Đám Tà thú kia tuy rằng ngu xuẩn, nhưng bây giờ thật giống như biết có người muốn lấy đi viên chủ tinh hạch kia, cho nên quên mình chạy về phía ngọn núi thấp kia.
Lúc đàn thú truy sát Tiểu Lệ Chi đã san bằng rất nhiều đại thụ trong rừng rậm, lúc này có thể nhìn thấy rõ ràng ngọn núi thấp kia từ đằng xa.
"Tên gia hỏa này làm cái gì, còn không đắc thủ nhanh một chút!" Tiểu Lệ Chi vốn nghĩ rằng Thẩm Tường sẽ làm gọn gàng mà linh hoạt giống như trước đó, nhưng bây giờ lại lề mà lề mề, còn đứng ở chỗ đó.
Tiểu Lệ Chi chém giết mấy chục con Tà thú, cũng làm cho một số Tà thú tiến hành đánh trả đối với nàng.
"Đàn Tà thú kia chạy trở về." Long Tuyết Di nói ra: "Hơn ngàn con chạy ở đằng trước là mạnh nhất, ngươi chỉ sợ không đối phó được, giải quyết nhanh lên đi!"
Thẩm Tường trông thấy đám Tà thú kia chẳng mấy chốc sẽ quay lại, cắn răng một cái, nhìn vào bầu trời đêm, cân nhắc điều gì đó, sau đó ném Thanh Long Đồ Ma đao lên trên không trung, rồi dùng tâm niệm khống chế Thanh Long Đồ Ma đao, để Thanh Long Đồ Ma đao trở nên to lớn như núi cao vạn trượng vậy, mũi đao hướng về phía đỉnh núi thấp kia.
"Chỉ trông chờ vào lần này!" Thẩm Tường dùng hơn phân nửa Thánh lực và Thần lực đều thả ra ngoài, rót vào bên trong Thần đao, rồi mới để Thanh Long Đồ Ma đao rơi xuống.
Tiểu Lệ Chi ở cách đó không xa, trông thấy thanh Thần đao to lớn mà rung động kia, trông thấy thân đao điêu khắc con cự Long màu xanh uy vũ thì biết đây là Thanh Long Đồ Ma đao kia, trong nội tâm nàng khiếm sợ không thôi, nàng ta lập tức nghĩ ra rất nhiều chuyện, Bách Hoa Thiên Đế lại chính là Thẩm Tường!
Thanh Long Đồ Ma đao lúc này trở nên rất to lớn, ngọn núi thấp kia ở trước mặt thanh đao to lớn này giống như là một cái bánh bao nhỏ vậy, Thần đao đột nhiên đâm xuống, thần đao nặng nề khiến cho lúc rơi xuống sinh ra lực trùng kích rất mạnh, lúc mũi đao chạm vào trên đỉnh ngọn núi thấp, kích xô ra một trận liệt mang màu xanh, sihn ra cỗ sóng xung kích, san bốn phương thành bình địa, cái Tà thú xông tới kia cũng bị lực lượng dư ba mang theo lực lượng thần thánh thổi bay đi.
Thẩm Tường dựa vào lực lượng bản thân, chỉ là bị thổi lùi lại mấy chục bước!
Ầm!
Núi thấp nổ tung lên, một mảng lớn hòn đá kiên cố theo sóng xung kích kia bắn tung tóa khắp nơi, một số Tà thú bị những hòn đá này văng vào, đều bị văng tới thân thể vỡ vụn, chỉ trong nháy mắt đã có mấy trăm con Tà thú có thực lực không mạnh biến thành một đống thịt nát đen kịt.
Núi thấp cuối cùng cũng bị phá ra, Thẩm Tường sớm đã chuẩn bị, lập tức nhảy vào chính giữa, Long Tuyết Di đã dùng thần lực của nàng tìm kiếm được khối chủ tinh hạch kia, chỉ lớn bằng một cái nắm đấm vậy, nhưng năng lượng ẩn chứa bên trong lại làm cho Thẩm Tường cảm thấy hoảng sợ.
