Thú Vũ môn và Chân Vũ môn phái ra đệ tử rất mạnh, lập tức đánh bại tám đệ tử vào chung kết của Thái Vũ môn, hơn nữa còn rất kiêu ngạo khiêu chiến một số đệ tử dưới đài, mấy đệ tử Thái Vũ môn đồng thời lên đài, nhưng vẫn thua.
"Vũ trưởng lão, đệ tử chúng ta thắng tám đệ tử mạnh nhất nội viện các ngươi, một trăm hạt Chân Nguyên đan và mười vạn tinh thạch kia có phải nên khen thưởng cho đệ tử chúng ta hay không?
Liêu Thiếu Vân cười nhạt, dò hỏi Vũ Khai Minh ở bên cạnh, cố ý nâng tiếng nói đến mức lớn nhất, để mọi người ở nơi này ai cũng nghe được.
Hôm nay Thú Vũ môn và Chân Vũ môn tới quả thực chính là phá quán, chỉ có điều hiện tại đại đa số đệ tử lợi hại của Thái Vũ môn đều tiến vào Chân Võ cảnh, tỷ như bốn đệ tử mạnh nhất nội viện, thì có ba cái là Chân Võ cảnh, mà Thẩm Tường lại không có tới.
"Thẩm Tường, đi tới giáo huấn những gia hoả kia một chút, cho bọn hắn biết sự lợi hại của Thái Vũ môn chúng ta." Một người trung niên hô.
Người ở bên cạnh Thẩm Tường đều thi nhau hô lên, Thẩm Tường vốn là rất chán nản vì không tham gia được luận võ lần này, nhưng bây giờ cơ hội tới, hắn vẫn có khả năng rất lớn thu được một trăm viên Chân Nguyên đan và mười vạn tinh thạch kia.
Đương nhiên, Thẩm Tường còn muốn để cho người của hai môn phái tới đập quán kia phải ăn chút đau khổ!
Thẩm Tường nhẹ nhàng nhảy một cái, hư không giẫm đạp không khí, từ đàng xa bay lượn mà đến, đáp xuống trên đài tỷ võ.
Thẩm Tường được rất nhiều người mong đợi đã bị loại ở năm ngày trước đây, điều này làm cho rất nhiều người vô cùng tiếc nuối, nhưng hiện tại Thẩm Tường lại xuất hiện ở thời khắc then chốt, khiến người ta kích động không thôi, thực lực của Thẩm Tường là rất nhiều người đều đã nhìn thấy tận mắt, đó cũng không phải là cường hãn bình thường, rất nhiều người đều cho rằng Thẩm Tường có năng lực đối chiến Chân Võ cảnh.
Hiện tại Thẩm Tường chính là Chân Võ cảnh, cho dù là Chân Võ cảnh nhất đoạn, thậm chí là nhị đoạn, hắn đều không e ngại.
Đi tới trên đài, Thẩm Tường nhìn Liêu Thiếu Vân ở nơi không xa kia, trong ánh mắt tỏa ra sát khí, ngày đó Liêu Thiếu Vân này giẫm lên hắn, làm hắn cả đời khó quên, hắn sớm đã thề qua, nhất định phải giết chết Liêu Thiếu Vân, rửa sạch nhục nhã!
Lúc Liêu Thiếu Vân đến, đã biết Thẩm Tường bởi vì không tham gia cuộc thi dự tuyển mà bị đào thải, mà đối với Thẩm Tường, hắn cũng chỉ là hơi quan tâm một chút mà thôi, cũng không hề để ở trong lòng, dù sao chính hắn đã sắp đi vào Niết Bàn cảnh, loại con kiến hôi này căn bản không lọt vào trong mắt hắn.
Chuyện giữa Thẩm Tường và Liêu Thiếu Vân, rất nhiều người cũng biết, ngày đó Thẩm Tường thiếu chút nữa chết ở trong tay Liêu Thiếu Vân, nhưng hiện tại Liêu Thiếu Vân còn dám tới Thái Vũ môn, quả thực là không để Thái Vũ môn vào trong mắt!
"Ta đến luận bàn với bọn hắn một chút!" Thẩm Tường nhìn Vũ Khai Minh, chỉ thấy Vũ Khai Minh gật đầu, trong mắt tràn đầy ý cười, hắn biết Thẩm Tường xuất hiện, có thể cứu vãn thể diện cho Thái Vũ môn.
