Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1477 - Chương 1477 - Nội Hạch Tà Tinh

Chương 1477 - Nội hạch Tà Tinh
Chương 1477 - Nội hạch Tà Tinh

"Ngươi đã tìm được ký ức gì rồi?" Tiểu Lệ Chi bình tĩnh lại có chút hiều kỳ mà hỏi.

"Thần Ma giáo và Hỏa Thần điện âm thầm liên thủ với nhau, bọn chúng muốn lấy được hạt giống kia, rồi hợp lực đi trồng, xem ra mục đích của bọn hắn là vì đi tới Thiên Vực kia." Thẩm Tường nói ra: "Ký ức ta đạt được cũng có giới hạn, đây chính là những gì mà bọn họ biết đối với chuyện này."

Thẩm Tường còn chưa thôn phệ hoàn toàn ký ức của đối phương, vậy cần một chút thời gian, hơn nữa ký ức nhiều lắm cũng không tốt, hắn chỉ là tìm kiếm những ký ức quan trọng hữu dụng, ví dụ như hắn hiện tại biết Thần Ma giáo ẩn nấp ở nơi nào, loại đồ vật có thể dựng dục ra thần hồn của Thần Ma giáo kia, hắn vẫn luôn nhớ.

"Ngươi đến cùng có địa vị gì? Nắm giữ công pháp Trấn Ma cao cường, nhưng bản thân lại biết được Nhiếp Hồn ma chú loại kỳ công của ma đạo này." Tiểu Lệ Chi nhíu mày hỏi.

"Ta là Tru Ma phong!" Thẩm Tường tùy tiện tìm ra một cái cớ.

Nghe được là Tru Ma phong, Tiểu Lệ Chi không hỏi thêm về lai lịch của Thẩm Tường nữa: "Ta nghe một số lời đồn, nói Tru Ma phong các ngươi cũng phái người tới cướp đoạt hạt giống kia, chẳng lẽ chính là ngươi?"

"Không phải, ta không có hứng thú đối với loại hạt kia, bằng không ta sớm đã bắt ngươi đi rồi, ta mặc dù là người của Tru Ma phong nhưng ta chưa bao giờ leo lên tòa Tru Ma phong thần bí kia, hiện tại cũng chưa có thực lực đó, cho nên bọn họ là người từ bên trong Tru Ma phong đi ra muốn làm cái gì thì không có bất cứ quan hệ gì với ta." Thẩm Tường nói ra: "Ngươi đã đáp ứng ta, nhất định phải giữ bí mật, không được nói ra chuyện ở chỗ này."

"Ta đáp ứng rồi thì tuyệt sẽ không nuốt lời, nhưng ngươi phải nói cho ta biết, ngươi tự xưng Bách Hoa Thiên Đế là có mục đích gì?" Tiểu Lệ Chi vẫn luôn đâu đáu trong lòng đối với chuyện này, bằng không nàng ta quan hệ giữa nàng ta và Thẩm Tường có thể sẽ càng tốt hơn một chút.

"Không có chuyện gì, ta chính là ghét bỏ Hoa Đế cái nữ nhân cao ngạo kia một phen, không có mục đích gì khác, chờ ta cảm thấy đủ rồi, ta đương nhiên sẽ không như vậy." Thẩm Tường cười nói.

Tiểu Lệ Chi vỗ tay lên chán nói: "Ngươi tên gia hỏa này có cừu hận gì với cung chủ?"

"Không có cừu hận gì, ta chỉ là chán ghét nàng ta, buồn nôn với nàng ta, tuy nhiên sau này ngươi sẽ hiểu." Thẩm Tường đã đi về phía sâu vào trong, nói ra: "Nhanh lên đường thôi, thời gian rất gấp, ta phải đạt được tinh hạch kia nhanh lên một chút."