Thẩm Tường thu Thanh Long Đồ Ma đao, thả ra Trấn Ma thánh ấn, để Trấn Ma thánh ấn bây ở trên không trước người mình, nhìn thấy Tà thú hắn liền khống chế Thánh ấn rơi đập xuống dưới, Tà thú bị đập trúng đều trong nháy mắt hóa thành tro bụi.
"Tơií!" Thần lực Thẩm Tường vừa phóng ra, bàn tay nắm vào trong hư không một cái, mấy trăm hạt tinh hạch Tà thú bay tới, được hắn nắm vào trong tay, lúc này hắn cũng đã đi tới bên cạnh Tiểu Lệ Chi đang há to miệng mắt trố ra vẻ mặt đầy kinh ngạc.
"Đi!"
Thẩm Tường thu hồi Trấn Ma thánh ấn, nắm lấy Tiểu Lệ Chi, đạp vào Súc Địa bộ, xuyên qua không gian, chẳng mấy chốc đã thoát khỏi hơn ngàn con Tà thú điên cuồng kia, những con Tà thú kia đều là Hóa Thánh cảnh, muốn đối phó cũng không dễ dàng.
Chẳng mấy chốc, Thẩm Tường đã mang theo Tiểu Lệ Chi, đi tới một nơi yên tĩnh, Tiểu Lệ Chi nhíu mày hừ một tiếng: "Ngươi quả nhiên là Thẩm Tường!"
Trước đó Lữ Kỳ Liên đã cho rằng hắn là Thẩm Tường, nhưng sau đó bởi vì một số chuyện mà thay đổi cái nhìn của nàng, nhưng bây giờ Tiểu Lệ Chi biết, cung chủ nàng không có nhìn sai.
"Không sai, ngươi bây giờ phải đáp ứng điều kiện thứ ba, chính là không cho phép nói cho cung chủ ngươi biết chuyện ta là Thẩm Tường." Thẩm Tường ném một cái túi nhỏ cho Tiểu Lệ Chi, bên trong có một số là Tà thú tinh hạch, có hơn hai trăm viên.
"Cái này là dành cho ngươi!" Thẩm Tường cười nói.
"Hỗn đản, tại sao ngươi lại hại cung chủ?" Tiểu Lệ Chi biểu thị không hiểu.
"Ta và nàng có chút mâu thuẫn, ta chỉ là muốn giải cơn tức nàng ta một chút." Thẩm Tường cười nói: "Ngươi nhất định phải nhớ kỹ thực hiện điều kiện ước định thứ ba của ta, bằng không..."
"Bằng không thì sao?" Tiểu Lệ Chi lạnh lùng nói, nàng ta lại rất muốn nói chuyện về thân phận Thẩm Tường cho Lữ Kỳ Liên biêt,s nhưng nàng ta lại không thể nuốt lời, nàng ta thật không muốn nhìn thấy cung chủ mình bị Thẩm Tường đùa bỡn trong lòng bàn tay.
"Cũng không làm sao, tóm lại sau này ta sẽ không tin tưởng ngươi nữa là được rồi, nếu như ngươi không thực hiện lời hứa, ngươi trong mắt ta chính là một kẻ tiểu nhân vong ân phụ nghĩa." Thẩm Tường thở dài một cái, đối phó với Tiểu Lệ Chi làm người có nguyên tắc rất mạnh này, đây là phương thức tốt nhất.
Tiểu Lệ Chi hít sâu vài hơi, nàng ta bỗng nhiên suy nghĩ hiểu ra, nàng ta cảm thấy Thẩm Tường chính là đang đấu trí với Lữ Kỳ Liên, ở trên mặt này, Lữ Kỳ Liên quả thực thua, hơn nữa thua rất thảm, đến bây giờ vẫn còn chưa biết.
