Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1467 - Chương 1467 - Vì Thiên Vực Mà Đến

Chương 1467 - Vì Thiên Vực mà đến
Chương 1467 - Vì Thiên Vực mà đến

Chuyện liên quan tới Vô Tận Thiên Vực, cổ thư ở bên trong rất nhiều thế lực lớn đều có ghi chép qua, đây chính là nơi mà rất nhiều cường giả đỉnh cao ở Cửu Thiên rất mong đợi, rất nhiều năm qua, những cường giả nổi danh kia đều đang tìm kiếm những nơi này.

Hiện tại trong tay Hoa Đế có một hạt giống có thể vươn tới một cái Thiên Vực, hơn nữa bên trong Thiên Vực đó còn có đủ các loại dược liệu Thánh cấp, nghĩ thôi cũng đã khiến cho lòng người phấn chấn rồi.

Mà điều làm cho các cự đầu thế lực này lo lắng là, nếu như Hoa Đế thật có thể đi tới một chỗ như vậy thì như vậy Hoa Đế sẽ quật khởi mạnh mẽ, sẽ không còn cách nào ngăn cản, bọn họ đều không muốn bị một nữ nhân đứng ở trên đầu, đặc biệt là mấy cái thế lực lớn kia.

"Thẩm Tường, ngươi đã thích chơi, vậy ta theo ngươi chơi tới cùng." Lữ Kỳ Liên biết được có mấy cường giả để cho nàng ta tương đối kiêng kỵ tới, trong lòng thầm nghĩ.

Hoa Đế lại ở chỗ này, thuần túy là hướng về phía Bách Hoa Thiên Đế kia mà tới, hơn nữa còn phái Tiểu Lệ Chi kia ra ngoài, chính là muốn giáo huấn Bách Hoa Thiên Đế kia một cách quang minh chính đại, nhưng có ai mà biết được Hoa Đế vậy mà rơi vào vòng vây ở nơi này.

Thẩm Tường cũng không lo lắng chơi quá mức, bởi vì hắn biết Lữ Kỳ Liên thâm tàng bất lộ, chỉ dựa vào cha mẹ nàng cũng đủ dọa lùi rất nhiều người, đối với chuyện nàng ta là con gái của Trấn Ma Thiên Tôn, cự đầu của những thế lực đều phái người đi kiểm chứng, nếu như là thật, bọn họ sẽ có chỗ cố kỵ, bởi vì Trấn Ma Thiên Tôn cũng chưa chết đi mà chỉ mất tích, nếu như con gái của mình xảy ra chuyện gì thì như vậy chắc chắn sẽ tới.

Nếu như Lữ Kỳ Liên không có nhiều công pháp Trấn Ma lợi hại, những cự đầu kia chắc chắn sẽ không tin tưởng, nhưng nàng ta hết lần này tới lần khác lại có một số công phá Trấn Ma (hàng ma) mà ngay cả Trấn Ma thần điện cũng không có, cho nên để cho người ta cảm thấy khả năng này là thật.

Thẩm Tường chính là biết điểm này, cho nên hắn biết những cường giả kia sẽ không làm loạn đối với nàng, chứ đừng nói Lữ bà bà còn chưa mất tích, Lữ Kỳ Liên xảy ra chuyện, lão độc phụ này chắc chắn sẽ lập tức nhảy ra.

"Đông đông đông!"

Thẩm Tường nằm ở trên giường, nghĩ tới một số quỷ kế, nghe thấy có người gõ cửa liền hô: "Bây giờ không phải là lúc ăn cơm, đưa cơm cũng quá sớm đi!"

"Ta không phải tới đưa cơm, ta là tới đưa điểm tâm." Bên ngoài truyền tới một giọng nói già nua.

Tiểu nhị đưa cơm bình thường đều rất trẻ trung, Thẩm Tường đứng dậy đi tới mở cửa, chỉ thấy một lão giả trông rất có tinh thần đứng ở nơi đó, trong tay còn nâng một cái đĩa, ở trên quả thực có một chút điểm tâm.