"Ta sẽ hết sức, nhưng có thể đạt được hay không thì phải xem ngươi rồi." Tiểu Lệ Chi nói, hiện tại nàng ta biết Thẩm Tường có nhiều thủ đoạn, coi như chỗ đó rất nguy hiểm, hắn cũng có thể cam đoan sự an toàn của mình.

Thẩm Tường tuy rằng đã là Tiên Vươgn, nhưng phương diện thần đạo lại tăng lên rất chậm chạp, hắn không phải Hoàng Long tộc, không giống Long Tuyết Di đi ngủ cũng có thể đột phá, hắn muốn nhanh chóng tăng tu vi thần hồn của mình lên, nhất định phải dựa vào một số trợ giúp từ bên ngoài.

Khoảng cách tới khoảng thời gian kết thúc còn có ba ngày, cho nên Thẩm Tường và Tiểu Lệ Chi lúc này đều đang chạy vù vù ở bên trong khu rừng, đi về phía trung tâm.

"Ở đằng trước có một ngọn núi thấp, bên cạnh đều là những Tà thú kia, có khoảng hơn hai ngàn con." Long Tuyết Di nói ra: "Ta đi trước nhìn thử một chút xem có thể tìm được chủ tinh hạch kia ở nơi nào hay không."

Thẩm Tường bảo Tiểu Lệ Chi dừng lại, nếu như lại tiếp tục tiến lên, nói không chừng sẽ kinh động tới những Tà thú kia, hắn phải chờ Long Tuyết Di dò xét hiểu rõ, mới có thể quyết định hành động bước kế tiếp.

"Ở trung tâm ngọn núi thấp kia, nhưng là ngọn núi thấp kia không biết dùng chất liệu gì làm ra, rất kiên cố, một chút khe hở cũng không có, mặt ngoài có vết tích bị công kích, xem ra những Tà thú kia từng công kích rất nhiều lần, nhưng lại không có cách nào đạt được tinh hạch ở bên trong." Long Tuyết Di nói.

"Nếu như dùng lực lượng Không Gian pháp tắc thì sao?" Thẩm Tường hỏi.

"Có lẽ là cũng không được, ngọn núi thấp kia, có lẽ là hạch tâm bên trong Tà Tinh năm đó, nhiều năm đi qua như thế đều không bị hư hại, ta sợ rằng rất khó để lấy được ra!" Long Tuyết Di nói.

Thẩm Tường cau mày nói: "Không biết dùng Thanh Long Đồ Ma đao có được không?"

"Có thể thử một lần, tuy nhiên tới lúc đó thân phận của ngươi sẽ bại lộ." Long Tuyết Di nói.

"Vậy thì không sợ, Tiểu Lệ Chi này sẽ không nói ra ngoài, ngược lại là ta bảo nàng ta giữ bí mật là được rồi, tuy rằng nàng ta tương đối bạo lực, nhưng chữ tín cũng không tệ lắm." Thẩm Tường nói.

Tiểu Lệ Chi hỏi: "Có phát hiện gì không? Phải hành động nhanh lên một chút, nếu như tìm không được thì chúng ta phải nhanh chóng quay trở lại, miễn cho thời gian không đủ."

"Có phát hiện, phát hiện mấy ngàn Tà thú vây quanh chỗ kia, ta cần ngươi dẫn phần lớn Tà thú ra ngoài, thuận tiện ta hành động." Thẩm Tường nói ra: "Cái chỗ kia rất kiên cố, ta cần một chút thời gian mới có thể mở ra."

Trong lòng Tiểu Lệ Chi rất nghi hoặc, tại sao Thẩm Tường lại biết tường tận tới như vậy, thật giống như bản thân hắn đang ở chỗ đó vậy, nàng ta gật nhẹ đầu: "Hành động đi!"