"Ta không hiểu, cung chủ và cường giả Trấn Ma thần điện đều nhìn chằm chằm vào ngươi, nhưng ngươi lại có thể thoát thân đi tới Tà Thiên để diệt đi Tạ gia, sau đó công kích phân điện của Trấn Ma thần điện và Hỏa Thần điện." Tiểu Lệ Chi nói ra: "Ngươi còn cả ngày đều ở trong quán rượu!"
Tiểu Lệ Chi đột nhiên hiểu rõ một chút, chính là lúc Thẩm Tường chiến đấu với nàng, bảo lưu lại rất nhiều lực lượng, hóa ra chính là vì không để lộ ra chân ngựa, nhưng vẫn là rất lợi hại, đặc biệt là thân thể mạnh mẽ kia.
"Đây không phải là ta làm, nghe đồn nói ta có một bằng hữu là Bạch Long, đây cũng không phải là nghe đồn, là thật." Thẩm Tường cười nói: "Ta và cung chủ ngươi cũng không có cừu hận gì, chính là chơi đùa với nàng mà thôi, sẽ không tổn thương tới nàng, cho nên ngươi không được nói cho nàng biết, cũng không cần phải áy náy."
"Hừ!" Tiểu Lệ Chi rất khó chịu dựa vào trên một cái thân cây ngồi xuống, nàng ta sớm nghe nói về chuyện của Thẩm Tường, biết người này rất giảo hoạt rất lợi hại, hiện tại nàng ta cuối cùng cũng được lĩnh giáo, nếu như không phải loại cục diện ngày hôm nay, nói không chừng nàng ta sẽ không biết trong đời mình đã có những trải nghiệm này.
"Đừng nóng giận a, ngươi cả ngày mắng ta hỗn đản, ta đều là cười hì hì đối mặt với ngươi, nhưng ngươi vẫn luôn xụ mặt đối với ta." Thẩm Tường cười nói.
"Bởi vì ngươi vốn chính là tên hỗn đản!" Tiểu Lệ Chi nhìn chằm chằm vào hắn.
"Tuy rằng ngươi tương đối thô bạo, nhưng ta rất muốn cưới ngươi, Tiểu Lệ Chi nha, vốn chính là dùng để ăn, không biết ngươi ngọt hay không ngọt." Thẩm Tường cười hắc hắc.
"Đừng nghĩ, ta chết cũng sẽ không gả cho ngươi." Tiểu Lệ Chi hừ lạnh nói.
"Đã như vậy, như vậy ta cưới cung chủ các ngươi, một đời Hoa Đế a, nghĩ thôi mà cũng cảm thấy hưng phấn." Thẩm Tường một mặt cười xấu xa.
"Ngươi nói nữa ta sẽ giết ngươi." Tiểu Lệ Chi lập tức nổi giận nói.
"Này, cưới ngươi ngươi không đồng ý, ta cưới cung chủ của ngươi chẳng lẽ cũng không cho sao? Chẳng lẽ ngươi thích nàng?" Thẩm Tường giống như phát hiện một cái bí mật lớn, một mặt cười tà.
Tiểu Lệ Chi cắn răng nghiến lợi nhìn vào hắn: "Ngươi tốt nhất chớ có nói hươu nói vượn, ai muốn làm nữ nhân của tên hỗn đản nhà ngươi?"
Thẩm Tường lấy Bảo Võng kia ra, thở dài nói: "Mặc dù ta là tên hỗn đản, nhưng vẫn có nữ nhân! Ta chỉ là đùa giỡn một chút, đừng cho là thật! Cung chủ ngươi muốn làm nữ nhân của ta, ta còn chướng mắt nàng ta, ta ngược lại thật ra rất hy vọng nàng ta làm nữ nô của ta."
Hắn vừa mới nói xong, kiếm của Tiểu Lệ Chi đã kề ở trên cổ của hắn.
"Nói chuyện thành thật một chút cho ta!" Tiểu Lệ Chi thu hồi kiếm lại, mặt mũi tràn đầy tức giận, nếu như là những người khác, hiện tại đã bị nàng ta chém thành tám mảnh rồi.
P/S: Ta thích nào ... chương 5.