"Hừ, ngươi không phải bởi vì mất bình tĩnh mà không tham gia cuộc thi dự tuyển sao? Sao bây giờ lại đi ra tìm tai vạ?
Liêu Thiếu Vân cười lạnh nói, hắn đột nhiên rất chán ghét Thẩm Tường, đặc biệt là ánh mắt tràn ngập hận ý của Thẩm Tường.
"Lúc đó chỉ là bởi vì đến lúc thì ta có việc, ta là đệ tử Thái Vũ môn, bọn họ không phải muốn khiêu chiến đệ tử Thái Vũ môn sao?" Thẩm Tường không thèm nhìn Liêu Thiếu Vân, quay về phía hai tên đệ tử Thú Vũ môn và Chân Vũ môn nói.
"Tùy tiện, nói chung thụ thương một chút là không thể tránh được, đến thời điểm đó ngươi đừng oán giận chúng ta là được." Liêu Thiếu Vân cau mày nhìn Thẩm Tường, bị Thẩm Tường không thèm để vào trong mắt như vậy, làm trong lòng hắn có chút khó chịu, hắn đương nhiên biết Thẩm Tường hận hắn đến chết.
Lúc này Long Tuyết Di nũng nịu nói: "Hai tên này này đều vừa bước vào Chân Võ cảnh, trên người bọn họ có một loại năng lượng kỳ lạ che giấu khí tức trong đan điền bọn hắn, vì lẽ đó rất khó nhìn ra được, loại đồ vật này chắc hẳn nên gọi là Tố Phù!
Trong lòng Thẩm Tường cả kinh, nắm đấm càng siết chặt, đồng thời cũng vô cùng hưng phấn, hiện tại hắn biết tại sao Thú Vũ môn và Chân Vũ môn dám đến đập quán, hơn nữa chỉ phái ra hai người.
Hai Chân Võ cảnh che giấu rất khá, ở bên trong Phàm Võ cảnh tự nhiên là vô địch, nhưng hiện tại bọn họ gặp phải Thẩm Tường, Thẩm Tường cũng là Chân Võ cảnh che giấu rất khá, hơn nữa thực lực so với cùng cấp cường đại hơn nhiều lắm.
Trong lòng Thẩm Tường âm thầm cười, Thú Vũ môn và Chân Vũ môn đều là môn phái hắn căm hận nhất, bây giờ đệ tử tuổi trẻ hai môn phái này mới lên tới Chân Võ cảnh luận võ với hắn, hắn đương nhiên sẽ không hạ thủ lưu tình.
"Các ngươi ai tới trước?" Thẩm Tường hỏi.
"Dám chiến sinh tử không?" Một nam nhân có dáng dấp to con giống như một con trâu nói, đây là đệ tử của Thú Vũ môn.
Nếu như giết Thẩm Tường, có thể sẽ được khen thưởng ba mươi vạn tinh thạch, đây cũng là một cơ hội rất tốt, cơ hội này sao sẽ buông tha?
Đan trưởng lão và Vũ Khai Minh đang muốn mở miệng ngăn cản, chỉ nghe thấy Thẩm Tường lập tức đáp:
"Dám, đến thì đến, ai sợ ai!" Cuộc chiến sinh tử, chỉ cần song phương đều đồng ý, hơn nữa phải có lượng lớn người làm chứng, là có thể bắt đầu, nếu như bất hạnh mà chết trận, thế lực sau lưng hắn không được truy cứu.
Đệ tử Thú Vũ môn này tên là Ngưu Hạo, khổ người rất lớn, so với Thẩm Tường còn cao hơn một cái đầu, cái hình thể kia xem ra giống như là một người khổng lồ, cả người tràn ngập sức mạnh, làm cho người ta có một loại cảm giác áp bách.
"Thẩm Tường, Tố Phù của hắn hẳn là kề sát ở đan điền, lát nữa ngươi thiêu hủy tấm Tố Phù kia thì có thể làm cho hắn bại lộ thực lực!
Long Tuyết Di dùng thần thức truyền âm cho hắn.
Linh phù chính là có loại chỗ tốt này, lúc Thẩm Tường rảnh rỗi sẽ nghiên cứu những linh văn này, chỉ có điều bây giờ vẫn không có manh mối, dù sao cũng là hắn cùng là đang tự mình tìm tòi, không có ai hướng dẫn cả.
