Thẩm Tường lấy ra một viên châu màu đỏ rực, trông giống như thủy tinh cầu phát ra ánh sáng đỏ bên trong, rất mỹ lệ, Kỹ Viễn lập tức nhận ra đây là thứ gì.
"Hạt giống Địa Tâm thần thụ!" Kỹ Viên kinh ngạc nói.
"Nhãn lực tốt!" Thẩm Tường là tán thưởng thật tâm Kỹ Viễn này, hắn không nghĩ tới vậy mà lại có người nhận ra hạt giống Địa Tâm thần thụ.
Viên hạt giống này là lúc năm đó Thái Cổ Hỏa thú cho hắn Địa Tâm thần quả mà lưu lại.
"Không có đoán sai, thứ này trồng ra tới Địa Tâm thần thụ, nói không chừng có thể đi về một thế giới đầy hỏa diễm, hỏa diễm của thế giới Cửu Thiên chúng ta cũng đều tới từ thế giới đó." Kỹ Viễn nói.
Thẩm Tường giật mình trong lòng, nếu như Kỷ Viễn này không nói, hắn thật đúng là không nghĩ tới phương diện này, muốn đi những cái Thiên Vực kia rất khó khăn, mà Tà Đế làm được, hắn còn để lại phương pháp tiến về.
Thiên Vực có rất nhiều loại, cho nên mới gọi là Vô Tận Thiên Vực, đến bây giờ vẫn như cũ cung cấp đủ các loại năng lượng để duy trì vận chuyển thế giới Cửu Thiên.
"Nói thế nào thì đây là vật có giá trị ngang nhau?" Thẩm Tường làm bộ rất kích động mà nói.
Kỷ Viễn ý thức được Thẩm Tường không phải là một gia hỏa đơn giản, hắn giữ lại tâm nhãn một chút, lắc đầu nói: "Coi như có thể đi tới thế giới sáng tạo hỏa diễm, nhưng đồ vật có được ở bên trong nhiều lắm cũng chỉ có trợ giúp đối với người tu luyện hỏa diễm, hơn nữa chỗ đó khẳng định rất nóng, có thể đi tới hay không còn là một chuyện, mà hạt giống của ta thì lại khác, đi tới cái chỗ kia thì mang ý nghĩa có thể được tới một bó lớn linh dược Thánh cấp."
Thẩm Tường thu Địa Tâm thần thụ lại, ủ rũ cúi đầu nói ra: "Hóa ra thứ này không có tác dụng lắm a!"
Kỹ Viễn cười nói: "Hai chúng ta đều có được những hạt giống này, hơn nữa còn gặp được nhau, đây chính là duyên phận, ta đã có hai viên, như vậy ta đổi với ngươi đi."
Kỷ Viễn lấy hộp ngọc kia ra, lấy ra một hạt giống màu vàng kim đặt ở trong lòng bàn tay, mở tay ra cười nói: "Chúng ta tới trao đổi đi!"
Thẩm Tường có chút không dám tin tưởng, cầm hạt giống thần thụ đi đổi hắn vậy mà đồng ý, bởi vì hắn còn có thể dùng Sáng Tạo thần dịch lấy ra, hắn còn có một chút thịt quả Địa Tâm thần quả, chỉ là cần rất nhiều Sáng Tạo thần dịch.
Hắn lấy hạt giống cây kia ra, trên mặt tuy rằng tràn đầy nụ cười mừng rỡ kích động, nhưng lại rất cảnh giác, bởi vì Kỷ Viễn này cho người ta một loại cảm giác rất khó tin tưởng.
Ngay vào lúc Thẩm Tường lấy hạt giống kia ra, hắn đột nhiên cảm thấy mình không thể động đậy được.
"Tiền bối, ngươi đây là ..." Thẩm Tường kinh thanh mà hỏi.
"Ha ha..." Kỹ Viễn cười dài nói: "Ngươi biết bí mật của ta, lại có đồ tốt như vậy, ngươi cảm thấy ta sẽ bỏ qua ngươi sao? Nếu như ta có thể giết chết ngươi, cướp đoạt đồ vật của ngươi, tại sao ta phải dùng một hạt giống trân quý như vậy tới trao đổi với ngươi đây? Tiểu tử ngây thơ!"
"Ha ha..." Thẩm Tường cũng cười ha hả lên, điều này làm cho Kỷ Viễn kia có chút không hiểu.
"Ngươi cười cái gì vậy?" Kỷ Viễn nhíu mày hỏi: "Ngươi sắp chết tới nơi."
Thẩm Tường vẫn cười to nói: "Ngươi sao không nhìn hạt giống trong tay ngươi có còn ở đó hay không?"
Hạt giống nhỏ bằng hạt gạo kia vừa rồi ngay ở trong lòng bàn tay Kỷ Viễn, sau khi hắn phong cấm đan điền Thẩm Tường thì lập tức nắm chặt tay lại, nhưng bây giờ hắn mở ra xem thì hạt giống lại không thấy đâu nữa!
"Ngươi lấy đi như thế nào?" Vẻ mặt Kỷ Viễn đột nhiên thay đổi, trở nên dữ tợn.
Thẩm Tường cảm ứng được đan điền bị phong cấm thì lập tức thi triển thần thông "Cách Không Thủ Vật", ở phương diện này Kỷ Viễn không có bất kỳ phòng bị gì, cho nên Thẩm Tường có thể đặc thủ một cách dễ dàng, còn không để cho Kỷ Viễn phát hiện ra.
Mà hạt giống thần cây cùng được hắn lập tức thu vào bên trong U Dao giới, thần lực cường đại này nhưng không bị phong cấm, cho nên hắn bây giờ không có lo lắng một chút nào.
