"Hoa Lãng, Thần Ma giáo các ngươi chẳng lẽ không có một số thủ đoạn nào dành riêng đối phó loại tình huồng này sao?" Toàn thân Tần Đãi nóng hôi hổi, nội tâm của hắn đang kiềm chế một cơn lửa giận, với cả lúc này hắn rất sốt ruột, khiến cho hắn khó mà khống chế được tâm tình của mình, hận không thể đốt cháy nơi này đi.
Bảo Võng Thánh cấp kia bị người đoạt đi không nói, quan trọng hơn là hắn để Tiểu Lệ Chi chạy mất, nếu như Tiểu Lệ Chi có thể trở về, bọn họ đều phải xong đơi, cho nên bọn họ nhất định phải ở chỗ này tìm cho được Tiểu Lệ Chi.
"Ta sử dụng rồi, nhưng bọn họ ẩn nấp rất khá, ta không có cách nào dò xét ra được." Hoa Lãng kia nói, hắn ở bên trong Thần Ma giáo, xem như là một tên giáo đồ tương đối xuất sắc, bằng không cũng sẽ không được phái tới.
"Nữ nhân kia có lẽ là bị trọng thương, lúc ta dùng Bảo Võng bắt lấy nàng, ta tiến hành công kích rất mạnh, bọn họ có lẽ chưa đi được xa, hoặc là chúng ta chờ bọn họ ở điểm truyền tống, tới lúc đó xuống tay với bọn họ cũng được." Tần Đãi nói, nghĩ tới cái biện pháp này, để hắn an tâm không ít.
Nếu như không có Bảo Võng kia, bọn họ đều không phải là đối thủ của Tiểu Lệ Chi, bọn họ đoán chừng thương thế của Tiểu Lệ Chi phải cần ít nhất một tháng mới có thể khôi phục, mà tên Bách Hoa Thiên Đế còn lại kia bọn họ cũng không e ngại.
"Tiếp tục tìm, hạ thủ ở điểm truyền tống rất dễ bị những người khác phát hiện." Hoa Lãng nói.
"Nếu như bị phát hiện thì tới lúc đó trực tiếp diệt khẩu, giết sạch những người khác phải ngăn cản hai gia hỏa kia trở về." Tần Đãi hung hăng siết chặt quả đấm.
Thẩm Tường và Tiểu Lệ Chi nghe được lời đối thoại của bọn họ, trong lòng âm thầm cười lạnh, chỉ cần chờ Tiểu Lệ Chi khôi phục lại thương thế thì chính là ngày chết của những người này.
"Sắp chưa vậy?" Thẩm Tường nhìn vào Tiểu Lệ Chi ở bên cạnh, hắn giống như có chút không kịp chờ đợi.
"Không sai biệt lắm, ngươi ở chỗ này quan sát là được rồi!" Tiểu Lệ Chi có thể đứng lên được, khí sắc đã tốt hơn khá nhiều, gương mặt đỏ bừng, khí huyết khôi phục, nhìn muốn tinh thần hơn so với trước đó nhiều.
Chỉ là một mảnh cánh hoa nhỏ đã có thể mang tới hiệu quả không tưởng tượng được, không hổ là Ngọc Long hoa.
Bốn người kia chia nhau ra để tìm kiếm Thẩm Tường và Tiểu Lệ Chi, Tiểu Lệ Chi đã xuất kích, nàng ta đầu tiên là dùng ám sát, xử lý đi hai tên khác, chỉ để lại Tần Đãi và Hoa Lãng, bởi vì nàng ta đáp ứng Thẩm Tường phải bắt sống bọn họ.
Tiểu Lệ Chi thường xuyên bí mật chấp hành một số nhiệm vụ, bắt sống gì đó cũng đã làm qua, cho nên cái này đối với nàng mà nói không có độ khó gì, cho dù đối phương là cường giả tu thần của Hỏa Thần điện và giáo đồ của Thần Ma giáo.