Tiểu Lệ Chi dùng tốc độ nhanh nhất lao tới, không bao lâu đã nhìn thấy phía trước có một nơi rộng lớn đều không có cây cối, hơn nữa bùn đất là một màu đen kịt, ở trung tâm mảnh đất này có một ngọn núi thấp hình bán nguyệt tương đối lớn, toàn thân đen nhánh, gập ghềnh, cho người ta một loại cảm giác rất kiên cố.

Ở trên ngọn núi này có không ít Tà thú hóa thành hình người, hơn một ngàn, mà xung quanh núi thấp này cũng có tới gần hai ngàn con Tà thú, chỉ có điều hình thể tương đối lớn, xem ra còn chưa tiến hóa hoàn toàn.

Tiểu Lệ Chi đột nhiên xông tới, hơn nữa toàn thân còn tỏa ra khí tức Trấn Ma thánh lực, khiến đám Tà thú này cảm thấy rất khó chịu, lập tức gầm rú về phía nàng, mấy ngàn Tà thú cùng lúc gầm thét, vang vọng chân trời, toàn bộ chim chóc ở trong Tà Sát sâm lâm này đều bị kinh sợ mà bay lên.

Tiếng gào thét kèm theo một cơn gió mạnh thổi tới khu rừng, tới gần những cây cối ở giữa kia, cành lá bị thổi tới gẫy đổ xuống, từng đợt khí đen xuất hiện ở trên thân những Tà thú kia, nổi bồng bềnh giữa không trung, che kín ánh sáng, khiến cho giữa rừng rậm lập tức tối mờ.

Đối mặt với nhiều Tà thú tức giận như vậy, áp lực của Tiểu Lệ Chi khá lớn, nhưng nàng vẫn là lấy ra thanh kiếm của mình, xông vào trong bầy thú, trong nháy mắt giết chết vài con, lúc này đám Tà Thú kia đã thi nhau đánh về phía nàng.

Mục đích của nàng chính là vì dẫn dụ những Tà thú này ra, để cho Thẩm Tường động thủ được thuận tiện, nàng ta lập tức chạy trốn về một cái phương hướng, đám Tà thú này vốn tương đối ngu xuẩn, lập tức đuổi theo, chỉ có vài con ở lại nơi này.

"Đi xa, bắt đầu động thủ đi!" Long Tuyết Di nói.

Thẩm Tường lập tức xuyên qua không gian đi qua, lấy Thanh Long Đồ Ma đao ra, chém giết vài đầu Tà thú còn lưu lại nơi này, những Tà thú kia nhiều lắm chỉ có thực lực Tiên Vương hậu kỳ, ở dưới thánh lực và Thần đao của hắn, căn bản chính là tồn tại giống như cặn bã vậy, hai ba lần đã bị Thẩm Tường giải quyết hết.

Thẩm Tường nhảy tới không trung, hai tay nắm chặt Thần đao, lúc hạ xuống, vận chuyển thánh lực trong cơ thể rót vào bên trong Thần đao, tăng cường lực lượng rồi mới đột nhiên chèm vào trên ngọn núi thấp kia.

Ầm!

Núi thấp vậy mà rung động mãnh liệt, từ bên trong bộc phát ra một tiếng sấm nổ vang rền, cỗ lực lượng này chấn động tới hai tay của Thẩm Tường tê dại đau nhức, hắn vậy mà không có cách nào làm rung chuyển ngọn núi thấp này, thâm chí còn không thể lưu lại một chút vết tích nào ở trên.

Tiểu Lệ Chi đang chạy như điên trong rừng rậm, nghe được tiếng vang vọng này thì biết Thẩm Tường đã động thủ, nhưng đám Tà thú truy sát nàng sau khi nghe được tiếng vang đó thì lập tức quay đầu chạy về.

"Chuyện này là thế nào?" Tiểu Lệ Chi cắn răng một cái, nắm lấy kiếm chui vào bên trong bầy thú đang chạy như điên trở về, vung kiếm chém giết điên cuồng.

P/S: Ta thích nào ... chương 4.

Bình Luận (0)
Comment