"Nếu như ngươi muốn chết tới thống khoái thì nhanh giao đồ vật ra một chút!" Kỷ Viễn gằn giọng nói, một cỗ chân khí cuồng bạo trên người hắn đột nhiên phun trào đi ra, người này là một tên Tiên Vương, hơn nữa còn là Tiên Vương hậu kỳ.
Thẩm Tường bây giờ đã hiểu, tại sao đối phương có thể phong cấm đan điền của hắn dễ dàng như vậy, Kỷ Viễn vốn là một cường giả, hơn nữa có lai lịch bí ẩn, có lẽ là nắm giữ rất nhiều loại thuật phong cấm lợi hại.
"Vẫn là đi trước đi, phong cấm trên người ngươi còn cần một chút thời gian tới hóa giải, tạm thời đánh không lại hắn." Long Tuyết Di nói xong, vận chuyển lực lượng của nàng tới trên người Thẩm Tường.
Thẩm Tường sử dụng lực lượng của Long Tuyết Di, tăng thêm thần lực của chính mình, sử dụng lực lượng Không Gian pháp tắc.
Kỷ Viễn đã nhào tới muốn tóm lấy Thẩm Tường, nhưng trong nháy mắt đó Thẩm Tường đã xuyên qua không gian, biến mất ở bên trong phòng khách này!
"Tiểu súc sinh, ta nhất định sẽ bắt được ngươi." Kỷ Viễn trầm giọng gầm thét, bình thường chỉ có hắn âm người khác, chỉ có người khác ở dưới tay hắn ăn thiệt thòi, nhưng hôm nay hắn lại gặp phải một nhân vật lợi hại hơn, để hắn phẫn nộ nhất chính là đối phương còn là một gia hỏa yếu hơn so với hắn, mà hắn vẫn bị thiệt lớn.
Thẩm Tường đi tới một khu vực ở bên ngoài, cười ha ha nói: "Lão con rùa này, ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, để cho ta kiếm lợi lớn."
Long Tuyết Di dùng thời gian cả ngày mới giúp giải phong cấm cho Thẩm Tường được.
"Lão con rùy đen kia rất có thủ đoạn, nếu như thực lực của hắn cũng kiểu như đại đồ đệ của Hỏa Đế thì loại phong cấm nói nói không chừng càng khó giải hơn." Long Tuyết Di nói ra: "Lúc trước mấy tên cường giả Hóa Thánh cảnh phong cấm ngươi, ta cũng chỉ dùng mấy ngày, nhưng tên gia hỏa này lại cho ta phí suốt cả một ngày."
Thẩm Tường vuốt cằm nói: "Lão gia hỏa này đến cùng có địa vị gì? Trong đầu có lẽ có không ít thứ lợi hại, thật muốn dùng Nhiếp Hồn ma chú đối với hắn một chút, lão gia hỏa này nhìn không giống là một người xấu, nhưng không nghĩ tới vậy mà âm hiểm như vậy."
"Nhìn ngươi cũng không giống người xấu!" Long Tuyết Di cười khanh khách nói.
"Cái gì, ta vốn không phải là người xấu." Thẩm Tường hừ một tiếng rồi mới đi về phía Bách Hoa cung, lần này hắn muốn tiến vào Bách Hoa cung nhanh một chút, lần này hắn không chỉ muốn tìm Hoa Đế hỏi thăm chuyện Sinh Sát thuật mà còn muốn hỏi một chút loại hạt này có phải thật vậy hay không.
Hắn thay đổi dung mạo, biến thành một lão giả gầy lùn nhìn như sắp ợ ra rắm, đi từ từ về phía cổng của Bách Hoa cung kia, vậy mà nhìn thấy Kỷ Viễn, Kỷ Viễn không ở cửa chính, mà là đang ngồi ở chỗ bên cạnh đại môn, ngồi ở chỗ đó uống trà, một đôi mắt như là Liệp Ưng vậy, nhìn chằm chằm vào những người đi qua Bách Hoa cung.
Thẩm Tường thở dài trong lòng: "Xem ra không thể dùng phương thức chính đoán tiến vào Bách Hoa cung được, hy vọng tới lúc đó Hoa Đế không có ý kiến quá lớn!"
Thẩm Tường chỉ là đi ngang qua Bách Hoa cung, tuy nhiên Kỷ Viễn kia lại nhìn hắn tới vài lần, giống như đã phát hiện ra hắn.
"Lão già chết tiệt kia đi về phía ngươi." Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường vốn là đi rất chậm, đột nhiên bước chân tăng tốc, vội vàng đi tới một chỗ ngặt, hóa thành một con côn trùng nhỏ, bay vào bên trong một cái cửa sổ.
Trông thấy Thẩm Tường tăng tốc bước chân, Kỷ Viễn kia đã cảm thấy hắn có vấn đề, trong nháy mắt chạy tới, nhưng Thẩm Tường cũng đã biến mất.
"Vậy mà để hắn chạy mất!" Kỷ Viễn tức giận giẫm chân, hắn không nghĩ tới đối phương vậy mà lại giảo hoạt như vậy, hết lần này tới lần khác trốn thoát ở ngay trước mắt lão hồ ly hắn.
Lúc này có một nữ đệ tử Bách Hoa cung đi về phía cổng, Thẩm Tường lập tức bay qua hóa thành một sợi tóc bay xuống trên bả vai của nữ đệ tử kia, rồi mới theo nữ tử này tiến vào bên trong Bách Hoa cung.
P/S: Ta thích nào... chương 4.