"Mang vào đi!" Thẩm Tường cảm thấy lão giả này có chút không đúng, bởi vì hắn nhìn không ra thực lực của lão giả này, hơn nữa lão giả này mang tới cho hắn một loại cảm giác rất quen thuộc.

"Lão già điên?" Thẩm Tường truyền âm cho lão giả này.

"Thằng ranh con không biết lớn nhỏ, vậy mà xưng hô sư phụ ngươi như thế!" Hoàng Cẩm Thiên truyền âm cười mắng.

Đây quả nhiên là Hoàng Cẩm Thiên, Thẩm Tường không biết tại sao hắn lại tới nơi này, hơn nữa còn biết hắn ở chỗ này.

"Sư phụ, làm sao ngươi lại biết ta ở chỗ này?" Thẩm Tường lập tức hỏi.

Hoàng Cẩm Thiên cũng không trực tiếp đối thoại với Thẩm Tường mà là đứng ở đằng sau hắn, nhìn xem hắn ăn những điểm tâm kia, hắn truyền âm nói: "Bên ngoài không phải có lời đồn, nói ngươi chính là Thẩm Tường sao? Tuy rằng không biết ngươi phân thân bắt lấy Tạ gia như thế nào, nhưng ta cảm thấy Bách Hoa Thiên Đế này chắc chắn chính là tiểu quỷ ngươi!"

"Hắc hắc, Hoa Đế có phải đã đắc tội gì với ngươi hay không? Đầu tiên là dùng danh hào Bách Hoa Thiên Đế này tới vũ nhục nàng ta, rồi nói Trấn Ma Thiên Tôn lại là cha nàng, cuối cùng chính là chuyện hạt giống kia, vừa nhìn đã biết là có người làm ra liên tiếp chuyện nhằm vào nàng ta." Hoàng Cẩm Thiên cười nói.

"Không sai, nữ nhân này thích chơi tính toán, cho nên ta theo nàng ta từ từ chơi, sư phụ ngươi cũng đừng có vạch trần ta." Thẩm Tường nói.

"Như vậy chuyện nàng ta là con gái của Trấn Ma Thiên Tôn cũng là thật đúng không?" Hoàng Cẩm Thiên kinh ngạc mà hỏi.

"Thật!" Thẩm Tường đáp.

"Vậy loại hạt kia thì sao?" Hoàng Cẩm Thiên lại hỏi.

"Cũng là thật, tuy nhiên loại hạt đó là của ta, nếu như nàng ta trồng ra thành công mà nói, tới lúc đó ta và nàng chia năm năm, tuy nhiên sau này ta sẽ thu hồi lại." Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã ăn xong hết những điểm tâm kia.

Hoàng Cẩm Thiên thở dài: "Tiểu tử ngươi, lần này chơi lớn rồi, nhưng nhưng mang tới cho nữ nhân rất nhiều rắc rối! Ta nghe nói những Dạ Ma cường đại ở bên trong Dạ Ma Địa Ngục kia đang trên đường tới, mà ngay cả Tru Ma phong ở bên trong cũng tới!"

"Ồ? Cái này cũng không sợ, lão cha nàng ta là Trấn Ma Thiên Tôn!" Thẩm Tường cười hắc hắc: "Hơn nữa mẹ nàng cũng là một nhân vật hung ác."

"Ngươi đến cùng có quan hệ gì với nàng? Ngay cả cha mẹ nàng đều biết tới rõ như vậy, loại chuyện này chắc chắn không phải nàng ta nói cho ngươi đi!" Hoàng Cẩm Thiên rất hiếu kỳ mẫu thân Hoa Đế là ai.

"Mẹ nàng là ai?" Hắn hỏi tới.

"Ta không thể nói, mẹ nàng rất tốt, khả năng sau này ngươi sẽ biết." Thẩm Tường cười nói.

"Cái gì? Ngươi còn từng gặp mẹ nàng!" Hoàng Cẩm Thiên dùng ánh mắt quái dị mà nhìn vào Thẩm Tường.

"Ngươi tới nơi này làm cái gì?" Thẩm Tường hỏi.