Thẩm Tường lặng lẽ đi theo đằng sau Tiểu Lệ Chi, tiếp theo Tiểu Lệ Chi phải đối phó là Hoa Lãng của Thần Ma giáo kia!
Trong rừng rậm, Hoa Lãng này cẩn thận từng li từng tí mà tiến lên, dùng thần lực của hắn cẩn thận điều tra xung quanh để tìm kiếm dấu vết để lại.
Làm giáo đồ xuất sắc ở bên trong Thần Ma giáo, hắn tu luyện thần đạo và ma đạo không chỉ có thực lực rất mạnh, các phương diện khác đều rất đột xuất, lúc này hắn đã có thể cảm nhận được có người đang nhìn trộm hắn ở trong bóng tối.
Hơn nữa hắn còn cảm ứng được khí tức nguy hiểm đang tới gần, hắn lập tức vận chuyển lực lượng Thần Ma trong cơ thể!
"Để hắn không có lực lượng đánh trả, ta lại ra tay bắt lấy hắn." Thẩm Tường nói.
Tiểu Lệ Chi lên tiếng, thân ảnh xinh đẹp lóe lên, bỗng nhiên đi tới đằng sau Hoa Lãng kia, Hoa Lãng cảm nhận được cỗ khí tức này có chút quen thuộc, rất giống với Tiểu Lệ Chi, điều này làm cho tâm trí hắn kinh động không thôi, đang muốn kêu to, nhưng tiếng kêu lại bị kẹt ở trong cổ họng, tại thời điểm này, đan điền trong cơ thể hắn đã bị Tiểu Lệ Chi dùng Trấn Ma khí trận phong cấm lại, nhiều chỗ kinh mạch ở trên thân bị một chưởng của Tiểu Lệ Chi đánh gãy.
Thẩm Tường lập tức bay xẹt tới, lấy ra một cái phương đỉnh, cất Hoa Lãng này vào bên trong rồi lập tức biến mất, ẩn nấp đi.
Ở trong vô thanh vô tức, Hoa Lãng đã bị bắt mất rồi, Thẩm Tường nhanh tay nhanh chân giống như tên trộm chó vậy, còn Tần Đãi giống như đã phát giác được cái gì đó, hắn lập tức lấy một khối ngọc phù ra, đưa tin cho Hoa Lãng, nhưng thật lâu không thấy trả lời, điều này làm cho hắn lập tức cảnh giác lên.
"Hoa Lãng ... Hoa Lãng ..." Tần Đãi gọi lớn vài tiếng, tiếng gọi lớn vang vọng ở bên trong rừng rậm yên tĩnh này khiến trong lòng của hắn bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
"Đừng gọi, ngươi chẳng mấy chốc thì có thể gặp được hắn!" Tiểu Lệ Chi đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Tần Đãi, một bàn tay hung hăng đập tới, chín tiếng sét đánh nổ vang, dùng tới lực lượng của Hàng Ma kình tầng chín, đánh cho khuôn mặt của tên Tần Đãi kia đều nứt ra từng vết máu, nhục thể của hắn không có mạnh giống như Thẩm Tường.
"Ngươi ..." Tần Đãi kinh hãi, lập tức sử dụng thần lực tiến hành công kích tinh thần, nhưng đột nhiên cảm nhận được đan điền của mình bị phong cấm.
Tiểu Lệ Chi nhanh chóng đánh ra hai chưởng, một chưởng đánh vào đan điền của Tần Đãi, phóng xuất ra một cái Trấn Ma khí trận, tạm thời phong ấn đan điền của hắn, một cái Trấn Ma khí trận khác đánh vào bên trong thần hải của hắn.
Đây chỉ có thể đối phó với người yếu hơn so với mình rất nhiều mới có thể dễ dàng như vậy, hơn nữa còn phải cảm ứng được đan điền và thần hải của đối phương, cho nên trước đó Tiểu Lệ Chi không sử dụng được chiêu này đối với Thẩm Tường, bởi vì đan điền của Thẩm Tường rất mơ hồ, thần hải càng không cần phải nói.
