt hiện lên một vệt dị sắc, được Thẩm Tường bắt được, hắn cảm thấy Kỷ Viễn này muốn giết hắn diệt khẩu.
"Anh bạn nhỏ, ngươi thật giống như rất tin tưởng lời nói của ta, ngươi tin tưởng đó là thật sao?" Kỹ Viễn cười nói với Thẩm Tường, vẻ mặt biến đổi nhanh như vậy, để Thẩm Tường cũng không thể không bội phục.
"Đương nhiên tin tưởng, từ nhỏ ta đã nghe qua rất nhiều cố sự, ta cảm thấy đây là sự thật, với cả, Hoa Đế không phải cũng tin tưởng sao?" Thẩm Tường cười nói: "Ta cũng rất muốn một hạt giống, không biết tiền bối có thể bỏ thứ yêu thích của mình hay không?"
Kỷ Viễn cười sang sảng một tiếng: "Nếu như ta chỉ có một hạt giống Hoa Đế sẽ không mở ra điều kiện cao như vậy, không bằng ta cho ngươi một viên, tuy nhiên ngươi cũng phải lấy ra một số thứ đổi lấy, tiên tinh ta cũng không cần."
Sẽ có loại chuyện tốt này? Thẩm Tường còn lâu mới tin, hắn biết Kỷ Viễn này chắc chắn đang đánh tới cái chủ ý gì, Thẩm Tường hắn cũng không phải đèn đã cạn dầu.
"Đồ vật trân quý trên người của ta khả năng không lọt nổi mắt xanh của ngài." Thẩm Tường lắc đầu thở dài, hắn định tương kế tự kế đồng thời để Long Tuyết Di chú ý một chút.
"Lấy ra nhìn thử xem, nếu như ta cần thì đó đối với ta mà nói thì rất trân quý." Kỷ Viễn vươn tay ra, mỉm cười nhìn vào Thẩm Tường.
P/S: Ta thích nào ... chương 3.