Tuy Đan trưởng lão và Vũ Khai Minh đều có thể ngăn cản trận chiến sinh tử này, nhưng cuối cùng vẫn không có ngăn cản, bọn họ đều biết Thẩm Tường có thể làm tiểu sư thúc bọn họ, tất nhiên có chỗ hơn người, hơn nữa thực lực của Thẩm Tường bọn họ sớm đã thấy qua, chỉ là trong lòng vẫn có một chút lo lắng.
Đừng nói đệ tử Thú Vũ môn, ngay cả có một số người muốn giết Thẩm Tường ở bên trong Thái Vũ môn, cũng bởi vì Thẩm Tường có giá trị ba mươi vạn tinh thạch, chuyện này đối với rất nhiều người mà nói cũng đều là một món của cải rất hấp dẫn.
Biết được đối phương cũng là Chân Võ cảnh, Thẩm Tường không còn dám khinh địch.
"Bắt đầu!" Lên tiếng chính là Vũ Khai Minh, người Thú Vũ môn và Chân Vũ môn đến làm hắn khó chịu, tuy nhiên hắn lại không thể dứt khoát, một mặt bị bọn họ nói này nói nọ, chỉ là hắn không nghĩ tới Thú Vũ môn và Chân Vũ môn vậy mà dẫn tới hai đệ tử cường hãn như vậy đến đập 'quán'.
Theo tiếng vừa dứt, Ngưu Hạo đột nhiên rít gào một tiếng, làm cho luận võ đài rung động kịch liệt lên, tuy nhiên này cũng không hề ảnh hưởng tới Thẩm Tường, chỉ thấy Thẩm Tường cũng đồng dạng phát ra một tiếng rít gào, tuy nhân tiếng rít gào này của hắn kèm theo một làn sóng lôi điện màu xanh từ trong miệng dâng trào mà ra, như sóng biển đánh về phía Ngưu Hạo.
Thẩm Tường cũng chưa dùng tới lực lượng mạnh mẽ nhất, bằng không sẽ bại lộ hắn là Chân Võ cảnh, đến lúc đó bị đám người Liêu Thiếu Vân nhìn thấu, đây chính là rất phiền phức.
Trừ khi trước hết để cho đối phương bộc lộ ra thực lực Chân Võ cảnh, đến lúc đó Thẩm Tường đã có thể danh chính ngôn thuận diệt sát đối phương, lúc đó mặc dù hắn bại lộ thực lực Chân Võ cảnh, cũng không có cái gì.
Cương khí lôi điện màu xanh từ trong miệng Thẩm Tường dâng trào đi ra, đối với Phàm Võ cảnh mà nói là trí mạng, thế nhưng đối với Ngưu Hạo kia mà nói, lại không tính là cái gì, bởi vì hắn là Chân Võ cảnh, láy thực lực mạnh mẽ kia của hắn thì có thể triệt tiêu, chỉ có điều hắn không nghĩ tới lúc Thẩm Tường phát ra Thanh Long Gào Thét, ở bên trong chen lẫn một đoàn hỏa diễm lợi hại, đánh thẳng vào đan điền của Ngưu Hạo, đốt cháy quần áo của hắn.
Hỏa diễm của Thẩm Tường là Chu Tước hỏa diễm thuộc về Chân Võ cảnh, không phải là Chân Võ cảnh bình thường có thể dập tắt dễ dàng.
Trong lòng Ngưu Hạo cả kinh, hai tay ngưng tụ chân khí, vừa phải hỏa diễm trên phần bụng của hắn, vừa cảnh giác Thẩm Tường tập kích, nhưng hiện tại Thẩm Tường không có ý định công kích hắn.
Hỏa diễm lan tràn rất nhanh, không bao lâu Thẩm Tường đã có thể thấy hỏa diễm kia đột nhiên biến sắc, ánh mắt của hắn lóe lên, suy đoán đó là bởi vì đốt cháy linh phù mà tạo ra.
Lông mày Vũ Khai Minh đột nhiên nhíu lại, bởi vì trên người Ngưu Hạo kia tiết lộ ra một cỗ khí tức rất mạnh, chỉ có Chân Võ cảnh mới có loại khí tức này.
"Là Chân Võ cảnh!"
Giọng nói của Đan trưởng lão cực kỳ lạnh lẽo, phảng phất đến từ Cửu U Minh Giới.
P/S: Ta thích nào... chương 1.