"Nhanh tới thu thập hắn, Trấn Ma khí trận duy trì không được bao lâu!" Tiểu Lệ Chi hô.
Thẩm Tường lập tức xuất hiện như một tên trộm chó chuyên nghiệp, từ trên không trung hạ xuống trông rất tiêu sái, sau đó lại rất thô lỗ lấy bàn tay đập vào trên đầu của Tần Đãi, thi triển Nhiếp Hồn ma chú, tìm kiếm ký ức bên trong...
"A... Ngươi tên khốn kiếp, ngươi đang làm gì đối với ta?" Tần Đãi bỗng nhiên hét thảm lên, hai con ngươi đột nhiên đỏ sưng lên, mặt mũi tràn đầy vẻ dữ tợn, mà ngay cả Tiểu Lệ Chi cũng nhíu mày lại, nàng ta cũng muốn biết Thẩm Tường đang làm gì.
"Là Nhiếp Hồn .... A ... Ma chú ..." Tần Đãi đau nhức hô hào, nói đứt quãng.
Sau khi biết được Thẩm Tường đang làm gì, Tiểu Lệ Chi vội vàng lùi lại mấy bước, kinh ngạc mà nhìn vào Thẩm Tường, Nhiếp Hồn ma chú thế nhưng là kỳ công của ma đạo, coi là tuyệt học, vô số cường gả đều muốn lấy được, không nghĩ tới Bách Hoa Thiên Đế này vậy mà biết sử dụng.
"Ngươi có thể chết!" Thẩm Tường hừ lạnh một tiếng, vận chuyển Thôn Phệ ma công, thôn phệ hết toàn bộ bên trong thần hải của Tần Đãi bao gồm cả thần hồn, dung nhập vào bên trong thần hải của chính mình, để thần lực bên trong thần hải luyện hóa hét.
Tần Đãi này khắp người đều là bảo vật, thôn phệ thần hải của hắn có thể để cho Thẩm Tường tăng cường thần lực, mà hắn là nhân vật quan trọng của Hỏa Thần điện, Hỏa Hồn ở bên trong cơ thể chắc chắn cũng không yếu, Thẩm Tường sử dụng Thôn Phệ ma công rút Hỏa Hồn của Tần Đãi đi ra, là Hỏa Hồn màu tím, được hắn cất vào bên trong một hạt châu!
Cuối cùng, Thẩm Tường lấy Thiên đan của Tần Đãi ra, rồi dùng hỏa diễm đốt cháy thi thể của hắn, mọi chuyện đều được Tiểu Lệ Chi nhìn thấy, nàng ta đương nhiên nhìn ra được Thẩm Tường rút Hỏa Hồn của Tần Đãi ra, Hỏa Hồn màu tím kia thế nhưng là thứ rất trân quý, có thể để rất nhiều Đan Tiên phải tranh đoạt bể đầu.
Thiên đan đối với Thẩm Tường mà nói cũng có tác dụng rất lớn, hắn có thể luyện chế Thiên đan thành một loại đồ vật giống như Hủy Diệt Băng Phong đan kia, có thể dùng tới công kích người khác, uy lực tương đương với một tên Tiên Vương tự bạo vậy, trên người hắn bây giờ đã có mười mấy viên loại này, hắn mệnh danh là Hủy Diệt Thiên đan.
Sau khi xử lý xong Tần Đãi, hắn thả Hoa Lãng kia ra, giống như Tần Đãi, Hoa Lãng trước tiên bị Thẩm Tường dùng Nhiếp Hồn ma chú lục soát ký ức, rồi lại thôn phệ thần hồn, lấy Thiên đan đi cuối cùng hủy thi không để lại dấu vết.
"Ngươi ..." Tiểu Lệ Chi mắt chữ o mồm chứ a, muốn nói cái gì đó nhưng lại không nói ra miệng, chỉ là cảnh giác quan sát Thẩm Tường.
P/S: Ta thích nào ... chương 3.