"Ta là vì loại hạt kia mà tới, ta cũng muốn đi xem Thiên Vực kia!" Hoàng Cẩm Thiên nói ra: "Những lão gia hỏa đại năng kia đều đang nhìn chằm chằm, ta chỉ là muốn nhìn xem tới lúc đó ta có thể chiếm chút tiện nghi hay không."

"Thời gian ngắn thì không được, nói tóm lại là không dễ trồng, nhưng lúc có thể đi thì ta sẽ gọi ngươi! Đúng rồi sư phụ, giúp ta rắc ra những ám ký này, ta muốn liên lạc với một số người." Thẩm Tường rất khéo léo đưa cho Hoàng Cẩm Thiên một từ giấy.

"Tiểu tử tốt, lại coi sư phụ làm thủ hạ!" Hoàng Cẩm Thiên biết Thẩm Tường có thể sẽ bị người nhìn chằm chằm, cho nên hắn cũng rất cẩn thận.

"Ngươi chỉ là một người đưa điểm tâm, nhanh đi đi, đây là khen thưởng đưa cho ngươi." Thẩm Tường cho Hoàng Cẩm Thiên mấy tiên tinh, thúc hắn nhanh rời khỏi đây.

Ngày hôm sau, Thẩm Tường dậy thật sớm, đi ở trên đường phố hắn đều có thể cảm nhận được cỗ uy áp bức người này, hiện tại thế nhưng là có mấy cường giả ở trong khu vực này.

Hắn sải bước về phía Trấn Ma thần điện, tuy rằng hắn đang hờn dỗi với Lữ Kỳ Liên, nhưng lấy được đồ vật mà Trấn Ma Thiên Tôn để lại cũng là chuyện quan trọng hơn với hắn, hắn muốn nhìn một chút xem có những thứ gì, có phải có manh mối về tung tích của Trấn Ma Thiên Tôn hay không.

Lữ Kỳ Liên coi như không có xảy ra chuyện gì, ngồi ở cái phòng lớn ửo trên xe, cùng với mười nữ tử tiến về phía Trấn Ma thần điện kia, nàng ta như là đã tới thì nhất định sẽ nhìn xem gia hỏa tự xưng là Bách Hoa Thiên Đế kia đạt được giáo huấn nên có.

"Cung chủ, ta nhất định sẽ nhanh chóng giải quyết hỗn đản chán ghét này, rồi sẽ rời khỏi nơi này, hiện tại tình cảnh của chúng ta không ổn." Tiểu Lệ Chi cũng là lần đầu tiên cảm nhận được áp lực rất lớn, cũng không phải bởi vì Bách Hoa Thiên Đế kia mà là mấy cường giả ở nơi này.

"Không sợ, ngươi cứ yên tâm chiến đấu là được rồi, ta không tới mức sợ bọn họ, tuy bọn họ mạnh, nhưng ta cũng không yếu, huống chi bọn họ sẽ không xuất thủ tùy tiện, ta nghĩ bọn hắn chỉ là muốn nói chuyện với ta, cho bọn hắn danh ngạch tiến vào Thiên Vực kia." Lữ Kỳ Liên tương đối tỉnh táo, tuy nhiên nàng ta cũng không muốn chia sẻ Thiên Vực kia với bất kỳ kẻ nào, huống chi nàng ta hiện tại bất hòa với Thẩm Tường, nói không chừng Thẩm Tường sẽ thu hồi loại hạt giống kia.

Tiên Vương thông qua khảo nghiệm, lúc này đều ở bên trong đại điện của Trấn Ma thần điện, nơi này cũng cho phép một số cường giả tới quan sát.

Chỉ cần người tu luyện công pháp Trấn Ma thì có thể trở thành Điện chủ Trấn Ma thần điện, vì hấp dẫn càng nhiều Tiên Vương tới, hơn nữa hạn chế đối với Điện chủ nới lỏng rất nhiều, không cần phải rời khỏi thế lực ban đầu, tuy nhiên lại phải tới giúp Trấn Ma thần điện một tay lúc nguy cấp, điểm này có chút giống với Hàng Ma học viện kia.

P/S: Ta thích nào ... chương 3

Bình Luận (0)
Comment